Chương 7: Lần đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việt đứng trân người vì cậu không ngờ sẽ được tận tay chạm vào ©ôи ŧɧịt̠ anh mình như thế này. Bàn tay Việt đặt trên một vật to lớn nóng hổi, những ngón tay chạm vào khu vực lông um tùm nhưng cậu không dám làm gì khác nữa.

- Em chán thế. Anh dạy cho vài đường này - Thấy Việt cứ đứng khựng đỏ mặt, Thành kéo Việt lại ngồi xuống giường - Em chắc chưa biết bot, top là gì đâu nhỉ? Anh sẽ dạy em cách tự làm mình sướиɠ trước.

Thành ngồi xoay người về hướng Việt, tay trái đặt sau lưng Việt, tay phải nắm nhẹ thân ©ôи ŧɧịt̠ 11cm đang cứng ngắc bắt đầu di chuyển lên xuống từ từ.

Việt khẽ rùng mình một cái, cảm giác xen giữa xấu hổ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ lẫm khi có bàn tay lạ nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình. Mỗi lần Thành kéo bao qui đầu xuống, đầu ©ôи ŧɧịt̠ Việt tê rần rần, người lại rạo rực hơn nữa. Đầu khấc Việt khẽ ló ra sau mỗi chuyển động của bàn tay điêu luyện, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ xinh cũng đã cứng lên hết cỡ. Việt bắt đầu thở gấp, một giọt mồ khôi khẽ lăn trên gò má xương xương.

Thành tăng dần tốc độ sục, tay trái luồn vào trong áo Việt, vòng sau lưng rồi xoa nhẹ lên những cọng lông tơ ngắn ngũn nơi gốc ©ôи ŧɧịt̠. Chỉ khoảng ba mươi giây, toàn thân Việt đã gồng cứng lại, ©ôи ŧɧịt̠ nở ra nở vào theo từng nhịp sục.

Biết Việt đã đạt cực hạn, Thành sục nhanh và mạnh những cú dứt điểm.

- Ahh ... - Việt phát ra tiếng rên theo bản năng.

Việt căng người, cảm giác không thể tả được từ trong gốc ©ôи ŧɧịt̠ phát ra. Việt cảm nhận được có gì đó bên trong mình đang muốn tuôn trào, cảm giác sung sướиɠ lạ lùng ập đến, ©ôи ŧɧịt̠ Việt chĩa thẳng ra trước bắn những dòng tinh đầu đời đặc quánh, trắng đục rơi từng đợt xuống sàn.

Thành sục nhẹ thêm vài cái vắt hết tϊиɧ ŧяùиɠ của Việt ra khỏi đầu khấc đang chui dần vào trong rồi nhẹ nhàng đẩy Việt ngã lưng xuống giường.
Việt cảm thấy cơ thể thấm mệt và vô cùng xấu hổ.

- Mình vừa đái ra nhà? Wtf? Mình sao thế này? - Dòng suy nghĩ chảy ào ạt trong đầu Việt.

Thấy Việt đỏ mặt nằm im ru, Thành bật cười:

- Sao vậy cu? Mắc cỡ hả?

- Em ... - Việt không biết phải nói gì lúc này.

- Có gì đâu mắc cỡ. Mấy chuyện này là bình thường mà. Ngồi dậy anh chỉ cho - Thành không khỏi mắc cười, cậu kéo Việt ngồi dậy rồi chỉ vào đống nhớt màu trắng đục đang dần hóa lỏng - Cái đó là tϊиɧ ŧяùиɠ, đứa con trai cũng có hết. Khi em sục cu đến cực sướиɠ em sẽ bắn ra tϊиɧ ŧяùиɠ. Vừa rồi sướиɠ lắm đúng không?

Việt lại đỏ mặt khẽ gật đầu.

- Sướиɠ quá chứ còn gì nữa ha ha - Thành tiếp tục - Em chưa quen nên ra tϊиɧ ŧяùиɠ nhanh chứ mốt lên trình rồi sẽ lâu ra hơn, bắn nhiều vậy là ổn rồi, không yếu sinh lý đâu.
Thành đi nhặt một cái qυầи ɭóŧ ném lên đống tϊиɧ ŧяùиɠ, dùng chân đẩy đẩy vài cái. Việt ngồi đó nhìn ngắm cơ thể to lớn của anh trai mình, tất nhiên nơi tập trung ánh nhìn nhất vẫn là vật đang dựng lên trong quần Thành. Sục ©ôи ŧɧịt̠ non nớt mới lớn của em mình đến bắn tinh ngập ngụa làm sao Thành không nứиɠ được. Côи ŧɧịt̠ Thành cũng đã cứng ngay từ lúc bắt đầu.

Việt nuốt nước bọt một cái, lấy hết can đảm lí nhí:

- Anh thấy em hết rồi, anh cho em thấy lại được không?

- Đơn giản. Anh em mình có gì ngại nữa - Thành cởi chiếc quần mỏng manh liền trong một nốt nhạc.

Côи ŧɧịt̠ to lớn cứng cáp hơi hướng lên, nổi bật trên đám lông rậm rạp kéo dài từ rốn xuống đến dưới dái. Đầu khấc đỏ hồng căng bóng giật giật vài cái khiêu khích.

Việt không thể tin vào mắt mình, ©ôи ŧɧịt̠ này to ngoài sức tưởng tượng của cậu nhóc mới lớn.
- Test thử đi haha - Thành cầm tay Việt đặt vào ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc.

Tay Việt khẽ di chuyển lên xuống trên thân ©ôи ŧɧịt̠ nóng hổi rồi lại chuyển qua sờ vào đám lông dưới gốc ©ôи ŧɧịt̠.

- Sau này lông em sẽ rậm hơn, cu sẽ to hơn nên đừng lo nha. Em mới dậy thì cu như vậy là ổn rồi - Thàng xoa đầu tên nhóc ngây ngô trước mặt.

- Hì. Của anh to quá - Đến lúc này Việt mới nở được một nụ cười nhẹ, cảm giác xấu hổ đã dần qua đi.

- Chuyện. Hàng anh thuộc loại khủng đấy - Thành ngẩng cao đầu tự hào. Với ©ôи ŧɧịt̠ 15cm mập mạp, cầm đầy tay, trám đầy họng, Thành đã chiến thắng tất cả các cuộc đo ©ôи ŧɧịt̠ với bạn bè trong lớp.

Việt cầm ©ôи ŧɧịt̠ Thành chặt hơn, tay bắt đầu sục tự tin hơn. Cậu nhóc thích thú nhìn lớp da qui đầu chạy lên chạy xuống nhưng không thể che lấp hết đầu khấc, cảm nhận sự nóng hổi và độ đàn hồi của ©ôи ŧɧịt̠ trưởng thành đầu tiên mình được cầm.
- Thích lắm hả Việt - Thành cười nhẹ nhìn vẻ mặt thích thú của Việt.

- Dạ ... lạ lạ hihi - Việt ấp úng cười trừ

- Xin mẹ qua anh ở đi, gần trường hơn với anh có thể chỉ thêm nhiều cái hay hơn nữa haha - Thành lại xoa đầu Việt.

Lúc nhỏ Việt và Thành rất hay chơi chung, anh em thân thiết, mấy năm trở lại mỗi năm hai đứa chỉ gặp nhau được vài ba lần ngày lễ tết chứ không có thời gian chơi nhiều như trước. Trong mắt Thành, Việt vẫn luôn là đứa em nhỏ thân thiết như ngày nào.

- Dạ hihi

- Thôi nay vậy được rồi. Sáng anh mới ra rồi, dưỡng sức nữa - Thành kéo quần lên trong sự nuối tiếc của Việt - Đi ăn gì không? Anh bao.

- Dạ đi - Việt vui vẻ đồng ý. Hôm nay quả là một ngày quá may mắn với cậu.

Việt ngồi sau Thành trên chiếc SH, hạ quyết tâm xin mẹ cho qua ở cùng người anh dâʍ đãиɠ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro