Giữa Hai Thế Giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ánh sáng yếu ớt của buổi chiều len lỏi qua các tán cây, tạo nên những bóng đổ lạ lùng trên mặt đất. Elliot đứng trước cánh cổng lớn của lãnh địa Seton, trái tim cậu đập mạnh trong lồng ngực. Cảm giác hồi hộp và lo âu bao trùm cậu, nhưng cậu biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác. Sự xuất hiện của  mình đã khiến Nisi lạc lối trong bóng tối đồng thời đặt mọi người vào tình thế nguy hiểm, và chỉ có Seton mới có thể giúp cậu đối phó với mối đe dọa này.

Bước qua cánh cổng, Elliot cảm thấy ký ức ùa về, những ngày tháng hạnh phúc bên Seton và nỗi đau của sự chia ly. Hắn đã thay đổi rất nhiều trong những năm tháng qua, nhưng điều gì đã khiến hắn trở thành người mà cậu từng biết? Hơi thở của không khí trong lãnh địa này nặng nề, như báo hiệu những khó khăn đang chờ đón.

"Elliot!" Giọng nói quen thuộc của Aretha vang lên bên cạnh cậu. Cô gái có mái tóc bạc sáng rực rỡ, đôi mắt đầy sự kiên định nhìn cậu. "Cậu chắc chắn về quyết định này chứ?" Cô hỏi, vẻ lo lắng lấp lánh trong ánh mắt.

"Chúng ta không còn thời gian nữa," Elliot trả lời, cố gắng giữ giọng mình vững vàng. "Nisi đang dần mất kiểm soát, và tôi cần Seton để thảo luận về những gì sắp diễn ra."

Aretha gật đầu, nhưng cậu có thể thấy sự do dự trong ánh mắt cô. Họ đã đối mặt với nhiều thử thách, nhưng không ai biết trước được điều gì đang chờ đợi họ ở phía trước.

---

Seton đang ngồi trong căn phòng lớn, nơi ánh sáng le lói từ những ngọn nến tạo nên không khí mờ ảo. Hắn trông như một vị vua đã mất ngôi, gương mặt hằn những dấu vết của thời gian và những quyết định tồi tệ. Hắn đã phải trải qua những khoảnh khắc đau thương, và nỗi đau đó đã để lại vết thương trong tâm hồn hắn. Nghe tiếng bước chân, Seton ngẩng lên và ánh mắt hắn dừng lại trên Noah.Cậu đến để thông báo với Seton rằng Elliot đã đến vì Nisi.Lúc này Elliot đã đi vào phòng,ánh mắt hắt nhìn Elliot.

"Elliot..." Hắn thì thào, như thể tên cậu là một câu thần chú, có thể đem lại bình yên giữa những sóng gió. Hắn đứng dậy, nhưng không bước về phía cậu. Hắn sợ rằng một khi tiến lại gần, cậu sẽ lại trở thành một phần trong quá khứ đau thương mà hắn không thể thoát ra.

"Seton," Elliot nói, giọng cậu cứng cáp nhưng bên trong lại đầy cảm xúc. "Chúng ta cần nói về Nisi và Azrael."

"Hai cái tên mà tôi không thể ngừng suy nghĩ." Seton thở dài, nỗi buồn trong mắt hắn lộ rõ. Hắn biết rằng mọi thứ không còn đơn giản như trước, nhưng cậu lại cảm thấy một sức hút mãnh liệt từ Elliot. Những kỷ niệm xưa cũ quay trở lại, đè nặng lên tâm trí hắn.

Câu chuyện bắt đầu với những mối đe dọa mà Nisi gây ra, và sự hỗn loạn trong tâm trí hắn về Azrael, người đã quay trở lại với sức mạnh lớn lao. Elliot kể về sự thay đổi của Nisi, làm thế nào cô ta đã sa ngã vào bóng tối và ý định tấn công cậu. Seton lắng nghe, ánh mắt tập trung vào từng từ của cậu.

"Cô ấy đã trở thành một mối đe dọa không thể xem thường," Seton khẳng định, và trong giọng nói của hắn, Elliot có thể cảm nhận được sự lo lắng. Hắn thận trọng khi nhắc đến Nisi, vì cảm giác áy náy vẫn đeo bám hắn.

"Cô ấy cần phải được ngăn lại trước khi quá muộn." Elliot nhấn mạnh, sự cương quyết trong giọng nói của cậu thể hiện rõ. "Và Azrael... cậu có thể giúp tôi, đúng không?"

Elliot gật đầu, nhưng nỗi chần chừ vẫn hiện hữu. "Tôi không thể để những quyết định của mình ảnh hưởng đến cậu. Đã có quá nhiều đau thương."Seton gục mặt nói / sâm trầm.

"Mọi thứ đều liên quan đến chúng ta," Elliot đáp, đôi mắt cậu sáng lên, như thể tìm kiếm một tia hi vọng trong bóng tối. "Chúng ta cần phải đoàn kết, nếu không sẽ không có ai sống sót."

---

Khi cuộc trò chuyện tiếp tục, sự căng thẳng giữa họ càng tăng lên. Mọi thứ đã thay đổi, và Seton không thể phủ nhận rằng những năm tháng trứơc đó đã để lại những dấu vết tổn thương trên cơ thể cậu. Cảm giác tội lỗi và sự ám ảnh về những việc hắn đã làm càng khiến Seton thêm phần nặng nề. Mỗi từ cậu nói, mỗi ánh mắt nhìn đều như một mũi dao đâm vào tâm hồn hắn.

Trong lúc họ đang thảo luận, đột nhiên cánh cửa mở ra, và Nisi xuất hiện, mang theo sự lạnh lẽo như cơn gió mùa đông. Mắt cô ta ánh lên sự điên cuồng, khiến không khí trong phòng trở nên ngột ngạt.

"Seton, Elliot," cô ta cất tiếng, giọng nói trầm bổng. "Thật không ngờ rằng các người lại tụ họp ở đây."

Elliot nắm chặt tay, cảm giác sợ hãi và phẫn nộ trỗi dậy trong cậu. "Nisi, đừng đến đây! Cô không biết mình đang làm gì đâu!"

Nisi mỉm cười, nhưng nụ cười ấy không có một chút nào của sự ấm áp. "Tôi biết rất rõ. Tôi đã tìm thấy sức mạnh mà các người không thể tưởng tượng nổi. Các người sẽ phải trả giá cho những gì đã làm với tôi."

Seton đứng lên, nhưng cảm giác yếu đuối bất ngờ tràn ngập cơ thể hắn. Hắn đã để lại những dấu vết tổn thương của sự tồi tệ trong lòng Nisi. "Nisi, dừng lại ngay!" hắn quát, nhưng Nisi chỉ cười khúc khích.

"Dừng lại? Tại sao tôi lại phải dừng lại?" Nisi gần như điên cuồng, ánh mắt cô ta lấp lánh với một ánh sáng khác thường. "Tôi đã tìm thấy một con đường mới, và nó dẫn đến sức mạnh không thể tưởng tượng nổi."

Elliot không thể đứng yên thêm nữa. Cảm xúc giận dữ trào dâng, và cậu lao về phía Nisi, nhưng Seton đã kịp kéo cậu lại. "Không! Cậu không thể hành động theo cảm xúc. Điều đó chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn."

"Mọi thứ đã quá muộn!" Nisi nói, giọng vang lên như một lời nguyền. "Cậu sẽ không ngăn được tôi, Seton!"

Cảnh tượng trở nên căng thẳng khi Seton nhận ra rằng Nisi đã bị xâm chiếm bởi bóng tối, và mọi thứ đang mất kiểm soát. Trong khi đó, Aretha lén lút đứng ở một góc, quan sát mọi diễn biến. Cô cảm nhận được sự khủng hoảng trong lòng mọi người và không biết làm thế nào để cứu vãn tình hình.

"Elliot, hãy tin tôi," Seton nói, giọng hắn kiên định nhưng cũng đầy lo lắng. "Cậu không thể để cảm xúc chi phối mình. Cần phải có một kế hoạch cụ thể.",hắn không thể mất cậu thêm một lần nữa.300 năm đã quá đủ với hắn rồi.

"Nisi đã không còn là người mà chúng ta từng biết," Elliot đáp, ánh mắt cậu chạm vào Seton, và cả hai cùng thấy sự đau đớn trong nhau. "Cô ấy đang trở thành một mối đe dọa."

Tình hình ngày càng căng thẳng khi Nisi bắt đầu tụ tập năng lượng, sự dơ bẩn đen tối xung quanh cô ta lan tỏa như một cơn bão. "Tôi sẽ không để các người cản trở tôi! Mọi thứ sẽ phải trả giá!" Cô ta hét lên, và không khí xung quanh trở nên chao đảo.

Seton nhận ra rằng mình không thể chần chừ thêm nữa. "Elliot, em hãy chạy đi báo với Azrael đi! Để một mình ta chống lại cô ta là được."

Nhưng trước khi họ kịp hành động, Nisi đã phát ra một tiếng thét lớn và một luồng sức mạnh bất ngờ ập đến, đẩy họ lùi lại. Cảm giác đau đớn xâm chiếm Seton, nhưng hắn không thể để mình gục ngã

. Hắn phải bảo vệ Elliot, người mà hắn yêu thương hơn cả chính mình.

Mặc dù Seton đã chịu nhiều tổn thương từ những năm tháng qua, hắn vẫn quyết tâm chống lại Nisi. "Cậu hãy cùng tôi!" hắn quay sang Elliot, nhưng khi nhìn thấy chỉ là môt khoảng không vắng lặng đến đáng sợ, hắn không thể không quan tâm,nhưng Elliot đã đi đâu?.

---

Cuộc chiến diễn ra giữa hai người họ, mỗi bên đều có những mục tiêu và ước muốn riêng. Nisi, trong sự điên loạn của mình, không nhận ra rằng sức mạnh mà cô ta tìm kiếm đang dần tiêu hao chính bản thân cô. Cảm giác tội lỗi của Seton càng tăng lên, khi hắn thấy những gì hắn đã gây ra cho Elliot và Nisi.

Trong lúc căng thẳng, Aretha bất ngờ lao vào giữa cuộc chiến, cố gắng ngăn chặn cả hai bên. "Dừng lại! Tất cả mọi người!" Cô hét lên, nhưng tiếng thét của cô bị nuốt chửng bởi sự cuồng nộ của Nisi.

Nisi không nghe thấy lời Aretha, mà chỉ tiếp tục tấn công. Hắn không thể ngăn nổi mối nguy hiểm đang đến gần. Seton quyết định lao vào, đứng chắn trước Aretha. "Cô phải ở lại đây đi tìm Elliot, không được lại gần!" hắn quát, quyết tâm bảo vệ cô dù cho có chuyện gì xảy ra.

Bên Elliot, dù rất muốn đứng bên cạnh Seton, nhưng cậu cảm thấy bất lực. *"Seton, chúng ta cần phải làm điều gì đó! Không thể để Nisi tiếp tục!"*

Còn Seton đã bị chôn vùi trong những ám ảnh của chính mình, và hắn biết rằng không còn thời gian để chần chừ. "Tôi sẽ làm mọi thứ cần thiết để bảo vệ mọi người. Dù có phải hy sinh bản thân mình."

---

Cuộc chiến giữa Seton và Nisi ngày càng kịch tính, từng đòn tấn công đều mang theo sức mạnh và sự quyết tâm. Những luồng năng lượng giao thoa, tạo nên những tiếng nổ lớn, rung chuyển không khí xung quanh. Cảm giác đau đớn và tội lỗi làm Seton chao đảo, nhưng hắn không thể lùi bước.

Trong giây phút quyết định, Seton nhìn thấy bóng dáng của Elliot thoáng qua kèm theo ánh mắt của cậu, trong đó không chỉ có sự lo lắng mà còn cả sự khát khao được cứu rỗi. "Tôi không thể để cậu lại đây!" Hắn thét lên, và một cơn gió lạnh lẽo ùa vào, như một lời hứa rằng hắn sẽ không bao giờ từ bỏ cậu.

Bằng tất cả sức mạnh còn lại, Seton lao vào Nisi, nhưng ngay khi hắn chạm vào cô, một luồng năng lượng chói lòa phát ra, khiến mọi thứ xung quanh sáng bừng. Hắn ngã xuống đất, nhưng ánh sáng từ cơ thể hắn lại lan tỏa ra xung quanh, như một vòng tay bảo vệ Elliot va Aretha.

"Elliot!" Seton thét lên, và trong khoảnh khắc đó, cậu cảm nhận được sự liên kết mạnh mẽ với hắn. Cậu không thể để Seton một mình trong cuộc chiến này.

"Hãy cùng nhau!" Elliot hét lên, và sức mạnh từ bên trong cậu dâng trào. Cậu bước tới, chắn Seton đứng vững trước Nisi.

Tình thế bắt đầu thay đổi khi sức mạnh của Elliot đã dần lang ra, tạo ra một bức tường bảo vệ. Nisi nhận thấy sức mạnh của Elliot đang gia tăng, và nỗi sợ hãi bắt đầu lan tỏa trong lòng cô ta. "Không! Điều này không thể xảy ra!" cô ta quát.

Elliot cảm thấy lòng mình tràn đầy quyết tâm. "Chúng ta sẽ không để cô làm tổn thương người khác nữa!"

Nisi hổn hển, nhưng sức mạnh của cô ta đang dần bị suy yếu. "Tôi sẽ không từ bỏ!" cô ta kêu lên, nhưng rồi đột nhiên, một luồng năng lượng từ Elliot ập đến, đánh bay mọi thứ xung quanh.

Cuộc chiến dường như đã đến hồi kết khi Nisi ngã quỵ xuống đất, ánh mắt cô ta đầy sự tuyệt vọng. Trong khoảnh khắc đó, Seton và Elliot nhìn nhau, thấu hiểu những gì mà họ đã trải qua, và cùng nhau họ đã vượt qua thử thách này.

---

Khi mọi thứ lắng xuống, Aretha tiến tới, vẻ mặt lo lắng nhưng cũng có phần hạnh phúc. "Các cậu đã làm được! Nhưng chúng ta còn nhiều điều phải làm để giải quyết những hậu quả này."

Elliot thở phào, nhưng Seton vẫn còn ngồi yên, sự yếu đuối đã khiến hắn không thể đứng dậy. "Tôi đã để Nisi trở thành như vậy..." Hắn thốt lên, và cảm giác tội lỗi lại một lần nữa xâm chiếm tâm trí hắn.

"Seton, không phải lỗi của anh," Aretha nói, cố gắng an ủi hắn. "Chúng ta đều phải chịu trách nhiệm, và cùng nhau chúng ta có thể thay đổi mọi thứ."

---

Nhìn về phía Elliot, Seton cảm nhận được tình yêu và sự hy sinh của cậu. Hắn biết rằng họ vẫn còn một con đường dài phía trước, nhưng ít nhất họ đã cùng nhau vượt qua thử thách này. "Tôi sẽ không để cậu lại một lần nào nữa," hắn thầm hứa, và điều đó như một lời hứa cho tương lai của họ.

Khi bóng tối tan dần, ánh sáng của hi vọng lại le lói phía chân trời.

---
Bổng nhiên Tasa xuất hiện,người hầu cận duy nhất còn sót lại của Nisi.Cô ta tiến lại gần ẳm thân thể Nisi đầy thương tích lên và nhìn ba người họ bằng ánh mắt hận thù.Do sự việc xảy ra quá nhanh cả ba người không phản ứng kiệp đã để hai người họ trốn  thoát đi mất.Thời thế thay đổi,một lần nữa bóng tối đã hồi sinh và dần quay trở lại.

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro