1.Chương 1: Chim sẻ biến thành phượng hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kim Chung Nhân chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ có một ngày Kim Trân Ni rời xa anh.

   Anh nhớ lại lần cuối cùng hai người cãi nhau trước khi Trân Ni bỏ đi, dường như cũng chẳng có gì gay gắt lắm. Nguyên nhân là sáng hôm ấy anh dậy hơi muộn, nàng cứ giục anh, sau đó bắt đầu cằn nhằn vì anh ham chơi game online, anh vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt thì bị chê trách thói quen vệ sinh. Chút ngái ngủ cuối cùng của anh bị cướp đi, anh ức chế, liền "đáp" lại vài câu.

   Một lúc sau, hai người đi thang máy xuống dưới, Trân Ni vẫn lầm lì, chẳng nói chẳng rằng . Chung Nhân rất khó chịu, không kiềm chế được, cười lạnh lùng và nói: "em thấy ấm ức như vậy, chi bằng chúng ta chia tay".

   Vốn dĩ đó là câu nói là câu nói trong lúc tức giận, không ngờ Trân Ni đồng ý ngay: "thật đúng với ý của em"

  Anh vô cùng ngạc nhiên, tròn mắt không nói được gì. Nàng không thèm quay sang nhìn anh lấy một cái. Bây giờ nghĩ lại có lẽ lúc ấy nàng đã hạ quyết tâm, quyết định rời xa anh.

  Mấy ngày sau đó, nàng không nhắc đến chuyện chia tay, cũng không có dấu hiệu nào của việc chuẩn bị bỏ đi, chỉ có điều thái độ rất lạnh nhạt. Anh tưởng rằng nàng giở trò giận dỗi, mặc kệ hai, ba ngày dỗ dành là mọi chuyện sẽ lại đâu vào đấy.

        Nào ngờ nàng lại mượn cớ đi công tác, một đi không chở lại. Nhưng đó vẫn chưa phải điều bi thảm nhất. Bi thảm nhất là anh không biết đi đâu để tìm nàng.

  Hai người quen biết qua mạng, sau đó sống thử thi khoảng một năm, nhưng số lần cãi vã không đếm xuể. Anh nghĩ nàng nóng tính dễ, quái gở, có lúc thì tự ti, có lúc tự tin quá mức, tóm lại rất khó chiều. Dĩ nhiên anh cũng không ít tật xấu, nhưng nàng cũng không đến nỗi phải dứt tình như thế, bỏ đi không thèm chào một câu. Thật độc ác!

  Trong khoảng thời gian sống thử, thỉnh thoảng lắm hai người mới nhắc đến hoàn cảnh và các thành viên trong gia đình. Bố mẹ nàng vẫn khoẻ, nàng có ba anh trai, hình như còn một chị hay là em gái gì đấy, anh cũng không nhớ rõ lắm, nói cách khác là anh cũng không để tâm cho lắm. Bởi vì anh cũng không có ý định kết hôn với nàng, chưa bao giờ nghĩ đến tương lai với nàng.

Anh từng xem qua chứng minh thư của nàng: Kim Trân Ni, 19 tuổi, người Vũ Minh.

  Nàng nói mình chưa tốt nghiệp đại học, do không thể học tiếp nên nàng phải đi tìm việc, vì vậy chỉ có thể làm nhân viên bình thường. Anh không mảy may nghi ngờ những điều cô nói. Sau khi sống thử, anh trở thành cuộc sống của nàng, nàng không có không gian riêng mình, không bạn bè, chưa bao giờ đồng nghiệp gọi cho nàng. Đó cũng là lí do mà hai người cãi nhau. Anh nghĩ mình không có không gian riêng, điều đó khiến anh cảm thấy ngột ngạt, thêm vào đó là tính cách khó hiểu của nàng, trong lòng anh có chút hối hận, cảm thấy lúc đầu mình quá bông bột thiếu suy nghĩ, không nên vì nhu cầu sinh lý mà sống thử.

  Dĩ nhiên, ngoại hình và khí chất của nàng ta thì không thể chê vào đâu được. Nói một cách khách quan thì cả hoa khôi mà anh say đắm hồi học đại học cũng không bằng một phần mười của nàng. Nói về tính cách thì hoa hôi còn lâu mới theo kịp. Nói đi nói lại, vẻ ngoài xinh đẹp dĩ nhiên ất thích mắt, nhưng cảm giác mới lạ qua đi, hai người hiểu hau hơn thì cũng chỉ đến thế. Tính tình cô ấy thay đổi thất thường, anh phải hết sức cẩn thận. Người ta nói phụ nữ càng đẹp càng khó chiều, câu nói ấy đúng trên mọi phương diện.

   Đưa nàng đến nhưng cuộc gặp mặt xã giao dĩ nhiên có thể nở mày nở mặt. Một số người từng nói đùa rằng "bông hoa nhài cắm trên bãi phân trâu". Anh cho rằng đó là câu nói của những người "ghen ăn tức ở". Đáng tiếc anh chỉ là trưởng phòng nhỏ, không có dịp tham gia những cuộc gặp mặt xã giao, chỉ không thể từ chối được mới đi, mà có đi cùng thì cũng chẳng vui vẻ tí nào. Cứ thế, chút ưu điểm vô nhỏ nhoi của nàng cũng dần mất đi.

   Sau khi nàng bỏ đi, anh cũng có đi tìm nàng. Anh đến công ty của nàng, hỏi mấy người đồng nghiệp của nàng cũng không có thông tin gì. Gọi điện thoại mấy lần, nàng cũng không mở máy. nhắn tin qua nick cũng không nhắn lại.

   ban đầu anh có chút do dự, không biết có đi tìm nàng hay không, bởi vì sợ nàng sẽ quay về thật. Về sau nàng bật vô âm tín, anh lại thấy lo. Thoát khỏi nàng tuy là chuyện đáng mừng, nhưng chẳng may côn an tìm đến nhà thì thế nào? anh bắt đầu tìm nàng mấy lần, còn đăng tin tìm người, dường như làm vậy anh mới thấy khôn hổ thẹn với lương tâm. Nhưng cô vẫn không xuất hiện.

   Ba năm sau, anh đi công tác New York. Anh nay đã khác xa ngày xưa, trở thành phó giám đốc doanh nghiệp của Viên Thị. Anh nhìn thấy tấm ảnh đính hôn của nàng với người khác trên tạp chí Forbes. Người con gái kia chính là Kim Trí Tú, con gái thứ hai của tập đoàn Bắc Thần.

Kim Chung Nhân xem đi xem lại, mắt dính vào tờ báo, đáng tiếc là tấm ảnh đó quá nhỏ. Nhưng người trong ảnh dung mạo vẫn xinh đẹp như xưa. Trang điểm rất tinh tế, quý phái, khác hoàn toàn với vẻ đẹp giản dị trước đây.

   Anh ngây người nhìn bức ảnh trong tạp chí, từ "ngạc nhiên" không thể không thể diễn tả hết cảm sức lúc này của anh, nói đúng hơn là anh thảng thốt, không thể tưởng tưởng nổi, tập đoàn Bắc Thần, Kim Trí Tú, bao nhiêu người bắc thang còn không với tới, làm sao nàng có thể làm được?

   Nếu anh nhớ không nhầm nàng có hai đặc điểm nổi bật. Một là ngoại hình, hai là tính nết. Kim Trí Tú là tiểu thư nhà giàu có đương nhiên thích vẻ ngoài đẹp của nàng, nhưng lẽ nào chấp nhận được tính cách của nàng sao? hay là nàng đã đầu thai thành người khác?

   Nhân vật chính của báo này là  Kim Nam Tuấn, bố của Kim Trí Tú, nhân tiện nhắc đến thông tin cô con gái của họ Kim đính hôn. Nhông thấy đả đọng đến đối phương. điều này Kim Chung Nhân có thể hiểu được vì nàng chưa từng tốt nghiệp đại học, điều này có thể khiến người ta khó xử. Không biết ai đã tường nói rằng của hồi môn tốt nhất ở phụ nữ là một tấm bằng của trường nổi tiếng.

   Anh cười nhạt rồi vứt tờ tạp trí xuống, đưa cốc cà phê đã nguội lên miệng nhấp một ngụm, cảm giác đắng ngắt.

   Mấy năm gần đây, anh bon chen ngược xuôi, không ngưng phấn đấu, suy nghĩ nhiều cũng khác so với ba năm trước, tuy nhiên, anh vẫn chưa cảm thấy thực sự mãn nguyện. Thỉnh thoảng, trong những khoảng khắc mãn nguyện anh cũng không nghĩ đến sẽ có ngày gặp lại nàng. ngày ấy .... những ngày đã qua, mỗi khi nghĩ đến anh lại lạnh lùng cười nhạt, không muốn nghĩ nữa, để lại một khoảng chống tư duy. Ý tứ thì nhiều mà không nghĩ được từ ngữ nào để diễn tả hết, có thể tưởng tượng rất nhiều thứ nhưng dù có tưởng tượng như thế nào thì anh cũng không nghĩ đến được mức này. Quả là quá sức tưởng tượng. anh không kìm được cầm tờ báo lên đọc qua một lượt.

   Kim Trí Tú có nước da trắng, mũi cao và môi hình trái tim, cuối cùng là vần trán của kẻ phô trương, không giống phong thái khoan thai nho nhã của ông bố. Anh coi thường Kim Trí Tú nhưng không dám coi thường Kim Nam Tuấn. Đàn ông nhìn đàn ông, tướng mạo chỉ chiếm một phần nhỏ, thậm chí không có gì đáng nói, quan trọng nhất là quyền thếđịa vị. Cả châu á chỉ có một Kim Nam Tuấn, nhưng ông ta lại có 5 người con và một người vợ  là Kim Thạc Trân. Chỉ là vợ của ông đã mất trong một vụ tai nạn xe rồi.

   Có điều, Kim Trí Tú chỉ là một trong năm người con đó thì cũng đủ để cho anh phải phấn đấu cả mấy đời. Cuộc đời thật bất công, nếu đứng trên cùng một điểm xuất phái thì chưa chắc là anh sẽ thua.

   Anh tức tối nhìn tờ tạp chí, bỗng nhiên thấy một câu tiếng anh tạm dịch là: "Tính cách quyết định vận mệnh" , đúng là nức cười, nếu anh và Kim Trí Tú có tính cách giống nhau thì liệu vận mệnh có giống nhau không? có lẽ tính cách quyết định vận mệnh thật nhưng có điều kiện nhất định. Trên thế giới này có rất nhiều việc cần điều kiện.

   Không biết giữa Kim Trân Ni và  Kim Trí Tú có điều kiện bí mật gì không đây? nếu không phụ nữ ngoài vẻ đẹp ngoại hình ra chẳng có thứ gì mà nàng ta làm sao  Kim Trí Tú có thể "tiêu hoá " được?

   Không hiểu vì lí do gì mà anh thấy lo lắng thay cho  Kim Trí Tú. Đúng vậy, Bắc Thần là khách hàng lớn của Viên Thị. hiện nay đang hợp tác về lĩnh vực bất động sản. Kim Trí Tú là người đứng đầu dự án lần này của Bắc Thần. Tuy nhiên anh lo lắng như vậy đối với một khách hàng đến mức này quả thật là không cần thiết, dù gì viên thị chỉ phụ trách một phần năm dự án mà thôi.

   Hai bên hợp tác làm ăn thì không tránh khỏi chạm mặt nhau, bỗng nhiên lại có mối quan hệ này, anh phải hết sức cẩn trọng mới được. Anh vừa nghĩ vừa đưa tay lên sờ cà vạt từ bao giờ không biết, dường như bắt đầu cảm thấy căng thẳng. Nhưng nghĩ lại thấy buồn cười, có gì mà phải căng thăng cơ chứ? ban đầu, là nàng ta chủ động bỏ đi, người căng thẳng lo lắng là mình. Nàng ta không có lí do gì để trách cứ mình cả. Hơn nữa, nếu chuyện vỡ lở thì chỉ bất lợi cho nàng ta mà thôi. Nghĩ như vậy anh thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

   Sau khi về thành phố thánh anh anh mới biết, internet, báo chí, tivi, đài phát thanh đâu cũng đăng tin đính hôn của cô con gái thứ hai của chủ tịch Bắc Thần. Nội dung chủ yếu là xoay quanh cô gái may mắn ấy, rất nhiều phán đoán được đưa ra, vốn là người được truyền thông quan tâm nhưng lần này Kim Trí Tú đã bị "bỏ rơi".

   Một thời gian, Kim Trân Ni trở thành "cô gái lọ lem". Tuy nhiên nàng không biểu lộ gì, ngược lại còn cảm thấy hứng thú với nhưng tin tức trên mạng.

   Kim Trí Tú vốn là người "ngang ngược", làm việc gì cũng khiến mọi người ngạc nhiên, từ khi cô mười tám tuổi đến nay, không biết có bao nhiêu scandal tình ái. Bỗng nhiên nói đến chuyện đính hôn, sao người nhà có thể tin được? thậm chí, cô còn không biết thân phận cô gái mà cô định đính hôn thế nào, vì vậy mọi người nghĩ cô lại giở trò bịa chuyện, đang định khuyên răn cô ta hồi tâm chuyển ý, nào ngờ cô ta làm ra chuyện lớn hơn. kết quả là chuyện này còn kinh động hơn sấm vang chớp giật.

   Cứ như vậy nên đã đẩy Trân Ni vào thế đối lập với nhà họ Kim. Tuy họ cứ trách Kim Trí Tú không hiểu chuyện, bị ma sui quỷ ám, nhưng đáng giận hơn là con hồ ly tinh tham vinh hoa kia.

   Tuy nhà kim rất bất mãn với chuyện này nhưng đối mặt với giới truyền thông vẫn giữ được phong độ, kỹ năng ngoai giao xuất sắc của họ khiến Trân Ni vô cùng khâm phục.

   Nàng đóng trang web, xuống phòng khách uống trà. Trên bàn uống nước có một tờ báo, một hàng chữ rất to đập vào mắt nàng: "Tối hôm qua câu lạc bộ những chàng trai và các cô gái độc thân tài ba đã khai trừ Kim Trí Tú ra khỏi danh sách". nàng không nhịn được cười phá lên, nước trà đổ ra tay. Nàng không lau sạch mà cầm tờ báo đi lên phòng ngủ. Lục Quản Gia ngoảnh mặt làm ngơ, nét mặt hiện lên vẻ khinh miệt không dễ nhận ra.

   Thật thô tục không biết cô Trí Tú trúng phải bùa mê thuốc lú gì mà lại đính hôn với nàng ta? Dù  tướng mạo của cô Man Vãn và Niệm Chân không bằng cô ta thì chẳng phải vẫn còn cô Hạ Dao, người đã đặt giải thưởng kim ngưu cho diễn viên chính xuất sắc nhất sao? Vẻ đẹp của cô ấy được cả nước công nhận, dù gì cũng khôn đến lượt nàng ta, thật thô tục!

   Đến người giúp việc còn có thái độ như vậy, đừng nói đến người nhà họ kim. Trân Ni muốn bước chân vào nhà họ kim quả là không dễ dàng chút nào. May mà mấy năm, nàng đã rèn cho mình cách sống thanh thản, mọi chuyện do duyên số, được là mình may mắn, không được thì do mình không có phận.

   Thứ duy nhất mà nàng chủ động giành lấy trong cuộc đời này là tình yêu của Kim Chung Nhân nhưng kết quả nàng đã thất bại thảm hại. Chuyện ấy khiến nàng vô cùng tuyệt vọng. Hồi ấy nàng vẫn còn trẻ, chỉ mới mười tám tuổi, tâm hồn vẫn còn trong sáng , chưa bị lây nhiễm những thói xâu của hiện đại, nguyện vì tình yêu mà lao vào nước sôi lửa bỏng, quên cả bản thân mình, bởi vì còn trẻ nên cũng không đề phòng, bởi vì vậy nên rất dễ dàng bị tổn thương.

   Nàng không ngờ rằng sau khi rời bỏ Kim Chung Nhân lại gặp được Kim Trí Tú . Hừm, Kim Trí Tú. nhớ lại cái tên này, nàng mỉm cười.

   Trong tờ báo nàng cầm trên tay có ảnh của cô, bờ môi hình trái tim, chiếc mũi cao, đôi mắt vì quá tinh nghịch nên trông không chững chạc lắm, nếu là mười bảy, mười tám thì có thể nói là hoạt bát đáng yêu. Nhưng cô đãng gần ba mươi tuổi. Những người khắt khe một chút thì có thể nói cô là một người phóng túng. Tuy nhiên, trong mắt Trân Ni, cô là một người buông thả, ngang bướng, thi thoảng nghịch ngợm, dĩ nhiên là do gia đình giàu có tạo nên, nhưng qua trọng hơn vẫn là tính cách. Nàng thích tính cách của cô, có thể nói hai người rất hợp nhau.

   Các bài báo đang dự đoán về thân phận của nàng, tờ báo lá cải này cũng không ngoại lệ. Không biết họ lấy thông tin ở đâu mà nói nàng từng là người mẫu. Nàng và Kim Trí Tú quen nhau ở show trình diễn thời trang của nhà thiết kế nổi tiếng Khương Sáp Kì và đã trúng tiếng sét ái tình.

   Tính đến nay, đây là bài báo duy nhất có một chút sự thật.


                                                                                     ~HẾT CHAP 1~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro