Chương XIV : The Holder Of Adversary

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


THE HOLDER OF THE ADVERSARY
(Đồ vật #14)
Ở bất kỳ thành phố hoặc quốc gia nào, hãy đánh bạo băng qua những con đường xa lộ và cung đường vắng vẻ cho đến khi tới được thanh chắn ở nơi tận cùng thành phố. Hãy đi vào đám những người bị xã hội ruồng bỏ, những kẻ ăn xin, những kẻ nghèo mạt bị bóc lột tàn nhẫn bởi nhu cầu của bọn người giàu. Bạn sẽ để ý thấy một người đàn ông xốc xếch bẩn thỉu, ngồi dưới một cây sồi lớn, tay cầm chai rượu bên trong túi giấy, áo đen xỉn mồ hôi và quần thì lấm bùn. Đừng băn khoăn, hỏi ngay xem ông ta có biết một kẻ tự gọi mình là "Kẻ nắm giữ Phần Đối Lập" (The Holder of the Adversary).
Ngoài mong đợi, ông ta sẽ mỉm cười đầy dụng ý, tựa như một người bạn cũ, và bạn vừa kể một chuyện đùa mà cả hai đều hiểu. Đừng bất ngờ, ông ta biết bạn đang tìm ai. Những kẻ bất hạnh thường biết những điều chúng ta không ngờ tới. Ông ta sẽ dẫn bạn đến một miệng cống, mặc nhiên dùng chân mang giày ống cáu bẩn trượt nắp cống kim loại sang bên. Thế rồi, ném cho bạn một chiếc đèn pin nhỏ sáng chập chờn, ông ta giục bạn bước xuống đường cống tối đen.
Một khi đã ở trong lòng hệ thống đường cống mục nát, bạn nhận thấy không có mùi gì khó chịu - đúng hơn là không có mùi nào. Nhưng khi bật đèn lên và soi sáng xung quanh, bạn thấy mình đang ở trong một căn hầm tròn. Khắp các bức tường treo những xác người đang phân hủy, chủ nhân chúng mãi mãi mắc kẹt trong trạng thái dở sống dở chết, cảm giác được mọi đau đớn, mọi kinh hoàng của sự chết khô và thối rữa của mình và những kẻ xung quanh. Tử thi phủ kín nền hầm, bạn nhận ra một cái xác gần như chạm vào chân bạn. Đừng thu người lại. Biểu lộ sự hèn nhát sẽ mời gọi những sinh vật hoặc thực thể mà bạn không bao giờ muốn gặp đâu.
Thay vì thế, không co quắp, không bỏ chạy, và cố kềm chế cơn nôn mửa. Một suy nghĩ tự nhiên hiện lên trong đầu: "Chúng tôi là những gì sót lại, những kẻ không thể đối mặt với Phần đối lập của mình". Lời thì thầm không bắt nguồn từ đâu cả, dù bạn cảm thấy nó cuộn quanh mình như thể bắt nguồn từ cái mùi hôi thối xung quanh. Bất thình lình, những thân người đứt đoạn và vỡ tung tóe, từng xác một, làm nồng nặc thêm mùi xú uế, tắm ngập bạn trong thứ khí của xác thối và những đống thịt vụn nhầy nhụa.
Những thi thể sau đó chìm xuống nền đá, và từ trong đống bầy nhầy xuất hiện một sinh linh đẹp tuyệt trần. Là đàn ông, đàn bà hay bất cứ thứ gì toàn vẹn - tùy thuộc vào chính bạn. Không ai có thể rời mắt khỏi con người đẹp lộng lẫy đang trần truồng đứng đó, cho đến khi bạn sửng sốt nhận ra đó là một tái bản lý tưởng của chính mình. Vẻ tự tin, tuyệt mỹ đến nhói tim, miệng nở nụ cười nhẫn nại, dịu dàng, hắn có tất cả những gì mà bạn hằng ao ước.
Ngay lập tức, trong đầu bạn bùng nổ một nỗi ganh ghét, một cơn giận cực độ, một ham muốn hủy diệt cái bảo sao hoàn hảo kia. Đừng khuất phục, dù sự thôi thúc có mạnh mẽ đến đâu. Nếu không, bạn coi như tận mạng bởi cơn điên cuồng của Kẻ đối lập kia - chịu sự giày xéo vĩnh viễn như những Kẻ bị đày mà bạn thấy trước đó. Bạn chỉ được phép hỏi tạo vật hoàn chỉnh ấy một câu: "Chúng tàn phá những gì?"
Kẻ nắm giữ Phần đối lập sẽ cười vang, êm ái nhưng trịch thượng, và, coi bạn như một đứa trẻ nhỏ nhoi, bắt đầu giải thích cặn kẽ về câu trả lời. Hắn không giấu bạn điều gì, cả những chi tiết đáng sợ nhất. Dù kinh khủng, câu chuyện vẫn kỳ thú và khiến bạn bình tĩnh lắng nghe, sau đó bạn thấy mình như trẻ thơ, bị lôi cuốn bởi Kẻ nắm giữ. Đó có thể ví như câu chuyện bạn được nghe từ một người thân thương, hoặc một người dẫn đường thời thơ ấu. Và bạn đã có trong tay mấu chốt giúp bạn thắng được Phần đối lập của chính mình - thứ mà những Kẻ bị đày không bao giờ lấy được.
Cuối câu chuyện, Kẻ nắm giữ cười thân mật, cất tiếng hỏi: "Bây giờ ngươi sẽ làm gì, đứa trẻ kia?" Trường hợp hắn hỏi thêm gì khác, hoặc tệ hơn hỏi một câu không phải câu trên, số mệnh bạn đã an bài. Và khi bạn lần cuối đứng trên nền hầm cống, những thây người tả tơi bạn đã thấy tái xuất hiện, vây hãm bạn như bầy thú đói, dùng răng và móng xé nát bạn ra làm một bữa ăn thịt người. Không hề có cách thoát thân, chỉ đơn giản bạn biết nó SẼ xảy ra.
Bất kể số phận bạn như thế nào, Kẻ nắm giữ cũng tiến đến đặt vào lòng bàn tay bạn một Đồ vật, và khép ngón tay bạn quanh nó. "Đừng buông nó ra cho đến khi thoát khỏi đây", hắn khẽ nói, như một lời từ biệt hoàn toàn hợp cảnh.
Bây giờ hãy quay đầu và chạy, nhớ không được ngoái nhìn. Khi bạn may mắn thoát khỏi đường cống rãnh, hãy mở ngón tay ra. Bạn đang cầm trên tay một món đồ chơi, một chú lính nhựa màu xanh.
Món đồ chơi (The Green Plastic Army Man Toy) là Đồ vật thứ 14 trong 538 cái. Nó biết cách đánh bại kẻ thù vĩ đại nhất của bạn, bạn không được để nó và những cái còn lại gặp nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro