Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9

Ta bị Tiêu Nam Chúc phong làm "Thổ" phi.

Tên khốn khiếp này, hạ thánh chỉ phong phi xong mới sửa lại cho ta.

Là "Sĩ khả sát, bất khả nhục". (Người có thế giết, nhưng không phục.)

Không phải "Thổ khả sát, bất khả nhục"!

Vì ca ngợi tài hoa của ta, hắn cố ý đem ý chỉ này truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Ngay cả đoàn sứ thần nước láng giềng đến chúc mừng tân đế kế vị cũng biết.

Mặt mũi của tôi ở nước khác đều mất hết rồi!

"Đều là lỗi của ngươi! Đi học mệt mỏi ngủ gật đều do ta yểm trợ ngươi, hiện tại thì hay lắm......"

Tiêu Nam Chúc liếc xéo ta một cái, tiếp tục phê duyệt tấu chương trong tay.

"Lớp học của Cố Tranh có gì dễ nghe chứ, tất cả đều là đạo lý bảo thủ vô dụng."

"Việc học của ngươi, không phải đều là do ta dạy thêm mới đạt tiêu chuẩn sao?"

Nói đến đây, hắn dừng bút: "Mà nói tiếp, lớp của Cố Tranh ngươi nghe không đến nửa phút đã buồn ngủ."

"Sao lúc ta dạy ngươi, cả buổi chiều cũng không kêu mệt?"

Ánh mắt hắn bỗng nhiên sáng lên: "Ngươi có phải hay không..."

"Không phải!"

Ta vội vàng ngắt lời, trong lúc hoảng loạn tay đặt trên cổ tay Tiêu Nam Chúc.

Dấu ấn màu đỏ thắm trên giấy lan ra.

Trên tấu chương bị quẹt một cái đường thật to.

Tiêu Nam Chúc nghe ta phủ nhận, sắc mặt vốn tối sầm xuống.

Nhưng sau khi thấy rõ nội dung tấu chương, nhếch môi chế nhạo:

"A Ẩn ngoài miệng không thừa nhận, trên tay lại rất thành thật."

Tiêu Nam Chúc không chỉ phong ta làm phi.

Hôm nay lúc lâm triều, hắn ở trước mặt văn võ bá quan, tuyên bố chọn ngày cử hành đại điển phong hậu.

Mọi người hướng lên trên loạn thành một nồi cháo, tấu chương phản đối đưa lên như bông tuyết, chất đầy thư án Thừa Thiên điện.

Bản tấu chương này cũng vậy.

Không giống chính là, chữ viết phía trên nhìn quen mắt đến cực kỳ.

"Ta cũng cảm thấy Cố ái khanh nói có lý, đáng tiếc ái phi đối với ta tình thâm nghĩa trọng, tự mình chủ động phủ nhận tấu chương của ngươi."

"Một cái dấu thật lớn lớn lớn nha."

Tiêu Nam Chúc nâng mắt nhìn về phía sau ta, ngữ khí vốn ngả ngớn lạnh xuống: "Cố ái khanh, ngươi đã hiểu chưa?"

Ta đột nhiên xoay người, Cố Tranh chẳng biết lúc nào đứng ở nơi đó, đôi mắt bình thường thanh nhuận ảm đạm cô đơn.

Không phải, ta là yêu phi hại quốc thì thôi đi.

Ngài ấy là một chính nhân quân tử như thế nào tiến vào cũng không ai thông truyền!


"Bộ truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên ỨNG DỤNG FUNHUB/FUHU hoặc truy cập: tinyurl.com/fuhux. Mọi WEBSITE KHÁC đều là ĂN CẮP và GIẢ MẠO. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro