Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đúng rồi. Không có gì khác thường khi có người khác ở bên. ' Ikumi tiếp tục, cố gắng trấn an bản thân. Sau đó, cô ấy quay lại nhìn Mayumi. 'Vậy tại sao tôi lại cáu kỉnh như vậy? Anh ấy nói cô gái này là bạn thời thơ ấu của anh ấy hay gì đó, nhưng đây có phải là mẫu người của anh ấy không? Là nó?'

'Ồ, Mito-san có thể là bạn gái của Yukihira-kun sao ?!' Mayumi chợt nghĩ.

Bây giờ nó kết thúc với việc cả hai con cái nhìn nhau.

Em đang nhìn cái gì vậy?" Ikumi sủa.

Mayumi rùng mình, "SS-Xin lỗi!"

"Này, đừng có ác ý với Kurase, Nikumi," Soma mắng.

"Đừng gọi tôi như vậy!" Nikumi hét lại.

"Bạn có khó chịu vì tôi đã gọi cho bạn trong kỳ nghỉ?" Soma thờ ơ hỏi.

Ikumi phồng má. "Không hẳn."

"Xin lỗi, Kurase," Soma xin lỗi.

Mayumi lắc đầu. "Không sao đâu."

Soma the Clueless, đã chuyển sang trạng thái suy nghĩ. 'Chà, họ mới chỉ gặp nhau lần đầu. Tôi nên cố gắng giải quyết ổn thỏa mọi thứ bằng cách đặt mình vào giữa chúng! '
Y/N lắc đầu thở dài, cô không tin chỉ số EQ của anh trai cô lại thấp như vậy.

"Này! Không phải sao?" Soma chỉ ra. "Karaage?"

Nhóm 4 người đi về phía cửa hàng kaarage.
Y/N:" Đúng như mình nghĩ, đây là quán do Eizan senpai đã đầu tư trong đó có cả mình"

"Vì vậy, Mozuya là nơi karaage mà bạn đang nói đến," Ikumi nói.

"Bạn biết về nó?" Soma đặt câu hỏi.

"Họ là một chuỗi thực sự nổi tiếng ở Kansai," Ikumi thông báo. "Đó là Nakamozu Kinu. Cô ấy là chủ sở hữu của chuỗi Mozuya," Ikumi đề cập về phía một phụ nữ có nét mặt giống mèo và đôi mắt cô ấy nhắm lại, mặc đồng phục công sở, cầm và vẫy một chiếc quạt. "Họ bắt đầu ở Kyoto và hiện có các chi nhánh ở khắp Kansai. Họ đã giành chiến thắng trong cuộc thi karaage quốc gia ba năm liên tiếp, một kỳ tích lịch sử, và họ cũng sẽ giành chiến thắng trong năm nay."

"Ra vậy," Soma lẩm bẩm, quan sát cửa hàng. "Rất nhiều khách hàng là các bà nội trợ."

"Đúng vậy, sẽ có nhiều người hơn nữa vào buổi tối," Mayumi nói thêm. "Bao bì rất phong cách, vì vậy nó thực sự được các quý cô ưa chuộng. Nhiều người thậm chí đã đi tàu để mua nó."

"Vì vậy, họ có một mặt tiền cửa hàng đẹp với rất nhiều nhân viên. Công việc kinh doanh có vẻ tốt",
Soma nhận thấy chủ tịch đang đội mũ, mặc áo khoác đai đeo kính râm.

Souma: Hả, chủ tịch.

"Woah! Soma-chan?" Tomita thốt lên.

"Anh đang làm gì ở đây?" Soma hỏi.

"Ồ, tôi cũng chỉ hy vọng mình có thể giúp được gì," Tomita trả lời.

Y/N: Nhìn anh giống như di ăn cướp lắm đấy

"Chà, chúng ta đang ở trong lãnh thổ của kẻ thù! Sẽ là một rủi ro rất lớn nếu họ nhận ra tôi là ai!"

"Làm sao?"

"Em cũng nên cẩn thận, Soma-chan!"

Y/N thở dài thườn thượt. "Nếu chúng tôi có thể nhìn thấy bạn, tôi khá chắc rằng kẻ thù cũng có thể nhìn thấy bạn."

"Không cần thiết phải hờn dỗi," Kinu nói. "Tại sao không xếp hàng với niềm tự hào, Chủ tịch?" cô ấy đã cười.

"Heeeeeeee!" Tomita khẽ hét lên và nhảy ra khỏi hàng, trốn sau Soma và Y/N

"Nhìn thấy?" Y/N nhận xét, với điều này chứng minh quan điểm của cô ấy.

"Ồ, bạn có phải là người đến từ khu mua sắm không? Bạn có muốn thử một cái không?" Kinu đề nghị, lấy ra một lô karaage mới được làm ra.

"Thật không? Được rồi, cảm ơn." Soma lấy một cái từ chảo, những cái khác theo dõi hành động của anh ấy.

* rắc *

"Bên ngoài nó giòn nhưng nhẹ, nhưng hương vị unami tỏa ra từ thịt gà,"
Y/N nhận thấy. 'Thịt gà, táo, hành tây, gừng, tỏi, nhục đậu khấu, đinh hương ...'

"Sugoi! Làm thế nào để bạn làm cho chúng ngon như vậy?" Mayumi thốt lên.

"Để tôi nói cho bạn biết!" Kinu nói với cô ấy. "Chúng tôi đang sử dụng gà địa phương Omi. Chúng là giống gà cao cấp chỉ được nuôi bằng các loại thảo mộc. Kết thúc là cách ướp nước tương siêu bí mật mà chỉ Mozuya mới biết. Bao gồm cả táo xay, có hơn một tá nguyên liệu bí mật trong nước xốt này đó là trang điểm cho con gà này. Sau đó, chúng tôi chiên cho gà giòn và đẹp bằng cách phơi ngoài không khí khi nó chiên! Một số người thậm chí còn gọi gà của chúng tôi là Karaage vĩ đại nhất thế giới. Hohohoho ~ "

"Bạn có chắc chắn muốn cho chúng tôi biết mọi thứ không? Về mặt kỹ thuật, chúng tôi ở đây để trinh sát lãnh thổ của kẻ thù," Soma thông báo.

'Anh không nên nói thẳng ra như vậy chứ.?' Y/N hét vào mặt anh trong tâm trí.

Kinui nhìn thấy Y/N cũng đang có mặt, cô cũng biết là cửa hàng mở ở đây có một phần vốn của cô ấy.

Y/N ra hiệu cho Kinui im lặng, cô ta gật đầu hiểu ý.

Ồ, tôi không phiền chút nào! Tôi nghi ngờ bạn có bao giờ quản lý để làm cho của chúng tôi!" Kinu khoe khoang.

Đáp lại, Soma hơi nao núng và nheo mắt.

"Tuy nhiên, thật là một kẻ thất bại thảm hại đối với một người đàn ông, phụ thuộc vào phụ nữ và trẻ em. Anh chỉ đứng nhìn khách hàng rời bỏ mình. Anh có tự trọng không? Tôi cũng lo lắng cho công việc kinh doanh của mình, nếu ai đó đang chán nản như bạn đang ở trên mặt tiền cửa hàng của tôi "

Moka đổ mồ hôi hột, vì thực tế cô có thể nhìn thấy những mũi tên bắn vào Tomita cho mọi lời xúc phạm ném vào anh ta.

'Kẻ yếu đuối này đang làm tôi nhớ đến một người mà tôi biết ...' Ikumi bực bội nghĩ, khi hình ảnh Konishi, chủ tịch của Don RS, xuất hiện trong tâm trí cô.

Soma đặt tay trấn an người già của Tomita. "Đoán là bạn thực sự tự tin, huh. Vì vậy, nếu khu mua sắm của chúng tôi xuất hiện loại karaage tốt hơn của bạn, đó sẽ là một sự bối rối lớn cho Mozuya, phải không?" Soma chế nhạo.

Kinu nhếch mép cười và khuôn mặt cô ấy sau đó biến thành một khuôn mặt cáu kỉnh, tỏa ra một luồng khí đáng sợ, "Cậu nói lớn, cậu bé, nhưng đừng có tự huyễn hoặc bản thân mình! Một đứa trẻ như cậu có thể làm gì? Hừm? Chà, mua sắm lặt vặt Quận không có tính cạnh tranh hay trí tưởng tượng vụn vặt, đáng bị tàn lụi và chết, bạn có nghĩ vậy không ?! " Kinu kết thúc với nụ cười mèo tinh nghịch của cô ấy.

Mayumi thút thít trước hành vi đáng sợ của Kinu còn Ikumi thì trừng mắt nhìn những người phụ nữ.

"Tôi hy vọng bạn sẽ tiếp tục bảo trợ Mozuya của bạn tại nhà ga!" Kinu cười trừ.

Y/N thở dài, cô tự hỏi liệu mình có chọn sai người hay không.

Đang định về thì nhận được tin nhắn từ Eishi senpai.

From: Y/N Yukihira
"Em nhanh chóng quay về trường đi,danh sách học viên tham dự bầu cử mùa thu cần có mặt em."
Dear
Tsukasa Eishi.
Khi về đến nhà, Souma bắt đầu nghiên cứu món ăn còn Y/N lên trên lầu xách hành lý.
Mang vali xuống khiến Souma, Ikumi ngạc nhiên

Souma: Sao em đi sớm vậy, mới về một ngày thôi mà.

Y/N: Tại ở trường có một số việc em chưa giải quyết xong nên phải quay về trường. À đúng rồi, mọi chuyện ở khu mua sắm trông cậy vào anh nhé.

Souma: Em cũng nên phụ anh một tay chứ?

Y/N: Chả phải đã có Kurase và Ikumi rồi sao. Em tin anh sẽ làm được.

Nói xong Y/N xách valy đi ra khỏi nhà, đứng ngay trước khu phố Sumire. Một chiếc xe oto đang đứng đó.
Hạ cửa kính xuống, cô nhận ra bên trong chính là Eishi.

Eishi: Lên xe đi, mà nhà em ở khu này à. Vắng thế.

Y/N: Dạ đúng rồi, Nhưng mà đang có một sự kiện hấp dẫn ở đây.

Chiếc xe lăn bánh, trên xe cô và Tsuksa nói chuyện vô cùng vui vẻ, kể từ sau trại huấn luyện cô và Tsukasa ngày càng tiến về nhau nhiều hơn, tất nhiên là phải bí mật. Cũng sau trại huấn luyện, cô và Eishi chính thức hẹn hò.

Chỉ một lúc sau xe cũng đã đến trước nơi ở của Thập Kì Nhân.

Nè, nhanh chân lên! Đến giờ rồi!" Isshiki nhìn ra sau lưng gọi ai đó đang nói chuyện điện thoại.

"Biết rồi....khỏi nhắc." Eizan nói.

"Họp cái gì hôm nay đấy?" Eizan thản nhiên hỏi.

"Không xem thông báo à...?" Isshiki hỏi. "Về cuộc 'Bầu cử mùa thu' chứ còn gì nữa."

"Chúng ta phải thu hẹp phạm vi tân học viên năm nhất sẽ tham dự giải."

"Phiền phức quá!" Eizan than thở nói. "Sao chúng ta phải làm chuyện đó vào kì nghỉ chứ?"

Haiz...ý kiến gì thì lên hỏi Hiệu Trưởng ấy!" Isshiki nói. "Đây cũng là một nghĩa vụ quan trọng." Đưa tay lên chỉnh cà vạt. "Mà chúng ta, những Thập Kỳ Nhân của Tootsuki phải làm...."
Cô và Eishi đi vào trong, vì là trợ lý nên cô được đặt cách ngồi vào 1 vị trí bên chiếc ghế trống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro