Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói là làm chiều hôm đó tiểu vi nhà ta lân la qua nhà trắc Tuấn chuông cửa vang lên.

_ trắc Tuấn: ủa tiểu vi em đến có gì không?

_ tiểu vi: dạ. Em có mấy bài tập hong hiểu muốn nhờ thầy chỉ giúp ạ.

_ trắc Tuấn: à tưởng gì. Thế em vào đi.

Lần trước có nhiều người thì không sao , lần này có một mình mẹ ơi nó rung...

_ trắc Tuấn: em ngồi đi thầy đi lấy nước, em muốn ăn trái cây không thầy mang ra

_ tiểu vi: dạ có

_ trắc Tuấn: OK

Lần trước không để ý, nhìn kỹ nhà thầy cũng khá đẹp trồng cây cảnh nhiều ghê , lo ngắm cảnh mà quên đang ở nhà người lạ .

_ tiểu vi...

_tiểu vi : á ..... Chợt chân... chết rồi

Trong phút chốc cả 2 đứng hình, môi trạm môi rồi....oi trời chuyện này cũng nhanh quá rồi.... cứ thế mọi hoạt động đều trì trệ..

Trắc Tuấn là người đầu tiên phản ứng.

_ khụ khụ cái đó cái đó ....xin lỗi thầy không cố ý," nói xong mặt đỏ như ớt"

_ tiểu vi: không phải .. tại tại e e ... E đi lung tung.. " trời ơi nụ hôn đầu hic"

_Tiểu vi: thôi e chợt nghĩ có việc rồi e về hôm nào e qua ... Ý lộn ... À mà hong phải.   Aaaaa... "Bỏ chạy"

_ trắc Tuấn: .... "Cười" tay sờ môi tự thì thầm.. mềm, thơm à còn ngọt nữa... Ạc mình hình như suy nghĩ không đúng rồi .... Hazi dù gì cũng lần đầu khó trách mình được

*Tối tại nhà tiểu vi.
_ tiểu vi à xuống ăn cơm đi.

_ dạ mẹ.. mẹ ăn đi con hong đói.

Ting ting, tin nhắn từ số lạ.

_ ủa ai vậy ta ? Mở ra xem sao..

Tin nhắn ( là thầy đây : việc hồi chiều thật xin lỗi em nha)

_ tiểu vi: .... Ủa sao ổng bít số??

Tin nhắn ( ủa sao thầy bít số đt em)

_ trắc Tuấn: ...

Tin nhắn ( thầy hỏi)

_Tiểu vi: nụ hôn đầu của e bị thầy lấy rồi hic

_ trắc Tuấn: uh thầy xin lỗi . Giờ em muốn thầy làm gì giờ? Thầy sẽ làm...

_Tiểu vi: thật sao?

_ trắc Tuấn: thật..

_ tiểu vi: thế em muốn thầy làm người yêu em thì sao?

_ trắc Tuấn: .....

_ tiểu vi: sao?

_ trắc Tuấn: em còn đi học.

_ tiểu vi: thì sao đi học thì không được yêu sao? Với lại em sắp ra trường rồi ...hay là thầy ko muốn chịu trách nhiệm? muốn nuốt lời sao?

_ trắc Tuấn: ý thầy không phải như vậy. Thầy sợ ảnh hưởng việc học của em...

_ tiểu vi: việc đó thầy yên tâm đi IQ em cao lắm ko sao đâu em bảo đảm ko ảnh hưởng.

_ trắc Tuấn: em tự tin thế.

_tiểu vi:  đương nhiên

_ trắc Tuấn: em không biết gì về thầy mà dám yêu thầy sao? Em không sợ sao?

_ tiểu vi: gia cảnh thì em hong quan tâm giàu hay nghèo thì ko quan trọng đâu... Còn tính tình thì e cũng biết chút chút rồi...

_ trắc Tuấn: thế này nhé thôi thì coi như thầy đồng ý với e nhưng trông quá trình yêu nhau nếu em không thích thầy hoặc tính tình của thầy có thể nói ra e đồng ý không?

_ tiểu vi: ok

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro