THẤT TÌNH 2 và TÌNH ONL

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MẤT NIỀM TIN

Tim ơi! Tim ơi! Đừng yêu nữa!

Có biết thế gian toàn lọc lừa?

Trao tình cho người vừa hôm trước

Hôm sau người phụ, tình bước đi

Thế gian chẳng gì là mãi mãi

Đừng tin,đừng yêu,đừng khờ dại

Một thuở vụng dại lúc mới yêu

Trái tim quằn quại thêm vết xước

Niềm tin trong ta bị xóa bỏ

Nghi ngờ chất chứa càng dầy thêm

Không tin,không tin,tôi không tin

Thế gian tồn tại trọn chữ tình

Tạm biệt em lần cuối

Thôi tôi xin tạm biệt em lần cuối  

Kể từ đây hai đứa chẳng chung đôi  

Kể từ đây hai đứa cách biệt rồi  

Tạm biệt em tạm biệt tình yêu cuối  

Đóa hoa tình sẽ là món quà cuối  

Để em hiểu tôi vẫn chẳng đổi thay  

Tôi buồn lắm trái tim em có hay  

Tạm biệt em tình yêu và nỗi nhớ 

Hạnh Phúc Xa Xôi

 Hạnh phúc đã quá xa xôi 

Bởi hạnh phúc đã mất rồi còn đâu  

Điều ước đã chẳng nhiệm mầu  

Quay lưng cất bước mi sầu lệ tuôn  

Ra đi em có thấy buồn  

Có nhớ lời hứa mãi luôn chung tình  

Giờ đây tôi bước một mình  

Chẳng còn em nữa bóng hình người xưa  

Tôi mong trời đổ cơn mưa  

Để xóa bỏ hết dối lừa nơi em  

Tình cảm xưa đó tôi xem  

Chỉ là dĩ vãng, tôi đem trả người  

Dù tôi thiếu vắng nụ cười  

Thì tôi đành chịu vì người đổi thay  

Nhiều lúc nhìn ngắm mưa bay  

Khóe mi lại đắng cay cay lệ tình 

Xin lỗi em, anh là người có lỗi

Yêu em nhiều nhưng bởi vì duyên số  

Vì lỡ làng nên không thể bên nhau  

Anh hằng muốn mang cho em hạnh phúc  

Nhưng cuộc đời nào thỏa mộng cho ta  

Xin em hiểu tim anh nào nhạt úa  

Tình yêu anh nào đổi sắc phôi pha  

Nhưng em ơi anh là người có lỗi  

Khi bên người khiến đôi mình phải xa  

Anh xin lỗi đã vô tình quay bước  

Rời xa em tim anh rất nhói đau  

Trong thâm tâm anh nào đâu mong muốn  

Nhưng thôi đành mình hẹn kiếp mai sau  

Tuy yêu em nhưng anh bên người khác  

Chúc kiếp này em hạnh phúc với ai  

Mong người đó mang cho em hạnh phúc  

Và bù đắp những lỗi lầm anh sai 

Sao em quên vội

Bóng hình em đã xa xôi  

Riêng tôi ở lại đơn côi tháng ngày  

Giờ đây em đã đổi thay  

Bắt tôi nhận lấy đắng cay tình đời  

Sao em quên vội người ơi  

Bao nhiêu mộng ước tuyệt vời khi xưa  

Bỏ lại nắng quên đi mưa  

Bao nhiêu hạnh phúc em đưa theo cùng  

Em chôn vào cõi lạnh lùng  

Vào khoảng tang tóc đến vùng đau thương  

Chia ly mỗi đứa một đường  

Bỏ tôi ở lại canh trường vắng tanh  

Khiến cho hạnh phúc tan tành  

Kiếm tôi không thể chữa lành nỗi đau  

Nếu biết không phận trầu cau  

Ước gì ta chẳng trao nhau ân tình

ANH MUỐN VIẾT NỖI ĐAU LÊN CÁT 

Anh muốn viết nỗi đau dài lên cát  

Để gió cuốn nỗi đau đó đi xa  

Anh muốn quên một ký ức nhạt nhòa  

Bởi tình ta đã chìm trong nước mắt  

Anh muốn quên một nỗi buồn se thắt  

Muốn quên đi vạn ngàn những nỗi đau  

Anh không tin đôi mình đã xa nhau  

Đã cách xa mỗi người một thế giới  

Ở nơi xa em vui không người hỡi  

Anh nơi này héo úa với thời gian  

Anh cố ngăn giọt nước mắt đừng tràn  

Nhưng sót xa cuộc tình mình cay đắng  

Từng đêm dài anh chìm vào khoảng lặng  

Anh rất buồn vì tình ái tang thương  

Bởi vì em đang nơi chốn địa đường  

Để riêng anh nhớ thương tình xưa cũ 

Trách em

Ngày xưa ai nói yêu tôi  

Ai đã thề ước suốt đời không xa  

Mà sao giờ đã phôi pha  

Em giờ ở cạnh người ta tháng ngày  

Bắt tôi nhận lấy đắng cay  

Sao em lại nỡ đọa đày tim tôi  

Dù rằng mình đã chia đôi  

Dẫu cho tôi đã đơn côi một mình  

Nhưng sao cứ nhớ bóng hình  

Nhớ em nhớ đến mối tình em trao  

Tình em giờ đã hư hao  

Còn tình tôi vẫn dạt dào nơi đây  

Ngày xưa em muốn là mây  

Em muốn mây sẽ kín đầy tim anh  

Nhưng mây em quá mỏng manh  

Nên mây vội vã tan tành người ơi  

Bắt ngày hạnh phúc xa vời  

Trách em ngày đó nói lời yêu thương

NGỪƠI LẠ ANH YÊU 

Rồi một ngày anh bất chợt quen  

Quen ngừơi lạ mỗi lần lên facebook  

Anh ngây ngô giữa dòng đời vô thực  

Nên chẳng biết rằng em có không?  

Em là ai tr0ng nỗi nhớ mông lung  

Trong thế giới của muôn trùng cái ảo  

Em là ai làm tim anh chao đảo  

Làm anh yêu dẫu chẳng gặp bao giờ  

Anh biết em tr0ng cái gọi là thơ  

Cũng yêu em từ tr0ng thơ đó  

Anh nhớ em, trái tim như muốn vỡ  

Và đã yêu em đến dại khờ  

Ngừơi lạ ơi em là thật hay mơ  

Em là ai ? Bao giờ anh mới biết  

Em là ai giữa dòng đời náo nhiệt  

Xin một lần nói anh biết đi em? ? ?

Kiếp nghèo ôm hận

Khi xưa em nói yêu tôi

Bây giờ em đã bước đi theo người

Khi xưa hạnh phúc dâng trào

Giờ đây hạnh phúc chỉ là trong mơ

Tưởng rằng hạnh phúc trăm năm

Ai ngờ hạnh phúc đã bay xa rồi

Khi xưa trong trắng ngây thơ

Bây giờ em đã dối gian lòng này

Khi xưa em đẹp tâm hồn

Giờ đây em đã chẳng còn là em

Lòng người gian dối, dối gian

Đừng mong người khác không gian dối mình

Ta đây bậc đại anh hùng

Đâu thèm chấp chuyện trẻ con tầm thường

Tấm lòng chung thủy, thủy chung

Nhưng em lại đạp trái tim quay cuồng

Cạm bẫy người khác giăng ra

Nhưng em lại muốn đâm đầu vào chơi

Ai thương số phận của tôi

Kiếp nghèo ôm hận xin đành vậy thôi

Kiếp nghèo vây bủa quanh tôi

Dâu giám nhận lấy lòng người thủy chung

Ai thương thân phận mày ngu

Nghèo hèn tính lạ ngu, ngu đần đần

Thân mày khờ khạo ngu ngơ

Đừng mong người khác trăm năm trọn đời.

Vàng thì thử lửa thử than

Yêu nhau phải thử gian nan mới tường

Hết yêu nói thẳng hết yêu

Còn mang cha mẹ làm tấm bia

Lòng người giờ đã đổi thay

Giờ trong đau khổ chỉ là mình tôi

Em cười hạnh phúc bên ai

Còn tôi nước mắt tràn trề trong tim

Người giờ hạnh phúc mong mong manh

Còn tôi đau khổ, khổ đau càng nhiều

Lòng người chỉ vậy mà thôi

Vui chơi phút chốc quang ngang bên đường

Trái tim khẩu phật tâm xà

Sự thật, lời nói cao xa khác vời

Rằng em, em cũng yêu anh

Nhưng em chẳng thể núi này núi kia

Lòng người chỉ vậy mà thôi

Buông lời tình cảm giản đơn vô cùng

Trước kia tuyệt đối tin người

Nhưng nay chẳng thể tin người, người ơi

Mong người đừng có đổi thay

Nhưng nay người đã đổi thay, thay lòng

Lòng người khó đoán nông sâu

Thước nào đo được lòng người thế gian

Lòng người lọc đa đoan

Thử hỏi nhân thế mấy ai chung tình

Yêu nhiều chẳng được bao nhiêu

Thật lòng thì ít dối gian thì nhiều

Yeu nhiều đau khổ càng nhiều

Thôi đành quên hết ngày dài đắng cay

Lòng người thay đổi, đổi thay

Đừng mong người khác không thay đổi lòng

Ta đây chí khí ngất trời

Thì em hãy cứ dôi gian lòng này.

Để hôm nay ... em làm dâu sứ lạ    

Tôi thửng thờ... trong lể cưới người yêu    

Ly rượu mừng... nhấp môi sao mặn đắng    

Trời nắng vàng... sao mưa ướt mắt ta....

Quên đi em , mong nhớ làm chi nữa     

Dẫu kỷ niệm có hiện về trong tiềm thức     

Người xưa kia cũng chẳng thể quay về     

Thì em hỡi tình đầu xin chôn kín....

Ngày xưa em hứa đợi chờ  

Mà nay em đã thẫn thờ bên ai.  

Mắt buồn đẫm lệ bờ vai  

Anh đành cất bước chia hai cuộc tình.

 Ngày lại qua thời gian cứ thế trôi   

Làm sao xóa bóng hình em trong tim  

Không ai biết anh giấu nó trong lòng  

Tìm ở đâu những kỷ niêm ngày xưa  

Đừng xa anh xin em đừng rời xa anh   

Anh chưa từng yêu ai nhiều đến vậy   

Anh cảm thấy đêm dài đằng dẳng  

Năm tháng qua mà tình chẳng phai nhạt  

Anh xin em cứu dỗi linh hồn anh   

Tim anh đau đang chết từng ngày   

Sao em có thể bỏ anh như thế  

Nước mắt anh hòa trong lời cầu xin   

Thế giới này chẳng ai được như em   

Em trò chuyện với trái tim của anh   

Nếu em đi con tim anh vỡ vụn  

Anh mỉm cười mỗi khi nghĩ về em   

Anh đang trên đường chạy tới nhà em   

Hẫy đợi anh.. gặp anh ..một phút thôi ..  

Anh muốn thở trong tình yêu của em   

Nhưng điều đó đang trở nên thật khó   

Ta đã từng có một thời yêu nhau   

Với anh chỉ có một mình em thôi   

khi anh ngủ hình bóng em lại về   

Là ánh sáng trong hố sâu đời anh   

Đừng rời bỏ anh xin em đừng đi  

Hãy nghe anh nói chỉ một lời thôi   

Nói đi em hãy nghe máy đi em   

sự im lặng làm tim anh đau đớn   

Anh tới rồi đứng trước cổng nhà em  

Nghe đi ..gặp anh đi một phút thôi   

Anh không muốn chối bỏ điều gì cả  

Bởi em là tất cả những gì anh muốn  

Một tình yêu có thể cho anh sống  

Một tinh yêu cho bao lần anh khóc  

Anh không nhớ chuyện gì đã xảy ra  

Có phải chăng tất cả lại kết thúc..  

Có lẽ mình chưa bao giờ gặp nhau   

Thì anh nghĩ mọi chuyện tốt đẹp hơn   

Và nếu em chỉ là một lãng khách   

Thì trái anh sẽ chẳng phải nhói đau 

TÌNH YÊU TRẢ LẠI TRĂNG SAO  

Bởi chưng lắm mộng nhiều mơ  

Nên giờ vẫn cứ bơ vơ một mình  

Éo le thay một chữ tình  

Làm sao quên được bóng hình năm xưa  

Đắng cay biết nói sao vừa  

Đò tình lỡ chuyến mùa mưa năm nào  

Chuyện xưa như giấc chiêm bao  

Thôi xin trả lại trăng sao cho người.

Có một điều

Có một điều chưa bao giờ thay đổi  

Dù tình em chẳng còn dành cho anh  

Tình yêu em vẫn chẳng chút mong manh  

Vẫn kín đầy trái tim anh bỏng cháy  

Dẫu cho em đã nói lời chia tay  

Trái tim anh vẫn ngày đêm thương nhớ  

Như ngày nào tay trong tay hạnh phúc  

Như tình mình nồng nàn lúc bên nhau  

Đã nhiều đêm trằn trọc bên trang thư  

Mong em, hiểu con tim anh bỏng cháy  

Có một điều chưa bao giờ thay đổi  

Chưa bao giờ anh thôi hết yêu em 

Sao em quên vội

Bóng hình em đã xa xôi  

Riêng tôi ở lại đơn côi tháng ngày  

Giờ đây em đã đổi thay  

Bắt tôi nhận lấy đắng cay tình đời  

Sao em quên vội người ơi  

Bao nhiêu mộng ước tuyệt vời khi xưa  

Bỏ lại nắng quên đi mưa  

Bao nhiêu hạnh phúc em đưa theo cùng  

Em chôn vào cõi lạnh lùng  

Vào khoảng tang tóc đến vùng đau thương  

Chia ly mỗi đứa một đường  

Bỏ tôi ở lại canh trường vắng tanh  

Khiến cho hạnh phúc tan tành  

Kiếm tôi không thể chữa lành nỗi đau  

Nếu biết không phận trầu cau  

Ước gì ta chẳng trao nhau ân tình 

Một mối tình    

Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên    

Nhưng không, vẫn đau đáu từng đêm    

Vẫn nhớ tới, biết bao là kỉ niệm    

Ngày qua ngày, bóng em, chờ ẩn hiện    

Cho mênh mang, nỗi nhớ lại dày thêm    

Mới hay rằng tình cũng bởi thiên duyên    

Yêu nhau đấy có bao giờ sum họp    

Đợi chờ ai, có bao giờ gặp được    

Chỉ mình ta, đi lại lối đi quen    

Chỉ mình ta, ngồi đợi, ánh trăng lên    

Biết đâu đấy, có khi mình hóa đá    

Em sang sông, sướng vui, hay nghiệt ngã    

Lúc vui buồn, xin nhìn lại, có tôi.

Thôi  

Duyên đã hết thôi đành chia cắt  

Tình cạn rồi níu kéo được chi  

Người tình ơi ta phải chia li  

Buông tay nhé rời xa nhau mãi  

Niềm hạnh phúc đã không trở lại  

Một ngày mai ta sẽ quên thôi  

Lời ru tình vướng đọng trên môi  

Phải tan biến khi tình yêu chết  

Khoảng ký ức tưởng chừng bất diệt  

Đang nằm nơi đất lạnh, mồ sâu  

Dĩ vãng xưa phủ trắng một mầu  

Rồi chỉ hiện trong đời giây phút  

Không nhau nữa ta thôi quay cút  

Anh sẽ thôi nắm chặt tay em  

Thôi thì đành ta hãy cố xem  

Người xa lạ đã từng quen biết

 

KHÓC  

Từng giọt lăn dài trên khóe mắt  

Cõi lòng nếm trải cơn đau thắt  

Ở trong làn gió miệng gầy run  

Bước giữa cơn mưa tay nhỏ đặt  

Cảm nhận với sầu đáy ngực ngân  

Lắng nghe cùng tủi bờ môi hát  

Bao năm em nhẹ bước bàn chân  

Tôi khóc con tim, buồn nắng tắt

HỎI EM  

Anh cố gắng xóa dấu chân kỉ niệm    

Thả sợi tình để gió cuốn đi xa    

Nhưng đêm này và cũng giống đêm qua    

Nơi đáy miệng từng giọt sầu mặn chát    

Ai đã nỡ ru tình bằng nước mắt    

Dang đôi tay cướp mất cả linh hồn    

Hạnh phúc nào trọn kiếp sống cô đơn    

Kẻ ở lại ôm mùa thu giục chết    

Ly rượu đắng nghe con tim rũ mệt    

Cớ sao buồn mãi chẳng thể quên đi    

Xuân đang nồng vội buông tiếng phân ly    

Em có hiểu một người đau biết mấy    

Lòng tiếc hận cuộc yêu xưa bỏng cháy    

Vắng nhau rồi ai sẽ thấy được ai    

Lối đi về sương ướt lạnh đôi vai    

Nắng sẽ đượm hay ngày dài lặng lẽ

EM ĐI LẤY CHỒNG

Thế là em đi lấy chồng   

Được tin chẳng biết nên buồn hay không   

Cuộc đời vốn đã mênh mông   

Giờ em đem cả cô đơn vào hồn   

Mấy mùa yêu, mấy giận hờn   

Mấy lần hẹn biển thề non.... đất trời   

Mấy lần khóc ,mấy lần cười   

Mấy lần mơ giấc chung đời bên nhau   

Mấy lần chung mở trầu cau   

.......một lần chú dể cô dâu một đời   

Mấy lần em chỉ một lời   

Rằng tình em sẽ trọn đời yêu anh   

Thế mà cây cỏ vẫn xanh   

Nhưng lời em đã trở thành gió bay   

Rượu nào uống để cho say   

Rượu nào uống để giải khuây nỗi buồn?   

Bây giờ em đi lấy chồng   

Hẹn xưa giờ đã là không có gì   

Buồn nào bằng buồn biệt ly?   

Vui nào bằng với ngày đi lấy chồng?   

Anh mong nhận tấm thiệp hồng   

Để mừng em chén'' rượu nồng tim anh''

Anh sợ lắm tình yêu vốn phức tạp 

Lúc nồng nàn khi phai nhạt đầy vơi  

Lúc đắm say hồn bay tận cõi trời  

Người quay bước một đời buồn chất ngất  

Biết làm sao vững tin là người thật  

Bởi khi yêu ngọt mật ở đầu môi  

Lỡ thương người một kiếp mãi không thôi  

Rồi đau khổ trách đời mình bạc phận

Bắt đầu yêu là ngọt ngào hạnh phúc 

Kết thúc rồi toàn cay đắng và đớn đau 

Tại vì sao yêu nhau là phải khổ 

Hay cứ khổ mới được gọi là yêu......!!

Trăng đã ngủ xin đừng đánh thức 

tình chết rồi, nhắc lại thêm chi 

nếu ngày xưa bắc lỡ nhịp cầu 

thì hiện tại xem như cầu đã gãy.

Em đi quên hết hẹn thề

Còn đâu tình nghĩa mà về sánh đôi

Đời người thoáng tựa mây trôi

Mình ta vui vẻ ta ngồi ngâm thơ

Ép a một kiếp tôn thờ

Vợ con chi để lững lờ gió trăng

Vớ phải một ả lăng nhăng

Đời em chết khiếp chẳng màng nữa đâu

Những lời hứa trao nhau đằm thắm.

Nhưng mà đời lại lắm trái ngang.

Làm ta cảm thấy hoang mang.

Từ nay không dám yêu nàng nào đâu.

Yêu người tha thiết bao nhiêu  

Người ta trả lại bấy nhiêu vô tình   

Sao không yêu kẻ yêu mình   

Lại yêu những kẻ nhìn mình thờ ơ......

Chuyện tình facbook như thơ 

đêm đêm chat chit cùng nàng vui gê 

Đến khi gặp gỡ ôi trời! 

hình là hàng giả ôi trời tình tôi

Tình online là tình không với có 

Là trăng sao là gió với là mây 

Là đắng cay là gian khổ đường dài 

Là nước mắt mà chẳng ai thấy được... 

cho dù người đã xa tôi

nhưng tôi luôn nhớ tới người hằng đêm

mỗi khi giấc ngủ dài thêm

buồn trông tưa cửa nhiều đêm khóc thầm

Khóc chj cho kẻ bạc tình

Ngẫm ra thj chỉ có mình khổ đau

Đờj ngườj sống đc bao lâu

Vuj lên mà sống quên đj nỗj sầu

Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ 

Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong 

Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng 

Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy

Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa 

Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng 

Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút 

Còn nụ cười là tê tái lòng đau! 

Sáng nay ra đứng bên khung cửa  

Lặng lẽ nhìn mưa, mưa cứ rơi.  

Mưa ơi thôi nhé đừng rơi nữa.  

Bởi lẽ hồn tôi ướt lắm rồi !!

Người thương ơi xin một lần đứng lại 

Nghe nhịp tim này gọi mãi người thôi  

Trời hóa xanh khi nhìn thấy em cười  

Nào giả dối như người đời mai mỉa.  

Tình là gì mà đắng cay đến thế  

Yêu đến dại khờ mà lệ vẫn trào tuôn  

Giữa hai ta phải chăng đã cạn nguồn  

Nên tiếng đắng - Bụi đường kín lối! 

Ngày chia tay mình vẫn gọi tên nhau.  

Nhưng không thể ngọt ngào như thuở trước.  

Bởi chúng mình đã lùi lại 1 bước.  

Đã trở về cái thuở chẳng iu thương

Thôi tim ạ...nín đi đừng khóc nữa 

Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu  

Cũng như ai...tôi từng có nỗi đau  

Cũng mềm lòng vì những câu họ nói.

GỬI NGƯỜI...   

Sương xuống đông về có lạnh không?   

Ngoài ấy đêm nay chắc lạnh nhiều!   

Ta ở phương trời xa cách biệt   

Sưởi ấm lòng người ở trên face...!

TÌNH ONLINE

có những buổi chiều nhớ em yêu

chát chít điêu hiu nhớ thật nhiều

sau em không chát người yêu hởi

ôi nhớ thật nhiều em dấu yêu

em dấu yêu ơi nhớ nữa rồi

đêm buồn mất ngũ nhớ em thôi

vào đây chẳng thấy tin em nhắn

tức quá trời ơiii...tức thật rồi

............ TÌNH YÊU ONLINE. ............

Từ giờ em chẳng tin nữa đâu

Tình online có bao giờ là thực

Nhiều lần đã làm con tim thổn thức

Lần này thôi nhé lần cuối rồi thôi....

Để đêm về sông nước với mây trôi

Tình online đâu có thực trên đời

Ừ thì đó rồi sau lưng phản bội

Ai biết được là đó.. rồi là đâu....

Những hạt mưa rơi rớt ở trên đầu

Làm thức tỉnh cơn say nhiều mộng mị

Đêm không ngủ trằn trọc cùng suy nghĩ

Bé ngốc à... đủ rồi nhóc nhỏ xinh..

TÌNH FACEBOOK

Sáng lên đi! - Nick name người dưng ấy

Khắc khoải đợi chờ em thầm đếm một, hai...

Lòng quay cuồng bao giả thiết đúng - sai

Rồi mòn mỏi đợi chờ dòng thông báo!

Quen với nhau qua những lời khách sáo

Những bài thơ háo hức đăng lên

Đếm từng ngày chờ đợi một nick name

Ôi! facebook...hay là...hoa anh túc ???

KHÔNG THỂ QUÊN   

Dù chưa biết mặt cũng như tên   

Sao cứ vấn vương chẳng thể quên   

Dẫu biết trên phây thường huyễn ảo   

Mà sao dạ vẫn ước duyên bền   

Âm thanh hứa hẹn nào chân thật   

Ngôn ngữ thệ nguyền vốn bấp bênh   

Người hỡi phải chăng là số kiếp   

Nên lòng thương nhớ chẳng hề quên

cứ yêu nào có chết ai đâu

tâm sự cùng phây chẳng thấy sầu

ta cứ hẹn hò trên mạng ảo

mà sao như nhớ bóng người yêu

ta cứ hẹn đi những buổi chiều

ghé vào phây búc có sao đâu

cũng có nhiều em làm thổn thức

làm ta đau đớn biết bao nhiêu

Tình Facebook

Em và anh chuyện tình facebook

Cũng nồng nàn hạnh phúc biết bao

Chỉ là chưa gặp mặt nhau

Nhưng tình thắm đượm ngọt ngào như ai

Ta hẹn ước ngày mai chung bước

Trên con đường xuôi ngược thế gian

Cuộc đời vất vả gian nan

Cùng xây hạnh phúc thiếp chàng sớm hôm

Có những lúc em hờn em giận

Những chuyện gì vớ vẩn không đâu

Anh tìm vội dỗ dành mau

Em ơi đừng giận anh nào dám sai

Tình facebook ngất ngây tin nhắn

Là món quà ban tặng đôi ta

Ngày ngày câu chữ trao hoà

Tỏ bày tình cảm mặn mà lứa đôi

Ngày anh đến bờ môi rạng rỡ

Đã hết rồi nỗi sợ cô đơn

Không gì hạnh phúc bằng hơn

Bên nhau vui vẻ sớm hôm tâm tình

Trên facebook tình mình chỉ ảo

Sao ấm nồng thơm thảo đắm say

Chỉ cần không gặp một ngày

Lòng buồn rười rượi nhớ ai vô cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro