chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 8: TẤT CẢ LÀ VÌ BẢN THÂN ÔNG !
Khẽ mỉm cười, 1 nụ cười chua xót. Hẵn khẽ mở miệng
- Em nằm lâu như vậy chắc đã đói. Em ăn chút cháo nhé !
Nó mở to mắt tròn xoe nhìn hắn rồi nhìn xuống tô cháo, xong mới mở miệng:
- Thầy nghĩ xao mà kêu em ăn trong khi em chưa đánh răng ?
Như đi xe quên đổ xăng. Hắn giật mình khẽ gãi đầu đặt tô cháo xuống bàn quay xang nó cười chữa ngượng:
- Để tôi giúp em đánh răng!
Nó khẽ lắc đầu xua xua tay nói:
- Thôi, không làm phiền thầy. Em tự làm đc !
Tiếng chuông đt của hắn vang lên. Khẽ nhìn nó e ngại.
- Thầy nghe đi. Xao nhìn em hoài vậy ? - nó nghiêng đầu, ngây ngô nhìn hắn!
- Ừ! Tôi ra ngoài nghe điện thoại 1 chút! Em nhớ cẩn thận!
Xong đâu vào đấy, hắn liền bỏ ra ngoài. Chân mày nhăn lại, tức khí nhấn trả lời.
- Cái gì ? Kết hôn ? Nực cười thật!
- .....
- Đc, vậy thì con thà phải ra đường sống còn hơn phải lấy người con không yêu!
" Bụp! "
Chiếc điện thoại bị vứt vào góc tường vỡ tan. Mặt hằm hằm như muốn giết người tới nơi!
Một bàn tay khẽ đặt lên vai hắn. Giật mình hắn khẽ quay người tính mở miệng đã bị chặn ngang.
- Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Hắn khẽ gật đầu thay cho câu trả lời!
Đến 1 gian phòng.
Cả hai người đều ngồi xuống! Khuân mặt trầm mặc. Một lúc lâu sau ông Dũng mới mở miệng:
- Tôi muốn cậu tránh xa con gái tôi ra!
Nắm tay khẽ nắm thành quyền. Hắn im lặng nghe tiếp.
- Cậu biết đấy, giờ con gái tôi đã mất trí nhớ. Đây là cơ hội để con bé sống tốt hơn. Nếu cậu cứ ở bên cạnh nó tôi sợ nó sẽ nhớ lại quá khứ đau lòng kia! Cậu cũng thấy con bé tàn tạ như thế nào sau khi Huệ Anh mất rồi đấy!
Thấy hắn im lặng. Ông Dũng đứng dậy rồi nói thêm:
- Mong cậu hiểu cho tôi! Tôi làm như vậy cũng là vì Khánh Vy thôi!
Cặp mắt đen tuyền của hắn khẽ lay động:
- Ông làm như vậy là vì ông hay Khánh Vy ?
Ông Dũng dừng bước.Đôi mắt ông khẽ run lên kinh sợ.
- Cậu... Ý cậu là xao ?
- Những gì ông đang làm đơn giản là vì bản thân ông! Ông lo sợ Khánh Vy sẽ xem thường ông sau khi ông làm những chuyện có lỗi với mẹ con cô ấy! Bây giờ cô ấy mất trí nhớ là cơ hội quá tốt cho ông rồi!
Ông Dũng xoay người, mắt hằn tia đỏ giận dữ quát:
- Cậu...!
- Ông chỉ biết cho bản thân ông! Ông từng nghĩ khi Khánh Vy nhớ lại tất cả, cô ấy sẽ càng đau khổ hơn vì bị mọi người lừa dối. Khi đó cô ấy sẽ mất lòng tin ở những người xung quanh! Vậy làm xao mà cô ấy có thể vui vẻ đc đây? Cô ấy cần phải lấy lại quá khứ của mình, ký ức về mẹ cô ấy!
Nói xong hắn khẽ đứng dậy lướt ngang qua ông Dũng rồi nói thêm:
- Dù xao cô ấy cũng là con gái ông! Mong là ông không làm tổn thương chính con gái ông! Chỉ cần cô ấy vui vẻ, tôi sẽ làm!
Ông Dũng như tỉnh giấc, nhìn theo bóng lưng của hắn đang khuất xa, khẽ tức giận gầm lên:
- Chết tiệt! Thằng nhóc này lại dám mở miệng dạy đời mình. Khốn kiếp!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro