Lợi dụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam thố: hắn thật sự là đệ đệ của mẫu hậu sao ( đang suy nghĩ thì hồng miêu chạy vào )
Hồng miêu: lam thố
Lam thố: hồng miêu huynh sao thế
Hồng miêu: lam thố à, ta nghe nói âu dương thiếu cung hắn bị làm sao rồi muội mau đi xem sao
Lam thố: vậy sao, muội đi cùng huynh
Âu dương thiếu cung: khụ khụ
Lam thố: ông bị làm sao thế
Âu dương thiếu cung: ta chỉ bị phong hàn thôi
T/g: từ giờ mình gọi tắt âu dương thiếu cung là thiếu cung nha.
Lam thố: vậy ông ko s chứ
Thiếu cung: ta ko sao, đây là căn bệnh từ nhỏ của ta cứ đến ngày này thì nó lại như thế này
Hồng miêu bấy giờ mới cất tiếng: thế khi nào căn bệnh này mới hết chứ
Thiếu cung: nó ko bao giờ hết bởi vì thân thể ta vốn là vậy
Lam thố: có cách nào giúp ông ko còn bị phong hàn ko
Thiếu cung: có một cách đó là tìm những mảnh nhỏ của ngọc hoành và ráp nó lại thành ngọc hoành phỉ thuý để chữa bệnh may ra ta mới ko còn bệnh nữa
Hồng miêu: những viên ngọc hoành đấy giờ đang ở đâu
Thiếu cung: ta ko biết nhưng lam thố cháu là người mở ra cánh cổng lấy ngọc hoành đầu tiên
Lam thố: sao lại là ta
Thiếu cung: cháu có 1 nửa dòng máu của thỏ ngọc tiên nữ nên cháu có thể mở ra cánh cổng tìm ngọc hoành. Mong cháu giúp ta
Lam thố: được ta sẽ giúp ông, nhưng ngày hôm sau mới bắt đầu đi bây giờ ta còn bận nhiều việc
Hồng miêu: lam thố muội ổn ko
Lam thố: muội ko sao
Thiếu cung: cx đc cám ơn cháu ( ngoài vẻ mặt cám ơn thì bên trong lại là : hừ con ranh nếu ko phải mi là người mở cổng ta đã ko chần chừ rồi )
Lam thố: vậy tôi ra ngoài đây
Thiếu cung: cháu đi cẩn thận
Hồng miêu: ta đưa muội ra ngoài
Lam thố: ừm
Đi ra bên ngoài thì hồng miêu dẫn lam thố về phòng còn bên phía hàn thiên đạt đạt và mọi người lại bàn chuyện gì đó mà ko để lam thố biết:
Hàn thiên: đạt đạt huynh gọi chúng tôi ra đây có gì ki
Đinh đương: đúng đó
Tiểu ly: mọi người tập hợp như vậy làm gì chứ
Đậu đậu mới cười khúc khích: mọi người à hôm nay là ngày trọng đại của lam thố đó mọi người biết ko
Thất hiệp: đương nhiên là nhớ rồi
Sa lệ: hôm nay là ngày lam thố đã đủ 19 tuổi rồi nhỉ
Đinh đương: thế hoá ra lam thố lại lớn hơn muội 2 tuổi sao
Hàn thiên: muội ấy còn nhỏ hơn ta cả 1 tuổi
Tiểu ly: hầy ngày này mình lại quên đc đúng thiệt là
Khiêu khiêu: vậy chúng ta cùng làm 1 bữa tiệc nhỏ chúc mừng lam thố đi
Mọi người: đồng ý
Trong phòng lam thố:
Hồng miêu: lam thố à muội tính đi lấy ngọc hoành thật sao
Lam thố: ừm dù gì ông ấy cx là đệ đệ của mẫu hậu muội
Hồng miêu: vậy ta đi cùng muội
Lam thố: ừm ( tỏ vẻ hạnh phúc ) huynh bên cạnh muội làm muội thấy hạnh phúc lắm
Hồng miêu bấy giờ lại đỏ mặt: muội muội nghỉ ngơi đi
Lam thố: hì, vâng ( hôn lên má hồng miêu )
Hồng miêu mặt đỏ lại càng đỏ thêm: ta ra ngoài đây
Lam thố : vâng
Hồng miêu vừa bước ra ngoài thì bị kéo ra xa
Đậu đậu: hồng miêu à huynh đừng nói huynh ko nhớ hôm nay là ngày gì nhé
Hồng miêu: là ngày gì chứ
Đại bôn: hồng miêu à, hôm nay là ngày lam thố đc sinh ra đấy, s đệ lại quên đc chứ
Hồng miêu la lớn: sao hôm nay là sinh thần
Hồng miêu la lớn quá nên bị mọi người bịt miệng lại kéo đi chỗ khác và nói:
Thất hiệp: hồng miêu à, huynh mau dụ lam thố ra ngoài còn bọn ta sẽ lo chuẩn bị tiệc chúc mừng lam thố đc chứ
Hồng miêu: đc
Mọi người: vậy tiến hành thôi nào. 😁

Thế là mọi người đều bắt tay làm 1 bữa tiệc nhỏ cho lam tỷ nhà ta a~
Chap sau sẽ nhanh thôi
Cám ơn mọi người đã ủng hộ mình❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro