THẤT NGHIỆP
Không quen ai biết mà nương
Không tiền ai gánh ai thương mình nào
Có bằng thì cũng xin chào
Chỗ nào ngon việc đi vào tiền đâu
Xã hội thối nát từ lâu
Học xong ngồi đơi mưa ngâu thấy buồn
Có tài thì cứ đi buôn
Gặp thời gặp vận thì luôn có tiền
Số phận tại mình cả đó thôi
Bằng ấy quên đi ,cất một nơi
Sức dài vai rộng không thiếu việc
Hãy vui lên hỡi bạn hiền ơi
Từ mai bạn nhé không chơi nữa
Hãy ngồi thiết kế những vần thơ
Khi nào đầy tải mang đi bán
Bạn sẽ thấy đời đẹp như mơ
Đây có bằng cấp cất một nơi
Số phận công thêm tính ham chơi
Cứ bay cứ nhẩy cho thỏa thích
Không đúng nghành nghề vẫn cười thôi
Mọi nghề sinh sống ở trên đời
Mỗi nghề một vẻ đều tuyệt vời
Chỉ cần say mê và chăm chỉ
Nghề mình không học...vẫn thấy vui
Hôm nay trời đẹp trong xanh
Các tiên ăn diện phong phanh đồ hè
Áo quần toàn thứ mỏng te
Váy đầm sặc sở màu mè đẹp xinh
Bạn và tôi đã quen nhau
Có duyên nên mới lần đầu đã thân
Ta bên nhau chẳng ngại ngần
Dù cho giông tố bão bùng...vượt qua
Lúc buồn có bạn bên ta
Lúc vui tôi bạn hát ca cười đùa
Tôi và bạn mãi chan hoà
Yêu Thơ mãi mãi ...Thơ là bạn thân !
Chúng ta là những bạn thân
Tuy xa nhưng vẫn thật gần bên nhau.
Chúng ta không kể nghèo, giàu
Giữ lòng son sắt trước sau thuận hoà.
Chúng ta không kể trẻ, già
Vui, buồn cùng viết bài ca tặng đời.
Chúng ta sinh không cùng thời
Nhưng cùng một ý, một đời yêu thơ.
Yêu thơ ta nhớ họa thơ
Chớ để thơ buồn thơ khóc bạn ơi!
Thơ là cảm xúc trong ta
Vui,buồn,giận ,dỗi,ta hoà vào Thơ
Rồi đời lại đẹp như Mơ
Thêm yêu cuộc sống,yêu Thơ,yêu Đời
Yêu Thơ ta cất tiếng cười
Yêu Đời ta kết bạn hiền yêu Thơ.
Bao ngày chẳng gặp nhớ về em
Giọng nói bờ môi suối tóc mềm
Đắm đuối êm đềm bao kỷ niệm
Tình mình đẹp tựa ánh sao đêm.
===YÊU EM===
Gửi tặng em yêu một đoá hồng
Trao cùng nỗi nhớ thoả ngày trông
Hương bay đắm mộng tươi nhành lá
Sắc toả say hồn đượm cánh bông
Ước vọng bền lâu xây nghĩa thắm
Cầu mong hạnh phúc kết duyên nồng
Xa xôi cách trở tình không nhạt
Nguyện mãi bên nàng sưởi ấm đông.
Tặng em đó Hồng thắm tựa tim anh
Dẫu biết rằng tình ta thật mong manh
Anh vẫn đợi dù biết là vô vong
Yêu thương này anh gim chặt trong tim
Em ước chồng em như giáo viên
"Trả bài" anh nghĩ đến thường xuyên
Đêm về cứ thế không cần nhắc
Cuộc sống vui tươi hết muộn phiền.
Em muôn chồng như bác sỹ cơ
Chả cần văn vẻ, chả làm thơ
Cứ vào là bắt cởi quần áo
Nhanh gọn để em khỏi phải chờ.
Em lại ước chồng giống phi công
Máy bay anh lái cứ như không
Tọa độ chỗ nào anh rõ hết
Khỏi phải lò mò, đỡ mất công.
Em thích chồng như thợ điện nè
Rất giỏi lần theo những cái khe
Mỗi khi anh cắm vào trong ổ
Máy móc theo nhau chạy phè phè.
Em cũng muốn chồng giống sỹ quan
Súng ống luôn luôn được sẵn sàng
Anh bắn phát nào ra phát đấy
Trăm lần trăm trúng, nghĩ mà ham.
Em thích chồng như một chuyên gia
Chứng khoán kinh doanh rất tài ba
Khi lên, khi xuống, khi trồi sụt
Quy luật anh thông, khỏe đến già.
Em ước chồng như sếp ngân hàng
Luôn nhắc người ta nhớ kỹ càng
Nếu mà rút sớm thì sẽ thiệt
Lợi ích đôi bên giảm rõ ràng.
Vẫn biết mỗi nghề một hay riêng
Quan trọng chồng em phải thật siêng
Mỗi nghề học lấy vài ưu điểm
Như kể trên này, ắt lên tiên.
Em chẳng lấy chồng kế toán đâu
Nợ có thu chi nhức cả đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ân ái
Giật mình anh hỏi chứng từ đâu?
Em Chẳng làm vợ Tài chính đâu!
Khi hôn anh nắn bóp thật lâu.
Em hỏi rằng anh: Răng, chi rứa
Anh bảo kiểm tra: Gói kích cầu.
Em thích lấy chồng hình sự nha
Cao cường võ nghệ lại xông pha
Đêm về hai đứa vui tập trận
Dơ tay,úp mặt,dạng chân ra.
Em khoái lấy chồng bác sĩ cơ
Ốm đau bệnh tật đếch phải chờ
Bên mình luôn sẵn kim đầy thuốc
Tiêm đúng khi cần chẳng lơ mơ
Em kết Anh chồng lái xe nghen!
Ga, thắng, kèn, côn... đến phát ghiền
Khi cần "lên đỉnh", ga thốc tới
Gặp lúc "kẹt xe", thắng - bóp kèn!
Phụ nữ ngày nay thấy ế dài
Chỉ vì lựa chọn nghề của trai
Đâu cần giáo viên hay bác sỹ ....
Chỉ phục vụ riêng mỗi chuyện nì
Em chả lấy chồng kiến trúc đâu
Vẽ vời hoa lá thật là lâu
Đến lúc cao trào anh chợt...bí
Hỏi ra mới biết...ứ trúng thầu
Em ước chồng em làm kiến trúc
Sơ đồ phối cảnh vẽ đẹp ghê
Tay cầm tay nắm mân mê
Tình tang nhạc điệu em phê biết mấy
Khi bên em tình phê cả chấy
Khắp người em chẳng thấy bỏ qua
Cứ tưởng Kiến trúc qua loa
Thiết kế xong anh nhảy qua chiến đấu
Em ước chồng là thi sỹ cơ
Ý lời bay bổng đến không ngờ
Em như bàn phím cho anh bấm
Thoăn thoắt xuống lên cả mấy giờ
Em chẳng lấy chồng thi sĩ đâu
Suốt ngày ngơ ngẩn gãi gãi đầu
Đến lúc tắt đèn ông ý bảo:
" Lạ nhỉ , trăng này ...lại...có............râu
Em ứ lấy chồng thi sĩ đâu
Suốt ngày thơ,bút ở trong đầu
Đêm về hai đứa đang ngon giấc
Giật mình anh hỏi viết vào đâu
Chồng khảo cổ học ứ lấy đâu
Đồ cổ quý hiếm luôn trong đầu
Muốn cầm một cái anh nói nhỏ
Đồ cổ quý hiếm cấm được sờ
Lá xanh em bọc bưởi đào
Một khi lá héo trái nào còn tươi
Thời trang áo lá như "Sao"
Ngọc Quyên xinh đẹp hoà vào thiên nhiên
Thiên nhiên gió mát trăng thanh
Môt nhành lá chuối làm xanh cho đời
Lá sao duyên thế lá ơi
Nhìn em ta thấy ngời ngời sắc xuân
Lá chuối em thay thế áo quần
Thiên nhiên lồ lộ rạng sắc xuân
Kiệt tác đất trời là đây nhỉ!
Trách sao quân tử chẳng...lâng lâng!!
Nhờ trời cho lá chuối khô
Cho da em ló...ta vô ngồi nhìn...
Lúc đầu nhìn thấy thật xinh
Nhìn lau một lúc ôi kinh thấy mồ!
Nói thì...em nói thế thôi
Trời cho em thấy...em ngồi cứ xem!
Xem cho cặp mắt lim dim
Xem cho cảm thấy hết thèm mới thôi
Nhìn em da giẻ hồng hào
Anh đây mới thấy muốm nhào vô xơi
Nhưng sợ lá chuối rách tơi
Thiên hạ họ thấy...hết đời em luôn...!
Không xơi thì sợ em buồn
Xơi xong thôi vội ta chuồn đi thôi
Da trắng ,môi hường ,em rất xinh
Đôi mắt liếc ngang thật đa tình
Yếm đào em diện cùng váy đụp
Bên ấm trà thơm lúc chiều hè
Làm chàng thi sĩ đi qua ngõ
Ngơ ngẩn ,ngẩn ngơ lạc lối về.
Ta ru tình cho em
Cho tình em say đắm
Cho đằm thắm duyên đời
Cho nụ cười còn mãi
Tình ta như là gió
Thổi mát những trưa hè
Xoá tan bao phiền muộn
Đem hỷ lạc cho người
Bài thơ tình em viết
Nhìn nét chữ liêu xiêu
Chứng tỏ em đang yêu
Với bao nhiêu cảm xúc
May anh đọc đúng lúc
Nên hạnh phúc dâng trào
Ôi ao ước biết bao
Giây phút trao nhẫn cưới
Bài thơ tình em viết
Chưa rõ là tăng ai
Nếu anh thât lòng thích
Viết tăng anh dài dài
Ước gì anh trong Thơ
Bài Thơ tình em viết
Để một mai xa cách
Trái Tim anh đã biết
Em yêu anh nhường nào
Anh đã thấy em ơi anh đã thấy
Khuôn mặt xinh xắn nụ cười thơ ngây
Con tim anh bỗng khe khẽ động đậy
Em đây rồi Môi nhoẻn má hây hây
Hằng ơi ! Sao nỡ hững hờ
Vì nàng - ra ngẩn vào ngơ đêm ngày .
Muốn bay lên chín tầng mây
Kéo Hằng bay xuống sum vầy tóc tơ .
Hằng ơi đôi mắt đang mơ
Mơ sao Hằng ở cạnh ta giờ này
Ước gì ta có cánh bay
Bay lên chốn ấy ta thay Cuội ngồi ...
Để ta được vui với Hằng
Quên đi mệt mỏi muộn phiền trần gian
Cuội ơi sướng nhất cuội rồi
Hằng Nga xinh đẹp nàng ngồi cạnh bên
Ta đây chỉ ước một lần
Được cùng nàng ấy thì thầm một đêm .
Vui nhất Anh Cuội cung trăng
Ngày nào cũng được ngắm HẰNG đáng yêu
Cơ mà,ngắm mãi,ngắm nhiều
Cũng có tí " chán " chẳng yêu được HẰNG
Trần gian...mơ mãi cung trăng
Nơi đó có một nàng HẰNG đáng yêu
.....................THƠ ĐIÊN............................
Tôi điên tôi mới làm thơ
Tôi điên tôi mới mộng mơ nhớ người
Điên từng nhịp thở, tiếng cười
Điên qua ánh mắt kiếm người, tầm duyên.
Người điên bị trói bị kiềng
Tôi điên tôi bị xích xiềng tình yêu
Tôi điên vì bởi yêu nhiều
Tôi điên vì bởi mĩ miều dáng em.
Điên cuồng mới thức từng đêm
Sầu điên say loạn nỗi niềm khát khao
Điên tình thường khổ dạt dào
Người điên thường chịu thương đau ái tình.
Đêm nay điên thức một mình
Nhớ em điên phải si tình từng canh
Kiếp điên mơ mộng tình xanh
Cuối cùng người phụ, hóa thành kiếp điên.
Tiếc thương điên chẳng có tiền
Nên điên phải chịu tình duyên phủ phàng
Xốn xan điên chịu nghèo nàn
Xót thương điên chịu cơ hàn gió sương.
Thiếu Nữ Long Hựu
Long Hựu quê tôi vẩn đậm đà
Mượt mà thiếu nữ xóm gần xa
Mặn mòi da thắm hong hanh má
Mắt liếc đưa duyên đẹp ngỡ ngàng
Long Hựu quê tôi ai đả qua
Cù lao soi bóng lá đung đưa
Trên đồng xanh lúa dăm cô gái
Thắt đáy lưng ong dáng thướt tha
Ngây ngất bao chàng lở ngắm hoa
Bềnh bồng trong gió thoãng hương sa
Xôn xao trong dạ lòng tơ tưởng
Kết nghỉa tơ duyên chẳng muốn xa
Cỏ mát bên đê chiều lặng lẻ
Đôi đầu tâm sự mải say mê
Hương đồng gió nội hòa đôi lứa
Kết chặt ân tình ước hẹn thề
Yếm đào em chữa bung ra
Sau lưng anh đả ra tay tháo rồi
Bồi hồi lặng ngắm bờ vai
Hai gờ thon thả mảy mai tì hằn
NGHÈO THÌ ĐÃ SAO!
Số phận cho ta một chữ "nghèo"
Chẳng phải để ta sống tự ti
Nghèo nhân, nghèo nghĩa - thì đáng trách!
Nghèo tiền, nghèo bạc - chớ có bi!
Cuộc sống cho ta đôi bàn tay
Tinh thần làm việc trong hăng say
Đôi chân ta cứ hiên ngang bước
Sao phải lung lay bởi chữ "nghèo"!
ĐỪNG HỎI TẠI SAO..?
Em đừng hỏi tại sao Anh yêu Em
Tim đang yêu làm sao Anh nói được.
Em có biết càng xa nên càng nhớ
Ôm hình dung ký ức lại ùa về.
Em đừng hỏi tại sao Anh yêu Em
Anh chỉ biết tiếng lòng mình thổn thức
Nổi nhớ ơi,xin đừng thôi rạo rực
Cả trái tim rực lửa đốt đêm dài.
Em đừng hỏi vì sao Anh yêu Em
Câu trả lời khi tim thôi rung động.
Nhưng Em ơi, hỡi người mà Anh chọn
Tim sẽ còn rung động mãi khôn nguôi.
Nắng mưa là việc của trời
Buồn vui là bởi con người tạo ra
Cớ sao Cừu lại kêu la
Đổ trời mưa rét tạo ra nỗi buồn?
Tôi đã thầm yêu 1 bóng hình
Mà đâu dám nói phải làm thinh
Trời ơi! Người ấy vô tình quá
Đâu biêt rằng tôi -Khổ 1 mình.
Đêm nhớ em!
Đêm nay thấy mảnh trăng trôi
Đêm nay vẫn thấy cút côi một mình
Đêm nay vẫn nhớ bóng hình
Đêm nay lại viết tình mình nên thơ
Nhớ em anh mãi mộng mơ
Nhớ em anh vẫn ngóng chờ cùng trăng
Nhớ em anh tự hỏi rằng
Nhớ em chẳng biết trăng còn nhớ sao
Em ơi em ở nơi nào
Em có lòng nào nhớ đến anh không
Em ơi em có ngóng trông
Em có mong ngày tay lại trong tay+
Tjnh yeu nao co aj hay
Khj yeu say dam dag kay ko mag
Trao nhau tjnh thjep y chag
Toj khj vo mog pag hoang le doj
Yeu tho la ke da tjnh
Yeu nhak la ke that tjnh don koj
Taj ng chot lo bo toj
Pao dem nhung nho sau doj koj log
Mây chung tình trọn đời với gió
Anh chung tình chỉ có mình em
Vắng em rồi anh buồn muôn kiếp .
Có bao giờ em nghĩ đến anh không?
Quan toà nào cấm nam yêu nữ?
Luật pháp nào cấm nữ yêu nam?
Nếu 1 mai đây... em hồn lìa khoi xác!
Anh nguyện làm... Quan tài ôm chặt lấy thân em
Lời thơ em, ôi sao nghe rất nhẹ
Và mỗi từ như nhịp khẻ con tim
Như giòng sông nước cuộn chảy êm đềm
Và tha thiết với bao lời tình tự..!
Này em hỡi, dòng thơ em tâm sự
Làm ưu tư xao động trái tim này
Biêt nói gì..khi hồn lững lờ bay
Và ngơ ngẩn tận phương trời xa lạ..!!
HÃY VỀ ĐÂY BÊN ANH
Về đây em nhé..gieo sắc xuân
Cho mộng yêu đương mãi thắm nồng
Từ dạo vắng em anh nhớ lắm
Cỏ cây sỏi đá cũng bâng khuâng..!
Về đây em nhé..hát tình ca
Cho nắng hạ thêm nét ngọc ngà
Cho tình thơ thêm màu phượng vĩ
Cho lối thơ xưa nở muôn hoa..!!
Về đây em nhé..cất tiếng cười
Cho sắc thu vàng mãi đẹp tươi
Cho dòng thơ ta màu hy vọng
Cho nỗi hân hoan đến với đời..!
Về đây em nhé..khơi lửa hồng
Sưởi ấm đất trời những chiều đông
Để nẽo đường dài thôi buốt giá
Để bước anh đi bớt ngại ngùng..!!
****** TÌNH YÊU*****
********++*****
Tình yêu đâu chỉ màu Hồng
Tình yêu đâu chỉ mặn nồng bên nhau
Tình yêu cũng có niềm đau
Cũng cay cũng đắng cũng buồn tiếc thương
Một lần rồi mãi vấn Vương
Một lần rồi mãi muôn phương lạc loài
Để ai thắt dạ tơ Sầu
Để ai gối mộng ai buồn hơn ai
Tình yêu như đóa Hồng gai
Vòng tay nhỏ máu vẫn say men nồng
Có duyên không nghĩa vợ chồng
Tình yêu đành chết máu Hồng thôi rơi...!
Gặp em anh biết làm thơ
Gặp em anh biết mình giờ đang yêu
Mỗi đêm mỗi sáng mỗi chiều
Cầu em nơi đó mọi điều bình an
Yêu em! Thương nhớ vô vàn
Nhưng đành câm lặng thở than trong lòng
Tháng ngày vẫn nhớ vẫn mong
Vẫn ngóng status trên dòng thời gian
Xuân sang hè tới thu tàn
Vẫn không dám nói với nàng lời yêu
Chắc em cũng hiểu một điều
Sao anh câm lặng bởi nhiều éo le.
Buồn thì cố mà quên nó đi
Nhớ thương vương vấn để làm gì
Đau đầu suy nghĩ rồi tiều tụy
Héo mòn thân xác chẳng được chi
Tôi xin người hai chữ đừng like
Xinh cho tôi những lời bình hài
Để ta trải tình say facebook
Chuyện chúng mình ru khúc tình thơ
NỤ CƯỜI ANH YÊU
Tác giả: Hoàng Anh Tâm
Yêu em anh thích nụ cười
Luôn luôn vui vẻ dù đời ra sao
Dẫu cho cay đắng khổ đau
Nụ cười vẫn giữ không sầu, không bi.
Yêu em chẳng thích điều gì
Nụ cười em đã khắc ghi tim rồi
Có điều ước ở trong đời
Anh xin được thấy nụ cười của em.
Ngày ngày được ngắm nhìn em
Biết bao hạnh phúc khi xem em cười
Nụ cười tựa đóa hoa tươi
Để anh ngây ngất quên đời cô đơn.
Cà phê đắng bỏ đường thì ngọt
Tình đắng rồi thì bỏ đi anh
Rừng vào thu rừng thay lá đổ
Bước vào đời tôi khổ vì yêu
NHẬU
Tác giả: Hoàng Anh Tâm
Nào bạn cùng tôi nâng chén tình
Chén tình, chén nghĩa, chén đệ huynh
Cùng nhau cạn hết bầu tâm sự
Sẽ chia cay đắng chuyện tụi mình.
Thêm nào chén nữa ta cùng uống
Đã có men rồi chớ lặng thinh
Nâng ly thắm thiết tình chiến hữu
Khóc cười nâng chén nghĩa đệ huynh.
Uống cạn chén này rồi chén nữa
Rượu tình, rượu nghĩa chẳng thấy say
Đất đai sỏi đá hạn khô cằn
Cấy lúa trồng màu chẳng đủ ăn
Gà cúm gia cầm tiêu hủy vội
Lợn nuôi bệnh dịch khổ quanh năm
Nuôi con đại học phải đi vay
Cơm bữa đói no lót dạ dày
Ngày kiếm vài đồng lưng nắng cháy
Đêm trường mưa lạnh buốt hơi may
Vụ lúa năm nay lại mất mùa
Vùng quê nghèo nước mặn đồng chua
Mẹ đi nhặt nhạnh từng bông thóc
Lầm lũi đi về mặc gió mưa
Ngược xuôi vất vả nỗi thương mong
Nghĩ đến con thơ chợt ấm lòng
Ngụm nước cơm khô mòn đắng họng
Lưng còng lang bạt gánh hàng rong
Đường quê mòn cỏ dấu chân cha
Ruộng trũng đồng sâu bóng mẹ già
Bên góc giảng đường con thấy lạ
Lời thầy như chảy nặng phù sa
Lỡ nhậu một hôm có làm sao?
Ăn chơi một bữa ,đến nỗi nào?
Vui vẻ lấy đà cày suốt tháng...
Một ''chai'' hai ''xị'' đáng là bao ?
Không nhậu làm sao có bạn bè?
Người mà không nhậu,nói ai nghe ?
Không bè,không bạn làm sao sống?
Ai ơi thông cảm ...đừng khắt khe
Ngồi trong bàn không uống ai coi
Làm trai chớ uống bia ôm
Ðề cho mang tiếng dê xồm hư thân
Dù cho đẹp mấy chẳng cần
Ðó là trọn đạo tu thân ở đời
Hay chi những thói chơi bời
Những nơi hàng quán ta thời tránh xa
Chớ nên đàn đúm la cà
Rượu chè trai gái thế là hư thân
Nếu mà mê gái đến gần
Mùi thơm nó bốc ông thần cũng mê
Ông thần còn muốn thã dê
Huống chi những đứa nhà quê như mình
UỐNG RƯỢU BUỔI TRƯA
ngày lễ bạn bè rủ đi nhậu
ừ thôi nhậu cũng sẽ vui thôi
vài ba ly rượu mềm môi đã
rồi sẽ lung tung cái chuyện đời
quán vắng không người trưa nắng chói
bỗng nhiên có vài giọt mưa rơi
Sài gòn sao giống như ta quá
nắng đó,mưa đây suốt một đời
bạn bè rót rượu mời ta uống
ly rượu dường như vị đắng thêm
ngoài đường càng lúc mưa càng lớn
trên bàn rượu uống lúc càng nhanh
vài ba ly nữa mềm môi hết
chuyện đời càng lúc nói càng nhanh
ta nhìn bè bạn mà thương quá
đứa nào cũng tiếc chuổi ngày xanh
Thích ngó xem
Dáng em quỳ thế lắm người xem
Hở hết thế kia ai chả thèm
Ngực nở chân thon ai chả thích
Người tròn vừa vặn khối người xem
Mày dài mắt sáng em là hiếm
Tóc mượt sáng da khó có xem
Em đẹp em xinh ai chả thích
Ngày nào cũng thế khối người xem
Em là con gái thời nay
Giả làm người cổ ai ai cũng nhòm
Rốn to bằng đít bát con
Quấn tầu lá chuối thành ra người rừng
ƯỚC GÌ
. . . .
Uớc gì ta hoá thành chim
Mọc thêm đôi cánh đi tìm tình yêu
Ước gì ta hoá thành diều
Gió đưa ta đến tình yêu bất ngờ
Ước gì ta hoá thành thơ
Viết lên tâm trạng mong chờ ai kia
Khen ai khéo vẻ hình hài,
Lưng công, đáy thắt, nét ngài, nở nang.
Thế sao em lại lộ hàng,
Bao chàng thi sĩ tìm “hang” chui vào.
TRĂNG VỠ
Đêm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi.
Đi tìm từng mảnh trăng vỡ ấy
Ghép lại cho trăng khỏi lẽ loi.
Vì đâu chia cách với ly bôi
Em đi bỏ lại nửa anh thôi.
Trăng vỡ trên trời sao giống quá
Em - anh mộng tình cũng vỡ đôi.
Em về ghép lại nửa vầng rơi
Trăng chiếu hình anh mãi sáng ngời
Mộng ước về nhau nay tròn trịa
Chúng mình sẽ mãi chẳng chia phôi
Trăng sáng vời vợi tình anh soi
Hôm nay giận dỗi khuyết nửa rồi
Đến rằm thương nhớ trăng tròn lại
Trăng lòng em mãi chẳng chia đôi
Nhưng mà trăng nay đã mất rồi
Tìm hoài không thấy mảnh trăng rơi
Thôi đành lỗi hẹn thêm lần nữa
Anh sẽ tìm trăng nơi cuối trời
Anh sẽ tìm trăng đến cuối đời
Tìm cho bạc tóc, chẳng nghỉ ngơi
Dẫu rằng vẫn biết tìm không nổi
Nhưng sẽ tìm cho dạ thảnh thơi.
Trăng khuyết rồi trăng lại tròn thôi
Em mới vừa yêu đã giận rồi
Mong sao rằm đến trăng sáng tỏ
Sáng trời đêm, sáng mắt em cười...
Cũng mong có vậy sếp Hiến ơi
Cũng mới vừa yêu nên hết lời
Cũng chờ thi đỗ em sẽ lái
Chở Tiên Tào sẽ ghé trăng chơi.
Từ đó vầng trăng xẻ làm đôi
Em mang một nữa bỏ đi rồi
Đường xưa ngày đó thường hai đứa
Phố cũ bây chừ một mình tôi.
Lời nguyện còn ghi lời hẹn ước
Chén thề còn dính vết son môi
Và tôi với nữa trăng còn lại
Soi bóng tìm em cuối hướng trời.
Phố cũ mình tôi phải lẽ loi
Chờ em - không đến đường xưa rồi
Nửa trăng em bỏ lòng anh thắt
Xẻ đôi - vầng trăng đã chết rồi.
Hẹn thề xin đừng nhắc người ơi
Vết son môi nay cũng bạc rồi
Cứ để tôi mảnh trăng - một nửa
Một nửa vầng trăng, một nửa thôi...
TRĂNG VỠ
"Đêm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi".
Đi tìm từng mảnh trăng vỡ ấy
Ghép lại cho trăng khỏi lẽ loi.
Vì đâu chia cách với ly bôi
Em đi bỏ lại nửa anh thôi.
Trăng vỡ trên trời sao giống quá
Em - anh mộng tình cũng vỡ đôi.
Xót xa trăng ơi vỡ mất rồi
Tìm hoài đâu thấy mảnh trăng rơi.
Thôi đành lỗi hẹn thêm lần nữa
Anh sẽ tìm trăng nơi cuối trời.
Anh sẽ tìm trăng đến cuối đời
Tìm đến bạc tóc, chẳng nghỉ ngơi.
Dẫu rằng vẫn biết tìm chẳng thấy
Nhưng sẽ tìm mảnh ghép tình tôi...
Một nửa vầng trăng ở quê thôi
Một nửa trăng trôi theo chồng rồi.
Nửa trăng nhà từng đêm thao thức
Nhớ mảnh trăng trôi nơi xứ người.
Tiên anh hàng hiếm đấy nha
Đừng có chê anh ấy tiên Già
Một mình đứng giữa rừng hoa đẹp
Anh ngỡ như mơ giữa muôn hoa
Cô nào cô nấy xinh đẹp quá
Tiên anh nhìn nhìn mắt hoa hoa
Chớ nói anh đây tiên đã già
Chỗ nào già cô phải nói ra
Trả lại mái trường những dấu yêu
Hai buổi cùng nhau sáng với chiều
Chiếc xe chở nặng tình thương mến
Mùa hè tím mãi những cô liêu...
Mùa hè đến rồi các bạn ơi!
Mùa hè đến sắc phượng rợp trời.
Mai xa bạn hỡi bao nhung nhớ,
Bao buồn, bao thương, ngày tháng trôi.
Mùa hè rực cháy trong tim tôi,
Tiếng ve kêu nát trái tim rồi.
Phượng đỏ, mắt đỏ, ôi mắt đỏ!
Mắt bạn, mắt tôi ướt hết rồi.
Nhớ một thời MỰC TIM TÍM ƠI!
Tím ngắt lòng ai, tím khung trời.
Tìm trang giấy trắng ghi vần nhớ,
Ghi chữ "vấn vương", nỗi "nhớ trường".
Thương thương làn gió thổi tóc bay,
Mắt ai ngơ ngác nhìn nhau này.
Ngày mai xa cách rồi - có nhớ,
Nhớ bạn, nhớ tôi, nhớ một thời."
VỊ NÊM HẠNH PHÚC
Chiều cuối tuần ta ngươc dòng quá khứ
Trở gót tìm - đi lạc phố ngày xưa
Lòng bảo lòng cho kỉ niệm phai mờ
Sao tim đỏ vẫn u hoài thổn thức .
Chiều cuối tuần đi tìm niềm hạnh phúc
Trong thâm tâm sao vẫn cứ âu sầu
Ly cafe mãi bưng rồi đặt lại
Mắt mỏi mòn trông đợi một bờ vai .
Chiều cuối tuần sao bâng khuâng trống trải
Tôi mỏi mòn chờ nắng tắt , chiều phai ,
Màn đêm phủ che trái tim khờ dại
Lòng vui đâu sao vẫn phải gượng cười ...
Thứ bảy ơi ! mau dừng lại đi thôi
Để lòng ta hoài niệm lại một thời
Rồi cùng ta cân bằng những chơi vơi
Giúp ta quên và xa rời giấc mộng ...
Chủ nhật hỡi ! Hãy cùng ta vui sống .
Luyến ái xưa thành dĩ vãng lâu rồi
Xếp trong lòng làm kỉ niệm mà thôi
Đời cần lắm những làn môi , ánh mắt .
Tuần lễ mới đang vẫy chào phía trước
Trời không cho ai bạc phước hai lần
Xua mây đen trời sáng lại , trong ngần
Đông qua rồi , nắng xuân hoa nở lại .
Cuối tuần đến ta dâng trào cảm xúc
Không qua đông sao quí chút nắng hồng
Kỉ niệm xưa ta cất giữ trong lòng
Làm hương vi thêm ngọt ngào hạnh phúc .
Hôm nay trời đẹp trong xanh
Các tiên ăn diện phong phanh đồ hè
Áo quần toàn thứ mỏng te
Váy đầm sặc sở màu mè đẹp xinh
Bỗng đâu ! Trời bỗng thình lình
Gió lạnh hun hút như rình như vây
THAY ÁO
Ấy đừng cởi áo ở đây nha
Kẻo thẹn mây trời gió với hoa
Cứ mảnh yếm đào duyên mắt thắm
Khoảng tình em thả đất giao hoà...
Thằng Mèo thấy gái mắt hoa
Chân tay lẩy bẩy miệng mồm há ra
Hiến ơi đừng có kiu la
Để Mèo tận hưởng chút say men tình.
Biển vàng hoa cải mênh mang
Tiên tào giáng xuống năm nàng xinh tươi
Xuyến xao duyên thắm nụ cười
Để cho say đắm đất trời ngả nghiêng...
Các chị thật đẹp đó nha
Lung linh giữa một vườn hoa màu vàng
Nắng tươi,tôn nét dịu dàng
Nụ cười rạng rỡ,căng tràn nét Xuân.
Lung linh giữa bầu trời
Đẹp rạng ngời hơn hoa
Cuộc sống tha phương thiếu chút tình
Cơ trời gặp gỡ kết duyên xinh
Cho nhau những phút giây nồng ấm
Đẹp mãi trời âu hội chúng mình.
Giữa thiên nhiên tuyệt đẹp
Các nàng Tiên hòa mình
Áo xanh vàng trắng đỏ
Cả sắc trời lung linh
Ngả nghiêng trời nước bao la
Bên thì sắc thắm mặn mà người xinh
Ngả nghiêng một đám hoa xinh
Chọn em hay chọn hoa xinh bây giờ?...
Ngả nghiêng chọn một giấc mơ
Người xinh, hoa đẹp vẩn vờ mộng xanh
năm nàng tiên nữ hội tào,
rung rinh môi thắm nàng nào cũng xinh,
hôm nay trốn khỏi cung đình,
xuống trần thưởng ngoạn hoa xinh thế trần.
TA - ĐỜI - HƯ ẢO.
Ôi nỗi buồn! cồn cào trong nhân thế
Giọt lệ tràn trên đôi má hong hen
Sâu tâm khảm từng con run nhè nhè
Xót xa lòng trong cơn đắng hơi men
Ta trót dại yêu đời này hư ảo
Nên mộng lòng chưa thỏa chút ưu tư
Ngẫm trần thế nhân tình như bóng xế
Ta mãi mê tìm kiếm chút hơi tàn
Nên cuối đời còn chút ít thời gian
Ta vẫn phải phiêu lưu về viễn xứ
Đời cô lẽ tựa hồ như cánh hạc
Bay ngang đời xót thương mình phận bạc
Gót vân du đơn lẽ một bóng hình
Hoang hôn buồn biển cuốn trôi hạt cát
Ta mong manh đón nhận gió vào lòng
Gió cứ thổi cho lòng Ta tan nát
Cô đơn nhiều Ta cũng hoá lạnh câm
Và chiều nay bên bờ hồ nhạt nắng
Ta một mình ôm hình bóng đơn phương
Người cứ khóc nếu lòng mình thấy nhẹ
Ta không buồn hay hờn trách người đâu
Người đã nói có Ta là tri kỉ
Mang niềm vui thương nhớ mỗi tháng ngày.
HẸN NGÀY BÌNH YÊN
Chia tay nhé em yêu
Anh yêu em thật nhiều!
Nhưng còn Mẹ Tổ Quốc
Vẫy gọi anh ra khơi.
Anh đi giữ biển trời
Canh giấc ngủ đầu nôi.
Em ở nhà thao thức
Anh sẽ về! Em ơi!
Giặc kia còn chưa hết
Thù này còn chưa thôi.
Em ở nhà với bé
Hãy đều giọng "à ơi"!
Tình yêu em dịu vợi
Tình yêu nước sáng ngời.
Trái tim em cũng thế
Một lòng yêu nước thôi!
Cả nước đã sục sôi
Cờ đỏ bay cao rồi
Em hãy cùng đất nước
Nở nụ cười trên môi.
Một niềm tin chiến thắng
Một ngày về vinh quang...
Tiếng còi tàu đã thổi
Đợi anh về! Em ơi!...
NỢ
Ta nợ người những ánh mắt thân thương
Nợ những vấn vương dấu hài năm ấy
Nợ những phút giây bên người lặng lẽ
Nợ một lần tôi gọi khẻ tên em.
Đêm nợ ngày những tia nắng mong manh
Lá nợ đêm những hạt sương ban sớm
Sương là nước mắt của trời ban xuống
Hay nước mắt của phận người long đong?
Môi nợ đời một hương sắc đượm hồng
Mắt nợ môi một mặn nồng thổn thức
Ai nợ ai niềm đau nơi lồng ngực?
Ai nợ tình một câu hát thủy chung?
Ơi Độc Lập ! Ơi Tự Do !
Ơi màu cờ đỏ chói loà sáng tim!
Hạnh Phúc con quyết đi tìm
Cho dù máu chảy quyết dìm giặc kia.
MÌNH TA VỚI TA.
Đêm dài thao thức chỉ mình ta,
Mây trời đổ̉ xuố́ng trận mưa sa,
Lệ sầu lạnh ngắ́t rơi trên lá,
Tiế́ng lòng đau nhói hận tình xa...
Dấu nhớ nhung xưa ai còn lạ?
Ngại ngùng ánh mắ́t về̀ ngang nhà,
Gửi trọn yêu thương hồ̀ng đôi má...
Sao lại đơn côi trước tuổi già?
Em đi nhé ! Đuổi giặc ngoại xâm
Anh hậu phương vững chắc chuyên tâm
Đánh giặc sẽ gập ghềnh gian nan!!
Đuổi tan xâm lược em về chăm nha...
Ừ thì chúng mình chẳng là gì của nhau
Sau một tình yêu cũng chẳng còn tình bạn
Em gom mây trời bỏ phía sau nắng hạn
Anh trách duyên trời uống cạn mảnh trăng đêm
Ừ thì chúng mình chẳng cần nhớ cái tên
Những ngày bên nhau nào "em iu, anh xã"
Để đến hôm nay như hai người xa lạ
"Tôi đang bận rồi, xin lỗi, nói chuyện sau "
Ừ thì chúng mình chẳng muốn hỏi thăm nhau
Anh không trách đâu chuyện chiều qua anh sốt
Nếu như ngày xưa em giục anh uống thuốc
Chẳng nỡ lòng nào với câu hỏi " Chết chưa? "
Anh biết chúng mình chẳng còn như ngày xưa
Nên chẳng để tâm câu bông đùa đáng ghét
Nếu như bằng giờ tám mươi năm sau anh chết
Liệu em có buồn và khóc cạnh vợ anh?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro