Volume-1: Trước cơn bão. Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời mở đầu: Xin chào các bạn. Ban đầu, mình định làm một tác phẩm Isekai, dị giới bẩn bựa. Nhưng sau khi viết một thời gian, mình thấy nó rất chi là không ổn ( Cringe :( ). Và rồi, mình bắt đầu nghĩ về việc làm một tác phẩm dark deep, tất nhiên vẫn là dị giới, thật tuyệt khi nghĩ đến một thế giới phép thuật với nhiều chủng tộc chung sống phải không nào :3 . Nhưng, phải làm như thế nào nhỉ ? Một tác phẩm hài hước làm đã khó nhưng một tác phẩm dark deep còn khó hơn. Thể loại này yêu cầu phải có một thế giới chi tiết, và mình phải hiểu tường tận về nó để khai thác hết giá trị mà thế giới đấy mang lại. Một ý tưởng nảy ra trong đầu, mình có thể lôi cốt truyện của một tựa game hay nào đó mà mình từng chơi. Cuối cùng, mình lấy The Elder Scrolls: Skyrim làm cốt truyện cho tác phẩm của mình, với một số chi tiết mà mình thêm thắt vào. Đây là một tác phẩm dị giới not Isekai lấy cốt truyện của một tựa game nổi tiếng dưới lời văn của chính mình. Mình có thêm vào chú thích ở phần cuối cùng để các bạn có thể hiểu nội dung hơn, nếu các bạn thấy hay thì hãy cho 1 like để mình có động lực viết tiếp chương 2 nha. Chúc các bạn một ngày tốt lành

         Volume 1: TRƯỚC CƠN BÃO

                       Chương 1

"Và cuộn giấy đã báo trước, cái đen trong giá lạnh. Đó là khi chiến tranh được giương lên !  Alduin, xương của các vị vua, không bị ràng buộc bởi bóng tối cổ đại. Với khát vọng nuốt chửng thế giới " - Bài hát của Dragonborn

Part 1:

Câu chuyện bắt đầu ở hành tinh Nirn, lục địa Tamriel, tỉnh Skyrim. Vào năm 201 của kỉ nguyên thứ tư, khi cuộc nội chiến giữ Đế Chế và quân cách mạng Stormcloaks sắp đến hồi kết, thủ lĩnh của Stormcloaks - Ulfric Stormcloak - kẻ đã giết 'Vị Vua Tối Cao' bằng 'tiếng rồng' đồng thời là thủ lĩnh quân cách mạng - hiện đang bị trói trên cỗ xe ngựa cùng với một số tên Stormcloaks khác, cỗ xe ngựa đang hướng đến thị trấn Helgen, nơi sẽ hành quyết những tên tù nhân này.

Đoàn xe ngựa được chia làm ba chiếc, trừ những tên phu mã [1] thuộc Đế Chế, các cỗ xe ngựa chủ yếu chứa những tên tù binh Stormcloaks đang bị còng tay bằng các sợi dây thừng.

Nói đến chiếc xe ngựa thứ hai - chiếc đang giữ Ulfric, gồm có một quân cách mạng thuộc Stormcloak tên Ralof, anh ta mang bộ đồng phục bình thường của quân cách mạng, thân hình lực lưỡng cùng mái tóc vàng và đôi mắt xanh.

Tên ngồi cạnh là Lokir, người đàn ông mang bộ quần áo da bò rách rưới và bẩn thỉu, mái tóc nâu và đôi mắt cùng màu, hắn không thuộc quân cách mạng, hắn đánh cắp một con ngựa nhằm chạy đến tỉnh Hammerfell thì bị bắt trong ổ phục kích do Đế Chế thiết lập nhằm bắt giữ Ulfric Stormcloak.

Người bị trói cuối cùng là một tù nhân vô danh, không biết anh ta sống ở đâu, sinh năm nào, chỉ biết khi anh ta cố gắng vượt biên vào Skyrim thì vô tình bị bắt vào ổ phục kích của Đế Chế.

Khắp nơi được bao phủ bởi làn tuyết trắng xóa, một bộ phận lớn Skyrim được tuyết bao phủ quanh năm.Trên cỗ xe ngựa đang rung lắc, Ralof ngước mặt lên, nhìn vào mắt tên tù nhân vừa tỉnh dậy, và với vẻ mặt lạc quan

"Này bạn", anh lên tiếng. "Bạn cuối cùng cũng tỉnh rồi. Bạn lúc đó đang cố vượt qua biên giới, phải không ? Bước ngay vào ổ phục kích của quân Imperial, giống như chúng tôi, và tên trộm ngồi kia"

Lokir nhăn mặt, quay sang Ralof:

"Mẹ kiếp lũ Stormcloaks, Skyrim vẫn rất yên ổn cho đến khi các người xuất hiện, Đế chế từng có thời ổn định và nhàn nhã. Nếu họ không tìm kiếm các ngươi, ta đã có thể ăn cắp con ngựa đó và đi được nửa đường đến Hammerfell rồi"

Vừa dứt câu, Lokir liền quay mặt sang tên tù nhân vô danh

"Ngươi đó.", Lokir tỏ vẻ bực dọc. " Ngươi và ta - chúng ta đáng ra không phải ở đây, Đế Chế chỉ muốn những tên Stormcloaks này thôi "

Tên tù nhân ngồi đó, im thin thít. Anh ta không bị khóa mõm như thủ lĩnh quân cách mạng, nhưng dù đã nghe những lời của Lokir, khuôn mặt anh vẫn không tỏ ra chút oán giận nào. Ngược lại, một vẻ mặt bình tĩnh đến phát sợ

Ralof - người đã bắt đầu có vẻ mặt hơi khó chịu, nói với Lokir:

"...Giờ chúng ta đều là những người ngồi cùng thuyền rồi, anh bạn trộm ạ."

"Phía sau câm miệng cho ta!"- tên phu mã nói.

Mặc lời tên phu mã, Lokir quay sang Ulfric - người đang bị che miệng và trói chặt bởi các cọng dây thừng.

"Và có chuyện gì với ông ta vậy, hả ?"

"Cẩn thận cái lưỡi của ngươi đấy! ", Ralof bực bội. " ngươi đang nói chuyện với Ulfric Stormcloak - Lãnh Chúa Tối Cao đích thực. "

Vẻ mặt lo sợ nay đã trở thành hốt hoảng của tên trộm ngựa

"Ulfric ? Lãnh chúa Windhelm? Ông là thủ lĩnh của quân nổi dậy...Nhưng nếu họ bắt được ông...Lạy các thần, thế thì họ đang đưa chúng ta đi đâu đây ? "

"Ta không biết, nhưng Sovngarde[2] đang đợi"

"Không, chuyện này không thể xảy ra... không thể xảy ra"

Màn tuyết buông dần, hiện ra con đường nhỏ hẹp kéo xuống chân núi với 2 tán thông bên đường. Nhưng đáng sợ hơn hết thảy, cổng thành Helgen đang mở toang trước mặt.

Có vẻ đã ngó thấy cánh cổng, sau tiếng thở dài, Ralof úp mặt xuống, nắm chặt hai bàn tay

"Này", Ralof nói với giọng điệu nhỏ nhẹ. " ngươi đến từ làng nào vậy, tên trộm ngựa ?"

"Sao ngươi lại quan tâm chuyện đó ?"

"Ý nghĩ cuối cùng của người Nord nên là nhà của mình"

"Rorikstead[3] ," Tên trộm vừa nói vừa run. "ta...ta đến từ Rorikstead"

Lokir không thể nói thành lời nữa. Trên chiếc xe ngựa này, tên duy nhất run lẫy bẫy là Lokir. Mà... cũng phải thôi, ai chẳng lại chẳng hoảng hốt khi biết mình sắp chết chứ.

Bốn người trên cỗ xe đều là người Nord

Danh dự đối với người Nord còn quan trọng hơn cả cái chết, bởi thế nên họ sẵn sàng chết nếu điều đó có thể bảo vệ danh dự - niềm tự hào của họ. Kẻ đang sợ xanh mặt đây là một bộ phận nhục nhã của người Nord.

"Thưa tướng Tullius!", Tên lính Imperial kêu lên. " Đao phủ đã sẵn sàng"

"Tốt, hãy kết thúc việc này"

Đoàn xe ngựa bắt đầu tiến vào cổng thành Helgen, Lokir chắp tay lại, như đang khấn cầu điều gì đó.

Part 2:

"Nhìn hắn kìa, tướng Tullius. Thống soái quân đội"

Vẻ mặt đột nhiên giận dữ, Ralof nói tiếp

"Và có vẻ như bọn Thalmor đang ủng hộ hắn, mẹ lũ Elf. Tôi cá là chúng có dính dáng đến việc này"

Cỗ xe rung lắc giữa con đường hẹp của thị trấn Helgen cùng với tiếng kêu những con ngựa bị đánh bởi dây cương. Vẻ mặt hoài niệm lẫn chút nỗi buồn hiện lên khuôn mặt Ralof

"Đây là Helgen, tôi từng có những tháng ngày ngọt ngào với một cô gái ở đây. Không biết liệu Vilod vẫn còn dùng những quả dâu rừng để ủ rượu mật hay không. Thật buồn cười, khi ta còn là một cậu bé, tường thành và tháp canh của Đế Chế đã từng khiến ta cảm thấy rất an toàn "

Đoàn xe tiếp tục hướng đến nơi tử hình, mặc xác sự háo hức của lũ trẻ bên đường khi nhìn thấy binh lính và lời dọa nạt của các vị phụ huynh khi cố gắng cho chúng vào nhà.

Rồi điều gì đến cũng phải đến

"Lôi mấy tên tù nhân này xuống khỏi xe ngựa! nhanh lên!!"

Vừa quát là một phụ nữ người Imperial, với việc được vũ trang toàn thân bằng bộ giáp bóng bẩy, cô ta quát nạt đám lính của Đế Chế như một người mẹ la mắng những đứa con của mình, cũng không ngạc nhiên mấy vì người phụ nữ này giữ chức đội trưởng binh lính Imperial.

Rồi Lokir - kẻ có khuôn mặt hoang mang tột độ hỏi như biết chắc câu trả lời

"Tại sao chúng ta dừng lại"

"Thế ngươi nghĩ sao ? Chúng ta đến nơi rồi" - anh chàng tóc vàng bên cạnh nói với phong thái lạc quan

Quay mặt sang tên tù nhân vô danh, Ralof nói tiếp

"Đi nào , đừng để những vị thần phải chờ chúng ta"

Khi đoàn xe dừng hẳn, những tên Stormcloaks đi dần dần xuống xe

"Không! Đợi đã! Chúng tôi không phải những kẻ nổi loạn"

Sự hoang mang của Lokir đã đến đỉnh điểm

"Dũng cảm đối mặt với cái chết của mình đi, tên trộm" - Ralof vừa nói vừa xuống xe

"Ông phải nói với họ ! bọn tôi không đi cùng ông ! Đây là một sự nhầm lẫn"

"Bước tới khối gỗ chặt đầu khi chúng ta gọi tên."  Cô đội trưởng Imperial lớn tiếng. " Từng người một"

Dứt câu, cô quay sang tên lính với mái tóc nâu. Như đã hiểu ý, hắn nhìn tờ danh sách đang cầm trong tay

"Đế Chế thích những danh sách chết tiệt của chúng lắm"- Ralof lẩm bẩm

Rồi tên lính bắt đầu mở miệng

"Ulfric Stormcloak, lãnh chúa Windhelm"

Uflic bắt đầu bước đi

"Phục vụ ngài là một vinh dự. Lãnh chúa Ulfric! "- Ralof nói

"Ralof ở Riverwood"

"Lokir ở Rorikstead"

Sắc mặt Lokir trắng bệch, hắn không thể giữ tỉnh táo được nữa

"Không", Hắn run rẩy. " tôi không phải quân phản loạn... các ngươi không thể làm thế này !"

Sau đó, Lokir chạy một mạch theo hướng sườn núi--

"Các ngươi không giết được ta đâu"

--Nhưng mọi sai lầm đều có cái giá của riêng nó

"Cung thủ!"

Chớp mắt, mũi tên sắt đâm xuyên lồng ngực tên trộm ngựa, hắn té xấp, máu tuông từ cơ thể làm ướt một khoảng đường, Lokir đã chết.

Đội trưởng Imperial, với đôi mắt lạnh như băng, cô ấy quay mặt từ thi thể Lokir sang những tên Stormcloaks

"Còn kẻ nào muốn chạy không ?"

Những con người trong buổi hành quyết im lặng. Tên lính Đế Chế cầm danh sách bỗng lúng túng, hắn nhìn thẳng vào mắt tù binh ở phía đối diện

Như đã phát giác được điều gì

"Đợi đã," tên lính lên tiếng. " ngươi đó, bước lên phía trước"

Tù binh vô danh đi năm bước về phía trước

"Ngươi là ai"

"Benjamin, người Nord" - Giọng hắn thật khó nghe

Tù binh vô danh tên Benjamin, người Nord, hắn không già nhưng tóc đã bạc gần hết. Như Lokir, hắn chỉ mặc mỗi bộ đồ da bẩn thỉu với cánh tay đang bị còng bởi dây thừng

"Ngươi đã chọn không đúng lúc để trở về nhà rồi, người đồng hương ạ" tên lính nói chậm rãi. Vẻ mặt bối rối lẫn chút xót thương hiện lên trên khuôn mặt tên lính Imperial, rồi hắn quay sang Đội trưởng

"Đội trưởng, chúng ta nên làm gì đây ? Hắn không có tên trong danh sách"

"Quên danh sách đi, hắn sẽ bị tử hình"

"Theo lệnh của cô, thưa đội trưởng"

Tên lính nhìn vào mắt Benjamin--

"Ta rất tiếc" , --Một ánh nhìn đầy thương hại. " ít nhất ngươi cũng sẽ chết ở đây, trên quê hương mình. Đi theo đội trưởng đi, tù nhân"

Benjamin bước theo cô gái Imperial một khoảng rồi dừng lại, cách Ulfric chừng bốn mét

Và rồi, tướng Tullius - kẻ đối diện Ulfric Stormcloak, nhìn vào Ulfric, bắt đầu đọc tuyên án

"Ulfric Stormcloak, một số người ở Helgen đây gọi ngươi là anh hùng. Nhưng một anh hùng thì không sử dụng quyền năng như 'Giọng Rồng' để giết vua và cướp ngôi "

"Grr" - Ulfric như muốn cãi lại, nhưng sợi dây thừng nằm trên miệng không cho anh ta làm điều đó

"Ngươi phát động cuộc chiến này, đẩy Skyrim vào hỗn loạn. Và giờ đây, Đế Chế sẽ chém đầu ngươi, và lập lại hòa bình"

Bầu trời sáng bừng rồi lại tắt, kèm theo đó là tiếng rít, nghe thật chói tai

"Cái gì thế ?" - tên lính nói

"Không có gì, tiếp tục đi"

"Vâng, thưa tướng Tullius" , Cô đội trưởng Imperial lên tiếng. "Làm nghi lễ cuối cùng cho bọn chúng đi"

Giáo sĩ người Imperial giơ hai tay lên trời, cô ta bắt đầu làm nghi lễ. Đây là truyền thống của người Imperial khi tử hình một tù nhân

"Và chúng tôi xin đưa linh hồn ngươi tới thế giới Aetherius, sự phù hộ của Tám thần dành cho ngươi, vì ngươi là muối và đất của hành tinh Nirn, người yêu quý của chúng tôi..."

Part 3:

"Vì tình yêu của Talos", Tên Stormcloaks ngắt lời giáo sĩ, "câm đi và kết thúc luôn chuyện này"

Vừa nói, hắn vừa đi đến tấm gỗ chặt đầu, tên Stormcloaks này là người đầu tiên trong danh sách tử hình

"Như ngài muốn"

Dòng máu Nord  đang chảy trong huyết mạch tên quân cách mạng. Tuy tức giận vì bị chặt đầu bởi chính kẻ thù của mình. Nhưng vì là một người Nord thực thụ, hắn không sợ chết.

"Nhanh đi," Tên Stormcloaks nói tiếp, " ta không có cả buổi sáng đâu"

Đội trưởng Imperial lại gần, đặt tay lên lưng tên Stormcloaks, cô ấy dùng một lực đẩy về phía trước. Trong chớp mắt, cổ của tên người Nord đã chạm khối gỗ chặt đầu.

Và tên đao phủ, với cây rìu nằm trong hai lòng bàn tay, hắn nắm chặt, gồng cơ bắp để giơ cây rìu lên, rồi với tất cả sức mạnh, hắn vung rìu xuống, cây rìu cắt cổ tên quân cách mạng, một vết cắt thật ngọt. Đầu của quân Stormcloaks rớt xuống khay đựng, máu anh ta bắn lên cổ và khắp người tên đao phủ, anh ta đã chết.

"Lũ con hoang Imperial các ngươi"- một cô gái thuộc quân cách mạng lên tiếng, một âm thanh đau thương

"Không hề sợ cái chết như lúc anh ấy còn sống trên đời"- Ralof lẩm bẩm

"Tiếp theo", Cô Đội trưởng Imperial nhìn vào Benjamin, kẻ không có trong danh sách. "Tên Nord rách rưới"

Bầu trời lại rít lên một tiếng, lần này to hơn và rõ hơn

"Lại là nó đấy, có nghe thấy không"

"Ta nói," Đội trưởng Imperial nói chậm, như lời đe dọa. " Tên tiếp theo"

Benjamin đi lên phía trước, anh đứng đối diện khối gỗ chặt đầu.Một lần nữa,  Đội Trưởng đặt tay vào lưng tên tù nhân, ả đẩy anh ta về phía trước.  Cuối cùng, cổ anh nằm gọn trên khối gỗ chặt đầu, mũi anh và đầu tên Stormcloacks chỉ cách chừng mười phân

Benjamin tưởng chừng như đã kết thúc. Nhưng...

Tiếng rít cuối cùng vang trên bầu trời. Lần này, âm thanh rõ hơn hết thảy. Rồi từ phía hẻm núi, một thứ bỗng xuất hiện, nó bay ra lên trên cao, qua một tầng mây--

"Cái Oblivion[4] gì thế này"- Tullius nói

"Lính canh" , ả đội trưởng hốt hoảng , " Các ngươi nhìn thấy gì"

"Nó bên trong những đám mây"

Rồi nó đáp xuống tháp canh, cạnh nơi tử hình. Cơ thể nó to hơn cả cự nhân, đầy gai và đen tuyền cùng với đôi mắt đỏ như máu và sáng rực. Nhân loại chưa từng thấy nó ngoài đời

"Rồng !!" Ả đội trưởng hốt hoảng

Đúng vậy, trước mặt các con người ở bãi tử hình, rồng- loài vật cổ xưa chỉ có trong truyền thuyết, đang đậu trên tháp canh như một điềm báo tử vong của thế giới.

Và rồi, nó rống lên một tiếng, các đám mấy tạo thành cơn lốc xoáy, những quả cầu lửa trên trời rơi tứ tung khắp thị trấn Helgen. Mọi người bỏ chạy trong hoảng loạn, bỏ lại Benjamin nằm đó, bất tỉnh.

Chú thích:

[1] Phu mã: Người lái xe ngựa(Cái này mình search google chứ cũng không rõ)

[2] Sovngrade: Thiên đường, nói chính xác là thiên đường của các chiến binh. Người Nord tin rằng, nếu như sống cuộc đời của một chiến binh thực thụ, khi chết họ sẽ về nơi này

[3] Rorikstead: Một làng thuộc tỉnh Skyrim. Phân cấp lãnh thổ ở hành tinh Nirn: Lục địa -> Tỉnh -> Thành phố, làng. Đứng đầu thành phố là lãnh chúa, làng nhỏ hơn thành phố và không có tường thành

[4] Oblivion: Còn được gọi là 'Vùng Đất Quên Lãng' , là một cõi hư vô, nơi ở của các vị thần, ác thần, các sinh vật cổ xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro