Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cảm nhận được một mảnh giấy sờn rách nát bươm dưới sức ép của bàn tay mình. Cảm giác như thể tôi có thể xé rách nó chỉ với một lực nhỏ nhất.

Tôi ước mình có thể dễ dàng giải quyết tình huống khó xử của mình.

Tôi vứt tờ giấy xuống nước và chôn vùi mình trong núi. Tôi đã ném rất nhiều người trong số họ vào ngọn lửa, nhiều tới nỗi tôi còn chả nhớ là bao nhiêu.

Nhưng dù tôi có chịu đựng bao nhiêu gian khổ, những nét chữ trên trang giấy vẫn không hề phai nhạt.

Cuối cùng, hai người đứng đầu gia đình đã đầu hàng trước những ý tưởng ngẫu hứng của tổ tiên họ.

Nội dung của hợp đồng rất đơn giản :

' Chúng tôi sẽ hứa hôn cho con cháu chúng tôi sau khi chúng nó chào đời. Mặc dù sẽ hơi kỳ cục nếu chênh lệch tuổi tác của chúng nó quá lớn hoặc nếu bọn chúng cùng giới tính, vì vậy hãy cho chúng nó thời hạn dài hơn.'

Nhưng cả hai đều say và họ chỉ nói bất cứ điều gì nảy ra trong đầu họ, vì vậy hợp đồng kết thúc giống như một trò đùa. Mặc dù, vấn đề thực tế là giấy họ sử dụng cho hợp đồng không phải là giấy thông thường.

Hợp đồng phải được thực hiện bởi bất kể điều gì. Nếu không, mọi thứ về sau sẽ rất tồi tệ.

Trong tiểu thuyết này, hợp đồng chết tiệt này đã khiến cuộc sống của Maevia Morgana trở thành một địa ngục trần gian.

Chồng của cô tệ hại không thể nói thành lời.

Tôi đặt bản hợp đồng xuống và mỉm cười với tên khốn khốn nạn đang ngồi ở phía đối diện.

"Thật tuyệt, hôn nhân nghe có vẻ tốt."

" Lựa chọn khôn ngoan đấy. Hãy cùng tổ chức một lễ cưới không quá long trọng. Sau đó, tôi cần cô xuống gặp Fief và cư xử như một người đàn bà nội trợ mẫu mực cho đến khi tôi gọi cô. Đương nhiên, sẽ không có bất kỳ thời gian nào để thư thái, giải trí trong khi cô lao vào những thứ xa xỉ này." Gilbert Kallakis cảnh báo tôi với chất giọng đầy kiêu ngạo.

Rõ ràng, anh ấy chỉ đang phủ nhận tôi mà không quan tâm đến thế giới này.

À, thật đấy. Tôi không nói nên lời.

Ngay cả khi tôi đang đọc cuốn tiểu thuyết, tôi cảm thấy như câu chuyện đang kéo chân tôi. Sau đó, một lần nữa, còn nực cười hơn khi tôi đang thực sự tự mình trải qua tình huống trong câu truyện này.

Tôi vẫn giữ một khuôn mặt dễ chịu.

"Ai nói tôi sẽ kết hôn với anh?"

".......Pardon?"

"Tôi không kết hôn với anh mà thay vào đó là người cha yêu quý của anh."

Đúng vậy, tôi không cố ý ám chỉ anh ấy bằng cách sử dụng chức danh của mình. Tôi muốn gọi anh ấy là "anh". Nhưng có vẻ như Gilbert không có thời gian để quan tâm đến những thứ như chức danh.

"Cô vừa nói gì... Có lẽ tôi đã nghe nhầm. Cô có thể nói lại những câu hồi nãy được không? "

Tôi kìm lại mong muốn được nở một nụ cười tự mãn trên khuôn mặt.

Anh có cần tôi làm sạch tai cho anh không? Chà, dù sao thì công chứng viên cũng đã nghe những gì tôi nói.

"Cha của anh là một người đàn ông độc thân. Anh chỉ đang giữ một khối đá vô giá trị, mặc dù đó là một thỏi vàng, vì vậy rõ ràng là vẫn có khả năng bố bạn có hiệu lực với hợp đồng. "

"Không đời nào những lời vô lý đó của cô là đang ám chỉ tôi."

"Ôi trời ơi, nghe có vẻ như tôi đang ám chỉ anh lắm hả?"

Tôi giả vờ vô tội nhưng không phủ nhận rằng nó chính xác.

Mặt Gilbert đỏ bừng.

"Tôi không biết về một sai lầm mà tôi đã mắc phải khiến cô phải bối rối như thế này. Tôi không yêu cầu nhiều. Tất cả những gì cô phải làm là hoàn thành các yêu cầu trong hợp đồng và vẫn là một người vợ chung thủy ".

"Tất nhiên tôi sẽ làm điều đó, nhưng không phải với anh. Thay vào đó, tôi sẽ kết hôn với cha của anh. "

"....... Tôi không có thời gian để đùa giỡn với cô, thưa quý cô," Gilbert thở dài.

"Chỉ cho tôi biết cô muốn gì. Đồ trang sức? Váy đầm? Cô phải tham lam đến mức nào để không hài lòng với danh hiệu Nữ Công tước? "

Này, đừng có như vậy. Anh nghĩ rằng bạn là người duy nhất có tiền? Người quý tộc duy nhất từng sống?

Anh ta thậm chí còn không phải là con trai thực sự của Đại công tước. Anh ấy đã được nhận nuôi, giống như anh trai của anh ấy.

"Nếu anh muốn cưới tôi một cách tồi tệ như vậy, anh chỉ nên ghi tên mình vào hợp đồng. Viết trên một tờ giấy có làm tổn thương lòng tự hào nhỏ bé của anh không? Hay là anh không đủ khả năng để làm điều đó? "

"Quý cô", Gilbert cằn nhằn với tôi.

Tôi mỉm cười ngọt ngào.

"Đúng vậy, tôi có thể là con gái duy nhất của gia đình Morgana, nhưng anh cũng không nên coi là gia đình của Đại Công tước Kallakis sao? Ông có hai con trai, cả ông và người con trai khác đều độc thân. Không giống như anh, tôi có ba lựa chọn".

Có vẻ như anh ấy chỉ hiểu tình hình nếu tôi giải thích chi tiết cho anh ấy.

Vẻ mặt của anh ấy cho tôi biết anh ấy nghĩ tôi đang nói nhảm nhí.

"Tuy nhiên, bố tôi gặp khó khăn khi ra khỏi phòng. Em tôi vẫn còn quá trẻ ....... "

"Ôi trời, anh vẫn còn chưa chịu rời đi? Tôi nghĩ cuộc trò chuyện của chúng tôi đã kết thúc rồi.

Tôi liếc qua người công chứng viên, cắt lời nói luyên thuyên của anh ta với độ chính xác như dao. Công chứng viên âm thầm lo hợp đồng.

Tôi gật đầu với Gilbert, bảo anh ta ra ngoài.

"Xin gửi lời chào trân trọng tới ngài Đại Công tước."

Tôi không phải tự mình tiễn anh, phải không?

Tôi sẽ không đi xa như vậy.

Gilbert cuối cùng rời đi cùng với công chứng viên, để lại một tách trà trước ghế trống của mình. Tôi không biết liệu anh ấy có ném tách trà ấy vào tôi khi tôi từ chối anh ấy hay không. Tôi ra lệnh cho người giúp việc đem tách trà đi. Sau đó, Monica Elaine đến gần tôi.

"Nó thế nào?"

Cô ấy hỏi kết quả của cuộc tình. Tôi nghĩ cô ấy sẽ đợi cho đến khi kết thúc cuộc trò chuyện nhưng có vẻ như cô ấy vẫn chưa rời đi.

"Thời gian được sử dụng tốt."

"Không thể không có tình cảm với thiếu gia, đúng không? Hãy quyết định. Gia đình Elaine luôn đứng về phía gia đình Morgana, nhưng chúng tôi sẽ không nhắm mắt làm ngơ trước tình cảnh lần này ".

Thật kỳ lạ khi nghe điều này từ Monica.

Trong tiểu thuyết, cô có quan hệ tình cảm với Gilbert.

"... Vị thiếu gia đó, thật buồn cười khi anh ấy cố gắng đóng giả làm một người cao quý từ khi mới sinh ra chỉ vì được nhận nuôi trong một gia đình tốt."

Ồ, đó là những gì cuốn tiểu thuyết nói.

Monica Elaine cố gắng xen vào mối quan hệ của Gilbert Kallakis và Maevia mỗi khi cô có cơ hội trong cuốn tiểu thuyết.

Một chủ đề rất phổ biến là "sinh bẩn thỉu" của anh ta. Họ nói rằng ham muốn có thể biến mất rất dễ dàng khi bạn có một cặp lông mày không phù hợp.

Vì vậy, Monica luôn nói những điều tương tự.

"Em cũng nghĩ vậy, Maevia?"

Vì vậy, đó là lý do tại sao, khi Maevia bối rối gật đầu vì nóng nảy, Monica đã nói với Gilbert như thể cô ấy đang chờ đợi chính khoảnh khắc đó.

"Maevia liên tục chửi rủa anh sau lưng... Em chỉ đơn giản là không biết phải làm gì."

Monica bịa đặt tin đồn rằng Maevia đã nói chuyện sau lưng anh. Khi Monica nói rằng cô ấy cầu chúc cho Maevia hạnh phúc, Gilbert cảm thấy cô ấy thật đáng thương không thể chịu đựng được.

Anh ấy đã rất tức giận và hỏi Maevia rằng điều đó có đúng không.

Dưới áp lực như vậy, Maevia không thể giải thích cho mình. Gilbert bắt đầu ghét cô ấy và thậm chí không cố gắng che giấu điều đó.

Monica lộ ra vẻ mặt đáng thương trong khi nghịch mái tóc đỏ rực của mình.

"Dù có nghĩ thế nào đi nữa, điều này đối với phu nhân của tôi là quá đáng. Hãy tưởng tượng bạn phải dành phần đời còn lại của mình ở lãnh thổ phía bắc cằn cỗi, nơi không có gì để làm ... "

Tôi cười rạng rỡ.

"Đừng lo lắng. Tôi sẽ không đánh một trận thua. "

"Ah! Đúng như dự đoán, chắc hẳn bạn đang mong muốn được ly hôn ngay sau đây? Chà, nếu đó là gia đình Morgana, họ sẽ giải quyết bằng cách nào đó. Nhưng một khi bạn kết hôn, chẳng phải quyết định của bạn sẽ trở nên lộn xộn sao? "

Monica tiếp tục nói mà không nghe thấy câu trả lời của tôi.

"Dù sao thì, thiếu gia Gilbert là một người đàn ông đẹp trai. Không phải ngày nào bạn cũng thấy một người đàn ông tốt như vậy ở thủ đô. "

"Thủ đô đã chật chội."

" Gì cơ? Thủ đô...chật chội? "

Cô ấy mở to mắt, trông như thể cô ấy vừa nghe thấy điều gì đó khó tin.

Cô cũng nên rời đi ngay bây giờ. Thật khó chịu.

Tôi bấm dây chuông và gọi người giúp việc đến.

"Monica, tôi sẽ rất hạnh phúc và khỏe mạnh ở đó, sống ở miền Bắc ấm cúng với một người chồng trong mắt chỉ có tôi."

Nhưng Gilbert sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như vậy.

Đúng như dự đoán, vài ngày sau, Gilbert yêu cầu gặp tôi. Tôi từ chối anh ấy và nói rằng tôi bị cảm. Sau đó, anh ấy gửi cho tôi một bó hoa kèm theo một lá thư.

Người giúp việc của tôi Sarah, người thân thiết nhất với tôi nhất, nói với tôi :

"Thưa cô, tôi không nghĩ điều này đúng. Không phải là kiến thức cơ bản để biết điều đó có ý nghĩa gì khi một người tặng bó hoa cho người khác? "

Việc Sarah chết lặng là điều đương nhiên.

Cuối cùng, cô ấy trở nên hoang dã.

"Sao anh ta dám gửi hoa cúc cho chị ?! Đây không phải chỉ là tuyên chiến với chị sao? "

Cảm thấy huyết áp của mình tăng lên, Sarah nắm lấy gáy cô. Tuy nhiên, đây mới chỉ là bước khởi đầu của những mánh khóe mà Gilbert sẽ thực hiện.

Người giúp việc của tôi rất quý nên tôi sẽ cử cô ấy đi kiểm tra sức khỏe. Và tôi sẽ tăng lương cho cô ấy.

"Tôi không nghĩ là như vậy. Tôi tin rằng anh ấy chỉ chọn chúng vì màu trắng của chúng trông rất đạo đức. Nhưng dù sao, hoa cũng giống như con người đối với tôi vậy ".

Ngay cả khi tôi giải thích điều đó với cô ấy, cô ấy sẽ không hiểu ý tôi.

"Gia đình của Đại công tước không dạy cách cư xử hay điều đúng đắn sao?"

"Tôi không nghĩ rằng người đứng đầu nhà buộc anh ấy phải học vì anh ấy sẽ không trở thành người kế vị."

Về mặt chuyên môn, Gilbert Kallakis là một thất bại. Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết không thực sự là Gilbert, mà là em trai của ông, Rehan Kallakis.

Gilbert đã được định sẵn để trở thành nhất nhì, một anh hùng hư hỏng.

Không giống như tôi, người vẫn bình tĩnh, Sarah đã mất kiểm soát. Thay vào đó, cô ấy đã gần rơi nước mắt vì cảm thấy có lỗi với tôi.

"Khà khà...Tôi thậm chí không thể đặt cái này vào trong một cái bình. "

Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi. Tôi cũng suýt ấn vỡ màn hình khi đọc cuốn tiểu thuyết. Tôi nhớ mình đã lật rất nhiều trang chỉ để xem Gilbert bị trừng phạt.

"Ném nó đi."

"Tôi thực sự có thể?"

"Tôi cũng muốn vứt nó đi."

Tôi nhìn qua lá thư và chỉ vào nó. Tôi thậm chí còn chưa mở nó ra, nhưng tôi đã biết nội dung của nó.

Gilbert là một người đàn ông kiêu hãnh.

Anh ta có lẽ thậm chí còn chưa nói với Đại Công tước về giới từ của tôi. Anh ấy chắc chắn sẽ cố gắng dụ dỗ tôi kết hôn với anh ấy.

Sarah thậm chí không phải hỏi tôi hai lần, cô ném bó hoa và lá thư ra với vẻ mặt kinh tởm.

__________

Đón đọc bộ truyện sớm nhất tại web osach.net @Sồi Đỏ Team: https://osach.net/profiles/soi-do-1428

Đừng quên theo dõi page Sồi Đỏ Team trên fb để cập nhật các thông tin mới nhất và đón đọc các bộ truyện hấp dẫn nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro