Mở đầu 01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Một người đàn ông đơn độc đứng ngây người trong một căn phòng trống rỗng. Dấu hiệu mệt mỏi có thể được nhìn thấy trên mặt anh ấy cùng với những lọn tóc bạc; anh ấy trông giống như cuối thời kì 40 mặc dù ngoại hình của anh ấy đã phủ định điều đó.

Người đàn ông đang mặc đồ ngủ, một chiếc áo phông đơn giản và một chiếc quần đùi, giúp dể dàng nhận thấy hình dạng của anh ấy. Trái ngược với cái nhìn tuổi tác, cơ thể của anh ấy rất săn chắc, tràn đầy cơ bắp và sức sống.

"Hở ...? Nơi này là đâu?"

Khi anh thốt ra những lời đó, đột nhiên phía trước xuất hiện ba bóng người.

"Anh tới rồi à?" (ông già)

"Anh tỉnh táo chưa vậy?" (cậu bé)

"Sẽ tốt hơn nếu anh nói điều gì đó?" (phụ nữ)

"Uhmm ...vâng. Tôi cảm thấy ổn rồi. mọi người đột nhiên xuất hiện ra khỏi hư không, cho nên tôi bị bất ngờ một chút. Tôi xin lỗi. Hãy để tôi tự giới thiệu. Tôi tên Ryouma Takebayashi."

"Không cần phải quá lịch sự. Hãy bàn tiếp trong bàn trà." (ông già)

Ông lão vẫy cánh tay và bất thình lình một bàn trà hiện ra, trên đó là những tách trà cùng với mấy gối đệm bên cạnh.

"Hãy ngồi xuống đi." (phụ nữ)

"Cảm ơn." (Ryouma)

Người phụ nữ trẻ mỉm cười và đề nghị Ryouma ngồi xuống, Ryouma nhanh chóng chấp nhận. Những người khác cũng ngồi xuống chỗ của họ; người phụ nữ ngồi bên phải trong khi cậu bé ngồi bên trái và ông lão ngồi đối diện Ryouma.

Khi tất cả đã ngồi xuống, mọi người, bao gồm Ryouma, nhấm nháp một ngụm trà.

"Mọi người có phiền không nếu tôi hỏi gì đó?" (Ryouma)

"Tất ngiên không sao rồi. đó là chích xác những gì chúng ta ở đây. Nhưng ta nghĩ ta đã biết những gì cậu muốn hỏi rồi, vậy tại sao không lắng nghe chuyện của chúng tôi trước nhỉ?" (ông già)

"Well, được thôi." (Ryouma)

Sau khi Ryouma gật đầu đồng ý, ông lão bắt đầu.

"Chúng tôi được biết đến như 'các vị thần'. Ta là Gayn, vị thần của sự sáng tạo. người phụ nữ bên phài cậu là Rurutia, nữ thần của tình yêu, và cậu bé ở bên trái là vị thần của sự sống, Kufo. Chúng tôi là những vị thần của một thế giới khác.

Cậu có thể không biết điều này nhưng tối qua cậu đã chết. Khi linh hồn cậu rời khỏi xác, chúng tôi lấy nó và mang nó tới vùng đất thần linh này." (Gayn)

"Tôi hiểu rồi. Vậy ra đó là những gì xãy ra." (Ryouma)

Ryouma hoàn toàn chấp nhận sự thật qua lời giài thích của Gayn khi anh nhấm nháp trà. Cả ba vị thần bị bối rối trước phản ứng của anh, đặc biệt người nhìn trẻ tuổi nhất, Kufo.

"Umm đợi chút, chỉ có thế thôi à!? Chẳng phải anh nên hoảng loạn một chút và nói những điều như 'Không có đâu!' "Điều đó là không thể!' 'Tại sao tôi lại chết?' hoặc tương tự vậy?" (Kufo)

"Anh biết đấy ... những người trước đó tất cà đều bị kích động khi chúng tôi nói với họ." (Gayn)

"Oh đừng hiểu lầm về tôi, tôi đã rất ngạc nhiên, mặc dù tôi thừa nhận không có gì ở đây cảm thấy thật cả. Bên cạnh đó, nếu tất cả điều này không gì hơn một giấc mơ, thì tôi cuối cùng cũng sẽ thức dậy thôi, nhưng nếu thậm chí không phải vậy, well ... con người rồi cũng sẽ đối diện cái chết thôi.

Và tôi đã hoàn toàn chấp nhận tới một mức nhất định nào đó. Công việc của tôi, mọi người thấy đấy, là cực kỳ vất vả. Đến nổi rất nhiều đồng nghiệp của tôi đã bỏ việc sớm vì suy nhược cơ thể. Bởi vì điều đó tôi đã luôn tin rằng tôi sẽ chết trẻ. Có thể sống tới 39 hay 40, phụ thuộc cách nào bạn sống, là nhiều hơn sung túc sau khi cân nhắc kỹ.

Không kể đến cực kỳ xấu hổ để thừa nhận rằng xem xét tuổi tác của tôi, tôi là một otaku lớn của game và manga, cho nên tôi khá thích những câu chuyện như thế này. Tôi không có gia đình hoặc họ hàng bất kỳ, sự kiện này diễn ra tốt hơn là bỏ đi." (Ryouma)

Ryouma thực sự hài lòng từ tận đáy lòng mình nhưng điều đó chỉ khiến các vị thần trở nên bối rối hơn.

"T-Thật chứ! Loài người có suy nghĩ như vậy sao? Đã bất kỳ ai nói rằng suy nghĩ của anh rất kỳ lạ không?" (Kufo)

"Tôi không nghĩ nó có liên quan đến sở thích của anh ấy cả. Có rất nhiều người cùng sở thích như anh và tất cả bọn họ đều cuống lên. Quá bối rối đến nỗi một số sẽ không thậm chí lắng nghe. Gặp một ai đó không hề tuyệt vọng là một kỳ công hiếm hoi." (Rurutia)

"Well, đó chỉ làm mọi việc dễ dàng hơn cho chúng tôi. Mặc dù nó cũng để lại cho chúng ta khá nhiều thời gian rãnh rỗi. Có bất kỳ điều gì anh muốn biết nữa không?" (Gayn)

Ryouma ngẫm nghĩ một chút trước khi nói.

"Tôi đã chết như thế nào?" (Ryouma)

"Hmm? Cậu sẽ bắt đầu từ đó ư?" (Gayn)

"Yes. Tôi không nghĩ có điều gì lạ trong câu hỏi của tôi cả. sau tất cả tôi không hề có bất kỳ ký ức về cái chết cả."

"Well, xét theo cách anh đã chết vì vậy tất nhiên anh không nhớ rồi." (Rurutia)

"Anh đã chết từ xuất huyết não sau khi đập vào cái đầu." (Kufo)

"Huh!? Không phải tôi đang ngủ trong phòng sao?" (Ryouma)

"Yep, cậu chắc chắn có. Nhưng cậu đã hắt hơi trong lúc ngủ ... rất nhiều là đằng khác." (Rurutia)

"Cậu đã hắt hơi 4 lần. mỗi lần cái gối sẽ trượt đi và đầu cậu đập xuống đất. Thật không may nệm của cậu là loại rẻ, vì vậy nó quá mỏng để bảo vệ đầu cậu." (Gayn)

"Sự va chạm không đủ để đánh thức anh dậy, cho nên nội xuất huyết vẫn cứ tiếp tục và đến lúc bình minh anh qua đời." (Kufo)

Khi anh nghe thấy điều đó, mắt của Ryouma nhìn xuống dưới và bắt đầu lẩm bẩm, sau đó bất thình lình cậu hét lên cay đắng.

"Tôi không chấp nhận được ... Tại sao? Tại sao trong tất cả mọi thứ tôi lại chết vì một cái hắt hơi!?" (Ryouma)

"Huh?" (Kufo, Gayn, Rurutia)

"Tôi đã sống sót từ những chai bia của sếp tôi, ống sắt của những người đàn ông trung niên và thậm chí vô số lần hành hạ bởi cha của tôi. Và sau tất cả những điều đó thứ duy nhất lấy đi mạng sống của tôi là một cái hắt hơi!?" (Ryouma)

Buồn bã, Ryouma bỏ qua thế giới xung quanh anh ấy khi lẩm bẩm một mình.

"Ah, anh ấy đang chán nản." (Kufo)

"Mặc dù anh ấy hoàn toàn ổn khi được nói anh ấy đã chết, thật là một anh chàng kỳ lạ." (Rurutia)

"Nó dường như cậu ấy khá tự hào về cơ thể của mình. Well, cậu ấy bị ép buộc huấn luyện bởi người cha từ lúc nhỏ và tập luyện đến rìa cái chết ngày qua ngày. Hmm ... Kufo, Rurutia." (Gayn)

"Gì vậy?" (Rurutia)

"Có chuyện gì à?" (Kufo)

"Có một thứ gì đó về anh chàng này làm phiền tôi. Hãy giúp tôi trong khi chúng ta đợi cậu ta bình tĩnh xuống." (Gayn)

Nét mặt của Gayn trở nên nghiêm nghị khi ông nói, trong khi hai vị thần khác cảm nhận rằng một thứ gì đó sai và trả lời lại bằng những ngôn ngữ không thể nghe được cho một con người. Có lẽ những nổ lực của họ là thừa, vì Ryouma đã quá chán nản rằng anh không thể nghe bất kỳ điều gì.

--- --- ---

"Ah, xin lỗi ... tôi đã mất kiểm soát trước đó." (Ryouma)

Khi Ryouma bình tĩnh lại va ngước mặt lên, các vị thần vẫn ở đó uống trà bình tĩnh hơn bao giờ hết.

"Ổn mà. Chúng tôi thường xuyên rảnh rỗi và chúng tôi đã sắp xếp thời gian với bạn, vì vậy không cần vội vàng. Hơn nữa chúng tôi đã quen với việc mọi người mất trí sau khi chết.

Sau tất cả linh hồn con người được liên kết với cơ thể của họ nếu cắt đi kết nối đó, một chút bất ổn có thể được mong đợi. Sự bất ổn đó thường khiến cảm xúc của họ trở nên điên tiết.

Dù sao thì điểm chính là chúng tôi thực sự không bận tâm, vì vậy đừng quá lo lắng." (Gayn)

"Dòng chảy thời gian ở đất thánh này rất khác biệt và những linh hồn không cảm thấy đói. Chờ đợi bốn năm cho một con người lấy lại bình tĩnh là khá bình thường." (Kufo)

"4 năm!?" (Ryouma)

Ryouma bị sốc.

"Chúng tôi không thể bất cẩn can thiệp vào khi con người đang hoảng loạn hoặc họ sẽ phòng thủ lên không cần thiết. Một số người cũng sẽ phát điên khi chúng tôi đang nói chuyện, nhưng bất kể chúng tôi thường chỉ đợi cho đến khi họ bình tĩnh lại. Chờ đến bốn năm là điều bình thường vì vậy mọi thứ đều ổn, Ryouma-kun.

Dù sao thì cậu đã bình tĩnh trở lại, tôi hy vọng cậu sẽ không phiền nếu chúng ta tiếp tục." (Gayn)

"Tất nhiên rồi." (Ryouma)

Gayn gật đầu.

"Được rồi, hãy để tôi giải thích tại sao chúng tôi triệu tập linh hồn của bạn. Nếu tôi có thể rút ngắn lý do trong một từ, nó sẽ là: Cliché. Cậu hiểu nghĩa chứ?" (Gayn)

"Cliché? Ah ... tôi nghĩ rằng tôi hiểu. Ngài muốn tôi sống ở một thế giới khác, đúng chứ? Nếu vậy, tôi sẽ được đầu thai hoặc chỉ đơn giản hồi sinh vậy?" (Ryouma)

"Anh thật sự bắt kịp tình hình rất nhanh đấy." (Rurutia)

Rurutia bị sốc khi thấy Ryouma dễ dàng hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng Gayn lờ cô đi và tiếp tục.

"Cậu sẽ được hồi sinh theo một cách nào đó. Ta sẽ tạo ra một cơ thể mới cho cậu để sống trong thế giới của chúng tôi, vì vậy cậu sẽ không có bất kỳ cha mẹ nào." (Gayn)

"Cơ thể mới của anh sẽ trẻ hơn rất nhiều vì vậy anh có thể nói nó giống như được đầu thai vậy. Nếu anh có bất kỳ yêu cầu nào, tôi có thể thay đổi cơ thể như anh muốn." (Kufo)

"Chính xác thì cơ thể mới của tôi sẽ là bao nhiêu tuổi?" (Ryouma)

"Cậu sẽ ít hơn mười tuổi. ở tuổi đó, cậu sẽ ổn ngay cà khi bị lạc trong rừng. cậu sẽ nhìn giống như một đứa trẻ so với người khác, vì vậy nó sẽ không quá nghi ngờ và cậu sẽ dễ dàng đi vào một thành phố. Tất nhiên, chúng tôi sẽ có một số bảo hộ cũng để chắc chắn rằng mọi thứ tiến triển tốt.

Kể từ khi anh sẽ là một đứa trẻ mồ côi trong một thế giới khác, chúng tôi sẽ gửi bạn đến một quốc gia có tình trạng xã hội khoan dung độ lượng. Với những điều đó sẽ không có bất kỳ vấn đề nào để bạn sống một cuộc sống bình thường." (Gayn)

"Cảm ơn. Về ngoại hình của tôi chỉ đừng làm nó quá kỳ lạ. Có điều gì đặc biệt tôi cần làm trong thế giới của các ngài không? Một nhiệm vụ chẳng hạn?" (Ryouma)

"Không có. Nếu có bất kỳ... well, anh đã hoàn thành khá nhiều vào thời điểm anh bị dịch chuyển, vì vậy về mặt kỹ thuật không có. Di chuyển sang thế giới khác là nhiệm vụ duy nhất của anh." (Rurutia)

"Mục đích của chúng tôi là chuyển mana từ thế giới của anh sang thế giới của chúng tôi, hiện đang thiếu thốn mana." (Kufo)

Ryouma gật đầu hiểu nhưng rồi ý tưởng đến với anh.

"Mọi người không thể tự chuyển mana được sao?" (Ryouma)

"Không. Ví dụ theo cách đơn giản có những bứt tường nằm ở giữa các thế giới khác nhau. Bình thường mana không thể đi qua 'những bứt tường' đó, vì vậy cần phải tạo ra một cái lỗ trước. Vấn đề là để mở lỗ hỏng và duy trì nó tốn nhiều năng lượng vì vậy nếu làm theo cách thông thường chúng tôi sẽ kiệt sức.

May mắn thay chúng tôi đã có anh! Anh sẽ bất tĩnh giữa tiến trình nhưng bằng cách đẩy linh hồn của anh –được tăng cường bởi sức mạnh của chúng tôi- vào giữa lỗ hỏng, chúng tôi có thể ngăn chặn nó đóng lại trong khi chuyển mana từ trái đất đến thế giới chúng tôi." (Kufo)

"Thế giới chúng tôi phụ thuộc vào phép thuật. Nếu mana cạn kiệt, cuộc sống hằng ngày của người dân sẽ bị ảnh hưởng, những con quái vật nuôi dưỡng nhờ ma thuật sẽ chết và hệ sinh thái sẽ bị phá hủy.

Trái đất mặc khác không sử dụng phép thuật cũng như không có quái vật. Kể từ khi họ không sử dụng nó, chúng tôi nghĩ chúng tôi sẽ lấy nó." (Rurutia)

"Nếu không có lý do cụ thể nào cho việc cạn kiệt mana, thì có phải tốc độ khôi phục mana không đáp ứng kịp nhu cầu sử dụng không?" (Ryouma)

"Đúng chính xác. Có rất nhiều lý do dẫn đến nó nhưng đặc biệt là loài người, tìm thấy nó rất thuận tiện để dựa vào phép thuật. Bởi vì điều đó phép thuật đã trải qua rất nhiều sự phát triển và dần dần việc tiêu thụ càng ngày càng lớn hơn." (Kufo)

"Đó không phải việc dể dàng để giảm thiểu sự tiêu thụ mana. Hơn nữa nếu sử dụng quá nhiều mana nội lực thì cơ thể sẽ bị tổn hại. Vì vậy cuối cùng sử dụng mana từ môi trường xung quanh dễ dàng hơn nhiều. Thật là một điều đáng buồn." (Gayn)

Trong khi các vị thần than phiền về loài người, Ryouma thì lại trở nên phấn khích.

"Uhnn... Tôi cũng có thể sử dụng phép thuật được chứ?" (Ryouma)

"Tất nhiên." (Gayn)

"Dĩ nhiên." (Kufo)

"Có thể chứ." (Rurutia)

"Thật chứ! Ah, xin lỗi." (Ryouma)

"Ổn mà, ổn mà. Khi cậu bị dịch chuyển cậu sẽ có một cơ thể như người bản địa, vì vậy cậu cũng có thể sử dụng phép thuật. Tất nhiên mọi thứ sẽ phụ thuộc vào việc đào tạo của bạn." (Gayn)

"Ngoài ra như tôi đã đề cập trước đó, chúng tôi sẽ tăng cường linh hồn của anh để giữ cái lỗ mở, như kết quả một số lượng sức mạnh sẽ trở thành một phần của anh. Thậm chí không có bất kỳ tài năng anh vẫn có thể sử dụng phép thuật. Tôi không chắc về việc trở thành pháp sư tốt nhất trên thế giới mặc dù." (Kufo)

Ryouma cảm thấy mặt mình nóng bừng lên khi các vị thần nhìn anh thích thú, nhưng bất kể anh rất mừng khi có thể sử dụng phép thuật

"Về loại ma thuật nào cậu có thể sử dụng... Để cho cậu quyền sử dụng mọi loại nguyên tố ma thuật nhỉ."  (Gayn)

"Uhmm... Không phải nó quá phô trương?"

Cả ba vị thần cười lên khi nghe anh nói vậy.

"Heh, những con người đến đây cũng nói tương tự vậy. Đặc biệt là những người đọc tiểu thuyết." (Kufo)

"Nhưng vấn đề là mặc dù nó không phổ biến, nó cũng không tuyệt vời đến vậy đâu." (Rurutia)

"Thật sao?" ( Ryouma)

"Vâng. Những người sinh ra với tài năng không phải ít và với đủ kiên trì bất kỳ ai cũng có thể thành thạo trong tất cả các yếu tố. Trên thực tế có khoảng 10 đến 20 hiệp sĩ sinh ra với kỹ năng này.

Cũng có một thực tế rằng trong khi cậu có thể sử dụng rất nhiều nguyên tố, trừ khi cậu luyện tập tất cả bằng không cậu sẽ không làm chủ hết chúng. Nếu cậu luyện tập tất cả, tiến dộ sẽ khá chậm. Giữa ai đó có thể sử dụng cấp độ sơ cấp của mọi loại nguyên tố và ai đó có thể sử dụng cấp độ tiên tiến của một nguyên tố duy nhất, cậu nghĩ cái nào có giá trị hơn? Cái thứ hai." (Gayn)

"Theo nghĩa khác, biết nhiều loại nhưng không làm chủ tất cả." (Ryouma)

"Chính xác." (Gayn)

"Bởi vì không có nhược điểm nào cả, anh không nghĩ nó hoàn toàn phù với anh những người nghiên cứu phép thuật?" (Rurutia)

"Vậy trong trường hợp đó, tôi sẽ nhận nó." (Ryouma)

Sau đó Ryoama và các vị thần tiếp tục thảo luận về kỹ năng của anh.

"_Tốt, với điều này chúng ta đã xong. Nhưng cậu có chắc rằng nó ổn với tất cả sự hỗ trợ liên quan đến phép thuật? Chúng tôi có thể cho cậu kỹ năng cận chiến nếu cậu muốn. Có thể sử dụng nhiều loại phép thuật là tốt, nhưng vì vậy cậu sẽ không thể sử dụng phép thuật mạnh ngay lập tức." (Gayn)

"Miễn là không có bất kỳ vấn đề sinh sống, tôi hoàn toàn hạnh phúc với những gì chúng ta thảo luận." (Ryouma)

"Được thôi. Điều quan trọng nhất là cậu hài lòng. Hãy chuyển tới bước cuối cùng nào." (Gayn)

Cảm nhận được quyết tâm của Ryouma, Gayn lấy ra một tấn ván gỗ trên đó có một tờ giấy và cây bút lông vũ và đưa cho Ryouma. Trên đó là những điều họ đã thảo luận và góc dưới bên phải là khoảng trống cho Ryouma ký tên.

"Ký hợp đồng sau khi chết thì một chút..." (Ryouma)

"Oh, anh không thích nó à?" (Rurutia)

"Không phải là tôi không thích nó. Nó chỉ cảm thấy một chút... kỳ quặc." (Ryouma)

"Well chúng ta có thể bỏ qua hợp đồng nếu anh muốn." (Kufo)

"Huh?" (Ryouma)

Tay của Ryouma dừng lại khi nghe bình luận của Rurutia và Kufo.

"Thật ra chúng tôi chỉ muốn đảm bảo rằng cậu ổn với mọi thứ chúng ta thảo luận và hoàn toàn hiểu một cách rõ ràng. Ký tên chỉ là một phương pháp. Nếu cậu không muốn chúng ta có thể hoàn thành bằng lời nói." (Gayn)

"Thật chứ?" (Ryouma)

"Chúng tôi điều chỉnh phương pháp dựa trên từng cá nhân. Nói chuyện là thường xuyên cho đứa trẻ nhỏ vì vậy nó dể dàng hơn." (Rurutia)

Sau khi nói xong, Ryouma đọc lại hợp đồng cẩn thận và khi anh chắc chắn mọi thứ đều đúng, anh ký tên.

Ngay lúc anh xong một ánh sáng mờ ảo bao bọc khắp cơ thể.

"!?" (Ryouma)

"Bình tĩnh. Đó là dấu hiệu cho thấy nó đang bắt đầu. Anh sẽ không bị thương." (Rurutia)

"Thật không may có nhiều quy tắc. Sau khi mọi thứ được quyết định, anh sẽ không thể ở lại đây lâu hơn nữa." (Kufo)

"Haaa~... tôi tự hỏi tại sao những người phiền nhiễu bắt rễ xung quanh quá lâu, trong khi những người tốt đẹp luôn luôn rời đi nhanh chóng." (Gayn)

       

Khi nghe điều đó Ryouma hiểu rằng thời gian tạm biệt đã đến.

"Tôi hiểu... thật không may. Nhưng bất kể tôi sẽ không quên hành động tốt đẹp này đến cuối cuộc đời." (Ryouma)

"Đừng bận tâm đến nó. Đó là cuộc sống của cậu vì vậy hãy sống như cậu muốn. chúng tôi sẽ làm hết sức để đưa bạn đến một khu rừng an toàn vì vậy yên tâm." (Gayn)

"Chúng tôi sẽ luôn luôn dõi theo anh. Và anh biết đấy... Đây là thời khắc cuối cùng cho nên anh có thể ích kỷ một chút. Chúng tôi không bận tâm." (Rurutia)

"Anh không cần nhất thiết phải lịch sự lúc nói chuyện đâu." (Kufo)

"Cậu sẽ không cho chúng tôi thấy con người thật của cậu sao?" (Gayn)

"... Được rồi. Cảm ơn vì mọi thứ. Tôi đoán nó thật sự không khó để nhìn thấu một ai đó khi họ chỉ đi qua các hình thức." (Ryouma)

"Chúng tôi là các vị thần. Tất nhiên chúng tôi sẽ nhận thấy. Và có những lúc khi bạn vụng lúc nói chuyện." (Gayn)

"Anh có thể đã chỉ cần nói chuyện bình thường từ lúc đầu." (Rurutia)
             "Tôi không nghĩ nó sẽ lịch sự khi nói chuyện xềnh xoàng đến chúa." (Ryouma)

"Tất nhiên quá nhiều là không tốt nhưng của anh vẫn ổn. Bên cạnh trái tim tôi rất lớn. Tôi là nữ thần sau tất cả." (Rurutia)

"Đúng vậy." (Ryouma)

"Có bất kỳ kế hoạch gì một khi đến thế giới của chúng tôi." (Gayn)

"Nếu có gì làm phiền bạn, chỉ cần nói nó." (Rurutia)

"Chúng tôi sẽ lắng nghe."( Kufo)

Ryouma ngẫm nghĩ trong một khoảng khắc nhưng không kéo dài lâu trước khi anh nói ra.

            "Thật ra... Tôi không thật sự tốt với con người. Tôi đã sống 39 năm trời nhưng tôi không bao giờ có mối quan hệ tốt với những người khác. Thậm chí nếu tôi di chuyển sang thế giới khác, tôi vẫn là tôi. Tôi không nghĩ rằng phần này của tôi sẽ thay đổi sau khi dịch chuyển tới dị thế giới. Trung thực mà nói tôi thấy mối quan hệ con người thật mệt mỏi. Có lẽ tôi sẽ chỉ sống đơn độc một mình." (Ryouma)

            "Cậu cũng có thể sống như vậy nếu muốn. Đó cũng là một cách sống." (Gayn)

            "Tôi cũng nghĩ nó sẽ là một sự lãng phí. Tôi có nghĩa là đây là một dị thế giới. Sẽ thật là đáng tiếc nếu không đi xung quanh." (Ryouma)

            "Vậy tại sao anh không sống một mình trong một lúc và rồi khi anh cảm thấy thích nó, lúc đó hãy đi khám phá?" (Kufo)

            Ryouma hỏi nếu điều đó thật sự ổn.

            "Không có vấn đề, nơi đầu tiên anh sẽ đến là một khu rừng. Nếu chúng tôi triệu hồi anh ngay giữa một thành phố, nó sẽ gây ra một chấn động lớn. Vì vậy những gì anh có thể làm là đầu tiên sinh sống trong rừng và sau đó đi đến một thành phố. Bên cạnh đó tôi khá chắc anh sẽ muốn đùa nghịch với ma thật của anh trước, đúng không?" (Kufo)

            "Ah bây giờ cậu nhắc về nó." (Ryouma)

            "Chỉ lấy nó chậm rãi. Anh trông giống như loại người sẽ đi qua các con đường trước mặt cùng lúc, nhưng lần này hãy làm từng cái một. Và nếu cuối cùng anh không thể đi qua hết cũng không sao cả.

            Anh đã chết một lần rồi, vì vậy theo nghĩa nào đó anh đã thật sự được tái sinh. Anh có thể sống một cuộc đời khác với lúc khi anh ở Trái đất. Đặc biệt từ khi anh sẽ là một đứa trẻ trong thế giới của chúng tôi. Ngoài những thứ anh cần làm để bảo vệ bản thân, anh có thể chơi và vui đùa." (Rurutia)

            "Oh và đừng quên rằng cậu vẫn sẽ ổn với những kỹ nãng đó thậm chí nếu bắt gặp một số tên cướp." (Gayn)

            "Cứ sống như tôi muốn và theo tốc độ của tôi huh. Sau đó trong trường hợp đó tôi sẽ sống trong rừng một khoảng thời gian, và khi tôi thích thì đi ra ngoài. Cảm ơn." (Ryouma)

            "Nếu anh đi đến một thành phố hãy chắc chắn viếng thăm một nhà thờ. Chúng ta có thể sẽ không gặp mặt nhưng nếu bạn có được kỹ nãng lời sấm truyền, chúng ta có thể ít nhất trò chuyện trong khoảng thời gian ngắn. Cấp độ càng cao thì thời gian mỗi lần càng dài và thường xuyên hơn." (Kufo)

            "Hiểu rồi. tôi chắc chắn sẽ đi qua nhà thờ khi tôi đi đến thị trấn. Tôi không biết khi nào nhưng tôi hứa sẽ làm điều đó." (Ryouma)

            "Tốt, chúng tôi sẽ đợi. Khi anh ghé qua chúng ta chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để nói." (Rurutia)

            "Dù sao thì chúng tôi cũng có rất nhiều thời rảnh rỗi. Ha Ha Ha!!" (Gayn)

            Khi Gayn cười thì ánh sáng trên Ryouma bắt đầu mở rộng.

            "... Đã đến lúc rồi." (Kufo)

            Ánh sáng dần dần trở nên mạnh hơn cho đến khi che đi tầm nhìn của Ryouma.

            "... Mọi thứ dường như đã sẳn sang rồi." (Gayn)

            "Tạm biệt và sống thật hạnh phúc, được chứ?" (Rurutia)

            "Tôi sẽ... Cảm ơn... Cảm ơn mọi người rất nhiều." (Ryouma)

            "Bây giờ đi! Chúng ta không thể giữ cánh cổng mở mãi mãi." (Gayn)

            "Phước lành của chúng tôi sẽ ở bên anh." (Rurutia)

            "Ánh sáng sẽ soi sáng con đường của anh!" (Kufo)

            "Hãy tận hưởng cuộc sống mới của anh!" (Gayn, Kufo, Rurutia)

            Sau đó ánh sánh nuốt chửng Ryouma.

            Khi ánh sáng biến mất, Ryouma đã đi cũng như các vị thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro