Thất Tịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yêu. Cảm giác yêu thầm rất khó để có thể diễn tả được, khi nhớ đến lại cảm thấy xót xa trong lòng.

Giống như trái táo xanh, nhìn thì đẹp nhưng ăn vào lại chua chát. Dù vậy vẫn không thể kìm lòng mà muốn nếm thử lần nữa."

__________________

Anh, Min Yoongi mối tình cô khắc cốt ghi tâm. Cô thầm yêu anh từ khi còn rất nhỏ, yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.

Lần đầu gặp anh, là ngày sinh nhật tròn 10 tuổi của cô. Anh là bạn thân của anh trai, đối với cô đây là món quà sinh nhật mà cô thích nhất hơn bất cứ món quà nào đã từng được nhận.

Năm cô 15 tuổi, anh trai cô phát hiện ra nhật ký của cô đều viết về Yoongi. Cô đã cầu xin anh đừng nói cho anh ấy biết, vì cô không muốn anh ghét cô.

Năm sinh nhật tuổi 17 của cô, cô nhận được món quà sinh nhật đầy "ý nghĩ" của anh. Đó là tin anh đi du học ở Nhật, từ ngày anh đi, hai người hoàn toàn mất liên lạc.

Năm 20 tuổi, cô tự thưởng cho mình tấm vé đi đến Nhật để gặp anh. Nhưng đổi lại là đau lòng, anh đã có bạn gái.

"Cô yêu anh, mọi người đều biết. Nhưng chỉ duy mình anh không hay biết."

Bảy năm, bảy năm sau cuối cùng anh cũng đã chịu trở về nước. Anh trở về vào sinh nhật tuổi 27 của cô cũng là ngày thất tịch, mùng 07 tháng 07.

Anh nói lần này anh về để ra mắt bạn gái với gia đình, anh muốn kết hôn với cô ấy. Trái tim cô khi đó như ngừng đập, cô cố nở một nụ cười thật gượng gạo nhìn anh. Trái tim cô như bị băng tuyết bao phủ.

" Năm đó, thất tịch không mưa."

Năm cô 30 tuổi, cô nhận được thông báo từ anh trai. Cuối năm nay, Yoongi sẽ đính hôn. Cô bây giờ đã không thể cười nổi được nữa. Khuôn mặt cô trở nên cứng nhắc, nước mắt cứ thế vô thức rơi. Ngày hôm đó, cô khóc nhiều đến mức ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay.

Sinh nhật tuổi 33 của cô, cô quyết định tự thưởng cho mình một món quà nữa mặc dù biết rằng đã là quá muộn. Cô sẽ nói cho anh nghe tình cảm của mình.

- Yoongi, anh thật sự chắc chắn rồi sao? Anh xem anh và chị ấy cãi nhau rất nhiều, xung quanh anh còn có rất nhiều cô gái tốt. Anh đã từng nghĩ sẽ tìm một cô gái khác hay chưa?

Anh bỗng trở nên trầm mặc, rồi anh nhìn cô, nhìn cô rất lâu, cuối cùng anh nở một nụ cười nhẹ. Chầm chậm nói, với ngữ điệu đầy sự chắc chắn và kiên định.

- Sau này em sẽ hiểu, khi em tìm được người đàn ông của riêng mình. Đối với anh thì chỉ có thể là cô ấy, từ khi cô ấy xuất hiện những thứ khác đối với anh đều là tạm bợ.

Cô như chết lặng, cuối cùng sau tất cả vẫn chỉ có thể là tạm bợ đối với anh. Min Yoongi, bằng ngần ấy năm, em vẫn thua anh, thua thảm hại! Em thật sự điên rồi!

"Hôm nay là sinh nhật em. Cảm ơn anh đã tặng em món quà sinh nhật tuyệt vời này."

Hai năm sau, cô đã 35 tuổi. Trên tay cầm tấm thiệp cưới của anh, từ nay trở đi cô không thể nào biểu lộ tình cảm của mình với anh nữa rồi. Nhưng cô không khóc, vì người đàn ông này mà nước mắt của cô cũng đã cạn khô rồi. Nhẹ mỉm cười ngước nhìn trời cao, bầu trời trở nên mịt mù bỗng nổi bão lớn đổ xuống cơn mưa. Mưa hay nước mắt của cô, không thể nào phân biệt được. Cái lạnh của cơn mưa ôm trọn lấy cô thay cho cái ôm ấm áp của anh.

"Năm nay, thất tịch có mưa."

____________________

"Mưa. Có những ngày mưa kéo ta về với nỗi nhớ.

Nhìn lại một thời chẳng biết trắng đen, sáng chiều. Chỉ biết Yêu."

•E.N.D•

•Purge

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro