CHAP 1 - PHẦN 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tròng phòng thử đồ của Sorelli, các nữ công vẫn tiếp tục câu chuyện của họ:"Chúng tôi thật sự đã thấy nó!" một cô gái kêu lên với giọng nói đầy sợ hãi :" Đó là một bóng ma!"
  Bỗng nhiên cả phòng chìm trong sự yên lặng.    Tất cả có thể nghe thấy hơi thở hổn hển của những cô gái. Một trong số đó đang ghé sát tai của cô ấy vào tường. Cô ấy đang cố gắng để nghe tiếng ồn ở ngoài phòng.
  - Có .... có tiếng gì đó ở ngoài!- Cô nói khẽ, giọng đầy sợ hãi. Đó là tiếng sột soạt phía ngoài cánh cửa. Sau đó, như thường lệ nó dừng lại.
  Sorelli bước từ từ đến gần cánh cửa và kêu lên:" Ai... Ai ngoài đó?" - Không có tiếng trả lời:" Có ai ở ngoài đó không?"
  "Đó là...đó là...." Meg lên tiếng, một trong những cô gái:" Chúng tôi đều nghe thấy tiếng ồn đó. Nhưng đừng mở cửa. Nó có thể bước vào nếu cô mở cửa." Sorelli không nghe Meg.
  Sorelli luôn đem theo bên mình một con dao để tự vệ và bây giờ cô ấy đang lấy nó ra từ cái bao ở mắt cá chân của mình. Cô ấy cầm nó trong tay rồi bắt đầu mở cánh cửa. Các cô gái trong dàn hợp xướng dồn lại vào một góc tường. Sorelli nhìn hành lang nhưng cô không thấy gì cả. " Ở đây không có gì cả." Cô nói với dàn hợp xướng.
  Sorelli đang cố gắng để trở nên mạnh mẽ, nói:" Bình tĩnh nào các cô gái. Không ai nhìn thấy bóng ma cả."
  - Nhưng chúng tôi đã nhìn thấy nó. Gabriel cũng nhìn thấy nó! - Cô gái khác nói thêm.
  - Gabriel, người chỉ huy dàn hợp xướng? - Sorelli hỏi - Anh ta nói gì?
  - Lúc đó, Gabriel đang ở phòng làm việc của người quản lí sân khấu  khi người đàn ông Ba Lan xa lạ... chắc cô biết ông ta..."
  " Đúng,"  Sorelli nói, " Tôi biết người Ba Lan đó." Mọi người trong nhà hát Opera đều biết người Ba Lan đó. Các cô gái đều sợ ông ta.
  - Rồi có chuyện gì xảy ra tiếp theo? - Sorelli hỏi.
  - Ông ta bước vào phòng. Ngay khi Gabriel nhìn thấy ông ta, anh ấy bỗng nhiên trở thành điên dại và anh ấy chạy vội ra khỏi phòng. Không may anh ấy bị trượt chân ở cầu thang. Mẹ tôi và tôi tìm thấy anh ấy lẻ cầu thang. Cả người anh ta đầy máu và đầy vết bầm. Cuối cùng anh ấy đã nói cho tôi biết mọi chuyện mà anh ấy đang sợ. Anh ta đã nhìn thấy bóng ma đứng sau lưng người Ba Lan! Gabriel rất tệ!
  - Bóng ma ấy như thế nào? - Sorelli rất muốn biết.
  - Nó mặc y phục dạ hội. Và đầu nó như một cái đầu lâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro