Chương 9: Tân sinh huyết mạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Tân sinh huyết mạch

Tuyết Nguyệt nhìn thấy Hàn Nhật Thiên nhanh chóng quyết định, cũng đã biết trước sẽ như vậy. Nàng ánh mắt trở nên thâm thúy, thần bí nói: ”Muốn chữa trị tân góc mà không để lại di chứng thì chỉ còn cách tân sinh huyết mạch.”

“Ngươi cần tìm đến một giọt Sinh chi huyết và một giọt Tử chi huyết. Ngươi chi cần tìm đến, ta tự có cách giúp ngươi tân sinh huyết mạch.”

Khi Tuyết Nguyệt nói đến “Sinh chi huyết” và “Tử chi huyết”, hắn liền nhướng mày lên. Trong ký ức của Tam hoàng tử lúc trước đúng là có nghe nói qua nhưng chưa bao giờ gặp qua. Sinh chi huyết, Tử chi huyết chỉ xuất hiện trên sinh mệnh có cùng pháp tắc Sinh và Tử, thông thường yếu thú sẽ có nhiều sinh mệnh có hai pháp tắc này hơn. Cũng từng nghe đồn, có một nhân loại sở hữu Tử chi huyết, bán kinh trăm dặm xung quanh người này đều biến thành một mảnh đất chết, sau này nhân loại đó cũng chết vì cơ thể chịu đừng không nỗi quá nhiều tử khí thoát ra. Trường hợp như vậy cũng là ngàn năm có một, là hiếm có trên đời. Cho dù là yêu thú nhưng nếu sở hữu một trong hai loại huyết mạch này thì cũng không phải loại yêu thú tầm thường.

“Cái… Cái này có chút… khó tìm… " Hàn Nhật Thiên nói chuyện thời điểm, nói đều nói không rõ ràng.

“Ngươi biết phía trên ngươi là nơi nào sao?” Tuyết Nguyệt như nhìn thẳng Hàn Nhật Thiên biểu tình, thong thả mà rõ ràng hỏi.

“???” Hàn Nhật Thiên có chút mờ mịt không hiểu nỗi a.

Nơi này là nơi nào thì có liên quan gì tới Sinh chi huyết cùng Tử chi huyết a.

Mà lại, hắn làm sao có thể biết được bên trên là nơi nào chứ.

Đoán!

Dựa vào đoán còn có thể đoán trúng sao?

“Ta không biết… “ Hàn Nhật Thiên nói.

Tuyết Nguyệt không có nói nhảm nhiều, nói thẳng nói: “Phía trên đầu chúng ta chính là Bạch Vô Sơn Lâm.”

“Bạch Vô Sơn Lâm!!!” Hàn Nhật Thiên nghe đến danh tự đều hít thở không thông.

Bạch Vô Sơn Lâm, bất cứ ai sinh sống trên cái Bạch Vô Đại Lục này đều khắc sâu trong tâm trí một điều rằng, Bạch Vô Sơn Lâm chính là một khu cấm địa, người nào vào, người đó chết. Để nhắc nhở người đời sau nên đại lục này cũng đổi tên thành Bạch Vô đại lục.

Ngay bây giờ, Hàn Nhật Thiên đang đứng ngay dưới lòng đất của một khu cấm địa.

Nghĩ đến thôi, hắn cũng phải hít một hơi khí lạnh.

Tê.

“Được rồi, bình tĩnh, bình tĩnh… Ngươi nhắc tới Bạch Vô Sơn Lâm, không phải ý ngươi muốn ta đi lấy yêu huyết đấy chứ.” Hàn Nhật Thiên mở lớn con mắt, nói.

“Ân.” Gật gật đầu, Tuyết Nguyệt liếc hắn một cái, cau mày trách mắng: “Ngươi cái tên sắc lang này, có vài con yêu thú, ngươi sợ cái gì. Ngươi còn không lo đi tìm, đến lục người ta giết ngươi thế nào, ngươi cũng không biết đây!”

Hàn Nhật Thiên bất đắc dĩ cười khổ nói: “Ngươi nhìn ta xem, một thân Trúc Cơ sơ kỳ còn không đạt, sợ một con muỗi trong Bạch Vô Sơn Lâm cũng đủ hút khô ta đi.”

“Ngươi cứ yên tâm đi tìm, ta sẽ bảo vệ cho ngươi lúc cần thiết.” Đôi mắt đen trắng liếc Hàn Nhật Thiên một cái, Tuyết Nguyệt bĩu môi nói.

Hàn Nhật Thiên cũng không tiếp tục cãi cọ, bất đắc dĩ gật gật đầu.

“Trong hang động này có cất sẳn Sinh chi huyết, ngươi nên đến đó lấy trước giọt huyết này, chúng ta sẽ lên trên tìm Tử chi huyết yêu thú còn lại.” Tuyết Nguyệt nhắc nhở.

“Có à, vậy thì tốt quá, nơi nào, mau mau đi lấy tới thôi.” Hàn Nhật Thiên nghe vậy, tâm cũng vui mừng lên. Bớt được một việc thì ít đi một phần nguy hiểm.

“Chính là chỗ thạch quan đó, vạn năm Thiên Linh Nguyệt Ngọc, được kết tinh từ Sinh chi huyết năm ngàn năm mà thành ngọc, lại thêm năm ngàn năm hấp thụ tinh hoa nguyệt quang, trải qua tiếp vạn năm mới được Thiên Linh Nguyệt Ngọc. Bản thân nó chính là Sinh chi huyết tốt nhất kết tinh.” Tuyết Nguyệt thản nhiên mà nói.

Nghe vậy, Hàn Nhật Thiên đôi mắt sáng lên, lập tức rời đi.

. . . . . . . . . .

Lúc bấy giờ, Hàn Nhật Thiên đã quay lại chỗ thạch quan, hắn không khỏi nhìn nhiều một chút vị mỹ nữ trong quan tài.

Hàn Nhật Thiên nhìn xem thạch quan nói: “Tuyết Nguyệt, ngươi có biện pháp gì lấy được Sinh chi huyết thì mau hành động đi, đừng để mất thời gian.”

“Hừ.” Tuyết Nguyệt liếc Hàn Nhật Thiên một cái, sau đó bay đến bên thạch quan, nàng đưa tay chạm vào thạch quan, Sinh Tử Linh Chi Thư sáng lên chiếu sáng cả một không gian rồi mau chóng trở lại bình thường, một giọt nước màu lục nhạt từ thạch quan chậm rãi bay ra, hướng theo đầu ngón tay của nàng, huyền phủ ở nàng đầu ngón tay bên trên.

“Chúng ta đi thôi” Tuyết Nguyệt nói.

Hàn Nhật Thiên mở miệng hỏi.

“Lấy đi Sinh chi huyết sẽ không ảnh hưởng đến nàng ta chứ.”

“Sao, ngươi quan tâm nàng ta à?” Tuyết Nguyệt không có hảo ý hỏi.

Hàn Nhật Thiên cũng không có trả lời.

Tuyết Nguyệt nheo lại hai mắt nhìn Hàn Nhật Thiên…, nàng đã nhìn hắn thật lâu.

Tuyết Nguyệt mở miệng nói.

“Thạch quan to như vậy, lấy một giọt huyết có là gì, ngươi không cần nghĩ quá nhiều.”

Hàn Nhật Thiên gật gật đầu, hắn rõ ràng, quan trọng nhất với hắn bây giờ là chửa trị huyết mạch.

Hắn cũng không biết ngươi bên trong thân phận thế nào mà có thể dùng số lượng lớn Sinh chi huyết ngưng tụ vạn năm để tạo ra Thiên Linh Nguyệt Ngọc to như thế này, nhưng chắc chắn rằng, nàng ta không tầm thường.

Hắn chậm rãi đi theo hướng dẫn của Tuyết Nguyệt ra khỏi hang đông.

- - - -- - - -- - - - - - -- - - -

Mangatoon đã có chương tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro