CHAP 22 : CÔNG CHÚA ĐÁ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

« Kiêu sa nhưng không hề yếu đuối, đó là phái đẹp »

Từ trong đám đông, có một người bước lại, nở nụ cười rạng rỡ.

- Để tôi giúp cô !

Làn phép thuật xanh mát rượi tỏa ra, những thương tích do trận chiến lúc nãy từ từ liền lại. Lạc Trì gật đầu cảm ơn người lạ đó.

- Cám ơn ! Cậu là........ ?

- Tôi là Trường Bạch, cô đẹp lắm, và phép thuật của cô cũng thật đẹp !

- Cám... cám ơn... !

Vũ Dũng trợn tròn mắt ngạc nhiên.

- Cậu....không phải tới phiên cậu thi đấu ngay bây giờ hay sao ?

- Đúng rồi !

- Cậu bị ngốc à, chữa thương cho người ta, rồi linh lực làm sao đủ....

- Hì hì... chỉ là thi đấu thôi mà ! Yên tâm !

- Trận đấu tiếp theo ! Xin mời Châu Trường Bạch của lớp Louser và Tường Ngọc của lớp M – Kniser

Tiếng phóng thanh của Trần Tung báo hiệu trận chiến thứ 2 sẽ bắt đầu trong 30 giây nữa.

Bạch hít một hơi thật sâu, khẽ gật đầu chào các bạn rồi triệu hồi Băng Phi bay vút lên không trung.

« Tường Ngọc .... Tường Thạch... sao mà hai cái tên này... không lẽ... » Bạch nghĩ thầm.

Một cô gái cao to, cơ bắp săn chắc bước ra trước đấu trường.

- Tường Ngọc... Tường Ngọc.... !

Tiếng cỗ vũ vang động cả một góc trời, chứng tỏ cô gái này rất được lòng người khác, còn về phép thuật thì...........

- Địa thuật. Đất bằng lấp biển !

Một luồng linh lực khổng lồ phát ra từ đôi bàn tay của cô gái, lan truyền xuống mặt đất và dần dần phát tán ra phía biển. luồng linh lực đi tới đâu, ngay lập tức đất đá hiện lên tới đó, lấp cả một quảng biển dài, tạo nên một đấu trường bằng đất đá hùng vĩ.

- Chuyện...chuyện gì... thế này... Đám đông ngạc nhiên

- Em gái của ông làm hơi quá tay rồi đó Thạch Tường à ! B kép cằn nhằn

- Tính nó vốn như vậy mà ! Anh cũng đang rất nóng ruột xem nó và Bạch ai mạnh hơn đây !

- Đòn đầu tiên mà dùng nhiều linh lực như thế, cậu không lo cho cô ấy à ?

- Đừng lo, nó không được gì cả ngoài cái linh lực nhiều. Trận đấu này sẽ hấp dẫn lắm đây !

Bạch ngạc nhiên đến ngẫn người, như thế này thì sẽ chẳng khác gì một trận đấu bình thường và cách phân thắng bại duy nhất là làm cho đối phương không thể chiến đấu được nữa. Cậu nhẹ nhàng đáp xuống, thu hồi Băng phi và triệu tập khiên mai rùa

- Như thế này thì thi đấu thích hơn nhỉ? Bạch mỉm cười

- Ta ghét chim ! Nếu ngươi cứ bay như thế, ta sẽ giết ngươi!

Sát khí tỏa ra cực thịnh, chứng tỏ lời nói của cô ấy là chân thật, Bạch lạnh toát người, xem ra cô ấy thật sự rất nghiêm túc.

Chưa kịp định thần thì cô gái hiếu chiến ấy đã lao vào tấn công , tốc độ và sức mạnh của Tường Ngọc quả thật không thể coi thường. Dù đã có sự trợ giúp của Khiên mai rùa, nhưng Bạch vẫn không thể chống đỡ hoàn toàn những đòn tấn công cận chiến đầy uy lực đó.

- Bên trái !

- Ầm !

Một giây lơ là, Bạch đã lãnh trọn 1 cú đấm vào bụng, cậu văng ra một quãng khá xa, cả người đau nhức.

- Ngươi....Chỉ có thế thôi à... !

Tường Ngọc nhìn Bạch cười mỉa mai. Với thực lực thế này mà cũng được linh hồn kỳ cựu tiến cử, chẳng phải quá sức phi lý hay sao

- Ui cha.... ! Bạch đứng dậy, phủi phủi bộ quần áo trắng. Chưa bao giờ thấy cô gái nào lại mạnh mẽ và lợi hại như thế. Cậu mỉm cười.

- Tên kia, thua đến nơi, ở đó còn cười !

- Thắng thua có quan trọng như vậy không ? Ánh mắt của Bạch đanh lại, có thể là ý chí quyết đấu của đối thủ đã tác động đến anh chàng.

- Đừng nói nhiều, có bao nhiêu khả năng mau trổ ra đi !

Hai người vừa đối đầu bằng những đòn cận chiến đầy uy lực, vừa quan sát đối thủ.

Tường Ngọc có biệt danh là « Công chúa đá » bởi lẽ sự kiêu kỳ và cứng cỏi của cô thì không một cô gái nào trong cộng đồng linh hồn này có thể so bì được. Thêm nữa, phép thuật cô sử dụng đa số đều thuộc hệ Đá với sức mạnh áp đảo và nguồn lực dồi dào, điều này khiến cho cô công chúa này chỉ mới vào trường vài ngày đã trở thành một trong những tâm điểm chú ý.

Hoàn toàn trái ngược với đối thủ, Trường Bạch chẳng chứng tỏ được mình trong kỳ thi đấu với B kép, không có xuất thân cao quý, cũng như không có bất kỳ tài năng gì đặc biệt. Điều này làm cho Tường Ngọc hơi bất mãn, vì cô cho rằng cậu không xứng đáng làm đối thủ của mình.

Tuy nhiên, Tường Ngọc giật mình ngạc nhiên, chỉ mới trúng một đòn của cô, mà dường như tên ngốc ấy đã nắm bắt được quy cách ra đòn của mình, nhìn cách tránh né của cậu ta, quả thật không phải là một linh hồn yếu nhược như « người ấy » đã nói.

- Đừng có tránh né nữa. Đánh hết sức mình đi.

- Chúng ta cá cược đi ?

- Nếu tôi thắng cậu phải ngay lập tức rời khỏi trường học này ?

Bạch hơi ngạc nhiên vì câu trả lời của Tường Ngọc, nhưng điều đó cũng nằm trong suy tính của cậu. Từ trong ánh mắt cô gái đó, cậu đã sớm phát hiện có một sự hiểu lầm gì đó rồi.

- Vậy nếu tôi thắng ?

- Thế nào cũng được ! Nhưng cậu không có cơ hội đâu... !

Tường Ngọc dừng lại, người tập trung vận linh lực, cả cơ thể phát ra ánh sáng nâu mạnh mẽ.

- Thạch trận !

Thạch trận là một trong những pháp thuật thông dụng của M-kiser, nó không đòi hỏi ở người sử dụng trí thông minh cực đỉnh cũng như khả năng linh hoạt trong sử dụng linh lực, tuy nhiên độ nhạy bén của chủ nhân mới là nhân tố chính quyết định sự chính xác của đòn tấn công này.

- Tách !

Ngay khi khẩu chú « tách » vừa mới phát ra, ngay lập tức mặt đất dưới chân Bạch từ từ rung chuyển và nứt đôi ra, diễn tả thì lâu nhưng sự việc chỉ xảy ra trong tích tắc. Bạch nhún người, nhảy lùi lại phía sau

- Nhập !

Hai hòn đá lớn từ đâu bay tới, lao thẳng vào hướng Bạch đang nhảy ngược lại. Trong không trung thì vô cùng khó khăn khi điều khiển cơ thể.

- Biệt tốc giới chỉ !

Cách duy nhất bây giờ là tăng tốc độ của bản thân để né tránh. Và điều đó thực sự hiệu quả, hai hòn đá lao vào nhau, một tiếng nổ vang lên, khói bụi bay lên mù mịt, trong khoảnh khắc ấy, Bạch lao vào đáp trả đòn tấn công.

- Được lắm ! Tường Ngọc lách người, né cú đấm lửa đỏ rực của Bạch, đồng thời dùng lâm râm đọc chú ngữ

- Thạch Hóa !

Đôi tay rắn chắc ánh lên sắc nâu rồi nhanh chóng được bao phủ bởi một lớp khoáng thạch màu sắc óng ánh, lao nhanh như chớp về phía phần ngực của Bạch.

- Cẩn thận ! Tuyết Nương hốt hoảng ra mặt. Cô gái tuyệt đỉnh thông minh ấy không giữ được sự bình tĩnh vốn có khi mà người cô quan tâm đang đối diện trước nguy hiểm.

Bạch mỉm cười. Tất cả đều nằm trong dự đoán của cậu.

Tường Ngọc rút tay lại, bàn tay thạch hóa bị bao phủ bởi một lớp hắc băng âm hàn thấu xương tủy. Chiến thuật này Bạch đã từng sử dụng một lần với Thiên Dạ - người áo đen đã trà trộn vào trong ngôi trường pháp thuật này và là một ẩn số cậu muốn tìm hiểu.

- Khá lắm ! Phải như vậy chứ ! Tường Ngọc cười to làm chấn động cả một khoảng trời, sức lực của cô gái này dường như là vô tận.

Bạch trấn tĩnh, trong giây lát quan sát và tìm cách để hạ gục đối thủ.

- Phải dùng tới chiêu đó thôi ! Tiếng của Tiểu Hồ

- Nhưng chiêu thức ấy chỉ mới luyện được một nữa, liệu có hiệu quả không.

- Với thực lực và những chiêu thức của cậu bây giờ hoàn toàn không đủ khả năng làm đối thủ bị thương. Muốn thắng cô gái ấy, chỉ có 2 cách, một là triệu hồi chúng tôi, hai là phải dùng đòn tấn công mới, cậu hiểu chứ. Lời phân tích đó là của Tiểu Hỏa.

- Tăng tốc độ à ? Cũng khá đấy !

Tường Ngọc mỉm cười sau khi nhận 2 đòn tấn công của Bạch, ít ra cũng không đến nỗi nhàm chán. Cô gái đưa ánh mắt, dò xét từng cử động của Trường Bạch. Đã tới lúc rồi !

- Buladi saen Omatag ! Sa Giáp !

Không biết tự lúc nào, một lớp cát mỏng đã bám vào bộ quần áo của Bạch, và được lời chú dẫn liên kết, chúng hiện ra rõ rệt hình dạng của một chiếc áo giáp thiết kỵ, chỉ có điểm khác duy nhất là bộ giáp trên người Bạch màu cam và không hề có công năng bảo vệ cơ thể mà là ngược lại.

- Cái gì thế kia ! Tường Ngọc làm sao thế ? Sao lại giúp đối thủ ?

- Cô ấy có dụng ý khác ! Chắc chắn là như thế !

Ai cũng tò mò thắc mắc, chỉ có người duy nhất mỉm cười, đó chính là anh của cô Tường Thạch

- Mắc gì mà cười ! B kép hỏi, mặt nhăn lại.

- Xem ra nó quyết sống mái với cậu ấy rồi ! Thạch Tường trả lời.

- Phép thuật đó là !!! Tuyết Nương ngạc nhiên ...

- Đúng ! Đó là loại phép thuật hạn chế chuyển động của đối phương, loại cát đặc biệt này sẽ len lõi vào những điểm xuất linh lực làm cho đối thủ không thể nào tiếp tục sử dụng pháp thuật được nữa.

- Đây là một trong những pháp thuật bậc cao, làm sao cô ấy có thể ????

Tường Thạch mỉm cười, cô em gái « không hề nhỏ » chút nào của cậu thiên tính hơn người, không chỉ thông minh mà còn có một lượng linh lực khổng lồ trong cơ thể, đôi khi cậu còn cảm thấy ngạc nhiên và ganh tị nữa mà.

wt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro