[Chương 7: Sự Thật Về Thân Phận & Tà Giáo Xuất Hiện?!]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Này biết tin gì chưa? Nghe nói hoàng đế dính phải bệnh khó chữa đó. (????)

- Đã thế ngay sau khi hoàng đế lâm bệnh thì phe hoàng hậu hoàn toàn quay lưng với hoàng đế luôn ấy. (????)

- Ôi trời cái đó thì biết rồi nhưng tin này hay hơn nè, các gia tộc danh giá lâu đời ấy tôi nghe nói rằng ngay sau khi nghe hoàng đế lâm bệnh thì liền có âm mưu muốn chiếm đoạt ngai vị và quyền lực đó. (????)

- Tôi đây là được chị tôi người làm trong hoàng cung kể lại là từ sau khi đại công chúa Scarlet vượt ngục, hoàng cung trở nên âm u bất thường và mọi người trong hoàng cung nói là do ám khí mà phù thủy để lại đó (????)

Tất cả mọi người từ thường dân đến quý tộc đều xôn xao, đồng thời cũng có rất nhiều tin đồn được tung ra. Sau ba ngày Scarlet trốn khỏi ngục, hoàng đế đổ bệnh vô cùng nặng và người có quyền lực nhất bây giờ chính là hoàng hậu và công chúa Dyna, nhưng có thật là người quyền lực nhất là họ không?

Vì bên phe quý tộc có rất nhiều gia tộc có quyền lực gần như ngang hàng với hoàng thất, cũng như có vài gia tộc lâu đời đang dòm ngó đến cái địa vị hoàng thất.

- Áhh!! Tức quá đi, bọn chúng nghĩ chúng là ai mà dám lên mặt với ta, công chúa duy nhất và là thánh nữ tương lai này chứ!!! (Dyna)

Dyna đập bàn mạnh đến nổi phát ra tiếng rầm, ả ta hét toáng lên trong cơn bực tức. Vừa nãy tiểu thư nhà Snowden vừa mời ả đến tiệc trà của mình, rồi châm chọc ả về việc vị trí của ả sẽ sớm có ngày lung lay và đổ vỡ khiến ả cực kì tức giận. Nhưng ả không thể thể hiện được, nếu làm vậy sẽ khiến hình tượng thánh thiện đáng yêu của ả xây dựng sụp đổ.

Ả cắn móng tay suy nghĩ, ả phải nói chuyện này cho mẫu thân và khiến lũ kia thân bại danh liệt rồi quỳ xuống trước ả cầu xin tha thứ. Nghĩ là làm, ả mở tung cửa rồi bước đi nhanh chóng đến cung điện hoàng hậu.

//Rầm!//

- Mẫu thân! Bọn chúng xúc phạm con!! Lũ quý tộc dơ bẩn đó thật không biết an phận mẫu thân! (Dyna)

Dyna thẳng thừng bước vào thì khựng lại vì thấy bá tước Lorcus, tuy là hắn bên phe hoàng thất nhưng nói vậy thì không phải là có chút xúc phạm đến hắn sao, mặc dù Lorcus không để tâm mấy nhưng Dyna lại cảm thấy xấu hổ, vì sao? Vì ả đang đơn phương hắn mà.

Hoàng hậu thấy ả tức giận cũng chẳng phản ứng gì nhiều chỉ ừ một tiếng, nói rằng nếu không có chuyện gì quan trọng hơn thì đi ra khiến ả bất ngờ.

Hoàng hậu từ trước đến nay chưa bao giờ lạnh nhạt như vậy với ả, nhờ thế mà Dyna càng tức giận hơn rồi đi đến chỗ bàn hoàng hậu đang ngồi, nói về việc tiểu thư nhà Snowden nhạo báng ả và hoàng tộc.

Nếu là bình thường, hoàng hậu hẳn sẽ tức điên lên rồi cho người lôi kẻ nào xúc phạm dòng dõi hoàng tộc đến để hỏi tội. Nhưng lần này hoàng hậu nghe xong cũng ậm ừ cho qua, không làm ầm lên như trước.

Dyna bực lắm, ả định hét lớn hỏi tại sao hoàng hậu không quan tâm, chợt Lorcus nắm lấy vai Dyna làm ả giật mình quay lại. Lorcus mỉm cười thân thiện, nói rằng hoàng hậu đang không khoẻ lắm vì bận rộn công việc hành chính.

Đúng như ý hắn, Dyna bị sự khôi ngô tuấn tú của hắn mê hoặc nghe theo lời của hắn, cũng như nguôi bớt phần nào sự tức giận và bước về cung điện của ả, Lorcus nhìn theo hướng ả đi rồi dùng ma thuật để cánh cửa tự đóng lại.

- Vậy đây là thân xác của hoàng hậu đế quốc sao? (Mèo)

Con mèo từ trong hư không bước ra, nó nhảy lên bàn và nhìn xem xét hoàng hậu, còn Lorcus thì chỉ mỉm cười nhẹ gật đầu rồi nhìn nó xem xét cái xác mà hắn tìm cho nó.

- Hừm hừm, không đúng ý ta chút nào (Mèo)

- Tại sao không đúng ý ngài? Phải chăng là do đó là xác ốm yếu sao? (Lorcus)

- Ờ, ta thích một cái thân xác có cơ bắp săn chắc hơn là một cái xác ốm như xương và đắp một đống đồ dày cộp lên người (Mèo)

Mèo gật đầu trả lời rồi tiếp tục nhìn xem xét, nhưng cũng không còn cách nào khác vì dù sao đây là con người duy nhất chưa được ban phước lành mà. Con mèo đành chấp nhận cái xác này rồi kêu với hắn là nó sẽ bắt đầu thuật hoán đổi linh hồn, cần Lorcus bảo vệ nó vì thuật hoán đổi này sẽ mất từ 1-3 tiếng mới xong.

- Sao mà lâu thế, ngài là linh hồn cổ xưa nên tôi tưởng ngài sẽ có ma thuật nào mạnh mẽ và nhanh chóng lắm cơ, hoá ra cũng chỉ là 1 linh hồn vô dụng (Lorcus)

Hắn nhún vai thản nhiên buôn lời đầy trêu chọc và khinh thường với con mèo, nó tức lắm nhưng không làm được gì vì tên khốn đó là chủ nhân của nó.

Sau đó, con mèo bắt đầu tiến hành ma thuật hoán đổi linh hồn. Nó phải nhanh chóng làm trước khi vị thần và thánh nữ đã ban phước cho cung điện này nhận ra.

Dù Lorcus có tạo ra kết giới ngăn chặn, và cùng lắm là chỉ có thể chặn được thánh nữ mà thôi. Còn vị thần kia thì theo lời hắn nói, vị thần đó thuộc trung cấp giai đoạn một nên rất mạnh và khá khó để có thể ngăn cản được vị thần đó.

—Cùng lúc đó—   

- Oa đẹp thật ấy (Lynh)

Bốn người họ đã đến được ngôi nhà khi xưa của Scarlet và mẹ cô ấy, không biết như nào, nhưng Scarlet có cảm giác rằng cô phải quay về đây để tìm một cái gì đó mà trực giác mách bảo.

Và giờ trước mặt bọn họ là một ngôi nhà gỗ nhỏ có thể nhìn thẳng ra làng, kế bên có vườn trồng rau, nhìn chung thì thấy nó rất yên tĩnh.

Trước khi vào thì Shu dặn dò Lynh là cô nên ở ngoài, ngồi đợi họ kiếm đồ cho Scarlet, cô sợ là Lynh đi cùng sẽ thấy mấy cái không được đẹp mắt.

Lynh cười nhẹ gật đầu rồi ngồi xuống cái ghế lười mà Shu lấy từ trong kho hệ thống ra, rồi còn đưa cho mấy cái món đồ tự vệ khác nhau.

Sarlim nhìn với ánh mắt bất lực, cô chắc phải kéo Shu đi trước khi Lynh thành cái cục bông quá, vì Shu đưa nào là mền rồi khăn choàng cổ, áo khoác vân vân và vân vân. Scarlet thầm nghĩ liệu có chắc rằng cô sẽ ổn khi có bọn họ làm bạn hay không.

Sau đó họ bước vào căn nhà gỗ đó. Tiếng cót kẹt mỗi khi họ bước đi trên thềm gỗ lâu ngày không tu sửa, kèm theo đó là không gian tĩnh lặng làm Sarlim có chút không được thoải mái bởi vì nó quá yên tĩnh đến mức kì lạ.

Shu cũng để ý việc này, nên cô có hỏi là bộ từ trước đến giờ nhà Scarlet luôn yên tĩnh vậy sao, nhận lại câu trả lời là cái lắc đầu của cô ấy. Scarlet nói là đến cả cô ấy cũng cảm thấy kì lạ, hồi nhỏ khi cô còn sống ở đây Scarlet nhớ rõ là nó không yên tĩnh đến mức vậy.

Rồi cả nhóm tiếp tục đi sâu vào và chia nhau ra tìm đồ, tìm được gì cứ để ra vì có thể đó là món đồ quan trọng mà Scarlet cần tìm.

Sau vài giờ tìm kiếm vẫn không thấy gì khiến Shu có chút nản rồi, còn Scarlet vẫn rất tích cực tìm kiếm. Sarlim bước ra khỏi phòng ngủ, cô thở dài mệt mỏi, vì căn nhà vẫn quá yên tĩnh dù cho họ có làm lục đục gì đó đi chăng nữa.

Cứ như thể căn nhà này được yểm một loại phép cách âm nào đó vậy. Cô bước đến ghế định ngồi thì bỗng bị vấp phải tấm thảm và té một cái rầm, làm Shu với Scarlet giật mình mà quay sang nhìn. Chỗ Sarlim bị vấp là tấm thảm bị nhăn, nhưng nhờ có cô vấp té vậy nó mới lòi ra được cái gì đó xám xám.

Shu đi lại đỡ Sarlim lên còn Scarlet thì đến gần và lấy tấm thảm ra, họ thấy một cái cửa sắt nằm dưới đất. Là một tầng hầm bí mật.

Scarlet ngỡ ngàng nhìn, từ hồi có ý thức của một đứa trẻ cho đến khi lên đường tìm cha, cô chưa bao giờ được mẹ kể về cái này. Suy nghĩ một lúc thì Scarlet quyết định sẽ mở cái cửa này và xuống xem có gì.

//Kétt//

Cánh cửa tầng hầm vừa mở ra thì một đống bụi bẩn từ dưới hầm bay ra. Họ nhìn xuống phía dưới và thấy một khoảng đen giống như vô tận, Shu đã dùng kĩ năng để tạo ra một quả cầu năng lượng nhỏ phát sáng, cô dẫn đầu hai người kia đi xuống. Đi được vài phút thì cũng đã đến nơi.

- Những thứ này là gì vậy...? (Scarlet)

Sarlim và Shu ngạc nhiên đến đứng hình khi thấy mấy thứ trong tầng hầm này, còn Scarlet thì thấy những thứ này thật kì lạ vì cô chưa bao giờ thấy cái gì giống như vậy, dù là trong sách hay ngoài đời đi nữa và vì vậy rốt cuộc thì nó là gì?

- Trời trời, mấy đống đồ nghiên cứu thời hiện đại này tại sao ở đây?? (Shu)

Đúng vậy, trước mặt họ là những máy móc không thuộc về thời đại này, cách trang trí lại khá giống như là phòng thí nghiệm? Shu hồi còn ở thế giới cũ khi làm thợ săn cũng có ghé qua mấy chỗ viện nghiên cứu, thế nên cô vừa nhìn đã biết đống máy móc kia đại loại là dùng để đo sức mạnh và tăng cường sức mạnh.

Scarlet để ý thấy ở trong cái góc bị bám bụi và mạng nhện có hai quyển sách được giấu trong đó, cô đã nhờ Sarlim lấy giúp vì đống bụi và mạng nhện khá dày, với cả Scarlet không biết dùng ma thuật để thổi bay đống bụi đó.

\"Kỹ năng đã được kích hoạt"/

//Swooosh//

Sarlim thổi bay đám bụi lẫn mạng nhện đó, rồi cô bước đến nhặt hai quyển sách lên rồi quay sang đưa chúng cho Scarlet. Cô ấy nhận lấy nó rồi nhìn vào chữ trên cuốn đó, nó có tên là "nhật ký".

Tất nhiên là nhìn chữ thôi cũng biết nội dung trong đây có gì rồi, đúng là có chút thất lễ khi đọc nhật ký của người khác nhưng trực giác của Scarlet cứ thôi thúc cô phải lật sách ra để đọc. Và chuyện gì đến cũng đến, Scarlet lật trang đầu tiên của quyển và đọc.

Quyển đầu tiên chỉ chủ yếu ghi chép về lần đầu gặp mặt hoàng đế và dính tiếng sét ái tình rồi mang thai cô.

Xia, mẹ Scarlet vô tình gặp gỡ với thánh nữ đầu tiên ở vùng đất nào đó, chữ đã bị nhoè đi nên không thể biết được. Dần đến các trang sau thì một sự thật bất ngờ được phát hiện, đó chính là việc thánh nữ đầu tiên Laxine không phải thánh nữ thật sự. Hay nói đúng hơn, hoàn toàn không hề có thánh nữ nào ở đây cả.

Vì Xia đã ghi trong quyển sách này là Laxine kể cho bà ấy một chuyện, đó là thần linh đã hoàn toàn rời bỏ thế giới này. nhưng vị thần đấy không muốn phe đối đầu với thần linh biết, nên đã giả bộ chọn một thánh nữ nhưng không truyền thần lực vào thánh nữ đó.

Sau khi dạy hết những kiến thức cần có của một thánh nữ, vị thần đó mới rời đi. Laxine đã luôn phải đóng kịch như thể cô là một thánh nữ cao quý thật sự, và chịu đựng sự đơn độc trong suốt hơn 2100 năm.

Bởi chỉ cần một lần lung lay nhỏ thôi là các thực thể tà ác cũng biết được mà tung hoành phá hủy thế giới, không thể nói điều đó cho một ai biết cho đến khi gặp mẹ Scarlet.

Nhưng có điều là trong quyển sách này không nói rõ tại sao họ gặp nhau được, và cả tại sao thánh nữ lại nói chuyện này cho Xia. Cũng như là có vài trang bị xé rách và một số trang vết mực bị mờ hoặc phai nhoà đi nên họ không thể hiểu được vài thứ. Giờ thì đến quyển thứ hai.

Ở quyển thứ hai này thì ngôn ngữ của chữ viết rất kì lạ như thể không thuộc về thế giới này, Shu sững người khi đọc mấy dòng trong đó.

"Hôm nay là ngày đầu tiên tôi viết nhật ký về việc mình bị xuyên đến thế giới này"

Đó là dòng đầu tiên của quyền sách thứ hai kia và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là chữ viết này là ngôn ngữ của thế giới cô, Sarlim cũng rất ngạc nhiên khi đọc nó.

Scarlet để ý thấy hai người kia có vẻ đọc được nên hỏi trong đây viết gì, Shu mượn quyển sách này và nói là đọc xong hết sẽ trả lời cô. Scarlet có hơi do dự nhưng vì cô không biết ngôn ngữ này nên vẫn đưa cho Shu đọc.

Đại khái thì trong này kể lại rằng Xia thực chất là một thợ săn class kiếm sĩ cấp cao ở thế giới cũ của Shu, nhưng vì tò mò bước vào một cái cổng nào đó ở toà tháp 99 tầng kia, Xia đã bị đưa đến nơi này.

Hệ thống thì chỉ còn mỗi kho chứa đồ và bản đồ cùng với mấy kỹ năng của cô, những máy móc này là do chính cô dùng kỹ năng cùng với những sự hiểu biết của mình mà làm ra để tăng cường sức mạnh, nhằm mục đích giúp cô ấy quay trở về thế giới cũ.

Nhưng rồi vô tình gặp gỡ hoàng đế, cô vốn định lợi dụng ông ta để kết hợp ma thuật của thế giới này với kỹ năng hệ thống để tạo ra cổng quay về, nhưng trước khi kế hoạch thành công thì cô lại bị trúng tiếng sét ái tình.

Khiến cho Xia suy nghĩ lại, rồi quyết định đi theo con tim, chọn ở lại thế giới này vì ông ta.

- Chuyện tình của Xia với hoàng đế như truyện ngôn tình âu cổ ghê á, mà tiếc cái là kết Sad Ending (Shu)

Shu đóng sách lại và thấy tiếc thay cho cuộc tình của hai người họ. Quay sang nhìn thì thấy Sarlim cùng Scarlet đang tấy mấy các lọ thuốc nào đó không có nhãn, không những thế mà cái khói nó còn bốc lên hình đầu lâu có hai cái xương hình chữ X nữa.

Shu hoảng hốt chạy đến ngăn bọn họ đụng đến mấy lọ thuốc đó, cô có cảm giác như nếu họ đụng vào thì sẽ gặp khá nhiều rắc rối.

Shu kể lại việc này lại cho hai người họ và Scarlet có phần không hiểu. Điều đó cũng đúng thôi, một người sinh ra và sống từ nhỏ đến lớn ở thời cổ đại, nên làm gì có thể hiểu được mấy cái khái niệm thuộc về thời hiện đại đâu chứ.

Shu đã giải thích lại cho Scarlet về mấy khái niệm đó, nhưng càng giải thích Scarlet càng khó hiểu. Sarlim bất lực nhìn, xong thay Shu giải thích lại và Scarlet cũng hiểu được vài thứ. Giờ thì thân phận thật của mẹ Scarlet đã được phát hiện ra rồi, nhưng nó còn ý nghĩa gì khi bà ấy đã chết rồi?

Hai người bọn cô an ủi Scarlet và giúp phấn chấn trở lại để còn có thể trả thù cho mẹ cô, sau khi khám phá xong tầng hầm bí mật thì Shu đã tiện tay lén hốt được vài lọ thuốc ngon nghẻ và một ít thứ khác, cô bỏ nó vào trong kho chứa đồ của mình.

Khi cả ba đang nói chuyện về kế hoạch của họ, chợt có một tiếng nổ lớn xuất hiện ở trên mặt đất làm họ giật mình.

Sarlim và Scarlet nghe được âm thanh đó, Shu nhận ra tiếng nổ lớn đó ở khá gần chỗ Lynh. Bọn cô lập tức chạy  nhanh lên trên, có lẽ nào Lynh đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Nhưng khi lên, bọn cô chỉ thấy Lynh vẫn còn hoàn toàn lành lặn và trên tay cô có vài mảnh vỡ nhỏ của đá màu xanh, điều khiến họ chú ý hơn là cách Lynh không xa là một vũng nước đọng bảy sắc cầu vồng có quần áo con người ở bên trên.

Scarlet chạy đến lo lắng hỏi, Lynh cũng thành thật trả lời là khi nãy có một tên mập mạp nào đó đến gần cô với ý đồ không tốt. Lynh đã dùng món đồ phòng bị mà Shu đã đưa cho, kết quả là tên mập đó bị nổ cái đùng thành nước cầu vồng luôn.

Shu cười khúc khích, thản nhiên nói rằng viên đá đó thật có hiệu quả. Cô đến gần vũng nước kia, rồi lấy một cái cành cây dài thử chọt chọt vào xem có sự sống không. Đúng như cô nghĩ, hoàn toàn không có dấu hiệu gì xảy ra, đúng là đồ nhập khẩu nước ngoài có khác, thật hiệu quả!

- Vẻ mặt bình thản đến mức không có gì của cô làm tôi thấy ghê quá đấy! (Sarlim)

- Thôi nào chị, đây là phòng vệ chính đáng mà (Shu)

Shu chỉ cười trừ rồi nói còn Sarlim thở dài lắc đầu, họ quay lại chuyện chính. Cả bốn đã quyết định chia nhau việc để lật đổ hoàng hậu, Shu cùng với Sarlim sẽ là người điều tra về bằng chứng tội ác của hoàng hậu và nhị công chúa Dyna.

Scarlet và Lynh sẽ đi tung thêm nhiều tin đồn về phe hoàng hậu, khiến cho công chúng dần mất niềm tin để khi Sarlim và Shu tung ra chứng cứ thì sẽ có phần lớn mọi người tin tưởng.

- Chà, nếu vậy thì bọn tôi sẽ phải trà trộn vào giới quý tộc phe hoàng hậu hả? Khá đơn giản đấy chứ (Sarlim)

- Heh về quý tộc thì em cũng khá am hiểu đó nha! (Shu)

- Nếu vậy thì tôi sẽ không phải quá lo lắng về nhóm cô rồi nhỉ? (Scarlet)

Tuy Shu là người hiện đại nhưng cô rất thích tìm hiểu về mấy cái quý tộc âu cổ nên về phần này thì không cần quá lo lắng, Sarlim tất nhiên là từ nhỏ được sinh ra ở thế giới cổ đại rồi nên cô cũng khá rõ về quý tộc.

Scarlet nghe được thì cười mỉm yên tâm phần nào khi chia việc này cho họ, giờ thì bắt đầu tiến hành kế hoạch nào.

—Tại cung điện Sapphire—

Trong cung điện của nhị công chúa, ả đang thưởng thức trà và suy nghĩ về cách hạ bệ vị tiểu thư đã xúc phạm đến ả. Bỗng có một người hầu từ bên ngoài cửa gõ nhẹ cửa và nói.

- Thưa điện hạ, tiểu thư nhà Galilei muốn được gặp mặt người (Hầu nữ 1)

- *Cô ấy sao lại muốn gặp mình vào giờ này? Không lẽ kế hoạch có gì đó sai sót sao* (Dyna)

Dyna suy nghĩ một lúc rồi cho vị tiểu thư Galilei kia vào.

//Cạch//

- Tham kiến ngôi sao thứ hai của O'Sullivan (????)

Một người phụ nữ tóc đen cúi người chào Dyna, Dyna gật đầu ra hiệu cho việc cô ngẩng lên.

- Vậy việc gì mà ngươi lại đến đây vậy, Sophie Galilei? (Dyna)

Sophie mỉm cười, nhưng trong thâm tâm cô thì không như vậy.

- *Mắc mớ gì mà mình phải cải trang thành người khác vậy nhỉ?* (????)

Sophie thật ra không phải là tiểu thư Galilei thật mà cô chính là Shu, cô được Sarlim chia việc là moi thông tin từ công chúa.

Còn Sarlim thì sẽ là người lén lút đến phòng làm việc của hoàng hậu để kiếm vài thứ, vì nghe Scarlet nói rằng hoàng hậu có nhúng tay vào tham nhũng nên có khả năng bằng chứng nằm trong phòng làm việc của bà ta.

- Chỉ là kế hoạch của người giao cho tôi đã gặp chút trục trặc mà chỉ có người mới sửa được nên tôi mới muốn gặp người để cầu xin ân huệ từ người giúp tôi (Shu/Sophie)

Shu cười nhẹ nói, theo như hệ thống cho thông tin thì biết được là vị tiểu thư Galilei này đang tiến hành kế hoạch gì đó mà Dyna giao cho, nhờ vào hệ thống can thiệp một chút thì kế hoạch đó đã gặp một trục trặc lớn chỉ có nhị công chúa mới xử lý được.

Và đáng lẽ ra là Shu sẽ không định cải trang đâu, nhưng suy đi nghĩ lại thì thấy là cô nên cải trang thật, vì hệ thống đã thông báo rằng có một kẻ địch có mức độ nguy hiểm 96% đang ở trong lâu đài, cô không thể để ngoại hình thật của mình bị lộ được.

- Gì chứ, có việc xử lý thánh nữ và thần quan mà cũng gặp trục trặc sao? Ta đã giúp gia tộc ngươi che giấu tội ác buôn nô lệ, thậm chí còn giúp các ngươi chiết xuất đá ma thuật từ con người rồi ấy vậy mà chút nhờ vả cỏn con này các ngươi còn không làm được? (Dyna)

- *Aha khai hết rồi này* (Shu/Sophie)

Shu vẫn cố giữ nét mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đang thầm cười nhạo sự ngu ngốc của nhị công chúa, dù có thân đến đâu đi nữa thì cũng đâu cần phải nói hết ra như thể sợ người ta không nhớ đâu chứ, thật ngốc nghếch.

\"Kỹ năng khéo léo đã được kích hoạt"/

Shu sử dụng hệ thống để dễ moi thêm thông tin từ ả nhị công chúa kia, như mong đợi của cô, có bao nhiêu ả đều lỡ nói ra hết. Shu vừa nghe vừa gật đầu rồi còn cười nói rằng gia tộc Galilei sẽ giải quyết vị tiểu thư đã xúc phạm đến ả.

Nghe thế thì Dyna nghĩ là có thêm người cùng suy nghĩ nên ả bắt đầu nói nhiều thứ hơn nữa, như thế thì đúng ý cô quá mà.

—Bên phía Sarlim—

- Hmm..... Không ngờ là có một đống thứ tội ác nằm trong đây luôn (Sarlim)

Sarlim cầm hai cộc tờ giấy, nhìn vào ba chồng giấy kia đang được để sâu trong két sắt đã mở. Khi nãy Sarlim không tìm thấy bất cứ thứ gì ở bàn làm việc và tủ sách của hoàng hậu, cho nên là cô đã định đi ra ngoài để đến chỗ khác kiếm.

Khi đi ngang qua một bức tranh, Sarlim chợt cảm nhận được lượng ma lực vô cùng nhỏ phát ra nên đã dừng lại. Cô thử gỡ bức tranh xuống và thấy một cái két sắt khá to, nó chính là thứ toả ra ma lực nhỏ bé đến vô hình kia.

Cô đã dùng các loại phép thuật của mình để mở, nhưng không hiểu vì sao lại không mở được. Cô thử dùng kỹ năng hệ thống rồi nó cuối cùng cũng mở ra, bên trong chính là ba đến bốn chồng giấy tờ. Từ tham nhũng cho đến buôn bán nô lệ và lạm dụng chức quyền, đầy đủ các tội ác của hoàng hậu.

Sarlim cười khẩy thầm nghĩ nhiêu đây đủ để khiến hoàng hậu bị lật đổ, dù cho có ô dù lớn cỡ nào đi nữa. Sau đó cô cất đống giấy kia vào kho hệ thống, lẻn ra ngoài bằng đường cửa sổ.

- ...... Cứ để nó đi như vậy được sao? (hoàng hậu)

Bà ta đứng ngay cửa sổ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Sarlim với vẻ lạnh nhạt.

- Tất nhiên là được mà, chúng đã nỗ lực che giấu thân phận đến thế, tôi ít nhất cũng phải hùa theo chứ (????)

Hắn vừa vươn tay chạm vào một đoá hoa trắng trên chậu hoa vừa cười nhẹ nói, hoàng hậu đứng đằng sau khẽ cau mày thở dài không biết tên này tính làm gì nữa.

Cơ mà có chút nhầm rồi nhỉ, người đứng sau hắn không phải là hoàng hậu thật sự mà là con mèo đã nhập vào thân xác của bà ta.

- Ta thật không hiểu ngươi sao lại để chúng ra vào dễ dàng đến vậy luôn đấy. Không phải lần trước ngươi để xổng mất người thuộc GD kia và vô cùng tức giận sao? Giờ lại dễ dàng để chúng rời đi vậy? (Mèo)

Nó khoanh tay và dựa lưng vào tường kế cửa sổ, nó nhìn chằm chằm hắn rồi hỏi.

- Đúng là lần trước tôi khá bực thật, nhưng mà bây giờ không phải chúng đang trong lãnh thổ của tôi sao? Nhìn cách chúng chạy long nhong trong lòng bàn tay, như thể tôi chưa biết gì, không phải rất dễ thương sao?~ (Lorcus)

Hắn cười khúc khích rồi bóp nát đoá hoa trắng kia ngay khi nói dứt lời. Con mèo đó lắc đầu không biết nói gì hơn, vì nó không phải người có tâm lý bất ổn như hắn nên không thể hiểu nổi hắn được.

\"Đã xác nhận danh tính và mức độ nguy hiểm của hai người thuộc GD"/

\"Muốn xem không?"/

\"YES or NO"/

Lorcus dĩ nhiên là bấm vào nút YES, hắn dù có ngạo mạn đến đâu, vẫn cần phải có thông tin từ con mồi để còn dễ lên kế hoạch nữa chứ.

Cùng lúc đó, bên phía Scarlet thì cô bỗng rùng mình không một lý do.

- Cái gì vậy? Cảm giác bất an này là sao...? (Scarlet)

Scarlet và Lynh hiện đang ở trong lãnh thổ của hầu tước Ocarina. Vị hầu tước này hồi đó là một trong số ít người quan tâm, tin tưởng vào Scarlet cho nên cô rất yêu quý vị hầu tước này.

Bây giờ cùng Lynh đến đây để nhờ vả vào quyền lực của hầu tước, để đưa ra những tin đồn nửa thật nửa giả cho giới quý tộc. Khiến cho hoàng hậu và cả nhị công chúa phải trở nên tức giận đồng thời sợ hãi.

Scarlet muốn hoàng hậu và Dyna phải sống trong cảm giác đó cho đến khi Sarlim và Shu thu thập xong bằng chứng. Scarlet tiếp tục suy nghĩ thêm về lỗ hỏng của kế hoạch và suy nghĩ một cái kế hoạch dự phòng khác, bỗng Lynh lên tiếng.

- Um... Scarlet nè, tôi thấy cái vị hầu tước đấy có gì đó khá là kì lạ.... (Lynh)

- Kì lạ? (Scarlet)

Cô nghiêng nhẹ đầu, không hiểu Lynh đang nói về cái gì, không phải hầu tước nhìn vẫn bình thường sao? Chỉ là có chút già hơn thôi.

- Có thể cô không để ý, nhưng mà cái lúc chúng ta được hầu tước mời rượu ấy, tôi thấy ở cổ tay của ông ta có cái gì đó giống như hình xăm nhỏ ấy.... Nó như hình ngôi sao đen bốn cánh (Lynh)

- Ngôi sao đen bốn cánh!? (Scarlet)

Cô ngạc nhiên nói, ngôi sao đen bốn cánh là tượng trưng cho một hội tà giáo cổ xưa, tất cả những người trong hội đó trước kia đều bị thanh trừng toàn bộ.

Không ngờ lại vẫn còn sót lại một kẻ, nhưng điều không ngờ hơn là kẻ đó lại là người mà Scarlet vô cùng tin tưởng. Cô lúc này không biết nên phản ứng như thế nào, khóc lóc? Tức giận?

Không biết nữa, vì cô lúc này đang có rất nhiều suy nghĩ chồng chất lên nhau, Scarlet không thể phản ứng được gì nhiều hơn ngoài việc thất vọng. Chợt màn hình hệ thống hiển thị tin nhắn của Shu nhắn vào trong nhóm.

\"Shu: Ủa mọi người, bộ thời đại này đang thịnh hành xăm hình hay gì mà đi đâu cũng thấy có người xăm thế??"/

\"Sarlim: Chắc vậy thật, tôi có để ý thấy có kha khá người xăm hình ngôi sao đen bốn cánh trên đường đi ra khỏi hoàng cung"/

Scarlet mở to mắt bất ngờ, bỗng kinh nghiệm khi luôn phải sống trong tình trạng có thể chết bất cứ lúc nào báo cho cô biết rằng việc này có gì đó không ổn, phải nói là cực kỳ không ổn đến mức có thể gây nguy hiểm tính mạng.

Scarlet trở nên vô cùng lo lắng vì từ trước đến nay linh cảm cô chưa bao giờ sai, cô chắc chắn rằng khả năng rất cao là việc phục thù này sẽ có gì đó không tốt xảy ra. Scarlet sợ rằng việc này sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của những người bạn mới này của cô.

Lynh thấy biểu hiện của Scarlet như vậy nên lo lắng không biết phải làm gì. Cô suy nghĩ một lúc rồi nắm lấy tay Scarlet, đôi mắt hổ phách bỗng loé lên ánh sáng vàng nhạt và tinh thần Scarlet chợt ổn định lại và bình tĩnh hơn.

Scarlet có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại vì đây không phải lúc cô cần ngạc nhiên, cô phải nhắn và kêu họ rời khỏi hoàng cung ngay lập tức.

Cô sau khi nghe Sarlim và Shu nói vậy thì e là toàn bộ lâu đài của hoàng tộc đều có những kẻ phản bội và người của hội tà giáo, thế nên vô cùng nguy hiểm khi ở lại. Có vẻ Scarlet đã đánh giá khá thấp hệ thống rồi nhỉ?

—Bên chỗ Shu—

- Ha..... Sao mình cứ thấy nó lạ lạ kiểu gì ấy nhở?? Chắc là không sao đâu ha, trời đẹp thế này là báo hiệu cho kế hoạch suôn sẻ nhỉ (Shu/Sophie)

Cô nhìn lên bầu trời, vừa nói dứt lời thì bầu trời chợt âm u, mây đen kéo tới ầm ầm báo hiệu sắp có bão vô cùng lớn. Shu lặng thing nhìn bầu trời rồi thầm lẩm bẩm rằng chắc là do thời tiết thay đổi thất thường thôi.

Shu hiện tại do vẫn đang cải trang thành tiểu thư Galilei, nên cô vẫn còn đi dạo quanh cung điện Sapphire. Lý do vì sao cô không rời đi là vì nhị công chúa kêu là đợi ả ta đi gặp mẫu thân rồi về, sau đó ả sẽ nói tiếp về kế hoạch của ả sau khi được phong làm thánh nữ.

Thật ra thì cô có thể lẻn rời đi được, nhưng vẫn ở lại vì Shu biết là chỉ cần giả vờ bẻ lái sang câu chuyện khác là ả liền khai ra được thêm vài ba thứ bằng chứng tố cáo.

Mà đó cũng chỉ là một lý do nhỏ, lý do chính đó là khu vườn của cung điện này phải nói là vô cùng đẹp đẽ đến mức khiến cô, cái người chả bao giờ quan tâm đến hoa, ngoài cửa hàng hoa của Lynh cũng phải bước ra đi dạo và ngắm khu vườn.

Chợt, Shu có cảm giác như đang bị theo dõi nên đã ngấm ngầm kích hoạt kỹ năng tìm kiếm diện rộng, nhưng lại không có kết quả gì khiến cho cô có chút nghi ngờ. Với kinh nghiệm dày dặn của một thợ săn hầm ngục kiêm thợ săn toà tháp, cô chắc chắn là có thứ gì đó đang theo dõi.

Shu khẽ cau mày khi thấy không có kết quả gì về việc ai đang theo dõi cô, đầu cô chợt nảy ra một suy nghĩ, có lẽ nào người đang theo dõi cô là người có mức độ nguy hiểm 96% kia mà hệ thống đã đề cập đến?

Vì ngoài kẻ đó ra, có thể nói là trong thế giới này không ai mạnh bằng cô để có thể làm được trò theo dõi mà không bị Shu phát hiện đâu.

Chà, có vẻ như là cô phải rời khỏi đây ngay thôi. Nghĩ là làm, Shu kích hoạt kỹ năng và hoà mình vào bóng rồi di chuyển rời khỏi khu vực đó.

Cùng lúc đó ở đằng sau bụi hoa hồng có một con vật nhỏ đỏ sẫm không hình dạng đang núp đó, sau khi Shu rời đi thì nó liền tan chảy. Cùng lúc đó trong căn phòng khách nằm ở cung điện hoàng hậu.

- Haha, cô ta có vẻ như phát giác nhanh hơn tôi mong đợi (Lorcus)

Lorcus vừa nói vừa hủy bỏ phép của mình. Hắn định là sẽ theo dõi một trong ba người thuộc GD kia để xem chúng làm trò mèo gì, nhưng đáng tiếc làm sao khi cô nhóc đó lại phát hiện đến vậy.

Có lẽ là hắn chọn sai người để theo dõi rồi, tuy hơi thất vọng nhưng Lorcus cũng chả quan tâm mấy và cùng lắm thì theo dõi đứa khác thôi.

- Tên chủ nhân kia, con nhóc mà ngươi kêu ta thôi miên dùm đã xong rồi này, bớt lảm nhảm một mình đi (Mèo)

Con mèo chống nạnh nói lớn về phía Lorcus với giọng cáu kỉnh, có lẽ khi nãy nó vừa bị Lorcus chọc cái gì nên mới to tiếng thế kia? Hắn cũng chỉ đáp lại nó bằng cách mỉm cười rạng rỡ nhưng không hiểu sao nó lại nổi da gà.

- Quý ngài mèo cổ xưa đây coi bộ thích lớn tiếng với chủ nhân của mình ghê ha~ (Lorcus)

- Chậc, xin lỗi được chưa (Mèo)

Nó tặc lưỡi lầm bầm, đôi mắt lảng tránh sang chỗ khác.

- Tôi thân là người phàm thấp kém, nào dám nhận lời xin lỗi đầy chân thành  đó của ngài đâu cơ chứ, nhưng tóm lại là ngài đã thôi miên được nhị công chúa rồi đúng không? (Lorcus)

Con mèo gật đầu thay cho lời nói, nó biết rằng mỗi lần hắn nói những lời hay ý đẹp thì thường hắn đang khá bực.

Lorcus chống cằm lên tay dựa của ghế và suy ngẫm một hồi thì cười cười nói với con mèo là hãy phân thân ra và nhập vào cơ thể nhị công chúa đi, nó nghe xong bị đứng hình ngang.

Nó rất không thích việc phải sử dụng những ma thuật tốn quá nhiều ma lực, điều đó khiến nó sẽ có nguy cơ cao chìm vào giấc ngủ đông mấy chục ngàn năm.

Con mèo định gào lên chửi nhưng kìm chiếc mỏ hỗn lại vì tính mạng của nó. Nó kìm nén lại cơn bực bội, làm theo lời của Locus, vì lần này là phải phân thân ra nên có lẽ sẽ mất kha khá ma lực rồi đây.

—Vài ngày sau—

Bốn người đều tập hợp lại với nhau ở trong rừng, Sarlim và Shu khó hiểu khi nghe địa điểm gặp mặt lại là ở trong rừng chứ không phải ở lãnh thổ của hầu tước gì đó mà Scarlet kể.

Scarlet suy nghĩ một hồi, rồi cô quyết định kể về việc hình xăm ngôi sao kia là thuộc về hội tà giáo cổ xưa. Scarlet lo lắng rằng bọn thành viên còn sót lại cảm nhận được việc vị thần đã rời bỏ thế giới này, và chúng bắt đầu rục rịch.

Vì thế kế hoạch phục thù của cô có khả năng bị bọn chúng cản trở nên cô cần họp mặt với Sarlim và Shu, Lynh về việc lên một kế hoạch mới.

Một lúc sau khi bàn kế, họ đã quyết định sẽ bóc trần sự thật vào lúc họp mặt của hoàng đế và các quý tộc cấp cao tức là vào chiều nay, Scarlet đã nghĩ lại rồi, cô sẽ không day dưa quá lâu với hoàng hậu và Dyna.

- Hm, sẽ thật tuyệt nếu cái người nguy hiểm kia không xuất hiện nhỉ? (Sarlim)

Quả thật đúng như lời Sarlim nói, sẽ thật tốt nếu không gặp mặt kẻ kia. Nhưng với một người có độ nguy hiểm là 96%, chắc chắn là sẽ có thân phận không tầm thường và có nhiều khả năng là xuất hiện ở cuộc họp đấy.

Nên đối với họ việc đụng độ rồi đánh nhau, thất bại nặng nề là điều không thể tránh khỏi khi đến cuộc họp đó. Họ cần phải giảm thiệt hại xuống mức tối thiểu nhất có thể, một phần là vì họ và một phần là vì thần dân của Scarlet.

- Nếu người đó xuất hiện thật thì chỉ bốn người là không đối đầu nổi đâu (Shu)

Cô khoanh tay và xoa cằm nghĩ.

- Ah, không phải là các cậu còn một thành viên nữa sao? (Lynh)

Lynh chợt nhớ ra và nói, cô nhớ được nhờ vào thông tin của hệ thống và Sarlim với Shu cũng nhớ ra được, nhưng có điều làm họ phân vân là không biết bây giờ Stella có đang rảnh hay đang trong chiến tranh không nữa.

Cũng không còn cách nào khác vì họ cần Stella, đứa con thiên thần cuối cùng của thần linh. Đó chắc chắn là người vô cùng quan trọng trong kế hoạch lần này.

Và họ tiếp tục chia ra, Sarlim sẽ là người về lại thế giới kia đưa Stella đến đây còn Shu, Scarlet và Lynh sẽ ở lại.

\"Cánh cổng không gian đã được kích hoạt"/

- Nhớ đừng chết sớm quá nhé (Sarlim)

Cô để lại lời nói rồi bước nhanh qua cánh cổng không gian kia, chứ nếu ở lại chắc bị đục vì trù ẻo. Sau khi Sarlim rời đi, ba người còn lại bắt đầu tiến hành kế hoạch của Scarlet.

—Chiều hôm đấy—

- Ơ kẻ kia là?! (Binh lính 1)

\"Kỹ năng đã được kích hoạt"/

Những làn sương tím bao quanh lấy bọn lính, khi làn sương đó chạm vào thân chúng thì chúng ngã xuống ngất đi. Scarlet và Shu đã dùng ma thuật tàng hình để lẻn vào nhưng suýt chút nữa đã bị mấy tên lính trốn đi chơi kia phát hiện.

- Này.... Họ ngất hay là chết vậy? (Scarlet)

- Ngất thôi, sao chết được, mà có chết thì có sao đâu (Shu)

Shu mỉm cười nói với giọng không quá quan tâm, cô cùng Scarlet tiếp tục đi vào hành lang của hoàng cung cùng Scarlet. Đang đi gần đến phòng họp, bỗng nhiên hệ thống chợt xuất hiện cùng dòng nhiệm vụ mới khiến họ khựng lại.

\"Phát sinh nhiệm vụ phụ: tiêu diệt kẻ cướp xác"/

Cùng lúc đó, nhị công chúa Dyna bỗng xuất hiện, nhưng không phải trong trang phục hoàng gia mà là trang phục của các chiến binh và cầm một thanh trọng kiếm.

Scarlet không khỏi ngạc nhiên vì Dyna chưa bao giờ học về kiếm thuật, càng không biết cách cầm kiếm chứ đừng nói gì đến cây kiếm to lớn kia.

Shu mở bảng thông tin, thấy ở phần danh hiệu không phải nhị công chúa mà là kẻ cướp xác giống như cái hệ thống kia ghi, nhưng đó vẫn không phải là người nguy hiểm kia.

Scarlet cũng được hệ thống cho xem và biết được Dyna em gái cô đã bị cướp mất xác, nhưng cô lại không có chút buồn bã nào. Ả nhị công chúa không nói gì mà nhanh chóng lao thẳng vào họ, rồi tấn công bằng cây trọng kiếm của mình.

//Rầm!//

- Trời trời, sức công phá ghê thật đấy (Shu)

Shu kéo tay Scarlet rồi nhảy lùi ra xa và lập tức kích hoạt khiên. Mọi thứ vô cùng nhanh chóng làm Scarlet trở nên choáng váng, nhưng cố định hình lại vì nếu không thì có thể sẽ bỏ mạng ở đòn tiếp theo của Dyna.

Cô nhìn sang cái tường bị dính phải đòn của Dyna, cô chắc chắn là nếu Shu không kịp kéo cô sang chỗ khác thì cô đã chết không toàn thây rồi. Dyna tiếp tục lao vào tấn công không ngừng nghỉ, đòn tấn công dồn dập vô cùng khiến cho khiên của Shu bắt đầu bị nứt ra.

Scarlet lo lắng là nếu cứ tiếp tục ở lại, có lẽ họ sẽ chết và mọi người sẽ gặp nguy hiểm bởi Dyna. Shu do dự một lúc rồi nói với cô là hãy đến chỗ phòng họp đi, còn cô sẽ cầm chân người này.

Scarlet cũng thấy đây là một ý không tồi vì dù gì thì Shu có kinh nghiệm chiến đấu hơn cô, trước khi chạy đi thì Shu tạo ra những khiên chắn vô hình nhằm mục đích bảo vệ Scarlet rồi cô nhanh chóng chạy đi, nhưng Dyna không dễ dàng để Scarlet bỏ chạy như thế.

Dyna lao đến định chém phăng đầu Scarlet, Shu liền lập tức dùng kỹ năng triệu hồi các xúc tu từ dưới mặt đất và lao đến cuộn quanh người Dyna, cùng với tay và kiếm của ả và quật mạnh xuống đất.

- Đi đâu vậy đằng đó ơi? Phớt lờ đối thủ là bất lịch sự đấy (Shu)

Có lẽ trận chiến này sẽ rất khó khằn với cô rồi đây, bởi kẻ cướp xác đó có mức độ nguy hiểm là 63% lận.

Cùng lúc đó tại căn phòng họp của hoàng đế, các cuộc thảo luận đa phần đều là về cuộc chiến phía đông lục địa và việc hội tà giáo cổ xưa bắt đầu xuất hiện trở lại và hoành hành khắp nơi.

Mọi người đều nói chuyện với tâm trạng rất nghiêm trọng, vì đây có thể là sẽ thay đổi lịch sử của đế quốc này. Nhưng duy chỉ một người vẫn còn rất thản nhiên chống cằm suy nghĩ về chuyện khác, đó là bá tước Lorcus.

Một vị hầu tước khác nhìn thấy hắn bình thản như vậy, vị hầu tước đó lên tiếng hỏi rằng liệu có phải hắn có kế hoạch chống lại chúng không, hắn chỉ mỉm cười và im lặng một lúc rồi nói.

- Chi bằng chúng ta sử dụng thánh vật Grail? (Lorcus)

Câu nói của hắn khiến cho cả căn phòng trở nên im lặng và không khí nặng nề hơn khi nãy, một công tước đập bàn lên tiếng.

- Ngài bị điên sao!! Đó là thánh vật bảo hộ đế quốc này hàng ngàn năm nay rồi, nếu sử dụng nó thì từ sau này đế quốc sẽ không còn được bảo hộ nữa đâu!! (Công tước)

Đúng vậy, thánh vật bảo hộ cho đế quốc này chỉ có thể sử dụng được ba lần duy nhất, nhưng hai lần trước đã được sử dụng vào hồi đế quốc bị xâm chiếm và dịch bệnh, giờ chỉ còn một lần cuối cùng và vì vậy họ phải cân nhắc vô cùng kỹ lưỡng về việc sử dụng nó tiếp.

Việc Lorcus đề xuất sử dụng nó là điều điên rồ đối với họ, nhưng đó là cách duy nhất vì bọn tà giáo kia chỉ bị thương bởi sức mạnh thần thánh. Các thần quan trong đế quốc hầu như không có ai đủ mạnh để đánh thắng chúng.

Trong lúc mọi người đang suy xét về việc này thì chợt cửa mở tung ra khiến cho bao ánh mắt bất ngờ hướng về phía cửa.

Là Scarlet, cô đến đây trông vô cùng hối hả, hoàng đế lẫn các quý tộc rất bất ngờ khi thấy cô và còn có vài người vào tư thế cảnh giác sẵn sàng tấn công Scarlet nếu cô có ý định tấn công hoàng đế.

Nhưng Scarlet bước đến bên bàn, cô đặt ba chồng sách lên rồi mới bắt đầu lên tiếng nói về tội của hoàng hậu. ban đầu mọi người vẫn không tin cô cho đến khi Scarlet lấy ra viên đá ghi âm mà Shu đã thu lại khi nói chuyện với nhị công chúa Dyna.

Hoàng đế đã rất sốc khi biết người con mà ông luôn yêu thương lại có thể bày ra những kế hoạch độc ác và thậm chí còn có hoàng hậu trong đó, việc này khiến những người khác cũng bất ngờ không kém.

Scarlet biết mọi người dần tin tưởng vào lời cô nói, cô liền đưa ra những bằng chứng khác nhau và cố gắng thuyết phục mọi người. Bởi nếu không làm thế trước mà kêu bọn họ đến chỗ Shu, cô ấy chắc chắn là sẽ bị phán tội chết vì gây tổn thương hoàng tộc, thế nên cô cần thuyết phục họ rồi mới kêu họ giúp được.

- *Shu ơi ráng chịu thêm một tí nhé, tôi sẽ cố xong ngay!* (Scarlet)

—Bên chỗ Shu và Dyna—

\"Kỹ năng tấn công đã được kích hoạt"/

//Rầm!!//

- Oh shit thế quái nào mà cái kiếm mẻ bền dữ vậy?!? (Shu)

Shu nãy giờ cố tấn công làm gãy thanh trọng kiếm của ả, nhưng mà dù cô có dùng bất cứ kỹ năng nào thì cây trọng kiếm đó vẫn không hề hấn gì. Cô cũng đã dính kha khá vết thương nhưng nhìn chung là vẫn còn ổn, chắc vậy.

Dyna tiếp tục tấn công tới tấp Shu và vung kiếm không theo bất kỳ quy luật nào của kiếm thuật mà cô từng thấy, thế nên cô đã khá chật vật khi phải né những đòn đó. Cô cần phải phá hủy thanh trọng kiếm đấy, mới có thể sao chép được hoàn toàn sức mạnh mà Dyna đang dùng.

\"Đã hoàn thành phân tích đối thủ, bạn có muốn xem?"/

Shu liền gật đầu và thầm nghĩ hãy cho cô xem điểm yếu của ả trước và hệ thống hiển thị ra điểm yếu của ả, chính là sức mạnh thuộc hệ thánh. Cô ngạc nhiên khi đọc và ngay sau đó liền tập trung lại vào trận chiến, Shu đánh bật lại đòn tấn công của Dyna và nhảy lùi về sau bật phòng thủ, đồng thời triệu hồi ra những con quỷ nhỏ màu tím lao đến chỗ ả.

Shu cảm thấy như biết điểm yếu của kẻ cướp xác thật vô nghĩa, vì cô làm quái gì có kỹ năng thuộc tính thánh đâu cơ chứ, mà nói đúng hơn là kỹ năng thánh dùng để tấn công ấy. Shu cần phải kéo dài thời gian cho đến khi Sarlim và Stella đến nhưng cô đang dần bị dồn vào đường cùng.

- Hah, khốn kiếp! Biết thế thì mình đã không dây dưa vào mấy thứ lằng nhằng này rồi! (Shu)

Shu nói thầm với tâm trạng khá bực, cô  biết rằng mấy con quỷ nhỏ kia sẽ nhanh chóng bị đánh bại ngay, cô sẽ lại tiếp tục đánh nhau với ả nhưng cô cần phải tận dụng thời cơ để tìm sơ hở.

\"Kỹ năng phân tích đã được kích hoạt"/

- Là một thanh kiếm hệ nham sao, nếu vậy thì những kỹ năng thuộc hệ khác của mình không thể làm được gì rồi, tsk (Shu)

Shu trong lúc đang suy nghĩ, cô nhìn về phía Dyna và cố phân tích kỹ năng tấn công của ả khi đang giết từng con quỷ nhỏ. Chợt ả nhảy lùi ra rồi dưới chân ả bỗng xuất hiện ánh sáng xanh lục mờ nhạt, Dyna sử dụng ma thuật dịch chuyển ra sau lưng Shu.

Ả ta vung cây trọng kiếm xuống với ý định cắt đôi Shu ra, cô lập tức quay sang định chặn nhưng không kịp mất rồi!? Cứ đà này cô sẽ bị cắt làm đôi mất thôi, dù có né được thì cũng sẽ trúng 1 đòn chí mạng ngay trước người.


--END--

Ời ơi đọc lại mới thấy tôi viết sai chính tả với lỗi nhiều quãi💀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro