Chương 3: Thảm kịch( 3/4/2059)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lăn lóc vào một xó, Johannson ôm chặt vết thương trên bắp tay. Tám người đàn ông bước ra từ trong bóng tối, một trong số bọn chúng nói với giọng ồm ồm:
" Tao là Ford, kia là Norman , Firman, Renady, Rik, Anna, Danny và Theodore, trùm của bọn tao.
  Johannson lồm cồm bò dậy, cố tẩu thoát. Chát, một cây sắt đập vào lưng John, anh hét len đau đớn. Ford rút cây sắt trong giàn ra, giáng vào chân anh. Hắn đấm vào xương sống John, anh lăn lộn và quằn quại. Bốp, Norman đá John vào tường, hắn dùng tấm ván gỗ đánh John, máu phọt ra từ mồm John, đen như mực. Theodore ra hiệu cho Norman dừng tay lại, " Đừng vờn "con chuột" của chúng ta nữa". Johannson bò dậy, máu rỉ ra từ vết thương khắp người. Anh tên rỉ một cách tuyệt vọng:
" Lũ khốn..."
Norman co chân, toang sút John, thì Theodore đã ra hiệu cho hắn đứng im. Norman lùi lại, tiếc rẻ. Ford châm thuốc, mặc cho làn khói mờ ảo men từ mép lên má rồi vuốt bờ trán của hắn. Ford dập tàn thuốc vào mắt John, anh gào lên đau đớn. Theodore cười phá lên khinh bỉ, nói:
"Phê không mày ?"
Ford ném điếu thuốc vào một xó bẩn thỉu. Cả nhóm người bước ra từ bóng tối và treo ngược John lên. Theodore múc nước từ trong xô nước cống đục ngầu và đổ vào mồm John. Anh phun nước ra, ho sù sụ, nước bọt màu đen nhễu nhão ra từ miệng. Ford dùng bật lửa phà vào mặt John, anh rên rỉ vì nóng. Danny cười to và tạt nước cống vào người John, bốc mùi hôi hám. Hắn vả mặt John, anh liếc nhìn Ford. Theodore uống chai rượu whisky Black Label, đưa cái chai về phía John, mời. Johannson nghiến răng, phun một bãi nước bọt vào mặt hắn. Theodore rít:" Mẹ nó...", rồi hắn tạt rượu vào người John. "Đốt nó...", hắn nói. Ford và những kẻ khác toang ngăn, nhưng lại sợ, kẻ bị đốt là chúng, nên thôi. Norman và Ford tạt xăng và rượu khắp người John. Anh căm hận nhìn những tên lòng lang dạ thú, Theodore bật diêm lên, ném vào người anh John gào lên, cảm nhận hơi nóng của lửa ăn từ từ vào lớp biểu bì. Ford nhìn cơ thể bốc cháy của Johan, mỉm cười méo xẹo.
Đôi mắt đỏ ngầu của Johannson mở ra, anh cảm thấy da mình lạnh tanh như xác chết. Chả lẽ anh đang nằm trong phòng lạnh ? Không, anh cảm nhận được nước đá bao phủ trên cơ thể chắc nịch. Johannson mò trên bốn bức vách nơi anh bị nhốt, không có một khe hở. Cửa rương mở ra, Theodore nhìn một Johannson Metal bị tái mét. Khuôn mặt vô hồn như xác chết của John nhìn hắn, răng đánh lập cập vì lạnh. Hắn lôi anh ra khỏi chiếc rương xanh, treo lên một cây trụ. Ford lôi cây sắt lên từ trong hòm, đập vào đầu John. Theodore nói." Lóc xương nó ra! ", Ford cắm cây sắt vào tay anh, cạy xương ra khỏi tay. John gào lên khi thấy khúc xương đẫm máu ra khỏi tay. Theodore cắm thanh sắt vào vị trí khúc xương, máu toé ra từ vết đứt. Anh đã chết trong đau đớn.
John lồm cồm bò dậy trong một hố rác thải. Anh thấy mình nặng lên, cảm nhận được kim loại trong xương mình. Giọng Theodore vọng lên từ phía trên miệng hố:
- Mày sao rồi, rocker ?
Anh liếc nhìn lên miệng hố. John bị thứ gì đó lôi ra khỏi hố. Anh theo dòng nước trôi ra một con sông đen ngòm. John lội lên bờ rồi gục đầu xuống bùn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro