Chapter 1.0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một nơi không có ánh sáng nhưng bằng cách nào đó có thể cảm nhận được hơi ấm từ mặt trời và giọng nói của một người phụ nữ đang kêu gọi ai đó.

"Này, dậy đi. Đến lúc này con phải dậy rồi chứ. Tỉnh DẬY MAU!"

Kuroshi Ryoma

Ở đâu đó tại Namimori, trời đã sáng và tại một ngôi nhà nào đó, phòng của ai đó, cậu vẫn đang ngủ. Cậu ngủ rất trẻ con như cậu đã 14 tuổi. Cậu ngáy rất to trong căn phòng bừa bộn. Thiếu niên này có mái tóc đen, cùng chiều cao nam sinh cấp hai (nếu bạn biết Gokudera Hayato), màu da nâu nhẹ và kiểu tóc như Xám (nếu bạn biết Fairy Tail). Đồng hồ báo thức đã reo bên cạnh cậu, dù vậy dường như nó không làm phiền cậu. Bước nguy hiểm đang đến phòng mình và đó là mẹ cậu (không may, đây không phải là Nana), người đã đi đến phòng của cậu và có vẻ bực mình và vì vậy bà nói theo cách cáu kỉnh.

Một người phụ nữ dường như hơn 30 tuổi nói "Ryoma nếu con không thức dậy sớm thì con sẽ đến trường muộn".

Thiếu niên được đặt tên là Kuroshi Ryoma, một học sinh của trường trung học Namimori. Cậu mở mắt ra một chút rồi quay lại ngủ tiếp. Nó thậm chí còn chọc tức mẹ cậu hơn nữa và kéo cậu ra ngoài. Sau đó, họ ăn sáng và Ryoma vẫn còn đang vây trong cơn buồn ngủ trong khi mẹ cậu nấu bữa sáng của họ. Họ là những người trong ngôi nhà này. Cha của họ ở nước ngoài để làm việc và chỉ đến thăm họ mỗi năm một lần.

Mẹ cậu đi đến, cầm bài kiểm tra với điểm thấp. "Cho mẹ biết bài kiểm tra này là gì hả?"

"Huh? Chỉ là một tờ giấy mà mẹ." Ryoma tỉnh lác đác nói.

Điều này khiến mẹ cậu càng cáu hơn. "Nhiêu lần mẹ đã nói con phải ôn bài rồi!? Sao con cứ thế này hả!"

Sau cậu đang đi bộ đến trường. Tóc cậu rối tung và dường như thình tai cậu bị tổn thương với giọng nói như loa phát thanh của bà mẹ mình. Cậu lắc đầu, cố tỉnh mình, chạy về phía bờ sông hít thở và rồi tiếng hét lên.

"Bài kiểm tra thi thử, ai cần một bài kiểm tra? Mình muốn là chính mình và chẳng mấy chốc mình sẽ trở thành một người lớn sẽ khiến cả thế giới phải cúi đầu trước mình thôi! Hahahahahahaha!"

Khi Ryoma cười, ai đó đang giấu mình quan sát cậu. Một người nhỏ và có một núm vú giả màu vàng và có một con tắc kè màu xanh lá cây trên tay. Hắn chỉ cười khi quan sát cậu.

Sau đó ở trường, cậu đến đó như những học sinh bình thường. Không ai bắt nạt cậu và có vẻ bình thường như bất kỳ ai khác, sự khác biệt là, cậu dường như không có một bè bạn nào tận nghĩa. Cậu đi đến chỗ mấy nữ sinh đang trò chuyện gần chỗ ngồi của mình. Hai người đó là Sasagawa Kyoko và Kurosawa Hana.

"Hế lồ hai bạn nữ, có phiền với tớ không?" Ryoma nói một cách tán tỉnh.

"Huh? Cậu lần nữa? Khi nào cậu ngừng hành động như Kuroshi tự luyến bản thân? Cậu làm chúng tôi bực mình đấy cậu biết không hả." Hana nói với giọng bực bội.

Kyoko, người tốt bụng nhìn vào Hana và nói "Chúng ta – có lẽ đó là tính cách của cậu ấy, thông cảm cậu ấy tí đi Hana-chan." Nàng nhìn Ryoma và chào "Chào buổi sáng Ryoma đồng học."

"Chào buổi sáng, Kyoko-chan, chúng ta sẽ có một cuộc hẹn chứ?" Ryoma chào lại cùng một lúc, giơ hai tay lên trước mặt nàng.

"Ơ?" Kyoko bối rối nói

Hana lạnh lùng trả lời thay nàng: "Ồ không, cậu ấy đếch phải bạn gái cậu. Ít nhất là hãy cải thiện cái điểm số thậm tệ của cậu và ngừng lảng vảng hỏi những câu quấy rối Kyoko như thế. Cậu thật đáng kinh đến mức tôi còn thấy ghét."

"Cậu thật...khắc nghiệt." Ryoma khô cằn trả lời.

Chuông trường reo và mọi người đi đến chỗ ngồi của mình. Sau đó, họ đã đưa ra một bài kiểm tra bất ngờ và mọi người đều suy nghĩ và trả lời các câu hỏi một cách cẩn thận, nhưng khác về Ryoma. Ryoma chỉ đang ngủ và không trả lời bất cứ điều gì.

Đến Reborn với Ryoma

Chẳng mấy chốc lớp học kết thúc và bây giờ cậu đi bộ một mình trở về nhà. Sau đó cậu nhìn thấy đứa trẻ, nó mặc một chiếc fedora màu đen với một dải màu cam dày chạy dọc hai bên của hình nón. Nó có đôi mắt đen, mái tóc đen, mái tóc xoăn và mặc một bộ đồ toàn màu đen với đôi bốt đen và áo polo dài tay màu đỏ có cà vạt màu xanh bên dưới. Con tắc kè hoa nằm trên fedora của mình ở phía bên phải. Đứa trẻ / em bé nhìn cậu.

"Ciaossu" Đứa bé chào đón một câu ngữ kỳ lạ.

Ryoma đang nhìn đứa trẻ cho đến khi mới phát giác, "Hả?"

"Tôi ở đây để dạy kèm cho cậu Kuroshi Ryoma." Em bé tuyên bố với Ryoma.

"Mỏ tôi?" Ryoma chỉ mình.

Em bé gật đầu và nói: "Tôi là sát thủ mạnh nhất, Reborn. Tôi sẽ khiến cậu trở thành ông chủ Vongola tiếp theo vì vậy hãy chuẩn bị cho mình Ryoma."

Bầu không khí trở nên yên tĩnh xung quanh họ và nhanh chóng bùng phát bởi cú sốc kinh ngạc của Ryoma.

"Hả!?!"

Reborn nhếch mép nhìn. "Hừ."

Nhiều chuyện sớm xảy ra. Chạy và chiến đấu trong thân trần độc mỗi chiếc quần lót, bị xả đạn nhiều lần lên thân để thức tỉnh tiềm năng cơ thể và thậm chí nổ bom cạnh ngườu khi cậu trả lời sai, cậu thậm chí còn buộc phải chỉ mỗi cái quần lót đi thú nhận Kyoko trong ý chí liều chết của mình khiến cậu càng lúng túng hơn ngươi ta. Đối với cậu đó là một cực hình và cậu không thể tin rằng mẹ cậu đã rất hạnh phúc khi Reborn đến. Giống như cuộc sống của cậu ngày càng trở nên ngắn hơn nhưng có một điều khiến cậu ổn, đó là trở thành trùm tiếp theo của Mafia. Cậu luôn mơ ước trở nên cao hơn bất cứ thứ gì và muốn người của mình cúi đầu trước cậu và trở nên mạnh mẽ hơn bất kỳ kẻ khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro