5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8.

Đôi mắt lấp lánh của cậu vẫn giống như trước, nhưng khi còn học New sẽ không gọi anh như vậy.

Cộng sự, nghe có vẻ quá đỗi bình thường và hình thức quá.

Trước đây bọn họ đều có biệt danh riêng cho đối phương, mặc dù Tay biết hiện tại anh khó có thể nghe được cái tên đó từ New, chỉ là đêm nay có chút đặc biệt nên khiến anh nhớ nhung mà thôi.

Đêm đó, mọi người trong bàn rượu đều uống rất nhiều, ngoại trừ anh và Off.

Đến khi bữa tiệc kết thúc, Off người đã được thăng chức thành thanh tra cấp cao giở giọng cấp trên không lưu lại chút tình người mà để lại New đã say đến bất tỉnh cho anh.

"Nhớ đưa người ta về nhà an toàn đấy nhé!" Off có chút bất an nói thêm, "Đừng bỏ rơi con người ta giữa đường đó, tới lúc đó có người nhặt được, thì đừng có mà hối hận"

"Làm sao tao biết cậu ta sống ở đâu?"

"Vậy mày đưa em nó về nhà mày ngủ một đêm đi. Dù sao cũng không phải là không có chỗ cho nó ngủ"

". . . ."

9.

Tay biết rằng Off muốn tạo cơ hội cho hai người ở một mình.

Nhưng Off không biết rằng giờ đây họ không thể giải quyết được chuyện xưa.

Tay nhìn New, người đang đỏ mặt và nhắm nghiền mắt ngủ say, sau đó anh kéo cậu lên xe như thể cam chịu số phận của mình.

Trong khi anh giúp cậu thắt dây an toàn, người đàn ông dường như tỉnh lại một chút, mơ màng nhìn anh lẩm bẩm, "Đi đâu vậy?"

"Đưa cậu về nhà"

Cậu "À" một tiếng, thế là cậu nhào vào vòng tay anh, thậm chí còn xoa đầu anh một cách thoải mái.

Sự đụng chạm quen thuộc mà xa lạ này khiến Tay sửng sốt trong giây lát, thần kinh căng thẳng suốt đêm của anh dường như đột nhiên được xoa dịu bởi cử chỉ nhỏ này.

Anh vô thức vòng tay qua vai New, giống như anh vẫn thường làm nhiều năm trước.

Thực tế, để có thể sống sót trong sáu năm dưới móng vuốt của một tên trùm băng đảng khét tiếng, kỹ năng diễn xuất được dày công tôi luyện của New ít nhất cũng ở mức khá, nếu không muốn nói là hoàn hảo.

Nếu không phải bụng cậu kêu lên giữa chừng, có lẽ Tay sẽ không dễ dàng phát hiện ra cậu đang giả vờ say rượu.

Thấy không thể giấu được nữa, New chỉ từ từ ngồi dậy, đối mặt với ánh mắt âm trầm của Tay bằng một cái mỉm cười rạng rỡ.

"Tôi gần như quên mất bữa ăn cuối cùng của mình là khi nào. Anh có muốn đi ăn gì đó với tôi không?"

". . . ."

10.

Trong quầy bán đồ ăn ở chợ đêm, Tay vừa lau cốc vừa hồi tưởng lại cuộc trò chuyện giữa ông chủ và New.

Có vẻ như cậu đã đến đây rất nhiều lần, đương nhiên là đến cùng các thành viên trong băng đản.

Nhìn thấy New thản nhiên trò chuyện với ông chủ về chuyện thị trường, thậm chí thỉnh thoảng còn bật ra vài từ tiếng lóng, Tay cau mày hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng đè nén được lời nói mắc kẹt trong cổ họng.

"Sao anh không ăn đi? Tôi nhớ anh thích thịt lợn xào húng quế mà. Nơi này tuy bình thường nhưng mùi vị lại rất ngon"

New vừa nói vừa tự nhiên cầm cốc bia mà ông chủ đưa lên định uống nhưng anh đã nhanh tay giữ mép ly lại.

"Đủ rồi" Anh vẻ mặt không tốt nói, "Đêm nay cậu uống đủ rồi"

Nếu là trước đây, New rất có thể sẽ không nghe lời anh, nhưng không hiểu sao đêm nay cậu lại quá nghe lời, từ từ đặt cốc xuống, lặng lẽ ăn một mình.

Tay nghĩ thầm, có lẽ là do đã lâu không gặp, cậu không muốn để lại ấn tượng quá khó coi với anh.

Nghĩ là như vậy nhưng Tay không khỏi mở miệng, "Cậu học uống rượu khi nào?"

"Rất kỳ lạ sao?" New liếc nhìn cốc bia sủi bọt bên cạnh, "Trong một môi trường như vậy, không có gì... là đáng ngạc nhiên cả"

11.

Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút căng thẳng, hai người nhất thời không nói nên lời, chỉ có thể nghe thấy tiếng cười nói của các thực khách xung quanh.

Thật lâu sau, New mới mở miệng, "Gần đây anh còn liên lạc với Mint không?"

Nghe được cậu đột nhiên nhắc đến bạn gái cũ, Tay trong lúc nhất thời không kìm được cảm xúc, có chút hung tợn hỏi, "Cậu hỏi cô ấy làm gì?"

"Không có gì..." New cười một cách chân thành, "Tôi chỉ nghĩ rằng anh và cô ấy vẫn sẽ liên lạc với nhau. Tôi nghe nói... cô ấy vẫn còn độc thân..."

"Haha, vậy sao? Đối với bạn gái cũ tình cảm khó quên, nên còn muốn nối lại tình xưa sao?"

Tay không biết dây thần kinh nào của mình bị sai, nhịn không được mà tức giận với cậu.

New nghe vậy nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái, mỉa mai nói, "Đừng quên, cô ấy cũng là bạn gái cũ của anh..."

Nói xong, cậu thấy sắc mặt anh tái nhợt, liền khôn ngoan ngừng nói, im lặng tiếp tục ăn. Mãi một lúc lâu sau, cậu mới thì thầm, "Tôi tưởng... anh sẽ quay lại với cô ấy"

Tay khó mà tin nhìn New, như thể cậu nói điều gì quá đáng.

"Ý cậu là gì? Tại sao cậu nghĩ tôi muốn quay lại với cô ấy? Tại sao cậu lại nghĩ tôi sẽ theo đuổi người mà cậu bỏ rơi?"

"Tôi không bỏ rơi Mint...tôi chì là..."

"Cậu chia tay cô ấy là để không làm liên luỵ cô ấy, phải không?" Tay cười lạnh, anh đã nghe thấy những suy đoán tương tự từ người khác. Nhưng dù đúng hay sai, anh đều cảm thấy New quá vô trách nhiệm.

"Vì cậu đã từ bỏ cô ấy để thực hiện nhiệm vụ, vậy tại sao ngay từ đầu cậu lại muốn ở bên cô ấy? Cậu có thực sự yêu Mint không?"

"Anh hỏi tôi à? Còn anh thì sao? Tại sao lúc đó anh lại muốn ở bên cô ấy? Có thật sự là vì anh thích cô ấy không?"

12.

Rầm!

Chiếc bàn bị Tay vỗ một cái phát ra một tiếng động lớn, súp trong bát đĩa rung lên bần bật, những thực khách xung quanh nghe tiếng động đều kinh hãi nhìn sang, ngay cả chủ quán ăn cũng đi tới hỏi có chuyện gì xảy ra.

Tay chăm chú nhìn chằm chằm vào New, cậu cũng không ngại nhìn đáp trả lại anh.

Bỗng chốc mùi thuốc súng bốc lên nồng nặc giữa hai người!

Chỉ là trong mắt Tay tựa hồ có quá nhiều thứ khiến anh không thể hiểu được.

Nếu là trước đây, anh nhất định sẽ đi tới tận cùng, nhưng hiện tại, anh không có ý định khám phá.

Anh đặt mấy tờ tiền giấy dưới ly bia, dùng giọng điệu lạnh lùng, khách khí nói,

"Số tiền thừa còn lại đủ để cậu gọi taxi về. Tôi đi trước, ngày mai gặp cậu ở đồn cảnh sát"

Nói xong anh bỏ đi mà không thèm ngoảnh lại.

Chủ quán ăn nhìn Tay đang vội vàng rời đi, hỏi New, bạn của cậu bị sao vậy?

"Anh ấy không phải là bạn của tôi"

New cúi đầu mân mê đồ ăn nguội trong bát, nhỏ giọng nói,

"Sao anh ấy có thể còn làm bạn với tôi được?"

13.

Mặc dù Tay đã chuẩn bị tinh thần cả đêm nhưng khi đến đồn cảnh sát vào ngày hôm sau để gặp New, anh vẫn bị nụ cười nhiệt tình của cậu làm cho mất cảnh giác.

Rõ ràng đêm qua hai người đã chia tay không tốt, hôm nay gặp mặt, New làm sao có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

"Đúng rồi Tê, một vụ án vừa được phân cục chuyển đến, cấp trên đã yêu cầu chúng ta ra ngoài điều tra"

Đang lúc Tay đang ngơ ngác thì New đột nhiên lên tiếng, anh còn chưa kịp phản ứng thì Junior đi ngang qua đã nghe thấy tiếng động, tò mò đi tới,

"Tê?"

"À, đó là biệt danh của chúng tôi khi còn đi học" New mỉm cười thoải mái, chỉ vào Tay rồi chỉ vào chính mình,

"Tê, Hin"

"Hin?"

Junior như nghe được điều gì thú vị, liền nheo mắt cười,

"Cái tên thú vị quá anh. Từ nay về sau em có thể gọi anh là P'Hin, được không?"

"Bị điên sao, P'Hin cái gì!"

Cơn tức giận đột ngột của Tay khiến các thành viên trong đội sợ hãi, thấy vậy, New đã an ủi Junior và đẩy anh ra khỏi cửa đồn cảnh sát.

14.

"Chỉ là một cái tên mà thôi, sao lại tức giận như vậy?" Trên đường rời khỏi hiện trường, New hỏi Tay.

"Chỉ là một cái tên..."

Không biết có phải là New hiểu lầm hay không, nhưng Tay tựa hồ ép ra những lời này từ trong kẽ răng.

"Vậy là cậu có thể để bất cứ ai gọi cậu là Hin à?"

Nghe được trong giọng nói của anh không giấu vẻ bất mãn, New khẽ mím môi,

"Không, không, không, từ nay trở đi chỉ để anh gọi thôi, được không?"

Lời nói rõ ràng chỉ là chiếu lệ, nhưng khi phát ra từ miệng New lại vang lên một tia bất lực.

Tay khẽ hừ một tiếng, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Thật ra... đã lâu rồi tôi không nghe thấy ai gọi tôi như vậy..." Một lúc sau, New khẽ thầm, "Kể cả... tên tôi..."

Trong cổ họng Tay như có gì nghẹn lại, anh muốn hỏi những người đó họ gọi cậu là gì, nhưng sau đó anh nhận ra đây là một câu hỏi ngu ngốc. Đương nhiên, những người đó gọi cậu bằng mật danh mà cậu dùng khi còn hoạt động ngầm.

Thấy anh vẫn im lặng, New tiếp tục nói, "Đôi khi tôi mơ thấy anh... gọi tên anh, rồi chợt tỉnh dậy"

"Tôi đáng sợ như vậy sao?" Tay cố ý đen mặt hỏi.

New khẽ mỉm cười, "Không, tôi chỉ sợ không phân biệt được giữa mộng và hiện thực..."

Giọng cậu rất thấp, nhưng Tay vẫn nghe được cậu nói gì ở câu sau.

"Như vậy sẽ bị bạo lộ danh tính của mình..."

Trong xe trở nên có chút buồn bực, Tay kỳ thật muốn hỏi thăm New sáu năm qua cậu sống thế nào, xem như câu chào hỏi một người bạn cũ nhiều năm không gặp.

Nhưng anh không mở miệng được, bởi vì anh biết New không thể nào có cuộc sống tốt đẹp được. Hơn nữa anh căn bản không muốn biết chi tiết, anh sợ rằng mình sẽ nảy sinh lòng khoan dung, cảm giác tội lỗi, nhịn không được tha thứ cho người kia.

Nhưng rõ ràng ngay từ đầu cậu là người đã phản bội anh, cậu không đáng được tha thứ.

15.

Phải nói rằng so với Off lười di chuyển và hiếm khi ra ngoài làm việc thì New quả thực là một cộng sự không thể chê vào đâu được.

Có lẽ là bởi vì giữa hai người vẫn còn có sự hiểu ý ngầm, nên chỉ cần một cái nhìn, là New đã biết anh muốn làm gì.

Cả hai người ở trước mặt nghi phạm kẻ xướng người hoạ, khiến bọn họ xoay vòng vòng.

Cùng với khuôn mặt vô hại của New cộng với tính cách phục vụ cả già lẫn trẻ, điều này làm cho cuộc điều tra của họ diễn ra đặc biệt suôn sẻ, thậm chí một số người lớn tuổi được hỏi cũng đã tình nguyện kể cho họ nghe mọi chuyện.

Tay đang có tâm trạng tốt sau một buổi sáng hiệu quả, nhưng tâm trạng tốt của anh không kéo dài được bao lâu sau khi anh quay lại đồn cảnh sát, thì liền bị ném vào hầm lạnh.

Buổi chiều, người của Phòng điều tra nội bộ đến đồn cảnh sát, nói rằng có người đã báo cáo New đã vi phạm quy định khi đang thực hiện nhiệm vụ, họ muốn đến gặp cậu để đưa cậu về thẩm vấn như theo lệ.

Mọi người đều biết việc bị Phòng điều tra nội bộ nhắm tới có ý nghĩa gì, thế là giữa những lời thì thầm to nhỏ, New đã được cấp trên gọi vào văn phòng.

Tay đã ngăn cản cuộc thảo luận của các thành viên trong đội về vấn đề này, nhưng không thể không lo lắng gọi điện cho Off.

Hiện tại hắn đang ở tổng bộ, thông tin đương nhiên linh hoạt hơn của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro