Chapter 14: Sự Khó Hiểu Của Vũ Trụ "Isekai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.
.
.
.
[Aizzz...Làm sao đây~]

[Nếu không có Mana, cuộc sống sẽ rất tẻ nhạt. Bản thân sẽ mãi chịu sự sai khiến của kẻ mạnh mà không có sức phản kháng, ví dụ như tình huống lúc này chẳng hạn]

[Nếu không có sức mạnh...Thì bản thân sẽ chẳng khác với con người là bao, ăn uống ngủ nghỉ và chết...]

[Mình muốn được thử một lần...Một tay bắn ra vụ nổ bùm bùm, một tay là tự bóp chết con Goblin trước mặt đang diễn trò này...Chàaa...Đấy sẽ là điều điên rồ nhất mình từng làm, đánh bại một thực thể cấp Apollyon]

[Tiếc rằng, mình sẽ phải chờ thêm một khoảng thời gian dài]

[Cái cơ thể này trông khoẻ thì khoẻ nhưng để mà đem ra so sánh với một kẻ mạnh trong đây thì chỉ xứng làm tùy tùng của hắn...Khốn nạn! Con mắt trông ngầu thì đúng nhưng nó là để trưng, thậm chí nó còn tạo thêm điểm yếu cho mình nữa chứ! Có phải thiết kế bị lỗi không? Thằng ngu nào thiết kế ra bản phác thảo con mắt nằm ở lòng bàn tay như này? Rồi khi ta muốn siết chặt nắm đấm thì phải làm sao? Chọt vào để vụ nổ thêm phần chói sáng à?]

[Cái cảm giác này, quen quen...Hình như mình vừa bị Deja vu thì phải]

Hắn nhìn bóng lưng Goblin rồi mơ hồ để ý cái túi bên trái có xuất hiện thêm một con dao thường thấy trên Anime hắn hay xem. Tuy Akira biết thực tại có bị thay đổi nhưng hắn chỉ đành miễn cưỡng và chấp nhận nó thay vì tiếp tục lẫn tránh. Hắn không có cách nào để đảo ngược mặc dù bản thân đã có nhận thức với sự thay đổi xung quanh

Dọc đoạn đường đầy bụi gai phát ra mùi hương chết chóc, từng cá thể côn trùng mang theo hình dáng biến dị, kinh tởm của chúng nhô những chiếc roi dài sắc nhọn, bên trong lộ ra từng cặp răng nanh nhem nhuốc khắp cơ thể. Bỏ qua những điểm gây mất hứng thú, Raphel nhắm mắt lại để hưởng thụ cơn gió thoáng mát dịu nhẹ liên thông qua đôi tai dài của cô

Cô tiếp tục di chuyển phía sau Akira, đôi mắt không cử động nhưng tầm nhìn lại bao quát các hướng hầu như không có góc chết. Con ngươi của cô loé sáng tia nhiệt, chuyển đổi từ hồng sang vàng cực kỳ đặc sắc. Cô đưa tay lên nhìn vào đường gân trên cổ tay rồi nhìn những tán lá héo úa, nhìn những hoa văn được khắc lên từng khối tượng nhân sư đầy ma mị khi chúng kết hợp với màu sắc hiện tại của không gian, màu xanh dương ảm đạm đại diện cho sự lạnh lẽo và rùng rợn

"Thưa ngài, sắp tới chúng ta sẽ phải nhảy xuống cái vực này, chắc chắn sẽ không chết nhưng nếu nói là không có rủi ro thì cũng không hẳn. Nếu quá tập trung vào kết quả phía dưới thì có một chút xác xuất dẫn ngài đến một vùng không gian nào đó trong một giây. Nhưng đối với ngài thì khả năng cao là vài trăm năm hay nghìn năm..."

Goblin đi trước cất lời, dù không ngoảnh mặt nhưng nó không thể che giấu được vẻ háo hức trong đôi mắt Raphel. Tầm nhìn của cô được phóng đại ra xa, chuyển đổi sang màu mắt u tối, nhìn toàn cảnh một lượt rồi liếc mắt đến Akira đang còn mệt mỏi sau chuyến hành trình dài ngày mà không có một giấc ngủ đủ sâu

(...)

(Hắn đã khiến Shiro rơi vào tận cùng của sự mệt mỏi, tâm trí sẽ dễ dàng bị hắn dẫn dắt...Thật may khi thấy Shiro vẫn còn đủ tỉnh táo để nhìn nhận mọi thứ)

Với đặc thù của loại năng lực mà cô được bẩm sinh, càng tiến sâu vào vùng không gian cấm thì năng lực sẽ càng bị hạn chế, vì tính chất của không gian với cô gần giống nhau nên sự kìm hãm sẽ càng được gia tăng như một quy luật tất yếu. Hắn chỉ giữ im lặng quan sát suốt cả buổi, tuy không dám hó hé câu nào nhưng hắn vẫn có phần thả lỏng khi trông thấy thái độ của con Goblin đối xử với mình, nó đầy vẻ kính trọng làm hắn hơi hướng ngủi lòng. Dường như là đang suy nghĩ đến những phương án có thể cứu vớt hắn ra khỏi tình huống này

Đợi một lúc khi nó nhận ra thực tại xung quanh có phần biến đổi thì Akira liền lên tiếng để làm nhiễu loạn một phần tập trung của Goblin đến với môi trường xung quanh. Hắn biết sự tác đông của mình là rất nhỏ bé nhưng đối với sự nhỏ bé của thực thể cấp Apollyon thì nó chính là vô cùng to lớn thậm chí nó còn có thể là phao cứu sinh cho hắn ở phút cuối của hiệp đấu

"Ông Bob, tôi thấy anh không cần phải cung kính với tôi làm gì. Vì dù sao thì anh đã có tuổi đời còn cao hơn của tôi gấp mấy lần thậm chí là CHỤC lần cơ mà."

Tuổi thọ trung bình của Goblin là hai mươi ba năm, cấp bậc Ma Thuật Sư sẽ kéo dài thêm năm năm cho Goblin. Khi một cá thể đã đạt đến giới hạn của bản thân thì nó có thể hấp thụ thêm vật chất để tăng thọ nguyên, tùy vào dưỡng chất đã hấp thụ thì khả năng sống còn của nó sẽ tặng hoặc giảm

Hắn nhấn mạnh chữ "chục" lần là để Goblin chú ý đến lời hắn nói, khi chuyển một phần sự chú ý lên cá thể khác thì khả năng thâu tóm không gian của nó sẽ giảm mạnh. Nó không đáp lại hắn mà suy xét trong hai giây bèn lên tiếng :"Từ rất lâu trước đây, ta luôn muốn đồng hành cùng Anh Hùng trong câu chuyện của họ. Cùng họ đi qua các chặn đường gian nan, hưởng thụ những vinh quang xung quanh người Anh Hùng đó một cách kiêu hãnh." Nó tiếp tục bỏ qua mọi định kiến trong tâm trí hắn về Goblin, vẫn ngoan cố ảnh hưởng lên nhận thức của Akira thông qua một số bộ Anime hắn ghét

[Hưởng thụ...à thì dù sao nó cũng là Goblin mà nhỉ~]

[...]

[Đệch! Lại suýt bị đồng hoá! Nó là thực thể cấp Apollyon...Là một sự tồn tại khủng khiếp đó thằng ngu này! Đệch! Đệch! Đệch! Dù đã cảnh giác nhưng suy nghĩ như bị ai đó thao túng ấy, con mẹ nó chơi bẩn. Game mới level hai mà con nào con nấy đều hơn chục cái level... công bằng ở đâu?]

[Mình có quyền giữ im lặng mà...Đúng không?]

"Vậy sao ông lại chọn sống trong khu rừng này?"

Ánh mắt hắn liếc xuống dòng suy nghĩ vừa rồi. Khi ý thức vừa sản sinh suy nghĩ thì hắn đã phản ứng bằng lời nói trong vô thức, không có một linh cảm cảnh báo nào xuất hiện. Tình hình đã báo động đến mức hắn âm thầm phát hoảng, luôn tự cảnh báo bản thân bằng hàng loạt từ ngữ "không ổn không ổn"

[Năng lực của nó có khả năng liên quan đến sự thân thuộc nào đó của đối tượng bị nhắm đến. Nó đã lấy câu chuyện rất quen thuộc đối với mình từ đó lợi dụng sự thân thuộc đó để kiểm soát nhận thức trong mấy giây đầu...Suy nghĩ này có vẻ là đúng...]

[Hoặc là mình đã bị Goblin tác động dẫn đến thay đổi cách nghĩ...Có khi suy nghĩ vừa rồi lại đúng với ý muốn của nó ấy chứ! Méo biết như thế nào, cái loại thao túng này thao túng nọ rối rắm hết cả lên, con mẹ nó game! Con mẹ nó game! Con mẹ nó game!]

Hắn tự trách móc bản thân để tăng thêm khả năng tập trung, lặp đi lặp lại một câu chửi để đánh thức chính hắn ra khỏi quấy nhiễu đến từ Goblin. Trong tiềm thức của hắn lúc này nếu dùng một thanh đo chứa chất lỏng để chuẩn đoán thì thể tích mà Goblin nhét vào đầu hắn sẽ chiếm hơn sáu mươi phần trăm, nếu tiếp tục thì khả năng sẽ lên chín mươi phần trăm trong hai ngày tới, tất nhiên là Goblin sẽ yếu dần để rồi tự bốc hơi ra khỏi toàn bộ thực tại, hiện thực đang chứa chấp chính nó

"Thưa ngài, đúng vậy. Đơn giản là ta đã quá già để tiếp tục du ngoạn như một mạo hiểm giả. Quần áo trên người ta cũng là bằng chứng của thời gian, chúng vừa là chiến tích cũng vừa là nỗi sợ hãi trong ta, nó chính là hình ảnh của sự hao mòn về thời gian mà ta có thể nhìn thấy trực tiếp."

[Không phải là trộm đâu đó rồi mặc vào để hoá trang à tên nói dối không chớp mắt này...Hmmm...]

"Đến rồi, thưa Dũng Sĩ."

Hắn nhìn theo hướng chỉ tay của Goblin đến một vùng đất rộng rãi không có hơi thở của sự sống, mặt đất đá đen xì như thể chúng đã bị ngọn lửa thiêu cháy đến đông cứng. Các vết nứt nhỏ có thể dễ dàng được nhìn thấy bằng mắt thường sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu hắn đứng lên đó. Cơ thể hắn có thể bị sụp xuống do cấu trúc không vững chắc của vùng đất xung quanh, để rồi hắn lọt vào nơi có mật độ thực tại dày đặc nghiền ép đến biến mất trong tíc tắc

"Wut...The...Fuk!"

Akira không giấu nỗi vẻ ngạc nhiên trước cảnh tượng xung quanh, hắn nhìn xuống mặt phẳng ít gồ ghề và bằng phẳng liền tự thì thầm với chính mình những điều đáng sợ có lẽ sắp sửa ập đến. Ánh mắt hắn nhìn môi trường cằn cỗi không kém gì vùng đất chết mà rợn người cố lấp liếm cho qua sự đáng sợ đó. Trước mắt hắn là một khe hẹp chỉ rộng một mét hai nhưng chiều dài hai bên lại kéo đến đường chân trời, bên dưới vực sâu là một điểm tối không thấy đáy. Bầy côn trùng đang bu xung quanh liền tản ra để nhường đường cho đám người Akira tiến đến. Hăn cảnh giác ngẩn đầu sang hai bên thầm nhủ -Sẽ không sao đâu...Nếu nó muốn hại mình thì nó đã làm từ trước, sẽ không sao đâu- Rồi hít một hơi tiến lại gần cùng với nét mặt của hắn vẫn không có dấu hiệu giãn ra

[Mình ghét côn trùng!]

Bầy côn trùng với sải cánh dài gần bằng cánh tay hắn liên tục đập trên không trung với tốc độ vỗ cánh là ba mươi lần mỗi giây, tạo ra âm thanh cực kỳ lớn có sức phá hủy cả một mảng diện tích xung quanh khi hàng chục nghìn con đều làm như thế. Sức gió nó tạo ra khiến hắn phải nhờ đến khả năng khống chế Mana, bảo vệ của Raphel để đứng vững trên mặt đất

Cách đầu của Akira mười bốn feet là đám bọ gầy gò vô cùng to lớn với kích thước ước tính có thể đạt đến một mét. Chúng đang vỗ cặp cánh của chúng lởn vởn xung quanh như mong chờ đám người Akira đi hết để bản thân quay về nơi ở cũ tiếp tục sinh sống

Im lặng lúc lâu, hắn chỉ tay hướng xuống vực thẳm mở miệng hỏi :"Uhm...Là nhảy xuống từ đây phải không?"

Akira nuốt một ngụm nước bọt khi liên tưởng đến bản thân sẽ phải chịu cơn đau điên dại nếu đáp xuống mặt đất, vì căn bản là hắn không thể chết trong lần đầu bị hư hại, khớp gối của hắn sẽ tạm biệt khung xương mà sút lên bởi mặt đất hay thậm chí là nát vụn nếu tiếp đất bằng chân. Cơ thể yếu đuối của hắn chắc chắn sẽ bẹp dí nhưng không thể chết, hắn vẫn sẽ ngứa ngáy khó chịu, cắn chặt răng nhẫn nhịn vết thương từ từ hồi phục, cảm giác sẽ như bạn Nhân mã lúc trước bán hành cho hắn. Đau đến ngây dại, đến mức bỏ qua bản năng cầu được sống của con người

Lúc này hương vị vô định vẫn quanh quẩn ảnh hưởng lên hiện thực của hắn, nó thúc đẩy hắn làm ra hành động liều lĩnh hơn, cứng rắn hơn. Goblin trông chờ vào hắn đưa ra quyết định bèn ngẩn con mắt hướng đến bầu trời ảm đạm màu tối. Nó nhìn chằm chằm lên những ngôi sao được gọi là dòng hải lưu tinh linh, dày đặc và trải rộng không thấy điểm kết thúc

Đến tận bây giờ, hắn vẫn hít thở liên tục nhằm chấn an bản thân. Ngay cả Raphel cũng chẳng làm ra hành động nào ngăn cản Goblin khiến hắn có cảm giác bị ruồng bỏ bởi cô. Hắn cảm thấy mình đang rất sợ hãi khi nhìn vào một khe rãnh không có đáy, loại cảm xúc này hắn không hề mong muốn khi đứng trước hiện thực tuyệt vọng bắt hắn phải tưởng tượng đến những hình ảnh khi rơi tự do xuống mảng vực tối tăm, rơi mãi rơi mãi trong bóng tối không thể nhìn thấy, không thể biết được phía trước đang có những gì. Điều hắn có thể làm lúc đó chỉ là vùng vẩy hoặc ép bản thân cảm nhận được độ chật hẹp của vực thẳm một cách mạnh mẽ, chính là cảm giác rơi tự do, nhờ vào tiếng gió khi có vật thể ma sát mà hắn biết mình vẫn đang rơi, đang rơi với tốc độ cực cao

'Đừng sợ, Shiro.'

Cô nhìn xuống bên dưới là một dị điểm do quỹ đạo vốn sắp xếp, cũng như là dự định ban đầu của cô dành cho chuyến hộ tống, từng đường ống đều dẫn đến nguồn năng lượng vô cùng to lớn cung cấp cho hắn tính ổn định lại bản thân. Cô thấy rõ mức độ nguy hiểm nhưng cô vẫn đánh cược vào quỹ đạo bất ổn lần này. Cô biết tương lai sẽ rất rắc rối nếu Akira thoát khỏi Goblin khi bản chất còn đang rất yếu, nếu hắn không thể chủ động nắm giữ một khả năng tác động lên thực tại thì cô buộc phải dùng đến quỹ đạo khác, vun đắp năng lực của hắn trong một thời gian dài hoặc chuyển đổi đơn vị (chủng loại)

Chuyển đổi đơn vị là một hình thức của "làm mới" khi họ có thể toàn quyền thao túng không thời gian để đưa một sự tồn tại khác trở về một điểm trong quá khứ, tuy nhiên không thời gian ở hiện thực vẫn sẽ không thay đổi gì vì đây vốn nằm ở một phạm trù cấp cao của không thời gian, điều mà một sự tồn tại như cô không thể chạm đến. Tức cô sẽ để hắn trở về thế giới trước còn bản thân cũng sẽ tự xoá sổ bản thân rồi truyền thông tin về quá khứ nhưng dòng thời gian ở đây vẫn không thay đổi. Mỗi cuộc đời cô chỉ có thể làm một lần vì sau khi thực hiện thì cô sẽ sụp đổ và biến mất khỏi dòng chảy của lịch sử. Để cô của quá khứ từ từ tiếp nhận những thông tin từ cô của hiện tại và lại tiếp tục thức tỉnh đánh thức một chút ký ức

Nếu Không Gian Dị Tượng chưa bị cướp thì cô có thể làm kỹ thuật chuyển đổi đơn vị, nhưng hiện tại quỹ đạo cô đang tiến đến đều đang rất ổn định. Nhờ thế mà cô có thể âm thầm thở phào, tiếp tục theo dõi

Vì ngoài mang theo sứ mệnh hộ tống thì cô còn phải giúp hắn xây dựng lại bản thân, củng cố phần mạch máu, bắp thịt cho cơ thể hắn. Không phải tự nhiên mà một dị điểm lại xuất hiện ở quỹ đạo trên, nhưng cô không rõ tại sao lại xuất hiện một thể thăng hoa hoàn chỉnh chen vào được quỹ đạo đã bày ra. Thứ mà cha của cô vốn đã nói rằng không thể bị thay đổi vì quỹ đạo đã được cố định thành một quy luật của tự nhiên. Suy cho cùng thì lý thuyết vẫn chỉ là lý thuyết, vẫn có khả năng bị thay đổi bởi xác xuất, dù có tính toán chuẩn xác đến đâu thì vẫn có rủi ro cực cao nếu áp dụng nó lên quy mô cụm vũ trụ

Nghe thấy lời của Raphel, hắn không thể không nghi ngờ liệu con bé có bị thần kinh hay cũng là do thực tại bị thay đổi, Raphel có thể là đã bị Goblin thay thế từ lúc nào không hay biết

[Con bé...Nói nhảy xuống?]

Ánh mắt hắn không ngừng nhìn Raphel để ám chỉ lời truyền âm vừa rồi của cô có phải là trò đùa nhưng ngay sau đó hành động của cô lại là nhìn ngược lại hắn như muốn nói rằng "hãy nhảy xuống"

Sự trầm lặng của tâm trí hắn át đi tiếng đập cánh của hàng nghìn con bọ đang bay trên đầu. Akira cho rằng thật buồn cười khi phải đứng trên làn ranh của sự điên loạn của cơn đau vì hai hướng mà hắn phải rẽ đứng đều có kết quả là nỗi đau đến điên loạn

"Phù."

"Phù Phù Phù."

"Hít!"

Hắn bắt đầu nhắm chặt mắt, hít một hơi khiến cơ mặt hơi chút nhăn nhó. Bước chân Akira nghiêng về trước vài centimet, thả lỏng cơ thể và để tâm trí được căng thẳng không ngừng phù hộ cho bản thân. Nỗi sợ hãi còn lớn hơn khi hắn tưởng tượng đến cảm giác rơi vào cùng cực. Hắn nhắm chặt mắt hít thật sâu trong sự khiếp sợ, lực đẩy của gió khiến cơ thể hắn không thể chạm vào bất kỳ cọng cỏ nào để bám víu, điều đó càng gia tăng nỗi sợ lên tâm trí của hắn

Khi hắn bước đến mép vực, ngã người rơi tự do, bên tai hắn nghe ra một âm thanh lục đục, ken két như tiếng kim loại bị cào xước vang bên trong mặt hồ tĩnh lặng, âm thanh khiến tai hắn đau nhói như phải chịu một áp lực cực lớn trải đều xung quanh, chúng đè lên từng khối diện tích trên cơ thể hắn. Nỗi sợ làm hắn bồn chồn không thể kiên nhẫn mà mở bừng đôi mắt, khoảng khắc ấy dường như khiến hắn mất khống chế cảm xúc làm nó trào ra. Mảng tối phía trước đột ngột xuất hiện vô số cặp mắt huyền ảo đảo như chong chóng đang tiến đến nuốt chửng hắn, phút chốc thanh âm hắn hét toáng lên ngày một trở thành gào thét tìm kiếm sự cứu giúp. Bản năng khiến hắn gào lên trong vô thức cùng lượng lớn tâm trí đuợc đổ dồn vào hình ảnh trước mắt

Áp lực, hoảng loạn, sợ hãi làm nền cho sự tuyệt vọng khiến hắn không thể thở, càng ngày thứ áp lực nghiền ép nhận thức hắn ngày một nhiều khiến hắn khó mà kiểm soát được cảm xúc hơn mọi khi. Hắn vùng vẫy cánh tay, vẫn tiếp tục nín thở như một bản năng, hắn gào thét đến mức không thể phát ra một thanh âm nào khác, khuôn miệng vẫn mở to lộ rõ vẻ kinh hoàng tuột độ. Từng mảng thực tại được xây lên, điều kiện cho dị điểm hoàn chỉnh đã được kiến thiết. Raphel âm thầm để hắn chìm trong tận cùng của tuyệt vọng bằng cách rút lấy tinh linh cấp cao kiểm soát mọi cảm xúc trong tiềm thức của hắn, khuếch tán nỗi sợ hãi cái chết, thao túng sự rung động của không gian khiến nó xuất hiện từng cặp mắt quan sát hắn. Nỗi sợ khiến "cái tôi khác" của Akira ép khô nhận thức của hắn tạo ra hàng loạt thực tại chồng chéo lên nhau theo mục đích của cô là ngăn chặn Goblin tiếp cận hắn trong dị điểm

Trông thấy hàng loạt thực tại chồng chéo thành những mảng dày đặc, kiên cố, khuôn miệng nó chỉ mỉm cười ra vẻ khó xử :"Chà...Next level."

Bên trong bóng tối xuất hiện một vầng sáng lam sẫm, nó được tạo nên bởi mặt nước phía dưới. Mặt hồ tràn ngập ánh sáng do từng viên đá tạo nên, từng đường ống khổng lồ chen chúc chật cứng không gian xung quanh dẫn ra lượng lớn năng lượng thuần túy liên tục hoà nhập vào dòng nước. Cơ thể hắn bắt đầu rơi chậm dần như có một lực nào đó làm giảm tốc độ rơi của hắn, đôi chân Akira từ từ đứng trên mặt hồ giúp hắn hít lấy hít để không khí, càng hít sâu hắn càng chấn tĩnh lại bản thân, không còn cưỡng ép bản thân như lúc trước

Bên cạnh xuất hiện bóng dáng của Raphel chưa từng tổn hại khi xâm nhập vào các lớp thực tại bị xếp chồng dày đặc lên nhau. Cô truyền âm giải thích cho hắn những khối đá mang màu sắc được ngưng kết từ nguyên chất, một dạng vật chất hoá từ năng lượng. Để năng lượng kết tinh ra vật chất, nó cần điều kiện và nguồn năng lượng khổng lồ để tạo ra, hầu như chúng không thể xuất hiện bên ngoài do điều kiện của chúng, ngoại trừ khối Matrix vì nó được sản sinh từ lõi vật chủ. Điều kiện của nguyên chất là kết tinh từ một nguồn Mana cố định nhưng bên ngoài lại là sự trộn lẫn bởi một loạt Mana không cùng nguồn gốc nên khả năng năng lượng kết tinh ra vật chất là bất khả thi

Nguyên chất là vật chất của năng lượng, là hiện vật được tổng quát từ định luật, nghịch lý thông tin, đánh lừa những nhận thức cấp cao để từ năng lượng chuyển hoá ra vật chất. Mật độ của nguyên chất đậm đặc đến mức nó được sánh ngang với sao Neutron thu nhỏ nhưng không thể khiến không gian biến dị bởi lực hấp dẫn vì chúng không hề có loại lực ấy tác động, đây cũng chính là một nghịch lý của nguyên chất

Lý do khối Matrix được sinh ra dù cho không gian xung quanh là tạp chất vì Mana của mỗi người là khác nhau nên khi tổng hợp Mana tạp chất xung quanh, lõi của vật chủ sẽ tự động chuyển hoá Mana tạp chất thành của bản thân để thích hợp sử dụng ổn định

Hắn liếc nhìn bốn phía, nơi nơi đều trống trải và mờ tối. Ánh sáng duy nhất hắn thấy chỉ là màu lam từ những viên đá bên dưới phát quang, liên tục truyền vào người hắn một lượng lớn Mana thuần túy. Sâu bên trong Akira có cảm giác giao động mãnh liệt từ chổ trống trong cơ thể, những sợi Mana trước kia luôn lách qua một bên khoảng trống mỗi khi đi đến nay đang tụ tập để xoay xung quanh vùng trống lúc trước. Chúng tuần hoàn dần dần hội tụ gần khoảng trống ấy, các lớp vỏ năng lượng mỏng manh dần được hình thành, bao bọc năng lượng vào bên trong

Tốc độ xoay của các sợi năng lượng khi được đựng bên trong đang tăng dần đến mắt thường cũng không thể nhìn thấy, năng lượng trong hắn đã có thể tự sinh ra nhưng tốc độ rất chậm. Dòng Mana thuần túy bao quanh lớp vỏ vừa được sản sinh để chấp vá những lỗ hỏng và khắc phục đặc điểm sinh sản chậm của hắn. Hắn cảm thấy đau đớn từ tinh thần, nó khiến hắn cảm nhận từng mạch máu, dây thần kinh căng phồng để nhồi nhét năng lượng vào bên trong, tốc độ tuần hoàn máu của hắn tăng nhanh chóng, khả năng tái tạo liền lấp đi những lỗ nhỏ mà lúc trước nó không thể tái tạo hoàn chỉnh, giúp hắn không còn cảm thấy cơn đau dai dẳng của tinh thần như lúc trước

"Fufu~Thế nào, như vừa được sinh ra. Đúng không?"

Giọng nói bình ổn xuất phát từ một góc khuất hiện ra một bóng hình to lớn, mặc một bộ đồ mạo hiểm giả cũ kỹ chấp vá bằng những lớp vải khác để che đậy các vết thủng nhỏ, trên tay nó cầm một mũi giáo đen tuyền ẩn chứa Ma pháp tối, hiệu ứng đi kèm là bong bóng mờ ảo trôi nổi hình ảnh như dải vân của vũ trụ. Nó đã vay mượn sức mạnh từ viên pha lê để xoá đi một vùng nhỏ của không gian, từ lỗ hỏng giúp nó sáng tạo ra một quy luật cho phép Ma pháp tối được tạo ra trong vùng không gian đó mà không cần đặt điều kiện

(Quyền năng ư!)

(Đây là quyền năng điều chỉnh hệ số!)

Ánh mắt cô mở to đầy vẻ hoảng sợ

(Khô-Không đúng, nếu như vậy thì hắn đâu cần phải ăn gian bằng việc xoá đi vùng không gian đó để chèn thông tin ảo vào?)

(Có lẽ nó có liên quan đến viên pha lê ấy. Hắn đã mượn quyền năng điều chỉnh hệ số từ ai đó)

Lợi dụng điểm yếu của thực tại vừa được hoàn thành, nó nhanh chóng phá vỡ bằng một vài thao tác nâng cao của Ma pháp không cần dùng đến khả năng tác động lên thực tại. Nó vốn có thể giết hắn nhưng nó muốn hắn được củng cố thêm bản thân để quyền năng Không Gian Dị Tượng được hiện rõ, từ đó nó có thể cướp đoạt dễ dàng bằng cách tra tấn tinh thần hắn đến mất tỉnh táo thay vì chịu thêm nhiều rủi ro. Phần khác là nó muốn nhìn bộ dạng yếu đuối của hắn nhằm thoả mãn cảm xúc đã kìm nén bấy lâu còn một phần là thận trọng trước thực thể đi theo hắn phía sau, nó biết cô không dám tác động lên hiện thực Akira cũng như quy luật của tự nhiên nhưng cô đang bắt đầu có sự ảnh hưởng nhất định lên hiện thực của hắn, chứng tỏ cả hai dần xuất hiện mối liên kết chặt chẽ nhưng đồng thời cũng vô cùng mờ nhạt. Nếu nó cướp đoạt thành công thì khả năng cao Raphel sẽ tiến thẳng vào hiện thực để gây ảnh hưởng lên nó cục bộ dẫn đến sự sụp đổ toàn diện kéo theo loại tồn tại như nó, việc gì cũng có khả năng, nhờ vào sự thận trọng mà nó mới sống sót qua nhiều cuộc chiến tàn khốc, qua cuộc Đại Tuyệt Chủng liền kề nhau kéo dài một trăm năm và vượt qua các biến đổi do hiện thực mở rộng gây ra

(Không Gian Dị Tượng bắt đầu hiện ra rồi)

Trên tay đang cầm ngọn giáo chứa Ma pháp tối, cùng lúc sử dụng một số lỗi của thế giới đánh tráo khái niệm tốc độ. Giúp hiện thực của nó và Akira được gia tốc đến một mức cao, khả năng đó làm nó như cơn gió trong mắt hắn. Tuy gia tốc nhưng thật tế thì vận tốc của nó với hắn ngang bằng nhau, chỉ khác biệt ở chổ mắt thường không thể theo kịp. Do nó đã nén nhận thực hay tăng cường đôi mắt bằng Mana nên mọi thứ vốn đang nhanh trong mắt hắn nhưng đối với Goblin thì không gian vẫn di chuyển rất chậm

Với sự ra tay bất thình lình của Goblin, hắn chỉ có thể nghiêng người theo phản xạ mà né tránh. Ánh mắt hắn nhìn sang Raphel đang đứng im bất động, dường như thế giới của cô đã dừng lại ngay khi tiến vào dị điểm bên dưới. Hắn không biết vì sao nhưng đây là cuộc chiến không cân sức nên hắn biết mình chắc chắn sẽ thua

Mọi thứ chỉ thoáng trong một giây, khi cả cơ thể Goblin vẫn còn trên không trung, nó vừa kịp rút ngọn thương về khi biết mình đã đâm hụt và thay đổi quỹ đạo khác, bằng vào nén nhận thức nó kịp thời điều chỉnh cơ thể sao cho khi khả năng nén thời gian kết thúc thì mũi giáo sẽ đâm xuyên quả tim của Akira, một nhát chí mạng nhưng không phải giết hắn mà cướp đoạt quyền năng Không Gian Dị Tượng từ khoảng khắc hắn mất nhận thức, dù chỉ là vài Nano giây thì nó vẫn có thể cướp đoạt thành công nếu nắm bắt được điểm mấu chốt

[Ma pháp tối! Thể cao cấp!??]

Hắn đã biết chi tiết các dạng năng lượng thông qua Raphel, đồng thời được cô cho nhìn những yếu điểm trong Ma pháp tối, thứ có thể khắc chế hắn. Akira nhận biết được cấp bậc của Ma pháp và hắn cũng có thể triệt tiêu đi Ma pháp ấy bằng cách ảnh hưởng lên một vùng yếu điểm trong thời khắc quyết định

Âm thanh xé toạc quai hàm nhưng không xuất dải vân bong bóng màu đen li ti, chứng tỏ hắn đã kịp sơ tán mật độ năng lượng tối bên trong và ảnh hưởng lên nó dựa trên mật độ dày đặc năng lượng tối bao phủ hắn lúc trước. Không để hắn kịp thời gian suy nghĩ, nó đá quét Akira lên rồi dựa theo quỹ đạo thứ hai xoay mũi giáo chọc thủng lồng ngực của hắn, lực hút được gia tăng liên tục khiến hệ số phải tăng theo để duy trì tính ổn định lực hấp dẫn, nó khiến Entropy dựa vào bất ổn bị đôn lên, mức độ hỗn loạn khiến Ma pháp tối bỏ qua nghịch lý được khôi phục chỉ vài phần nghìn của một giây

Hắn lùi về quá nhanh đồng thời đưa cánh tay che mặt theo phản xạ làm lệch phương hướng mũi giáo đi vài centimet, đục một lỗ gần quả tim và gần cấu tạo lõi đang hình thành đó của hắn. Cơ thể Goblin chịu lực quán tính từ sự gia tốc và không đủ Mana để giảm tốc khiến nó đâm sầm vào lồng ngực làm Akira mở to con mắt nghiến răng hoảng hốt

Cả hai ngã nhào xuống mặt nước, vì là dị điểm nên ít có quy luật ngăn cản. Con hồ ban đầu có thể đứng trên nó nay sụt lún khiến cả hai rơi vào mảng vực tối bên dưới, lượng lớn Mana thuần túy xâm nhập vào hắn như nước lũ khiến Akira không còn màng suy nghĩ đến vết thương hiện tại mà điên cuồng bơi lên. Hắn sợ hãi trước cảm giác vừa rồi, nó làm hắn suýt thì mất nhận thức khi ngoi lên mặt nước. Đứng trước khoảng khắc quý giá đó, Goblin tặc lưỡi vì nó suýt thì cướp được Không Gian Dị Tượng

Hắn nhanh chóng ổn định nhịp thở, giữ tâm trí được ổn định lại một chút liền xuất hiện suy nghĩ -Nó không mạnh như mình tưởng tượng- Suy nghĩ đó lập tức chấn an hắn hoàn toàn, Akira nhìn đến bóng dáng nặng nề của nó khi đứng dậy khỏi hồ nước liền lấy lại tự tin vốn có

(Khà khà, vậy là bị ngài phát hiện rồi)

Tất cả vừa trôi thêm ba giây, hắn nắm một ít tế bào đang lúc nhúc của mình ném vào nhiều góc rồi vội ép sát, lợi dụng cuộn giấy thứ hai của Raphel, cho phép hắn dùng Ma pháp gió cấp Đế gia tăng tốc độ di chuyển. Kết hợp với gia tốc của không gian, tốc độ của hắn đã đạt từ 1235 km/h đột phá gấp bốn lần tốc độ âm thanh khiến mọi cơ quan của hắn trong phút chốc gãy nát. Từ 5200 km/h đột phá lên năm lần con số hiện tại biến áp lực gia tốc trọng trường đè lên người hắn đạt đến một ngưỡng nghiền nát mọi cơ quan trong cơ thể của Akira

Gia tốc từ 0 kilomet lên chục nghìn kilomet làm cơ thể hắn phải hứng một áp lực cực lớn, cực hạn của cơ thể hắn chỉ là 16 G theo chiều ngang và 8 G theo chiều đứng nhưng nay hắn phải hứng chịu gấp mấy lần giới hạn đó khiến nhận thức của Akira lập tức biến mất, trước đó lại không tập trước nên hắn ngạc nhiên với tốc độ mà mình đạt được làm đòn đánh của hắn lệch đi một khoảng cách lớn. Đống thịt đang run rẩy trước áp lực cực cao làm hắn không thể đứng vững mà ôm lấy cơ thể ngã nhào xuống vũng nước bắn từng tế bào lên người Goblin, những nắm tế bào hắn vừa ném ra tạo lên một mạng lưới giúp tốc độ của tế bào hắn di chuyển nhanh hơn. Chúng tạo nên từng mạng nhện ập mạnh xuống Goblin

Tuy đứng trước cơn đau khiến hắn ngất đi nhưng dựa vào khả năng của tinh linh và ảnh hưởng của Raphel, hắn đã có thể lấy lại tâm trí trong một khoảng khắc ngắn của sinh tử

Hiện thực mà Goblin cảm nhận trước đó đang mờ nhạt suýt cướp thành công thì đột ngột trở lại nguyên trạng, ý thức hắn đã quay lại trong hàng nghìn của một cái chớp mắt. Nếu đã có chuẩn bị từ trước thì nó sẽ bắt kịp khoảng khắc ấy, thành công cướp được Không Gian Dị Tượng nhưng khi đó nó còn đang ngạc nhiên trước tốc độ mà hắn vừa thể hiện, vượt qua dự đoán của Goblin vạch sẵn trong đầu

(Kiến thức của ngài ấy không đúng với quỹ đạo hiện tại...Chứng tỏ ngài đã có suy luận sâu sắc về Ma pháp cùng cách kiểm soát nó, lý giải nó từ mặt bên trong, khả năng phân tích của ngài cũng nên được liệt kê vào sơ suất lần này)

Nhận thấy dự đoán đã vượt qua khả năng tiếp nhận, Goblin móc từ trong túi ra một khối cầu khác làm bằng lớp thực tại dày đặc, tạo nên hình dạng trong suốt nhưng bẻ cong không gian nơi nó xuất hiện. Nó không chút ngần ngại khởi động ngay con lắc bên trong khối cầu, sau khi thứ đó vừa được vận hành, sự chuyển đổi lập tức có hiệu lực tác động lên không gian xung quanh, đây được gọi là Đảo Ngược Quá Trình giúp nó thoát khỏi tấm lưới tế bào của Akira

Đảo Ngược Quá Trình là một kỹ thuật kết hợp cùng cấu trúc hiện thực để đảo ngược toàn thực tại xung quanh, tác dụng khá giống với du hành khi nó sẽ đặt lại một điểm đã lưu trước đó nhưng khác với quay ngược thời gian thì nó chỉ quay ngược nhận thức của đối tượng bị nhắm đến trở về quá khứ

Goblin lựa ra khoảng khắc Raphel bị ảnh hưởng bởi quy luật, tuy quá trình không thay đổi nhưng ít nhất thì cô vẫn chưa được hắn cấp phép tác động lên hiện thực của Akira, điều đó giúp Goblin ngăn được cô tiết lộ cho hắn một cái gì đó gây bất lợi, ánh mắt lạnh lùng của hắn chợt thoáng chốc trở nên vô cảm, không quan tâm đến những thứ bên ngoài

Đây là lúc hắn vẫn còn mơ hồ về nhận thức đang giao thoa với hiện thực trước mắt. Điều này chỉ có Raphel là nhận ra nhưng cô không thể để lộ sự việc ấy vì quỹ đạo đã có sự thay đổi. Quả nhiên là dị thường của cô không thoát khỏi mắt của Goblin, nó hơi cau mày nhìn biểu hiện bên ngoài Raphel, tiếp đến nó định xoay con lắc thêm lần nữa để trở về lần đầu cả hai gặp mặt. Tuy tính mạo hiểm sẽ tăng cao và nó có thể sẽ bị "trả về" nhưng nếu điều đó triệt tiêu đi nghi ngờ của nó với Akira thì đó là một cái giá xứng đáng

Khi đôi tay vừa mới xoay một góc nhỏ thì không gian liền chấn động, đây là hắn lấy lại nhận thức đã bị Goblin xoá sạch đi. Ánh mắt hắn đầy sự nguy hiểm khi chúng kết hợp với bí ẩn vừa rồi, sợ là đến chính hắn cũng phải rén nếu trông thấy bản mặt mình ngoài đời. Tuy chúng không tiếp xúc với linh cảm của Goblin nhưng dựa vào sự hiểu biết của nó với thực thể bẻ cong và sự nguy hiểm của bọn họ đã giúp nó nhìn ra sự quyết đoán trong việc đưa ra quyết định của Akira

Sự thần bí khi hắn có thể mau chóng thoát khỏi việc chuyển dời ký ức lúc trước làm Goblin lập tức nâng cao cảnh giác đề phòng. Hắn khiến nó phải âm thầm than vãn :"Tại sao lại thất bại...?". Cơ thể nó không dám nhúc nhích nửa bước. Các loại tồn tại đều có sát khí vô hình khiến người khác không thể cảm nhận được nhưng để một loại tồn tại phát ra luồng sát khí đến lấn át cả hiện thực thì đó hẳn là một sự tồn tại chưa thể giải thích bằng lý thuyết thông thường, đó nên được gọi là Hiện Tượng Kỳ Dị

(Shiro và mình tương đồng về mặt không bị ảnh hưởng bởi sự giao thoa giữa hiện thực với thực tại, có lẽ vì đặc điểm đó nên sự chuyển dời nhận thức không thể duy trì  được quá lâu...)

Cô đưa ra suy đoán gần chính xác với câu trả lời, tuy hắn giống như cô, đều không bị ảnh hưởng bởi thực tại nếu đi xuyên qua các thực tại thấp đến thực tại cao và ngược lại. Nhưng không thể vì đặc điểm đó mà hắn thoát khỏi sự chuyển dời nhận thức. Có nhiều nguyên nhân giúp hắn thức tỉnh nhanh chóng, trong tình huống vừa rồi khả năng tồn tại đặc biệt của hắn đã giúp Akira thoát khỏi chiếm phần lớn suy nghĩ của Goblin và Raphel

(Ngài mạnh hơn mình tưởng)

Goblin phân ra nhiều suy nghĩ dựa vào việc nén nhận thức, dù biên độ đã giảm và chậm gấp trăm lần nhưng nó đã suy đoán được tiếp theo nên làm gì. Ngay khi vừa chấm dứt nén nhận thức, Raphel lập tức truyền âm cho hắn vội lao đến chèn ép hiện thực của Goblin để chiếm quyền kiểm soát cao hơn, nếu để Goblin có thể gây ảnh hưởng lên hiện thực ở mức độ nào đó thì dần dần sẽ bị nó xoá khỏi tồn tại, vô cùng nguy hiểm khi nó từ bỏ ý định cướp đoạt mà chuyên chú vào việc phá hủy đi sự tồn tại của hắn

"Tch!" Nó tặc lưỡi một cái

(Đó là quỹ đạo nguy hiểm hơn nếu một thực thể khác trở thành Shiro)

Nó đang phá đi sự sụp đổ của mình để một sự tồn tại khác trở thành hắn, từ đó quỹ đạo sẽ càng hỗn loạn lên gấp nhiều lần

Tuy hiện giờ mức độ hiện thực mà nó có thể kiểm soát chiếm một phần rất nhỏ nếu so với quy mô hiện thực của Akira nhưng nếu nó phá hủy đi các cấu trúc không gian đã tạo nên hiện thực của hắn thì hoàn toàn có thể, lúc trước nhờ ký sinh lên hiện thực Akira mà nó mới không bị cô tác động đến, chỉ là bây giờ nếu nó mất tập trung một lát thì sẽ vô tình tách khỏi hiện thực của hắn, lạc trôi đến rìa của thực tại để trở về hiện thực của chính mình thì nó chắc chắn sẽ không còn sự ràng buộc nào với Raphel, điều đó sẽ khiến nó rơi vào cái chết chắc chắn một trăm phần trăm. Nhưng nếu nó muốn ở lại thì chỉ có thể đồng quy vu tận, hai hiện thực sáp nhập lẫn nhau khiến chúng tự sụp đổ. Khi ấy nó chắc chắn sẽ "trả về" còn Akira thì có khả năng vẫn sẽ tồn tại nhưng hiện thực của hắn sẽ lung lay hoặc thậm chí là bị đồng hoá vào thực tại xung quanh

Dựa vào nhận thức với hiện thực mà hắn đã ảnh hưởng lên thực tại xung quanh trong tiềm thức, kết hợp với sự ảnh hưởng của khối cầu có cấu tạo bằng thực tại kia mà hắn đã làm được một khả năng là điều khiển thực tại, ngăn chặn Đảo Ngược Quá Trình. Tuy hắn gặp khó khăn trong việc thao túng không gian gấp mười lần bắt hắn học một ngôn ngữ mới nhưng hắn đã có thể nắm bắt được một chút cảm giác của việc kiểm soát không gian là như thế nào. Như một tấm màng mỏng vô hình, hắn nhìn thấy nhiều mảng dày đặc các sợi dây năng lượng xung quanh không gian mình đang đứng liền dùng tay khuấy động những sợi vô hình, chiết tách một cách ngẫu hứng các năng lượng ở quy mô nhỏ hơn nguyên tử, gây ảnh hưởng lên nhận thức của Goblin. Vì nó không thể hấp thụ Mana xung quanh nên kỹ thuật Mana Zone hoàn toàn vô dụng nên hắn dùng đến chiết tách để gây ảnh hưởng xấu lên Goblin

Trong lúc hắn tùy tiện làm nhận thức của Goblin đình trệ, đôi bàn tay theo bản năng gạt phăng đi sợi dây đang điều khiển những sợi dây xung quanh nó đứng khiến nó không thể dùng kỹ thuật chiết tách. Lợi dụng cuộn giấy của Raphel viết ra, vô số chữ Rune đáng lý phải tập hợp lên cơ thể hắn nhưng vì sự đặc thù nên số chữ đã ra hết bên ngoài tạo thành một khối cầu Rune nằm gọn trong lòng bàn tay hắn

Cả Raphel và Goblin đều ngạc nhiên vì nếu không có ngôn từ trên cơ thể thì hắn không thể bộc phát sức mạnh, khi ngôn từ không thể dùng được thì hắn không thể dùng đến Rune cổ đại nhưng ngay tại đây! Ngay tại lúc này hắn đang dùng Rune cổ đại để lấy một vùng không gian bị chữ Rune chuyển hoá thành năng lượng tối làm gia tăng áp lực lên toàn bề mặt tâm trí Goblin, ảnh hưởng đến việc nhận thức của nó bị nghiền ép đến không thể thở, mất thăng bằng cùng với sự sụp đổ về mặt tinh thần tạm thời. Đáng ra nó không thể bị ảnh hưởng nặng đến vậy nhưng vì ký sinh lên hiện thực của Akira mà nó sẽ dễ dàng chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nếu hiện thực của nó bị sự tấn công từ bên ngoài (hiện thực Akira)

Ma pháp tối có nhiều mô hình lẫn cách thức hoạt động, từng mô hình sẽ chứa nhiều lỗi vì chúng chính là bug của thế giới. Chúng chỉ vô tình được con người phát hiện ra và khống chế, cải tiến để sử dụng được

Sử dụng năng lượng tối cũng tác động xấu lên hiện thực của hắn, thứ đầu tiên bị ảnh hưởng chính là thế giới quan của hắn xuất hiện lỗi, dù đôi chân vẫn còn đó nhưng cơ thể đã áp sát khuôn mặt của Goblin làm nó tập trung lắng nghe nhưng lại không hề nghe thấy tiếng bước chân nào. Ban đầu hắn tạm thời kiểm soát ý thức Goblin để hạn chế chiến lượt Goblin đề ra, nó sẽ chỉ dựa vào đôi tai khi nó không thể nhìn thấy, phán đoán kịp thời nhưng nếu hiện thực của hắn đã xuất hiện lỗi thì đồng thời Goblin cũng sẽ xuất hiện lỗi và nó không thể biết, khi nó chỉ biết dựa vào linh cảm để tránh né một cú đấm trực diện thì khối cơ bắp chân hắn đã xoay chuyển theo hướng hắn chỉ định

Trong mắt Goblin thì đôi chân vẫn còn nguyên vị trí cũ nhưng trong hình ảnh của Akira thì đôi chân đó đã nghiêng xuống, một cú đá móc chặt vào khớp cổ của nó phát ra âm vang "bốp!" giao động cả bề mặt nhận thức xung quanh Goblin

Khối cầu thực tại tự sụp đổ chính nó, đồng thời áp lực mà Akira gánh chịu sẽ gia tăng, cơ thể hắn muốn đập nát bộ não để bản thân không vì sức ép của thực tại mà phát điên trong hoảng sợ. Nếu không phải đặc thù bất tử của Akira giúp hắn tái tạo các tế bào đã mất thì sau cú đá đó chắc chắn hắn sẽ chết ngay tức khắc trước sức ép to lớn

Tuy không được bọc đấu khí nhưng thông qua lực sút thì nó thấy được bản năng chiến đấu trong Akira vẫn còn đó. Tuy không được đầy đủ nhưng dựa vào linh cảm mách bảo thì hắn vẫn có thể né trong vô thức làm nó hơi run sợ

"Ngài vẫn mạnh như thế dù tất cả chỉ dựa vào phản xạ cấp thấp."

Cột sống Goblin vốn bị hắn bẻ gãy thực tại để gây thêm sát thương nay được khôi phục như lúc trước. Nó âm trầm điều chỉnh các khớp cổ nhìn cẩn thận vào hắn trong lúc chuyển động xoay khối cầu để rời khỏi hiện thực của Akira. Để lại một "thực thể khác" vô tình lọt vào rồi thừa hưởng ít năng lực của nó

Thừa hưởng tốc độ của âm thanh, trong một cái chớp mắt Goblin với lồng bàn tay đầy máu xuyên thủng lồng ngực Raphel cùng một lực khủng bố, tạo ra tiếng nổ siêu thanh vang vọng khắp không gian. Sự kinh ngạc làm hắn mở to ánh mắt ngạc nhiên trước viễn cảnh vừa được trông thấy. Một dạng tồn tại như Raphel vẫn dễ dàng bị tác động lên như thế thì hắn tự hỏi bản thân sẽ ra sao nếu bị nhắm trúng

Dù cảm thấy đau đớn nhưng cô không hề gào thét hay khóc lóc. Cô biết mình phải nhẫn nhịn trơ mắt nhìn kết quả đang bỏ trốn đúng với ý mình muốn. Nếu nó chọn cách rời khỏi hiện thực của Akira, nó sẽ chịu nhiều rủi ro đi kèm với liên hệ với hiện thực, thực tại của bản thân yếu đi. Các  năng lực của nó buộc phải đánh mất vào tay một sự tồn tại khác, nếu Akira có thể giết được "thực thể khác" vừa mới vô tình lọt vào thì hắn hoàn toàn có thể hấp thụ toàn bộ đặc tính của Goblin trước đó, vô tình phát triển bản thân lên một mức độ đủ để bảo vệ chính mình nếu bắt gặp một mối nguy nào đó

Vấn đề lúc này của cô chính là làm thế nào để loại bỏ thực thể không hề tồn tại này ra khỏi hiện thực của Akira, đối với cô thì thứ này không khác nào là virus ảnh hưởng đến bộ máy chủ mà cô đang hoạt động dựa vào nó. Nó có thể loại bỏ cô nhưng cô không thể làm gì được nó, nó vốn là thực thể giả tưởng tự ý thức lên một sự tồn tại nằm ngoài sự hiểu biết của cô, chính vì không có kiến thức nên cô đã bị nó xiềng xích vào quy luật tự nhiên theo một cách không mong muốn

Tâm trí của cô đang rối loạn bởi cơn đau ngoài thể xác, dù gì cô cũng mới vài tuần tuổi, chưa thể chịu đau như người lớn. Đồng thời thể trạng hiện tại của cô đang yếu đến mức đã bị ảnh hưởng của giao động không gian vừa rồi làm suy yếu. Cô phải đánh thức ký ức bản thân cũng như củng cố phần máu thịt cho Akira, sự liên kết của cả hai sẽ giúp cô mạnh lên

Trong góc nhìn của hắn, hắn quan sát dáng vẻ đã thu nhỏ bằng với Goblin phổ thông nhưng vẫn bối rối khi không biết phải làm sao, vừa rồi khi hắn định lao lên thì bị nó cắt phăng đi cánh tay trong chớp mắt để lại luồng khí đen ăn mòn lớp thịt trên người hắn

Luồng khí áp đè nén nhận thức của hắn khiến tầm nhìn Akira tràn ngập màu sắc sợ hãi, cảm xúc của hắn rơi vào hỗn độn trong phút chốc nhưng kịp hít lấy hít để vài ngụm oxy rồi tìm lại sự điềm tĩnh vốn có. Sự bàng hoàng, hoảng loạn vừa dịu xuống thì hắn lại nhận ra cánh tay bị cắt rời không thể nối lại vết cắt được như cũ

[Ma pháp này...Là Ma pháp tối cấp cao? Vừa rồi khi sắp rời đi không lẽ nó còn để lại tàn dư của Ma pháp cấm đó...Chuyện này thật sự rất tệ, vô cùng tệ! Con mẹ nó chứ]

[Mình đang sợ sao? Phải rồi... Dính phải Ma pháp đó sẽ làm ảnh hưởng lên nhận thức của bản thân, khuyếch đại sự sợ hãi lên một loại hoảng loạn điên rồ. Đến mức mọi thứ đều trở nên điên loạn...Loại Ma pháp có thể ảnh hưởng lên tâm trí này ngoài kỹ thuật Ma pháp âm thanh kết hợp với Ma pháp nước để sự truyền âm có thể lan nhanh vào từng ngóc ngách trong mạch máu sau đó dùng kỹ thuật đảo lộn nhận thức khiến mình mất khả năng khống chế đâm ra sợ hãi ra thì còn một loại Ma pháp mình chắc chắn nó là nguyên nhân nhất. Chắc chắn là Ma pháp tối, nó còn ngăn chặn khả năng tái tạo của mình và quấy nhiễu tâm trí, thằng khốn Goblin trước lúc rời đi đã đánh đổi một vật nào đó để đặt lại tàn dư Ma pháp tối cho con Goblin trước mắt...]

Hắn không ngừng thở dốc vì chưa hết hoàn hồn với cảm giác chấn động đến ám ảnh, sau sự việc vừa rồi Akira tự thì thầm trong lòng mình rằng -Bản thân vẫn còn quá yếu để đề kháng lại một phần Ma pháp của nó- Khi cơn đau cứ kéo dài không có dấu hiệu phục hồi thì ngay lập tức hắn thực hiện hành động dung nạp Mana thuần khiết trực tiếp từ hồ nước để chữa lành cánh tay đã mất theo cách cực đoan. Người bình thường nếu uống trực tiếp chất lỏng có chứa lượng lớn năng lượng thuần khiết bên trong thì sẽ xáo trộn các chức năng của cơ thể, sụp đổ suy nghĩ và làm tốc độ quay của năng lượng trong lõi lên một mức khủng khiếp, khiến chúng chịu sự quá tải sinh ra lượng lớn Mana thuần túy dư thừa, dẫn đến kết quả là lõi bị nổ cùng với cơ thể người uống

(Điều này thật điên rồ!)

Raphel mơ hồ nhìn thấy hắn chạy tới hồ nước để tự cứu lấy mình

[Phải rồi...Mình có khối cầu thực tại từ khi nào? Khoan khoan...Lúc ấy mình có đánh trúng nó đâu mà cướp được khối cầu thực tại? Cái đệch! Có lẽ đó chính là lúc nó vay mượn năng lượng từ mình, con mẹ nó thứ quyền năng chó chết! Độc quyền (điều khiển thực tại)  thì còn tự hào chứ nếu mà người khác vẫn có được thì sẽ lạm phát mất, giá trị còn đâu giá trị còn đâu!]

Dưới ánh mắt của hắn, thể trạng Raphel vốn đã rất yếu sau khi cả hai băng qua nhiều thực tại cao cấp. Dù Goblin trước mặt không biết dùng Ma pháp hay đang dựa vào Ma pháp tối mà Goblin trước đó để lại thì sức tấn công của nó vẫn vô cùng khủng bố. Đặc tính bẩm sinh của loại tồn tại luôn khó đoán hơn bất kỳ cá nhân nào khác, có lẽ con Goblin trước mắt đang nắm giữ đặc tính của một vật chất khủng khiếp nào đó giúp nó đạt được loại vô địch trong vô thức

Những gì vừa xảy ra chỉ mới là hai giây, tuy Raphel ít bị ảnh hưởng từ thể xác nhưng nếu thể xác tổn hại quá nghiêm trọng thì vẫn sẽ khiến cô đau đớn đến kiệt sức mà ngất đi, cơn đau mà cô cảm nhận được nhân đôi khi Akira bị thương, tính liên kết của cả hai đang chia sẻ nỗi đau cho một bên là Raphel

Nhìn cái bóng đang phanh thây cô bé làm lòng ngực của hắn đặt nặng vấn đề về mặt đạo đức, khi nó chuyển ánh mắt sang nhìn Akira, hắn lập tức cắn răng lao nhanh một cách chóng vánh, lợi dụng cuộn phép mà cô đưa cho hắn để vay mượn năng lượng xung quanh và giúp hắn có thể dùng được Ma pháp gió Đế cấp, lợi dụng cuộn giấy khác để vay mượn năng lượng xung quanh làm thành một lớp giáp đấu khí vững chắc chặn những áp lực khi hắn di chuyển với tốc độ âm thanh. Tiếng bước chân lúc đạp lên mặt hồ tạo ra tiếng lách tách trong vùng không gian tĩnh lặng, một vùng không gian trải dài mênh mông, yên tĩnh đến đáng sợ. Con ngươi hắn chợt co lại khi nhìn thấy lũ thủy quái cứ tấp nập bơi lúc nhúc trong mảng tối dưới mặt hồ Mana thuần túy, vô số sinh vật có nhiều bộ khung xương quái dị nhô ra, cấu tạo kỳ lạ khiến tâm trí hắn bị ảnh hưởng nghiêm trọng tựa như có ai đó tác động lên nhận thức, năng lượng bên trong hắn

Ngụm máu từ dạ dày của hắn phun trào ứa đầy mắt, mũi, miệng và lỗ tai. Hiện tượng bị thực tại nghiền ép bắt đầu xuất hiện trên cơ thể hắn, tuy mọi chuyện chỉ mới diễn ra trong tám giây nhưng đủ để đánh sập tâm trí kiên định của hắn. Hắn chẳng qua chỉ là người bình thường, không thể chịu được cơn đau đến điên dại và cả áp lực sinh tồn trong suốt đường đi. Hắn cố hít thêm mấy hơi để giữ bình tĩnh liền liếc sang cánh tay đã phục hồi nhưng chỉ có ba ngón, một cấu tạo kỳ lạ vừa xuất hiện trên cơ thể hắn, đặc điểm của bẻ cong thực tại cấp Metron đang gây lên cho hắn

Từ cách di chuyển như thú hoang, Goblin bất ngờ thay đổi dáng chạy thành vận động viên nước rút đang lao đến

Cái xác chỉ còn mỗi cái đầu và hậu môn của cô là nguyên vẹn đang không ngừng run rẩy, cô cắn răng để ngăn mình không được khóc, cơ thể cô bị nó móc sạch nội tang bên trong còn giật đứt từng khúc ruột và quấn chúng quanh hông mình để thoả mãn cái sở thích bệnh hoạn của nó. Trông thấy vẻ khiếp sợ của Akira khi nó chạy đến phía hắn, nó bỗng ngửa cổ cười thật lớn. Trong âm điệu điên cuồng và tự mãn đó, nó dùng lực đấm nặng hàng tấn giáng xuống cơ thể đang co giật của hắn. Tiếng xương gãy, lồng ngực nát vụn, máu và thịt văng tứ tung liền bò lúc nhúc lên cánh tay Goblin. Nhận thấy nguy hiểm mách bảo khiến nó nhanh chóng nắm lấy các tế bào chưa kịp chui vào lớp da của nó rồi đẩy một lực mạnh mẽ khiến các tế bào mà hắn đang âm thầm điều khiển rơi xuống

Để mà nói thì nó của hiện tại không thể bị ảnh hưởng bởi những lớp thực tại mềm yếu như thế này, chỉ khi có sự giao động mạnh mẽ trong không gian mới khiến bản thân nó nhận được một thông báo hướng đến sự nguy hiểm sắp đi tới. Còn Akira vừa không cảm nhận được giao động trong không gian, vừa yếu đuối để dễ dàng bị nhiều lớp thực tại mềm gây áp lực, nói cách khác môi trường xung quanh chỉ có lợi cho Goblin và hắn cảm thấy hư cấu khi nó vẫn hoạt động được bình thường, không bị bất kỳ tổn hại nào giống hắn. Nếu là bình thường thì hắn sẽ nghĩ -Kiểu gì cũng có nữ chính xuất hiện ứng cứu- Nhưng bây giờ bộ não của hắn đã quá mệt để nghĩ ra một câu đùa như thế, việc cầu cứu qua tình huống hiện tại đối với hắn đã là một lời cầu cứu vô ích

Hiện thực đang giao động kịch liệt, không còn khối cầu thực tại để hắn tác động lên không gian được nữa. Lực chiến mà hắn có được không lâu đã phải chạm đáy đành dựa vào hồ nước để liên tục tái tạo các tế bào mới chết. Không gian nào cũng như đang bài xích hắn, mọi việc đều không thể thuận lợi từ đầu tới cuối, hắn chỉ muốn thầm trách hiện thực nghiệt ngã và đầy suy nghĩ cầu được sống. Goblin ngạc nhiên khi mình đột ngột trở nên mạnh đến vậy nhưng nó không quan tâm nữa, nó cười lớn trên tay còn đang ẵm cơ thể Raphel chỉ còn cái đầu nối dài với khung xương kéo xuống lớp áo choàng che đi nửa phần dưới chưa bị tác động đến

"Tao sẽ chơi cô bé này thật lâu!"

[C...Cái...!]

[Con chó! Thể loại kinh tởm gì thế này!?]

[Thằng chó khốn nạn!]

"HÁ HAHAHAHAH HÁ HÁ HÁ!!! THẬT THÚ VỊ! CÁI KHÔNG GIAN NÀY THẬT THÚ VỊ! CÁI THẾ GIỚI NÀY THẬT THÚ VỊ!"

[Nó có thể đọc được suy nghĩ của mình?]

"..."

"Nào, la hét đi~La hét~~~Để tao tha cho mày một mạng sống~"

Những tựa game hắn từng chơi chưa từng có tiền lệ một NPC Goblin nói tiếng người như nó, hắn tập trung suy luận từng câu nói vừa rồi liền đưa ra một nhận định. Nằm ở ngữ điệu khá giống Con người quen thuộc mà hắn liền nhận ra bản thân đã bị đồng hoá vào một nơi kỳ quái

"SAO MÀY KHÔNG LA HÉT NHƯ NHỮNG THẰNG ANH HÙNG TRƯỚC ĐÓ?!!"

"LA LÊN ĐI, CẦU XIN TAO ĐI, CẦU XIN TAO NHƯ CÁI CÁCH NHỮNG CON ĐIẾM TRƯỚC ĐÓ ĐÃ LÀM ĐI..."

"ĐÂY LÀ KẾT CỤC CHO NHỮNG KẺ DÁM KHINH THƯỜNG TAO, KHINH THƯờNG MỘT THIÊN TÀI NHƯ TAO RỒI CHÚNG CŨNG BỊ TAO CHỊCH ĐẾN CHẾT! HAHAHA! BIỂU CẢM KHI CHẾT CỦA NHỮNG NPC Ở ĐÂY THẬT PHONG PHÚ! ĐÚNG VỚI HÌNH TƯợNG TAO MONG MUỐN..."

[Con Goblin trước mặt chính là người chơi đang điều khiển sự vận hành của thế giới này à...]

Hắn nghĩ vậy

Hắn không đáp lại nó mà chỉ trầm ngâm nghĩ đến vấn đề vừa rồi. Hắn không chắc lắm về giả thuyết thế giới game nhưng nếu là isekai thì mọi chuyện đều có thể xảy ra. Điều mà hắn cần biết lúc này là thế giới đó có phải là thế giới giả tạo của hắn hay không

"MÀY THẬT GIỐNG ĐÁM CREP TAO THƯờNG TRA TẤN, LUÔN CHO RẰNG MÌNH LÀ KẺ MẠNH, NHẤT LÀ LŨ PHỤ NỮ. CÁI KẾT CHO BỌN CHÚNG LUÔN LÀ CHẾT TRONG ĐAU ĐỚN..."

"TAO YÊU CÁI THẾ GIỚI NÀY QUÁ ĐI MẤT! NGOÀI KIA QUÁ HOÀN HẢO, TAO QUÁ HOÀN HẢO, CUỘC SỐNG QUÁ HOÀN HẢO VÀ SỰ QUÁ HOÀN HẢO CŨNG RẤT RẤT RẤTTTTT NHÀM CHÁN! MÀY CÓ BIẾT KHÔNG...TAO...TAO CHẾT MẤT! TAO MUỐN VĨNH VIỄN Ở TRONG THẾ GIỚI NÀY, ĐẦY KÍCH THÍCH VỚI NHỮNG BIỂU CẢM CHÂN THẬT. MÀY BIẾT ĐẤY, TAO HOÀN HẢO NÊN NHỮNG NGƯờI XUNG QUANH ĐỀU GIẢ TẠO ĐỐI VỚI TAO, SỐNG MÀ PHẢI GIỮ HÌNH TƯợNG LÀ VÔ CÙNG, VÔ CÙNG VÔ CÙNG~ÁP LỰC!"

"CÓ LẼ MÀY CŨNG LÀ MỘT NGƯờI CHƠI BỊ CHUYỂN VÀO ĐÂY NHƯNG CŨNG CÓ LẼ MÀY LÀ NPC, CÁI NÀO KHÔNG QUAN TRỌNG."

"Ở ĐÂY TAO TOÀN QUYỀN TÌM KIẾM SỰ KÍCH THÍCH MỘT CÁCH CHÂN THẬT...NHƯ ĐÁM NHÓC QUÝ TỘC TAO ĐÃ GẶP, CHỦ QUAN ĐẾN ĐÀN ÁP TAO ĐỂ RỒI KẾT CỤC CỦA CHÚNG NÓ LÀ PHẢI CHỊU SỰ TRA TẤN, DÀY VÒ VÀ LÀM CÁI MÁY ĐẺ CHO TAO HÀNG NGÀY. CHỈ CÓ ĂN VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ ! MÀY CÓ THỂ TƯởNG TƯợNG RA BIỂU CẢM CỦA CHÚNG NÓ...TẤT CẢ! TẤT CẢ!!!"

Dấu hiệu mất đi lý trí tạm thời là do Goblin đã bị ảnh hưởng một phần bởi câu truyện do Goblin lúc trước để lại. Sự chìm đắm trong tình dục là đặc điểm trong câu truyện Goblin viết ra

"NHƯ CÔ TA! NHƯ CÔ TA VÀ CÔ TA, CÔ TA NỮA, CÔ TA, CÔOOOO TAAAAA!!!! HAHAHAHAHA!!!"

[Điếc tai thật sự...sao nó không đâm thủng màng nhĩ của mình đi nhỉ, vậy là đã rõ...Gã có nhận thức về cái hoàn hảo của thế giới nhưng lại không biết sự giả tạo bên trong nó...]

Tay chân hắn bị băm nát, dưới tác động của Ma pháp tối còn sót lại lúc trước khiến hắn bất lực mà ngồi dựa lưng vào góc cây mặc cho nó đâm chọt

[Thứ Ma pháp chó chết...Cảm giác sợ hãi đang từ từ ngấm vào tinh thần mình...]

Sau khi qua cơn phấn khích mất kiểm soát, nó bắt đầu bình tĩnh lại và ngồi xuống nhìn vào biểu cảm trên gương mặt Akira bèn nhíu mày nghi hoặc

"MÀY CÓ LOẠI CẢM XÚC KHIẾN TAO THẬT QUEN THUỘC...KHI VÀO GAME LINH CẢM CỦA TAO ĐÃ TĂNG ĐẾN MỘT MỨC NÀO ĐÓ VÔ CÙNG CAO. NẾU MÀ NÓ MÁCH BẢO THÌ CHẮC CHẮN LÀ SỰ THẬT...TAO TỪNG GẶP MÀY Ở ĐÂU TRONG GAME RỒI SAO? NHƯNG TAO ĐÃ ĐI HÀNG CHỤC CÁI THẾ GIỚI RỒI MÀ NHỈ? ĐÁNG LẼ MÀY PHẢI CÁCH XA TAO MỘT KHOẢNG CÁCH LỚN RỒI CHỨ? HAY...MÀY LÀ QUẢN LÝ TRONG GAME?"

[Đúng là vậy. Hà hà hà mình cũng có loại cảm giác đó. Hơn nữa nó rất quen thuộc]

[Loại niềm vui này là gì? Hà hà hà...Hahaha mình thật sự làm sao thế này hahaha?]

[Đây là tâm trí ở thế giới trước? Hơn nữa còn là khoảng khắc đầu tiên khi mình giết một Con người...]

"HAIZZZ...KỆ ĐI, TAO SẼ KHIẾN CON BÉ NÀY ĐẺ HÀNG NGHÌN ĐỨA CON NHƯ NHỮNG CON ANH HÙNG ĐỜI TRƯỚC. CHÀAAAA...NÓ LÀM TAO NHỚ ĐẾN MÙI VỊ CỦA CON GÁI CỦA ANH HÙNG...TRÁI HỒNG ĐÀO MÀ TAO TỪNG ĂN VÀ PHẢI NGHIỆN NÓ SUỐT MẤY NĂM QUA."

"TIẾC LÀ CON HÀNG ẤY CHỈ DÙNG ĐƯỢC VÀI NGÀY LÀ CHẾT, NHỮNG LẦN SAU DÙ TAO ĐÃ CỐ KIẾM MẤY CON ĐIẾM KHÁC THÌ VẪN KHÔNG THỂ TÌM LẠI THUỞNG THỨC LẦN ĐÓ."

"ÂM THANH NGỌT NGÀO CỦA NÓ KHI VAN XIN TRONG TUYỆT VỌNG XUẤT HIỆN TRÊN GƯƠNG MẶT XINH ĐẸP CỦA NÓ, ĐÓ CHÍNH LÀ CẢM GIÁC SUNG SƯỚNG NHẤT MÀ TAO TỪNG TÌM THẤY. CHƯA KỂ, THỊT CON BÉ CŨNG RẤT NGON, NƯỚC DÙNG ĐƯỢC CHIẾT XUẤT TỪ LÕI MANA CỦA NÓ LÀM TĂNG THÊM HUƠNG VỊ DỊU NHẸ KHIẾN TAO PHẢI MÂN MÊ TỪNG MIẾNG THỊT KHI CẮN XÉ CHÚNG. VỪA NGON, NÓ CÒN GIÚP CHO TAO TIẾN HOÁ LÊN HỌC GIẢ."

"CẢM ƠN MÀY...CẢM ƠN MÀY VÌ ĐÃ MANG ĐẾN CHO TAO MỘT TRẢI NGHIỆM TƯƠNG TỰ MÀ TAO ĐÃ TÌM KIẾM SUỐT BẤY LÂU, TAO SẼ ĐƯỢC TRẢI NGHIỆM LẠI CẢM GIÁC MÀ TAO CỦA NHỮNG NĂM QUA ĐANG TÌM KIẾM DÙ CÓ CHU DU QUA NHIỀU THẾ GIỚI. CON BÉ BỊ CÂM NHƯNG TAO VẪN CÓ CÁCH ĐỂ NÓ LA HÉT, MÀY CÓ THỂ YÊN TÂM KAKAKA!!!"

[Quả nhiên...Thế giới trước luôn thao túng Con người để họ dần hình thành lên lối suy nghĩ điên loạn. Trong cái điên loạn ấy đối với bọn họ thì nó vốn là một xã hội được vận hành một cách bình thường. Nhưng đối với mình thì nó hoàn toàn mất trí]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro