Chương 717

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam Tầm sau khi tiến vào không gian, cũng không có lập tức kêu Tiểu Bát đưa cô đến thế giới mới, mà là nói nó cho mình một chút thời gian để nghỉ ngơi.
Tiểu Bát rất muốn ngoáy mũi, nhưng hiện tại nó đang ở trong hình dạng dã thú, chỉ có móng guốc mà không có tay nên không thể làm được “Gia thấy tâm tình của ngươi rất tốt, ngươi thật sự muốn nghỉ ngơi sao? Muốn nghỉ ngơi bao lâu?
Nam Tầm nghiêng người liếc mắt một cái, “Ta mới vừa mới trải qua sinh tử, ngươi có thể nào tôn trọng tâm tình hiện tại của ta một chút không?”
Tiểu Bát ồ lên một tiếng, nhưng vẫn là tiếp tục phàn nàn nói: “Ta thấy ngươi mỉm cười mà chết, tâm tình giống như thực thoải mái a.”
Nam Tầm trợn tròn mắt, "Ta là cười cho Ngụy Xuyên xem, ta muốn cho anh ấy yên tâm."
Vừa nói, cô vừa cụp mắt xuống, thấp giọng nói: "Lúc trước, Ta cùng anh ấy chia tay bao lâu? Không đến hai tháng, nhưng anh ấy tự tra tấn chính mình thành cái trạng thái quỷ dị thế kia. Nếu như ta không chết một cách thanh thản, ta sợ anh ấy càng ngày càng hành hạ chính mình. Ta chỉ hy vọng Ngụy Xương có thể sống tốt trong những ngày tháng còn lại."
Tiểu Bát: “Gia như thế nào lại cảm thấy ngươi đang nguyền rủa hắn chết nha?”
Nam Tầm:…
“Ta chỉ là đang khách quan phân tích sự thật mà thôi, Ngụy Xương anh ấy… anh ấy không nỡ để ta một mình chờ quá lâu, cho nên anh ấy sẽ không ở thế giới kia sống quá lâu đâu.”
Trước khi Tiểu Bát có thể cẩn thận hiểu được hết ý nghĩa, Nam Tầm nhanh chóng chuyển hướng sự chú ý của nó, “Tiểu Bát, lần này hoàn thành nhiệm vụ có phải rất thuận lợi không?”
Tiểu Bát cảnh giác nhìn cô chằm chằm, "So với những thế giới khác còn rất thuận lợi, cho nên là cô muốn làm gì?"
Nam Tầm khẽ mỉm cười, "Nếu như lần này thuận lợi như vậy, kiếp sau ta có thể kén chọn một chút được không?"
Tiểu Bát cao giọng nói: "Cmn, ngươi đủ rồi nha, đại nhân ta vừa mới cho ngươi ở thế giới kia nghỉ ngơi mấy chục năm, để cho ngươi cùng cái tên Lý Phong tiểu ca ca của ngươi bạc đầu giai lão. Vậy mà ngươi còn muốn yêu cầu ta nữa, làm người không nên quá tham lam nha!”
Nam Tầm: "Không phải yêu cầu, chỉ là nêu ý kiến cho ngươi tham khảo một chút. Ta thực sự muốn đến thế giới cấp cao, nhưng chính ngươi nói rằng ta phải đợi mà, ta liền nghe theo. Ta nghe ý kiến của ngươi nên thỉnh thoảng ngươi cũng nghe lời ta một chút đi, chúng ta nên lắng nghe để thấu hiểu lẫn nhau đúng không nào? Hơn nữa, mối quan hệ của chúng ta tốt như vậy, ta hứa sẽ không yêu cầu quá đáng, nên nghe thử lời ta nói đi mà?"
Tiểu Bát cọ móng guốc trên mặt đất, ngẩng đầu lên, lỗ mũi hướng lên trời, ra vẻ quân tử, "Nói nghe xem nào."
Nam Tầm vuốt lông trên lưng nó, không khỏi cảm thấy buồn cười. Giống như một đứa nhỏ, nó thích nghe những lời dỗ ngọt. Tiểu Bát chắc chắn là con thú dễ dỗ dành nhất trên thế gian.
"Cũng không phải là cái yêu cầu gì khó khăn đâu. Ta chỉ muốn, ngươi có thể tìm cho đại boss một gia đình hạnh phúc ở thế giới tiếp theo không? Cha mẹ trọn vẹn cũng đừng làm bất kỳ chuyện gì tạo bóng đen tâm lý nào cho đại boss. Tóm lại, cha mẹ còn sống, hai người vẫn rất tình cảm."
Tiểu Bát nhìn cô với ánh mắt " Cô đùa tôi à", "Cô có biết đại boss phản diện là gì không? Là người xấu đó, đối lập với phe chính diện, là người có nội tâm u ám, lòng dạ nham hiểm! Một cuộc sống gia đình hạnh phúc và một nhân cách hoàn hảo làm sao  có thể biến một người trở thành một nhân vật phản diện được?"
Nam Tầm trầm mặc một lát, sau đó vô cùng chân thành hỏi: "Người thì không cần hoàn mỹ, nhưng ít nhất  có thể cho anh ấy trải qua một tuổi thơ  bình thường, được không?"
Tiểu Bát nghe xong suy tư nói: "Ý ngươi là, trong giai đoạn đầu cho hắn sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc về sau vì nhiều nguyên nhân mà hắc hoá trở thành một nhân vật phản diện”
Nam Tầm lập tức gật đầu.
Tiểu Bát rít lên, "Ngươi khỏi nói, những người như vậy thật sự cũng có không ít, nhưng ta có lòng tốt mốn nhắc nhở ngươi. Loại người này lúc đầu không thiếu tình thương, sau này trở nên hắc hoá vì nhiều lý do thì không dễ dàng công lược đâu. Ngươi có chắc muốn như vậy?"
Nam Tầm vừa định gật đầu, Tiểu Bát đột nhiên lại nói: "Ngươi có thể lựa chọn nó ở thế giới tiếp theo, hiện tại thì gia đưa ngươi tới một thế giới vô cùng thanh tân. Không thanh tân gia liền lấy họ ngươi.”
Nam Tầm: "Ta không thiếu con nuôi, cám ơn."
Tiểu Bát gầm lên, "Cmn, gia nghiêm túc đấy, đó thực sự là một thế giới nhỏ bé và tươi mới! Sở dĩ ta chọn thế giới này là vì ta có được một số linh cảm từ thế giới của Nguỵ Xương. Chúng ta có thể đến gặp đại boss lúc cốt truyện chưa bắt đầu, khi giá trị của đại boss vừa chạm ngưỡng 100 đế né xa khí vận tử, tiêu trừ ác niệm thuở ban sơ. Sau đó đảm bảo rằng cốt truyện chính xoay quanh Khí Vận Tử là được, điều đó thật tốt, hehehe."
Nam Tầm đặt câu hỏi: "Liệu có một đại boss với 100%  ác niệm có  thể ở trong thế giới Thanh Tân không?"
Tiểu Bát giải thích nói: "Đại bos khi còn bé nha, cách lúc hắn hắc hoá vẫn còn xa lắm, cho nên thế giới này đương nhiên cực kỳ thanh tân rồi"
Nam Tầm nghe được hai từ còn bé, đột nhiên nghĩ đến Lý Phong trẻ tuổi non nớt, không khỏi cong khóe môi, gật đầu đồng ý: “Được, vậy lần này chúng ta đi đến thế giới tiểu Thanh Tân đi. ."
Thấy Nam Tầm cũng thích, Tiểu Bát đột nhiên ho khan một tiếng, "Xin nhắc nhở một chút, có được thì ắt mất, thế giới tươi mát như thế nên cô có thể sẽ phải trả một cái giá không hề nhỏ đâu."
Nam Tầm cũng không coi trọng: "Chỉ cần có thể ăn ngon, uống ngon, ngủ ngon, ta cảm thấy trả một cái giá cũng có thể chấp nhận được."
Vẻ mặt Tiểu Bát trở nên áy náy: “Đó nhất định là một thiên kiêm a, trong nhà vô cùng có tiền, ăn uống thỏa thích, cuộc sống nhất định sẽ hạnh phúc.”
Nam Tầm nghe vậy buồn cười nói: "Ta nghỉ ngơi đủ rồi, đi thôi!"
Một giây sau, linh hồn Nam Tầm vặn vẹo, một người một thú rời khỏi không gian.
Lại mở mắt ra, Nam Tầm nhìn thấy ngọn đèn trần trên đầu, chỉ cần nhìn ngọn đèn là biết gia cảnh của thân thể hiện giờ của cô rất là giàu có.
Nhìn xung quanh, những bức tường được sơn màu hồng, giường đồ chơi và búp bê, thậm chí hoa văn trên rèm cửa đều là hình ảnh hoạt hình, tràn ngập bầu không khí thiếu nữ.
Có thể là vừa mới tỉnh ngủ, Nam Tầm ngáp một cái, định ngồi dậy.
Kết quả là nửa người vừa mới nhấc lên của Nam Tầm bất ngờ ngã phịch xuống.
Nam Tầm sửng sốt.
Ngay lúc này đây, tại sao cô lại cảm thấy cơ thể mình nặng trĩu đến mức không thể khống chế được.
Ánh mắt Nam Tầm chậm rãi di chuyển xuống dưới, khi nhìn thấy một đống mỡ trên eo và hai chân thì toàn thân như sụp đổ.
"Tiểu Bát” ——" Nam Tầm đột nhiên gầm lên.
Tiểu Bát rất bình tĩnh, "Ây da, ta đã nói là có cái được ắt có cái mất mà, không phải chỉ là nhiều mỡ hơn một chút thôi sao? Ngươi đi soi gương đi, ngoại trừ chút mỡ trên người ra, khuôn mặt này chính là vô cùng xinh đẹp. Thử nhìn lại các thế giới trước của ngươi đi, ngươi đã tán tỉnh các đại boss bao lâu rồi? Dùng thân thể quyến rũ ma quỷ đó để trải qua biết bao lâu cũng nên thỏa mãn rồi, phải không?"
Nam Tầm cố gắng đứng dậy, kéo một đống mỡ trên người vào phòng tắm.
Chiếc gương trong phòng tắm cao đến mức nó chỉ có thể phản chiếu khuôn mặt của cô. Chưa kể, chỉ nhìn vào khuôn mặt, cô không thể tưởng tượng được phần dưới của mình xấu đến mức như thế nào.
Tiểu mập mạp này thích lừa mình như vậy sao? Nếu nặng thêm vài cân nữa, cô ấy có thể không đi được nữa cho coi!
Nam Tầm với khuôn mặt đen sầm lạnh giọng hỏi Tiểu Bát: "Ngươi có chắc chắn muốn ta sử dụng cơ thể mập mạp này để công lược đại boss của thế giới này không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro