Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Là vậy sao? Quả nhiên, con quạ của chúng ta thật thông minh! Mày hiểu tao đó!"

Sarah cảm động rơi nước mắt.

Phải làm gì đây...

Nếu tôi kết hôn với Đại Công tước, Sarah sẽ theo tôi về phương Bắc. Nếu điều đó xảy ra, cô ấy chắc chắn sẽ nhận ra rằng Raven có chút quen thuộc.

Tất nhiên, tôi sẽ tăng lương cho cô ấy.

Tôi cố gắng tăng lương cho cô ấy nhưng kế hoạch đó đã không thành công. Cô ấy nhìn tôi với khuôn mặt nghiêm nghị và thẳng thắn nói tôi đã quá đáng khi đề nghị cô ấy đi khám sức khỏe định kỳ.

Nhưng lần này tôi sẽ không lùi bước.

Với mục tiêu đã xác định, tôi liếc nhìn Raven.

"Có điều gì tốt sẽ xảy ra tại bữa tiệc không?"

"Gyaak? Gyak?"

Nó nghiêng đầu bối rối.

Hừ!

Tôi đứng thẳng người lên, chống cằm, giả vờ lo lắng.

"Nhưng tao không có người nhảy cùng."

"Gyak!"

"Huh? Mày sẽ đi cùng tao?"

"Gyak! Gyak!"

"Nhưng hãy nghĩ về sự chênh lệch chiều cao của chúng ta. Chúng ta không thể nhảy cùng nhau."

Sarah như chết lặng khi nghe lời từ chối kiên quyết của tôi.

"Không chỉ về chiều cao. Việc khác biệt giống loài cũng là vấn đề."

"Gyaak! Gyak! Gyak!"

Raven vừa khóc vừa chạy quanh bàn. Mặc dù vậy, tôi đã biết nó muốn nói gì với tôi.

Aedis Kallakis cũng được cho là sẽ tham dự Imperial Ball.

Đó là một ngày trước bữa tiệc, Sarah chỉnh sửa chiếc váy cho tôi, cô ấy nghiêng đầu hỏi.

"Thiếu gia mấy ngày nay đều trầm mặc. Có phải anh ta đang suy ngẫm về hành động của mình không?"

Rõ ràng, Gilbert đã giữ im lặng sau khi bị Charlie mắng. Đã được một thời gian kể từ khi những người hầu mà anh ta ra lệnh theo dõi tôi biến mất.

Nhưng chúng ta không thể khiến anh ta suy ngẫm về hành động của mình.

Bạn thấy đấy, đây chỉ là sự bình lặng trước cơn bão lớn.

"Em vui vì tiểu thư đang rất tích cực."

Mặt Sarah thể hiện rõ sự cay đắng.

"Em có đang mơ không?"

Cô ấy thì thầm khi đang giúp tôi kéo dây váy.

"Đã đến lúc anh ta thực sự hành động."

"Thực sự hành động?! Đừng nói với em đây mới chỉ là bắt đầu?"

Cô ấy thực sự bị sốc. Sarah lắc đầu khi đang treo chiếc váy xinh đẹp tôi vừa mặc thử lên.

Tôi thay một chiếc váy bình thường. Rồi Raven bay qua.

Ngồi vào vị trí đã đặt trước, vai tôi buông thõng. Tôi bực bội túm tóc trước khi vén nó ra sau tai.

Gilbert Kallakis rất mạnh mẽ.

Anh ta có khả năng đánh bại phần lớn các hiệp sĩ. Ngay cả khi tôi không thích Gilbert, tôi cũng sẽ không quên những thành tựu mà hắn đạt được trong suốt cuộc đời mình.

Tuy nhiên, tôi cũng không định thua dễ dàng như vậy.

Tôi vắt chéo chân.

Imperial Ball là sự kiện rất quan trọng với Gilbert, người luôn mơ ước được vươn lên một vị thế cao hơn. Với mục tiêu trở thành Đại Công tước, trước tiên, anh ra cần tạo dựng được danh tiếng tốt ở thủ đô.

Tuy nhiên, cha nuôi lại khiến Gilbert thất vọng hơn bất cứ ai - một người đàn ông có cả tài sản và quyền lực nhưng lại luôn ru rú trong phòng.

Nhưng Gilbert vẫn chưa tìm được đối tác lâu dài. Và anh ta cũng chưa định hủy bỏ kế hoạch kết hôn với tôi.

Dù phải dùng vũ lực, hắn cũng sẽ giải quyết tất cả trong hôm nay.

Tóm lại, anh ta cần khiến tôi sợ hãi trước ngày diễn ra vũ hội. Anh ta có thể cố gắng vung tay để đe dọa tôi.

Giống như trong tiểu thuyết.

Nó ghi rành mạch những gì anh ta mong muốn. Tôi cười khúc khích.

"Sarah, mang chìa khóa tới cho chị. Chị sẽ mở hộp trang sức đó."

Sarah lập tức hiểu được ý định của tôi. Mắt cô ấy mở to.

"T-tiểu thư? Chị thực sự sẽ sử dụng nó?"

"Ừ, chị đã chuẩn bị tất cả, chỉ cho ngày hôm nay."

"Mọi chuyện sẽ ổn chứ?"

Cô ấy lo lắng là điểu hiển nhiên. Việc này chưa từng có tiền lệ.

Tôi cười nhẹ.

"Chị không phải là người dám liều lĩnh đánh cược."

"Thật vậy, nhưng..."

"Sao cơ? Thôi nào."

Sarah ấp úng khi tôi chớp mi và nhìn cô bằng ánh mắt ngọt ngào.

"Đ... Được rồi. Em sẽ lấy nó."

"Gyak? Gyak?"

Raven nhảy khỏi vai tôi. Có vẻ nó muốn hỏi rằng thứ hỏi đó là gì.

Ngươi sẽ biết sớm thôi.

...

Tôi dành phần lớn thời gian để chuẩn bị cho vũ hội sắp tới nhưng nhìn chung, hôm nay vẫn là một ngày khá bình thường.

Sau bữa tối, tôi thay trang phục cưỡi ngựa để ra ngoài vận động nhẹ. Maevia Morgana là một giai nhân hiếm gặp nhưng điều đó chẳng có nghĩa là tôi không thể mập lên.

Vấn đề là tôi không thể từ bỏ thói quen ăn uống của mình, vì vậy, tôi quyết định siêng năng tập thể dục. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ và sau đó đi mát xa toàn thân.

"Alisa, mày sẵn sàng chưa?"

Con ngựa vàng vui vẻ dụi vào tay tôi. Tôi leo lên thân nó và giữ dây cương trước khi nó phi đi.

Chúng tôi đi chậm rồi dần dần tăng tốc.

Có vẻ Alisa không hài lòng lắm, cô nàng đã quen với con đường thường ngày. Cách Alisa gõ móng trên nền đất thật dễ thương. Tôi để nàng chạy bao xa tùy thích.

Mái tóc tôi tung bay trong gió. Alisa thỏa thích phi nước đại cho đến khi một người đàn ông đột ngột xuất hiện.

"Dừng lại!"

Đồng hành cùng tôi một thời gian dài, Alisa đã vô cùng quen thuộc với tôi. Trong tình huống khẩn cấp, cô nàng nghe lệnh kịp thời nghe lệnh và dừng lại.

Tôi thở nhẹ, cảnh giác với người đàn ông tóc bạc trên đường.

Gilbert Kallakis hiểu rõ Alisa từ trước khi biết cô.

"Thật là một con ngựa có kỷ luật."

Giờ thì anh ta lại nói chuyện một cách thân mật?

Tôi chưa từng thấy người đàn ông nào tỏ ra tự hào đến thế sau khi bám đuôi một vị tiểu thư.

Nhưng những thứ tôi làm đều là có chủ đích.

Tôi cố ý tập cưỡi Alisa vào thời gian này, tại địa điểm này.

Gilbert sẽ nghĩ đây là thời điểm hoàn hảo để tống tiền tôi vì chẳng có ai chứng kiến.

Alisa căng thẳng, có vẻ cô nàng cảm nhận được sát khí từ đối phương.

Nàng không thể hiện ra vì có tôi ở bên, nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự lo lắng đó.

"Vì chủ nhân của nó rất xuất sắc." Tôi trả lời. Đúng như dự đoán, lời nói của tôi khiến hắn sốc vô cùng.

"Nghe nói Hầu tước Morgana cưỡi ngựa rất tài."

Đương nhiên,cha tôi là người huấn luyện Alisa.

"Anh đang cố phủ nhận tài năng của tiểu thư Morgana để nịnh nọt Hầu tước Morgana ư?" Tôi chế nhạo.

Gilbert có một thanh kiếm bên hông.

Giống như muốn làm tôi sợ, anh ta nhẹ rút thanh kiếm ra rồi lại tra vào vỏ.

"Cô chẳng biết gì về cha tôi cả."

"Cảm ơn vì lời khuyên."

"Cô có nghĩ rằng ông ấy sẽ hứng thú với một người phụ nữ như cô không?"

Và anh nghĩ rằng tôi thích một chàng trai như anh à?

"Anh có biết tại sao tôi lại chọn Đại Công tước không? Lý do rất đơn giản. Anh ấy không phải Gilbert Kallakis. "

Cuộc đời của Maevia Morgana trong tiểu thuyết có thể miêu tả chính xác bằng từ "bất hạnh". Cô kết hôn với Gilbert khi mới mười chín tuổi và cô thực sự tin rằng anh đối tốt với cô.

Mỗi lần gặp mặt, cô đều trở nên bối rối với khuôn mặt đỏ bừng.

Tuy nhiên, Gilbert chỉ cười với cô.

Ngay sau khi họ kết hôn, anh ta thay đổi và không ngừng ngược đãi cô trong khi ngoại tình với Monica. Để nhốt Maevia trong phòng, anh ta bịa ra những lý do như lo lắng cho sức khỏe của cô.

Sống trong căn phòng nhỏ bé và tàn tạ, cô nhanh chóng suy sụp cả tinh thần lẫn thể xác.

Và tất cả là do người đàn ông đó.

Sau đó, cô được Đại Công tước tìm thấy và được Rehan giải cứu, nhưng đã quá muộn.

"Tốt nhất là không nên nói năng một cách hấp tấp."

Gì?

Tôi còn chẳng buồn giả vờ lắng nghe anh ta. Thay vào đó, tôi trò chuyện với Alisa.

"Mày có nghe thấy tiếng chó sủa không? Đi thôi, Alisa."

"Sao cô dám phớt lờ tôi!"

Gilbert nắm lấy thanh kiếm của mình. Nhanh như cắt, hắn phóng nó về phía Alisa.

Thanh kiếm bay như tên, nhưng trong mắt tôi, nó thật chậm chạp.

Dù vậy, tôi vẫn không có đủ thời gian để hoàn toàn né tránh.

Tôi kéo dây cương, quay mặt sang hướng khác rồi đá văng thanh kiếm đang lao về phía mình. Bị chiếc bốt của tôi tung lên, nó xoáy vòng trong không khí như guồng nước rồi lao thẳng xuống đất.

Gilbert rất ngạc nhiên.

"S... sao có thể?"

Tôi mất vài giây để dỗ dành Alisatrước khi nhảy khỏi lưng cô nàng.

"Xin chào."

"...Cái gì?"

"Anh sử dụng những từ ngữ ấy cứ như tin rằng bản thân là người đáng được tôn trọng vậy."

Tôi siết chặt áo gi-lê. "Tóc", "tóc", các nút áo lần lượt rơi ra. Tôi cởi chiếc áo và ném nó về phía anh ta.

Sau đó, tôi xé dải ruy băng quanh cổ áo của mình, một trong các nút áo cũng rơi ra cùng với nó. Không cần suy nghĩ, tôi tiếp tục ném nó cho anh ta.

"Tôi sẽ giải quyết bằng sự chân thành mà anh đã dành tặng. Hãy đọ sức một cách công bằng nào."

Gilbert nhìn tôi chằm chằm, hắn còn chưa rút kiếm lại. Có vẻ hắn đang cố suy nghĩ xem làm thế nào mà tôi chặn được đường kiếm lúc nãy.

Chẳng có gì bất ngờ cả. Chỉ là tôi chưa từng sử dụng kỹ thuật đó

Thật đau đầu.

Tôi nhìn anh ta với một nụ cười kiêu ngạo.

Sau đó, tôi nghe thấy tiếng vó ngựa điên cuồng phi đến. Có lẽ họ đang tìm Gilbert.

---------------

Đón đọc bộ truyện sớm nhất tại web osach.net @Sồi Đỏ Team: https://osach.net/profiles/soi-do-1428

Đừng quên theo dõi page Sồi Đỏ Team trên fb để cập nhật các thông tin mới nhất và đón đọc các bộ truyện hấp dẫn nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro