-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một mình em giữa đêm
Nhớ lại càng đau thêm
Kỷ niệm dần úa tàn
Cố quên, càng nhớ thêm.

"Ở đâu vậy người ơi?
Xin đừng bỏ em chứ?
Cớ sao người lại buông?"








___________









6 tháng rồi chẳng còn gặp chị
Cô gái nhỏ của em vẫn còn đấy thôi.

Bước vào phòng bệnh dẫu chẳng chuẩn bị trước

Rồi em bật khóc
Đầu óc trống rỗng.

"Lâu rồi không gặp
Chỉ muốn nói rằng chị nhớ em !"
....

"Em cũng nhớ Jihye
Nhớ chị đến cùng cực
Đây phải là thực chứ?
Hay chăng chỉ là mơ? "

"Vậy thì em đừng dậy
Chị vẫn sẽ ở đây
Mong sao ta được mãi
Thế nhưng lại chẳng phải?"

"Làm ơn chị đừng ngủ
Đừng rũ bỏ cuộc sống
Vẫn có em trông mong
Nhớ chị đến nao lòng"

...

"Ôi Haerinie bé nhỏ
Rồi một ngày em sẽ tỏ
Đâu ai nói, bỏ là bỏ được đâu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro