Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm dài nối tiếp chóng qua thôi

Thức trắng canh thâu dạ rối bời

Nhớ kẻ vu quy chưa giã biệt

Thương người trẻ tuổi vẫn ham chơi

Mong cùng sánh bước dìu đưa lối

Ước mộng buông lơi sợ ngại đời

Lặng lẽ suy tư mình độc thoại

Đêm dài nối tiếp chóng qua thôi.

%^%_______%^%_______%^%

Nước vô tình ngàn năm trôi mãi

Mây vô tình bay mãi vẫn bay

Trăng vô tình trạng đùa với gió

Người vô tình người không thấu lòng ta.

_____________________________

Chốn Hoàng Tuyền ngăn hai bờ sinh tử

Bỉ Ngạn hoa nhuộm đỏ dòng Vong Xuyên

Mạnh Bà thang ai quên quên nhớ nhớ

Cầu Nại Hà sao nặng bước chưa qua.

#^#                 #^#                 #^#
Đa tình tự cổ năng di hận

Dĩ hận niên niên vô tuyệt kỳ

  *________*________*________*

Đêm khuya văng vẳng tiếng đàn bầu

Nỉ non ai oán suốt canh thâu

Duyên tình dang dở trời có thấu

Mượn rượu ánh trăng giấu lệ sầu.

_______^_______^_______^______

Chiều buồn văng vẳng tiếng đàn tranh

Hồi tưởng quá khứ mộng không thành

Nước chảy ngàn năm còn trôi mãi

Chuyện đời danh vọng giống như tranh.

Đàn ơi réo rắt thêm chi nữa?

Hãy để tình xưa chảy theo mưa

Lòng ơi bứt rứt thêm chi nữa?

Hãy để tình xưa ngủ muôn đời.

_  ~*~              ~*~              ~*~ _

Đã mấy mùa cây chẳng ra hoa

Chờ người con gái chốn phương xa

Vực sâu sao sánh lòng thăm thẳm

Nước mắt theo mưa thấm chiều tà.

«→»        «→»       «→»       «→»

Đã bao lần trăng tròn rồi lại khuyết

Đã bao lần định viết rồi lại thôi.

§          §           §           §          §

Sao người bảo cây không sầu không khổ

Đá không buồn không nhỏ lệ vì yêu

Cây không buồn sao lá vàng rơi rụng

Đá không sầu sao phủ kín rêu xanh.

°     °     °     °     °    °    °    °    °  

Hoa không tàn hoa trên trang giấy

Tình không tàn tình thấy trong mơ.

←→ ←→ ←→ ←→ ←→ ←→

Thất tình mới biết yêu là khổ

Say tình mới biết khổ vì yêu.

← →← →← →← →← →← →

Tiền là giấy đốt là cháy

Tình là bụi phủi là bay.

↑↓      ↑↓      ↑↓      ↑↓      ↑↓      ↑↓

Mai hoa đẹp nhất lúc lìa cành

Ngỡ ngàng xuân đã chẳng còn xanh

Tay còn nắm dở nhành hoa trắng

Chưa gửi sao đành vội phai  nhanh.

β   β   β   β   β   β   β   β   β   β

Ngoảnh mặt nhìn đời như giấc mộng

Được mất bại thành hóa hư không.

   _*_             _*_              _*_

Sông cạn sông sâu thì vẫn chảy

Nước trong nước đục vẫn phải trôi

Nước dâng nước hạ đều về biển

Tình sầu tình lỡ một ngả thôi

^___^           ^___^           ^___^

Tiêu ai cất tiếng hát giữa đêm thâu

Nhịp điệu bi thương triệu khúc sầu

Chất chứa bao nhiêu đều tuyệt vọng

Vì ai vạn cổ khúc tình sầu

Ân tình phút chốc bay theo gió

Biết gửi cho ai khúc nhạc sầu

Hoa nở vì sao không kết trái?

Tình ta cách biệt bởi vì đâu?

✩      ✩      ✩       ✩       ✩       ✩

Uyên ương cùng lượn bướm cùng bay

Xuân sắc tràn đầy lòng đắm say

Nữ vương khe khẽ nhìn Tăng hỏi:

-" Đẹp hơn? Nữ nhi hay là mây?"

♡     ♡     ♡     ♡     ♡     ♡     ♡

Hoa đầu mùa lúc nào cũng đẹp

Nắng đầu mùa lúc nào cũng say

Mối tình đầu lúc nào cũng vậy

Vừa ngọt ngào lại vừa đắng cay.

*******                         *******

Trăm năm gửi gắm hồng lâu mộng

Sống đoạn kiếp này nợ kiếp sau.

'    '   '    '    '    '   '    '    '    '     '    '

Trăng đã ngủ xin đừng đánh thức

Tình đã chết nhắc lại thêm đau

Tay ôm nửa mảnh trăng sầu

Có yêu mới biết tình đầu khó quên

Lửa đã tắt làm sao cháy lại

Chia tay rồi mãi mãi là xa

Trời hết mưa chưa hẳn là đã nắng

Kết thúc rồi chưa hẳn đã hết yêu.

   ←→  ←→  ←→  ←→  ←→

Miệng tôi cười ai biết lòng tôi khóc

Mặt tôi vui ai biết dạ tôi sầu

Trời không lạnh sao lòng tôi buốt giá

Phố đông người sao vẫn thấy cô đơn.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Giả vờ mạnh mẽ giả vờ cười

Giả vờ không nghĩ giả vờ thôi

Giả vờ vui trong khi đang buồn tủi

Giả vờ cười khi nước mắt chực rơi

Giả vờ quên trong khi đang rất nhớ

Giả vờ hết yêu trong lúc vẫn yêu nhiều.

%^%      %^%     %^%     %^%

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Vô duyên đối diện bất tương phùng

Có duyên đường xa mà vẫn gặp

Không duyên đối mặt lại cách lòng.

(*)         (*)       (*)       (*)      (*)

Thiên đường hữu lộ vô nhân vấn

Địa ngục vô môn hữu khách tầm.

✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩✩

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro