^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay trở lại thăm người cùng một đoá hoa anh túc
Người đã rời đi, để lại em chỉ có một lời chúc

"Mong cho mặt trời của chị những tháng ngày về sau
Sẽ vui vẻ sống, mà chẳng còn có đớn đau
Chị đi xa rồi, hẵng chẳng còn đó
Nhưng vẫn thương, vẫn vấn, mong em hiểu cho"
....


:Em sẽ không thể để nỗi đau bao trọn lại trong tâm trí mình một lần nữa, nhưng em làm sao có thể quên được cái ngày ấy? Ngày mà người con gái của em, với hai hàng nước mắt ướt đẫm gương mặt nhỏ gầy gò, nằm yên vị trên chiếc giường bệnh đơn điệu, chẳng một lời từ biệt đối với em? Dẫu cho đã sẵn sàng cho ngày từ biệt ấy, thế sao trái tim vẫn nhói đau nhiều đến vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro