CHAP 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

"Huyết Liên"
__________Q.B__________
Đ

ến lúc vào Hồ Mộng cung Nhất Thiên như chết lặng, nước của Trì Liên lúc y mới rời đi còn là một màu xanh ngọc bích, nhưng hôm nay y trở về nó là là một màu đỏ thẫm, tanh hôi khôn cùng, ngước lên nhìn Hồ Mộng cung trước mặt thây chất thành núi, máu chảy thành sông đệ tử của Hồ Mộng cung bị tàn sát không thương tiếc

"Đây là sao, có ai nói cho ta biết đây là thế nào không"

Nhất Thiên tuyệt vọng hét lên, tay của y vẫn còn cầm Tuyết Liên lạnh giá, tay nắm chặt lấy nhành Tuyết Liên, run rẩy nhìn đệ tử của Hồ Mộng cung

Nhất Thiên nhìn thấy môn đồ của bản thân từng người từng người đều phải chết thảm, bọn họ như thế lại cương quyết không rời khỏi cung, một lòng bảo vệ Hồ Mộng cung

"Dương Khởi"

Nhất Thiên nhìn thấy bóng dáng người giữa chính điện đang nửa quỳ nửa ngồi tay còn cầm chắc kiếm, trên người hắn vết thương không ít, máu trên người Dương Khởi nhuộm đỏ cả y phục. Nhất Thiên nhìn thấy Dương Khởi trước mắt y, Nhất Thiên hoàn toàn sụp đổ bức tường cuối cùng còn lại của mình, Tuyết Liên trong tay bị nắm chặt đến nỗi hoa lìa khỏi cuống, Nhất Thiên chạy đến ôm lấy Dương Khởi vào lòng, chuyển hắn thành tư thế nằm trong lòng của bản thân. Dương Khởi là người trung thành nhất, là huynh đệ cùng nhau lớn lên với tỷ đệ Nhất Thiên, hôm nay nhìn thấy hắn hơi thở yếu ớt trước mặt lệ trên mắt không thể cầm mà tuôn trào.

"Công tử....đợi được người về về"

Dương Khởi cảm nhận bản thân nằm trong vòng tay của Nhất Thiên, hắn cười tươi đưa tay muốn sờ vào má Nhất Thiên

"Đừng nói, ta đã về ngươi không sau rồi, ngươi biết ta là thần y mà, dù cho ngươi bị thương đến mức nào ta cũng có thể cứu ngươi"

Nhất Thiên chưa bao giờ ngạo mạn đến thế, đưa tay vuốt lấy mái tóc của Dương Khởi

"Đúng nhị công tử ta thần y....khụ.....nhưng ta không thể cứu rồi.....khụ khụ......Nhất Thiên có đều này ta luôn dấu đệ"

Dương Khởi bàn tay ấm nóng áp vào má Nhất Thiên, hắn bị thương nặng đến thế nhưng vẫn tươi cười nhìn Nhất Thiên đang ôm lấy hắn, cũng là lần đầu hắn xưng huynh đệ với Nhất Thiên

"Đừng nói đừng nói nữa ta vận công trị thương cho ngươi trước"

Nhất Thiên cướp lấy lời Dương Khởi, dùng nội công muốn trị thương cho người trong lòng trước

"Đừng hao tâm phí sức, ta trước giờ luôn yêu đệ..............."

Câu nói Dương Khởi chưa kịp thốt ra hết thì hắn đã nhắm mắt lại rời khỏi Nhất Thiên

"Không......không Dương Khởi ngươi lại lừa gạt bổn công tử, ngươi nói cả đời làm quân sư của ta, ngươi nói muốn đi tru du thiên hạ, nhưng sau lại"

Nhất Thiên lắng nghe lời Dương Khởi nói, nhưng câu nói chưa hết tay Dương Khởi đã rời khỏi mặt Nhất Thiên, rơi xuống

"Ngươi tỉnh lại cho ta, Dương Khởi, ngươi nói sẽ bảo vệ ta mà"

Nhất Thiên ôm lấy Dương Khởi uất ức khóc

"Nhất Thiên đừng đau lòng"

Y Quân đến bên cạnh ôm lấy Nhất Thiên vào lòng khẽ nói

"Hắn ta như thế mà rời bỏ đệ, hắn ta thất hứa với đệ"

Nhất Thiên cuối mặt nước mắt từ khóe mắt tràn ra thủy lệ ồ ạt đua nhau ra ngoài

"Nhị công tử, nhị công tử người nhanh chân đến cột Tru Tiên đi đại tiểu thư đang ở đó"

Lúc trong động băng Ngọc Huyền cảm nhận được mùi hương của Nhất Thiên liền biết bản thân đã đợi được nhất Thiên trở về, y đem tất cả đồ đệ trong động băng ra ngoài gặp Nhất Thiên

"Chuyện này là sao"

Nhất Thiên nhíu mày nhìn Ngọc Huyền

"Nhị công tử chuyện là......."

Ngọc Huyền đem tất cả chuyện xảy ra với Hồ Mộng cung trong lúc Nhất Thiên không có ở đây kể lại cho Nhất Thiên nghe

"Kim Giãn Thần hảo"

Nhất Thiên đám đồ tử còn lại của Hồ mộng cung trên y phục còn vấy máu, y xoa đầu một tiểu yêu nói

"Ngoan, các ngơi ở trong kết giới của ta, nếu khi kết giới biến mất lại không thấy được cung chủ, Ngọc Huyền ngươi hãy mang chúng rời đi"

Nhất Thiên đứng dậy hướng cửa cung ra ngoài

"Nhị công tử đừng đi"

Một tiểu hồ yêu ôm lấy chân Nhất Thiên không cho Nhất Thiên rời đi

"Đừng sợ sư huynh sẽ bảo vệ tốt các đệ, ta sẽ trở lại mua thật nhiều kẹo hồ lô cho các đệ"

Nhất Thiên ngồi xuống đối diện với tiểu hồ yêu xoa đầu nó rồi cũng quay lưng rời đi

Nhất Thiên đứng trước cửa cung, nhìn thấy môn đồ của bản thân nằm xung quanh điện, y vội lau đi hai hàng nước mắt

"Ta Hứa Nhất Thiên, nguyện thề với hơn 2000 môn đồ của Hồ Mộng cung, hôm nay nếu không lấy được mạng của Kim Giãn Thần, Hứa Nhất Thiên ta sẽ chết không được tử tế, các vị huynh đệ xin thứ lỗi cho ta không thể tự tay an táng cho các người Nhất Thiên lạy các vị 3 lạy để chứng tỏ lòng thành"

Nhất Thiên hướng mắt nhìn về những môn đồ đã mất của Hồ Mộng cung lập lời thề, sau đó bản thân quỳ xuống lạy ba lạy những môn đồ này

"Tiểu Thiên chúng ta đi"

Y Quân đến cạnh đỡ Nhất Thiên đứng dậy nắm chặt lấy tay y

"Ừm"


______endchap70_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro