Tương Tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi xin mượn yêu thương để gieo vần nỗi nhớ.
Tôi xin mượn đợi chờ để gõ nhịp tương tư.
Tôi đã lỡ yêu em đơn giản bởi nụ cười.
Tôi đã quá ngây thơ khi nghĩ người sẽ hiểu.
Trước phong ba e chỉ là cành liễu.
Tuy dịu dàng nhưng lại rất dẻo dai.
Theo đuổi em không chỉ 1 hoặc 2.
Và như tôi e chẳng đoái hoài để ý.
Để những gì tôi yêu là mộng mị.
Đêm đợi chờ ngày vẫn cứ đơn côi.
Thời gian buồn thời gian vẫn cứ tôi.
Và tình tôi có lẽ xa xôi hơn nữa.
Bệnh tương tư, có đau tôi vẫn chữa.
Nhưng yêu người đau nữa tôi vẫn yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro