Chapter 9: Bút Pháp Của Thực Tại(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những khối băng đều toả ra từng đợt hàn khí xung thiên lạnh thấu xương khiến cơ thể hắn run rẩy nhưng cùng lúc đó lại có một sự giác ngộ về thế giới mình đang đến

Hắn nhanh chóng tập hợp hết thông tin đã thu thập được để suy luận ra nhiều thứ sâu xa hơn và mau chóng hỏi Raphel về hiện tượng sắp diễn ra

"Raphel, tôi bất chợt cảm thấy cực kỳ hưng phấn...Dù cơ thể đang rất lạnh nhưng tôi vẫn cảm thấy mình đang mạnh lên một cách bất thường, không lẽ khối băng này chính là Mana được kết tinh lại sao?"

'Vâng.'

Trông thấy tiến triển thuận lợi, cô cũng chỉ gật nhẹ đầu để hắn an tâm hơn trong việc hấp thụ thêm nhiều Mana thuần khiết xung quanh. Trong lúc buồn chán vì chỉ có đi và đi hấp thụ, Akira tiếp tục hỏi cô về làm thế nào để trở nên mạnh mẽ khi không thể sử dụng Ma pháp đồng thời là tìm hiểu thêm về thế giới, về đa dạng chủng loại

Akira cảm thấy bên trong hắn có một lớp màn mỏng nhưng rất cứng, chúng vừa mờ mờ ảo ảo đang xoay tròn cạnh trái tim đang đập của hắn, chúng nhỏ hơn sợi thủy tinh hàng trăm nghìn lần nhưng lại cứng hệt như sắt thép

Hắn hỏi Raphel về chuyện :"Con người khi bất tử liệu có trúng độc rồi chết được không?". Liền được cô gật đầu giải đáp, có vẻ như sau khi cô nhớ thêm một chút ký ức thì tính cách cũng dần trở nên ôn hòa hơn, đã ít tỏ ra thái độ lạnh lùng như hồi cả hai vừa gặp mặt

Raphel muốn hắn biết được chính xác từng chi tiết nên cô tạo ra một cục đất và vẽ thành hình dáng của từng chủng loại. Tiếp đến cô liền dùng khẩu hình khi chỉ lên những cơ quan sẽ bắn ra nọc độc tiếp xúc lên cơ thể của hắn

'Cơ thể của Shiro không hoàn toàn sản sinh ra chất kháng độc tố nào nên nếu vô tình dẫm phải thì Shiro sẽ bị chất độc giết chết ngay lập tức!'

Lời nói của cô tuy không cảm xúc nhưng nó bao hàm lời cảnh cáo rất rõ, sẽ chết ngay lập tức chính là sẽ không kịp phản kháng, cái chết sẽ đến cực kỳ nhanh chóng khiến hắn hơi hãi hùng vì nơi hắn đi qua đều là những vùng đất nguy hiểm. Hầu hết các động vật, côn trùng và cả những thực vật đều sở hữu từng loại độc tố riêng, cho nên hắn không cảm thấy an toàn sau khi nghe cô nói

"Hà..."

Akira thở dài

"Đúng rồi nhỉ..."

[Chất độc đơn thuần chỉ là do chúng xâm nhập vào hệ thần kinh, vào máu và làm tê liệt các dây thần kinh gây giảm chức năng và hệ miễn dịch của con người...]

[Bất tử này chỉ là phục hồi và tái tạo tế bào, tái tạo các bộ phận, xét chung thì con người vẫn có khả năng dính phải độc tố và nếu dây thần kinh bị tê liệt sẽ khiến các mạch máu bị tắt nghẽn gây ra tử vong]

[Cái này chẳng phải là thứ phức tạp vậy mà bây giờ mình mới nghĩ đến...Vấn đề này cần mình chú ý đến nhiều hơn]

[Chưa kể, các loài sinh vật đã sống và tiến hóa qua hàng trăm triệu năm như lời em nó nói...Ắt hẳn chúng phải tiến hoá để thích nghi và khắc chế chúng ta chứ nhỉ. Mình hỏi thừa rồi, nhưng còn Ma pháp thì sao? Sự sống phải tạo ra một thứ gọi là Ma pháp khắc chế lại bọn chúng chứ?]

"Này Raphel, Ma pháp chữa trị của thế giới này có chữa được độc tố không?"

"..."

'Có, nếu nó được công nhận là ma pháp cấp Thánh.'

'Còn nếu là ma pháp hạ cấp thì nó không có đủ khả năng loại bỏ độc tố mà chỉ có thể làm giảm quá trình nhiễm độc.'

"Làm giảm tức là làm chậm đi tốc độ lây lan khi chúng xâm nhập vào máu của chúng ta á?"

'Đúng, nhưng độc ở thế giới này khác với thế giới của Shiro. Ở đây Raphel sẽ phân ra hai loại chính, đó là độc ăn vào hệ thần kinh và độc ăn vào Mana. Độc ăn vào hệ thần kinh thì chắc Shiro đã biết còn độc ăn vào Mana thì hơi khó giải quyết.'

'Vì nguồn cơn của nhiễm Mana đều đến từ tạp chất năng lượng nên Raphel sẽ nói thật chi tiết ở nhiễm Mana.'

Cô xoa cánh tay một cách nhịp nhàng, vẽ từng chữ cái lên lòng bàn tay trắng nõn và mềm mịn ấy rồi ấn ấn vào những vị trí quan trọng của từng cơ quan

'Đầu tiên thì cơ thể của mọi loài sinh vật đều có nguồn Mana cho riêng mình nên ngay cả khi không có lõi thì vẫn sẽ có nguồn Mana thuần khiết tự sản sinh, tuy ít nhưng nó chính là một nguồn sống chủ yếu nên vẫn sẽ bị lây nhiễm. Còn nữa, hãy ví Mana tạp chất như những nguyên tố hoá học cơ bản khác trong cơ thể Shiro.'

[Em ấy đang lấy ví dụ bên thế giới mình để dễ hiểu hơn ư...?]

'Có lẽ Shiro đều biết từng vật chất đều có nhiều nguyên tố để tạo lên nhưng chúng đều có số lượng nhất định. Vậy khi Shiro nhiễm Mana tạp chất chính là hấp thụ quá nhiều nguyên tố nào đó dư thừa dẫn đến tổn hại cơ thể, ở thế giới này chính là quấy nhiễu năng lượng và tắt nghẽn.'

'Bây giờ là quá trình để chất độc được phát tán. Vì Mana luôn tự di chuyển dọc khắp cơ thể để đảm bảo sự ổn định nên cứ xem chúng như máu, bây giờ có một viễn tưởng khi Shiro dính độc thì quá trình sẽ xảy ra ba giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên chính là bạo phát, khi Shiro nhiễm bệnh thì sẽ bị rò rỉ làm thất thoát Mana thuần túy ra bên ngoài không thể khôi phục bởi Shiro đã bị nhiễu loạn trong việc cân bằng Mana. Sự đánh lừa ấy khiến cơ thể người bệnh tự hấp thụ quá nhiều tạp chất từ bên ngoài vào và trung hoà nó với năng lượng của bản thân không thể kiểm soát.'

"Ý em là người nhiễm sẽ không thể khôi phục Mana?"

'Đúng.'

'Đây là một bệnh dịch cực kỳ nguy hiểm vì nó lập tức đồng bộ khắp cơ thể, khi Shiro rò rỉ Mana bị ăn mòn đó ra bên ngoài thì ai đó sẽ vô tình hấp thụ, từ đó sự ăn mòn lại diễn ra ở một cá thể khác trong vài ngày từ khi tiếp xúc.'

Trong sự hoang mang, hắn buộc miệng hỏi: "Cái thứ đang ăn mòn năng lượng đó là gì? Và bản chất của nó là như thế nào?"

'Thứ ăn mòn...? Để Raphel xem.'

'Có nhiều nhà nghiên cứu Ma pháp cũng từng đặt ra các giả thuyết cho thứ ăn mòn đó chính là năng lượng tối, bằng một cách nào đó mà năng lượng tối lại xảy ra quá trình tự chuyển đổi của nó để sinh ra vật chất tối. Nhưng đó là điều bất khả thi! Vì điều kiện để năng lượng tự tổng hợp thành vật chất phải cần rất nhiều thứ khả dĩ khó có thể xảy ra trong tự nhiên.'

[Quả thật...Quy cho nó là một năng lượng bí ẩn là đúng nhưng đoán ra ý muốn là chuyển hoá thành vật chất lại không hợp lý]

'Tiếp tục nhé. Lúc này người nhiễm bệnh sẽ hứng chịu cơn đau và sụt giảm nhận thức do thứ ăn mòn đó gây nên. Nhưng nó vẫn có thể phục hồi bằng thời gian, các món vũ khí tăng nhận thức hoặc nhiều thứ khác...'

'Giai đoạn hai là phá rối, khi ăn mòn đã ngấm đủ sâu thì nó sẽ ngăn chặn hoàn toàn dòng chảy bên trong lõi sản sinh Mana. Như một con Virus đánh lừa hệ miễn dịch cao cấp trong cơ thể Shiro, từ đó nhanh chóng ăn mòn hệ miễn dịch. Tính ăn mòn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thần kinh và khiến liên kết Mana giữa người bệnh bị giảm mạnh...Điểm dễ thấy nhất chính là Mana của người bệnh sẽ mờ đục không còn màu sắc của lõi và chúng sẽ tự sụp đổ gây nên tổn thương đến chủ thể.'

"Ực!"

'Giai đoạn ba cũng là giai đoạn người bệnh nắm chắc cái chết trong tay. Khi ấy tính ăn mòn đã đồng hoá toàn bộ Mana người bệnh khiến cơ thể của họ bị ô nhiễm nặng phát ra một mùi hôi của sự phân hủy. Cách duy nhất để cứu chữa người bệnh chính là sử dụng Ma pháp Thần cấp để cứu sống hoặc Ma pháp cấp Đế để đảo ngược quá trình chuyển biến của người bệnh.'

[Nguồn cơn từ năng lượng tối, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra nhiều biến số hệt như Neutrino đa nhân cách. Và khi nó xuất hiện thì chắc chắn thứ dịch bệnh đó sẽ giết rất nhiều người...]

[Hmmm...Cứ nghĩ game nhiều mạng hóa ra vẫn là một mạng]

Hắn uống ngụm nước từ trong túi của Raphel rồi tiếp tục đặt câu hỏi

"Làm sao con người có thể khẳng định được là do vật chất tối? Con người đã tiên tiến đến mức chế tạo ra các cổ máy mạnh mẽ rồi sao?"

'Không hẳn, ban đầu một số cá thể mang đặc tính giúp họ cảm nhận hay nhìn thấy được nguồn Mana của từng người một cách rõ ràng. Khi một người bị nhiễm giai đoạn hai thì trong Mana của họ chính là màu sắc trong suốt đầy lỗ thủng mini đang lan rộng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy hàng đống cái bóng cự quậy trôi nổi xung quanh dòng Mana đó nên người ta mới đặt cho nó là vật chất tối đang ăn mòn chủ thể.'

[Hmm...Năng lượng tối từ đâu xuất hiện rồi chuyển đổi thành vật chất tối, từ vật chất đó lại tác động lên năng lượng...Khó hiểu]

[Biến số xác xuất để chuyển đổi năng lượng...Sống trong một không gian mà luôn diễn ra vô hạn các biến số thì nhiễm Mana là một căn bệnh nguy hiểm. Chính vì thế mà em ấy mới cảnh báo mình rằng rất nguy hiểm sao?]
.
.
.
.
Địa hình phía trước bât đầu trơn nhẵn bởi lớp băng sương dày cộm, từng khối băng mang cái nóng hơn trăm độ liên tục tác động trong không gian bằng một cách nào đó mà Mana thuần khiết lại ít đến đáng thương

Trong cái rét gần trăm độ liền xuất hiện hai bóng người một lớn một nhỏ chậm rãi bước về phía trước, trên tay Akira có cầm một khối băng mà hắn vừa nhờ Raphel lấy xuống giúp không phải vì vũ khí mà là hắn đang kiểm tra Ma pháp mà mình đang có sẽ mạnh đến mức nào. Mục tiêu mà hắn đề ra chính là phải làm tan khối băng này trước khi Mana cạn kiệt, ngay bây giờ hắn đang thử độ nóng của ngọn lửa vì hắn là người tạo ra chúng nên sẽ không biết ngọn lửa có sức nóng như thế nào

[Chà...Nó tan chảy rất lâu, để mà nói thì nhiệt độ chắc cũng khoảng ba trăm, bốn trăm độ C thôi à~]

'Có một loại khoáng chất được gọi là Betan, thường được dùng trong những ngành công nghiệp nặng và vì tính đắt đỏ nên những món vũ khí khi được làm ra đều có giá thành rất cao, một phần vì nguyên liệu nhưng phần lớn chính là khi công thức để gia công, tạo nên món vũ khí làm từ Betan.  Công thức vốn được truyền qua hàng nghìn năm nên món vũ khí khi hoàn thành chế tác thường được gọi là công nghệ cổ đại, luôn chứa đựng những năng lượng tinh thuần nhất có tính hủy diệt.'

"Em hiểu rõ như vậy thì tôi yên tâm rồi, tiếp đến là Mana zone...Nó là gì?" Hắn đang phát ngán với kiến thức về kim loại hay những vật chất khác, cái hắn hứng thú đó là Ma pháp, về lịch sử của thế giới nên hắn thường lược bỏ bớt khi hiểu đại khái một kim loại nào đó

'Shiro cứ hiểu chúng chính là vùng tiệm cận giữa Mana với không gian, tức Shiro đã biết không gian trong nguyên tử thường rất rộng lớn đúng chứ. Mỗi khi Shiro hấp thụ Mana thì trong đó sẽ luôn có một làn ranh nhỏ của hư không, không có bất kỳ hạt vật chất nào tồn tại được bên trong.  Sự sống lợi dụng khoảng trống đó để tạo ra một kỹ thuật được đặt tên là Mana Zone, với Mana là nguyên liệu trọng yếu còn Zone chính là tên của người đã sáng tạo ra kỹ thuật đó và về sau, họ đặt khoảng trống bất kỳ là Zone.'

"Hay nhỉ, nói như thế thì khác nào mọi thứ vốn là hư vô đâu, ít nhất thì nó đã phá vỡ các liên kết nhỏ nhất của nguyên tử rồi còn gì?"

'Vâng, đáng lý ra sẽ như vậy nhưng lúc này vùng trống đó vốn là một lỗi nghiêm trọng của vũ trụ isekai nên thay vì là khoảng trống thông thường thì nó đã ảnh hưởng đến nhận thức toàn bộ sự sống biến những khoảng trống đó trở thành một khe hở hư vô. Bỏ qua mọi logic tác động lên nó khiến nó được tồn tại và sẽ tồn tại ở những thực tại, hiện thực mở rộng.'

Hắn liền ù ù cạc cạc cho qua vì lượng kiến thức này hắn không tài nào nắm rõ nếu chỉ nghe qua một lần, chính vì thế nên hắn bỏ qua cái phi logic đó mà tiếp tục hỏi về Mana Zone

'Mana Zone sẽ khuếch đại Mana của Shiro để chèn ép vào những khoảng trống trong không khí, từ đó mà gia tăng hiệu quả thay vì để chúng thất thoát ra bên ngoài hoặc cường hoá một lớp Đấu khí để nó trở nên cứng cáp. Nó là một kỹ thuật khó điều khiển và cần một sự thuần thục trong việc kiểm soát Mana, đến giờ vẫn ít ai dùng đến Mana Zone chính là vì rủi ro nếu thất bại...Hậu quả của Mana Zone khi thi triển thất bại sẽ là rơi vào vực thẳm hay tự sụp đổ sự tồn tại của bản thân hoặc tệ hơn là kẹt trong Điểm hư vô.'

"Hư vô? Nhưng sao em lại biết...Không lẽ là có người thoát khỏi đó rồi cảnh báo?" Hắn nheo mắt tỏ vẻ hơi nghi ngờ

[Thường thì chỉ có những thể thăng hoa cấp Apollyon mới ra được Điểm hư vô để trở về Điểm Kỳ Dị từ đó mà thoát ra bên ngoài, nhưng những người có thể thoát khỏi Điểm hư vô đều là những cá thể vô cùng hùng mạnh và bọn họ thường đi khắp không gian, từ thực tại này đến thực tại khác, từ chiều không gian này đến cụm không gian khác]

'Đúng, dù có xác xuất sống sót nhưng đa phần để thoát khỏi thì cần phải có cấp bậc Archon trở lên nhưng người có thực lực cỡ Archon thì sẽ không bao giờ phạm sai lầm cái lỗi ngớ ngẩn ấy.

"Ý em là...?"

Thấy hắn không hỏi đúng ý mình muốn cô bèn thở dài giải thích

'Nhiều chủng tộc đã có thể kiến tạo ra những cổ máy to lớn giúp chủng loài của họ thoát từ Điểm hư vô sau khi phạm lỗi sai lầm trong kỹ thuật Mana Zone.'

'Ngoài ra, Mana Zone còn có khả năng biến đổi loại năng lượng xung quanh trở thành của riêng mình khá giống với ma pháp nước, điều khiển máu của những người khác. Lợi dụng những khoảng trống có ngăn cách Mana, từ đó uốn nắn nó theo loại năng lượng mà mình đang có. Vừa hấp thụ đối phương vừa chèn ép Mana của đối tượng để đẩy nhanh tốc độ rối loạn trong việc cân bằng Mana. Sử dụng được kỹ thuật đó, Shiro có thể làm nhiễu loạn ma pháp khi họ sắp dùng đến nó.'

[Một kỹ thuật rất có ích, nhất là khi mình không thể tự sản sinh ra Mana tạp chất...]

Bỏ qua suy nghĩ của hắn, cô tiếp tục giải thích

'Nhưng để học được kỹ thuật đó, dù với trình độ của Shiro thì không mất quá nhiều thời gian nhưng thế giới không có loại kỹ thuật nào là hoàn hảo và bao gồm cả Mana Zone. Khi Shiro tác động lên vùng trống của đối phương, đối phương có thể nhân cơ hội đó để gây ảnh hưởng lên tâm trí bằng kỹ thuật "khởi tạo ký ức" hoặc kỹ thuật "Khuếch đại nhận thức". Từ khoảng khắc ấy tâm trí Shiro sẽ bị rối loạn và đánh mất quyền kiểm soát trận đấu.'

"Hmmm..."

[Cách nói của em ấy khá cứng rắn và cũng có chút mềm dẻo nên mình không phàn nàn gì, đôi khi em nó không có vẻ gì là chuyên nghiệp nữa. Nhưng mình phải kinh ngạc với lượng kiến thức của Raphel, ẻm là bên trường "tổng hợp kiến thức nhân loại" của tổ chức hay sao mà thông minh thế? Mặt khác thì em nó nói nhiều thật, vừa chậm mà lại vừa dài. Có khi em nó truyền âm hơn nửa ngày cũng được, mà chả phải hết cái để nói mà là em nó sợ mình bị nghiền ép bởi nhận thức của em ấy nên mới ngưng. Chứ không có vụ hạn chế đó thì chắc em nó nói hơn mấy ngày liền cũng được]

Akira nhìn xuống con mắt đang chảy nước vì cái lạnh nơi đây bèn lên tiếng: "Nói về Ma pháp, em có cách nào để giúp tôi vừa tiết kiệm Mana ít ỏi trong người, vừa thúc đẩy tiềm năng bên trong tôi không? Em có phương pháp đó chứ?"

[Chắc hẳn là em nó biết. Còn nếu ẻm nói không thì có khả năng cao mình chỉ là một vật hy sinh của tổ chức nhằm đón tên Anh hùng lạ mặt kia sống sót, nghe thôi cũng thấy cay đắng~]

'Vâng.'

"!"

Hắn ngạc nhiên thầm nhủ -Thế mà em nó thật sự tiết lộ kìa!-

'Raphel sẽ tạo ra một mảnh giấy ma thuật giúp Shiro dễ dàng kiểm soát Mana. Sẽ rất rất nhanh để Shiro thành thạo trong việc kiểm soát được mật độ Mana. Nếu trải nghiệm của Shiro về kiểm soát tăng cao thì đồng nghĩa với việc tiết kiệm cũng sẽ dễ dàng hơn trước.'

Trong lúc truyền âm, ánh mắt cô căng thẳng nhìn lên những tảng băng đang lơ lửng trên không trung, hơi thở dần đông cứng khiến cô bất an nhưng cảm giác này chỉ có mình cô là nhận ra

Tuy cô vẫn tiếp tục truyền âm nhưng dần dần giọng điệu của cô bắt đầu có sự lo lắng, ngữ điệu cũng thay đổi và thoáng chút sợ hãi

"Tôi cứ nghĩ tổ chức sẽ coi tôi là một kẻ vô dụng khi không có năng lực chứ..." Hắn thở phào cười mỉm về phía Raphel nhưng cô vẫn không mảy may quan tâm vì thứ cô chú ý đến chính là sự nhiễu loạn của cơn mưa thực tại đang ùn ụt lan tới vùng đất này

'...'

[Không nói gì à...Hmm...Đúng là mình vẫn có chổ để lợi dụng đến mức họ còn sẵn sàng bỏ thời gian ra để rèn luyện cho mình]

"Hmmm..."

[Hay là do em ấy không có khả năng để liên lạc cho bên phía tổ chức? Mà cũng không chắc...Bên kia nếu đã muốn đón mình về thì phải sắp xếp cho bộ đàm hay Ma pháp liên lạc từ xa gì đó chứ?]

"Em đã báo cáo tình trạng của tôi về cho tổ chức chưa? Từ lúc Raphel tỉnh dậy đến nay, tôi vẫn không thấy em có động thái gì là báo cáo cho cấp trên cả."

"..."

'...'

Cô chỉ nhìn vào hắn một lúc rồi tiếp tục nhìn ra xung quanh một cách cảnh giác

[Xem cả khối bộ Alime nên mình cũng biết độ nguy hiểm tiềm tàng, ẩn sâu bên dưới lòng đại dương của các tổ chức và mức độ nguy hiểm của việc chống lại họ...]

Hắn luôn âm thầm liếc nhìn Raphel từ đằng sau, bình tĩnh như đang nghĩ đến một cái gì đó

[Cái sự phớt lờ này khiến mình cứ buồn buồn thế nào ấy]

Cô đứng im mở to cặp mắt bồ câu của mình bao quát xung quanh, màu sắc con ngươi từ từ thay đổi trở nên đen kịt phát ra từng tia sắc lạnh nhìn về một điểm trên bầu trời. Trong khi chăm chăm vào điểm đen đó cô rụt người về cảnh báo cho Akira về hiện tượng sắp xảy đến

'Shiro, không gian sẽ có sự chuyển đổi nhiều thực tại một cách liên tục. Mỗi bước chân sẽ chạm đến giới hạn của cái lạnh là âm hai trăm bảy mươi ba phẩy năm độ C nên Shiro hãy cẩn thận từ từ bước lại gần Raphel theo chỉ dẫn.'

[Âm hai trăm bảy mươi ba độ á!]

Hắn ngạc nhiên nhìn ra bên ngoài nhưng nhiệt độ chỉ như âm năm mươi tám độ khiến hắn khó hiểu

Cô không nói nhiều, ngay lập tức cử động những khớp ngón tay tạo nhiều hành động làm bẻ cong thực tại xung quanh, nhiều góc độ được uốn nắn để chúng dần ổn định thay vì lộn xộn như lúc trước

Con mắt hắn ngạc nhiên nhưng liền cười mỉm, hắn nghĩ thầm -Sẽ ra sao nếu mình bỏ qua lời nhắc nhở của em nó và đứng im xem con bé sẽ làm gì?- Akira nghĩ sao thì làm như thế, hắn đứng nhìn cô gắng gượng cơ thể ngăn cản thực tại đang trở nên điên cuồng khi bị tác động bởi ngoại lực. Hắn luôn có cảm giác kích thích khi trông thấy một người đang hy sinh bản thân vì mình đồng thời hắn cũng cảm thấy quyền lực muốn làm độ khó phải tăng lên một chút để quan sát biểu cảm đối phương, tận hưởng cái cảm giác quyền lực hiếm hoi này

Cái tâm lý ích kỷ, biến thái đó đã ảnh hưởng đến hắn từ thế giới trước nên cô không có suy nghĩ trách móc. Sau này cô sẽ từ từ loại bỏ dần tính cách đó của hắn để mọi chuyện sẽ được tiến triển thuận lợi

Cô trông thấy hắn vẫn cứng đầu muốn nhìn xem cô sẽ làm gì bèn dùng một lượng lớn tinh thần đổ dồn vào không gian ngăn mức độ nhiễu chậm lại. Raphel vẫn giữ vẻ điềm tĩnh nhưng hơi thở bắt đầu trở nên gấp rút, cô truyền âm cho hắn với ngữ điệu hối thúc

'Shiro! Raphel không có ý định làm hại hay gây tác động xấu đến Shiro!'

'Hãy mau chóng lại gần đây...Shiro không muốn bị xoá sổ đâu đúng khô...Á!'

Chưa kịp nói thêm cô liền để vụt mất không gian xung quanh khiến khoảng cách giữa hai thực tại bị co giãn ra gấp nhiều lần trong vài phần nghìn của một giây. Thực tại đang điên cuồng chớp giật hiển hiện rõ trong tầm mắt Akira, hắn trừng mắt lộ vẻ sợ hãi nhưng không gian lại không cho hắn có thời gian nghĩ, hai thực tại sáp nhập làm một liền cuốn trôi mọi vectơ bao gồm cả độ rộng của không gian. Tất cả chỉ còn lại là một mảng chớp giật cùng sự nhiễu loạn của âm thanh gầm rú từ bức sóng, không gian và sự tồn tại của hắn

Akira đưa tay che khuôn mặt trong vô thức run lên vì đau đớn như hứng chịu vô số áp lực từ thực tại đè nén lên tinh thần hắn, con ngươi hắn chuyển sang màu đen có dấu hiệu nứt vỡ, các hố đen li ti vặn xoắn từng chiếc răng Akira chỉ trong một giây sau khi bị áp lực nghiền nát. Tưởng chừng cái chết là điều chắc chắn thì một bàn tay kéo hắn đi lên phía trước, sóng xung kích từ nhiều thực tại truyền đến khiến cơ thể hắn như biến mất trong không khí thì một tế bào Akira đã kịp bám lấy đôi tay của cô như cọng rơm cứu mạng. Chớp được thời cơ, cô vội sử dụng Ma pháp Thần cấp hồi sinh hắn từ một tế bào chỉ nhỏ bằng một hạt bụi dần tái tạo lại da thịt và cứu hắn đi lên từ cõi chết

Sau một giây, mọi thứ như được reset về lại các khối băng trước đó. Mức năng lượng được coi là vô hạn đang xuất hiện xung quanh làm biến số bất cứ lúc nào cũng diễn ra một đợt làn Sóng cuốn trôi mọi thứ đang có dấu hiệu giảm dần

(Quả nhiên là nhiều thực tại hoàn toàn độc lập)

Cô thầm nghĩ

Sau khi được cứu sống, Akira vẫn chưa hết bàng hoàng liền gục xuống hít thở, từng ngụm khí đều giúp hắn trấn định hơn phần nào nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ với những gì hắn cảm nhận. Hắn vô thức ngoảnh mặt về đằng sau nhưng khung cảnh hắn thấy vẫn là các khối băng không ngừng tỏa ra hàn khí lạnh người nhưng khi hắn tập trung nhìn vào liền run sợ vì có tới hai, ba, bốn khung hình đan xen vào nhau kèm theo dấu hiệu cạn kiệt nhận thức. Nỗi sợ hãi vô hình ghì chặt cái đầu của hắn ép Akira phải nhắm mắt nhìn xuống dưới

[Nhìn nó...Như bốn tấm ảnh được cắt ghép vào nhau vậy]

[Khoan! Mà mình vừa chết ư?]

Akira cắn chặt răng liên tưởng lại

[Mình đã nhìn thấy một nơi không phải là địa ngục hay thiên đàng. Nó! Chỉ là một màu đen như mạ Crom nhiễu sóng cùng với những thực thể kinh tởm bên trong! Mình đã vô cùng tuyệt vọng, áp lực nặng nề, nỗi sợ hãi được dâng đến cực đại! Mình...Mình chưa từng cảm thấy loại hoảng loạn đến cùng cực như này...]

"Ặc!"

Nghĩ đến đó hắn liền dùng tay bịt miệng mình để ngăn không cho bản thân suýt phải gào thét vì cơn tuyệt vọng vô cùng tàn nhẫn. Hắn đưa tay cấu mạnh vào bả lưng để ngăn bản thân không mất đi khống chế và nỗi bất an vốn được kìm nén từ đáy lòng

Cô hơi hốt hoảng nhưng kịp chấn tĩnh liền đi tới ôm hắn một cái giúp tâm thần Akira dần ổn định, hơi thở cũng đều đều như lúc ngủ

"R-Raphel..."

Đôi mắt dù mang nét bình tĩnh của hắn nhưng cô biết hắn lúc này đang rất lo sợ

'Raphel ở đây...Sẽ không có thứ gì làm tổn hại đến Shiro.'

Tuy thở hồng hộc lộ vẻ đau đớn nhưng cô vẫn nín chặt môi xoa mái tóc cho Akira để hắn lấy lại cảm xúc trước đó

Hắn liền nắm chặt vệt áo sau lưng cô trong bàng hoàng, đưa khuôn mặt dựa vào khe hở ở cổ áo để hít lấy mùi hương tự nhiên trên cơ thể cô, hắn cứ hít rồi thở và lặp lại hành động đó rất nhiều lần đến khi hắn giữ được bình tĩnh thì mới thả lỏng tâm trạng bất an bên trong

[Sự hỗn loạn đó...Là gì? Sự điên cuồng của không gian đó...]

"Hà...Hà...Hà...Hà...Hà..."

"..."

"Cảm ơn em...Raphel..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro