góp gió thành thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

góp gió thành thơ

thơ thành nỗi nhớ.

__

tôi ra ban công đứng, mặc cho những cuộn gió chầm chậm luồn vào từng lọn tóc.

tôi nhớ nàng quá.

nàng tóc nâu, hương nhài, môi đỏ, mắt tròn; kì thực, tôi nhớ nàng da diết.

lại ngồi xuống cái ghế gần đó, nhìn từng hàng cây đung đưa, bỗng, tôi lại nhớ về những ngày còn nàng, và tôi.

"seulgi và joohyun".

giờ thì nàng đã chẳng còn là của tôi, nàng sang pháp rồi, định cư ở đó. tôi nghe thoáng đâu nàng đã lập gia đình. còn tôi thì sao?

vẫn cốc cà phê đắng nghét, vẫn bộ tóc xơ, vẫn thích ngắm mây, ngắm trời; và, tôi vẫn ôm nỗi nhớ nàng.

mong chị hạnh phúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro