5. Tiểu thư nhà giàu va vào lưới tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bảy rưỡi tối hôm sau, Kim Trí Tú tắm rửa thay quần áo xong xuôi, lái xe đến đường *** để đón người đẹp.

Trên đường *** có chợ quần áo bán buôn khá nổi tiếng, quần áo đẹp mà giá lại rẻ, mẫu mã phong phú, sản phẩm tiêu thụ sang hơn mười thành phố xung quanh, người dân trong thành phố cũng rất thích mua hàng ở đây.

 Tòa nhà nơi Trân Ni ở nằm ở cuối đường, cách trung tâm thành phố khá xa. Nhà ở đó được xây từ lâu nên cũng khá cũ nát, nếu tính theo thu nhập bốn trăm đô một giờ thì nàng ta hoàn toàn có thể ở một chỗ tốt hơn.

Cứ nghĩ đến tính tiền theo giờ là Kim Trí Tú lại thấy chua xót, một mặt thấy nàng ta vô liêm sỉ, mặt khác lại thấy nàng ta vô liêm sỉ một cách thẳng thẳn, nhưng không vì thế mà mất đi vẻ đáng yêu. Buổi tối đường khá đông, tám giờ mười phút cô mới đến nơi, nhìn qua cửa kính ô tô thấy Trân Ni đứng bên đường. 

Chiếc măng tô trắng cùng đôi bốt đen để lộ đôi chân dài, thẳng, vóc dáng ấy thẳng đến bất ngờ, thân hình hấp dẫn, không chê vào đâu được. Cô không kìm được lời khen phát ra từ tận đáy lòng. Dựa vào khí chất này, tướng mạo này, dáng người này, dù là làm người mẫu chụp ảnh quảng cáo hay diễn viên điện ảnh thì đều có thể tỏa sáng, việc gì phải đi con đường này? Chà, có điều nói đi cũng phải nói lại, làm diễn viên thì cũng chẳng khác thế này là mấy.

 Hừ!!Kim Trí Tú thở dài hai tiếng thì xe đến trước mặt Trân Ni. Cô bỏ cặp kính đen xuống, mở cửa kính, Trân Ni cúi xuống nhìn cô, vẻ mặt như cười mà không phải là cười: "Cô Kim, cô đến muộn mười hai phút, đồng nghĩa với việc mất đi tám mươi đô". Kim Trí Tú nhe răng cười, ngiêng đầu nhìn nàng: "Lên xe". 

Thái độ rất quen thuộc, kiểu nói như ra lệnh khiến Trân Ni hơi ngạc nhiên, nhưng nàng lập tức mỉm cười. Vốn tưởng rằng cô sẽ hung hăng tỏ vẻ là người cao quý, rõ ràng là tức điên lên nhưng vẫn cố gắng giữ phong độ, nhìn thì có vẻ là người có học, nhưng làm sao có thể thoải mái bằng việc nói thẳng những suy nghĩ trong lòng! nàng mỉm cười, đi vòng sang mở cửa xe rồi nói: "cô Kim..."

Kim Trí Tú lập tức ngắt lời nàng: "Gọi như vậy xa lạ quá, gọi tôi là chị Tú đi". Trân Ni quay sang nhìn thì bắt gặp đôi mắt hút hồn của cô, trong lòng không khỏi rung động: Sao? Chuẩn bị vứt bỏ địa vị vương tử cao quý, chuyển sang cách xưng hô thân mật giống như những đôi tình nhân chăng? Kim Trí Tú vừa lái xe vừa hỏi: "Trân Ni, vì sao cô sống ở đây mà hàng xóm của cô không biết cô?"

Trân Ni nhíu mày hỏi lại: "Sao chị biết hàng xóm của tôi không biết tôi?" Kim Trí Tú bị nàng tìm được khe hở, không khỏi cảm thấy khó xử, chỉ còn cách nói thẳng: "Tôi đến tìm cô". Trân Ni mỉm cười, hờ hững nói: "Khi nào?" Kim Trí Tú trả lời qua quýt: "Thì dạo trước..."Trân Ni nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói: "Chắc là do thường ngày tôi kín đáo quá, xem ra tôi phải thường xuyên mời hàng xóm uống trà mới được..."

Nghe câu nói ấy Kim Trí Tú không biết nói gì. Kín đáo? Hai từ đó nên để cô nói mới đúng, vì sao lại bị nàng ta cướp lời? cô không kìm được cười phá lên: "Cô thật hài hước". Trân Ni mỉm cười, thấy hướng đi của cô hơi kỳ lạ nên hỏi: "Chúng ta đi đâu đây? Thần Dương Resort à?"

Thần Dương Resort là khu giải trí cao cấp bên hồ Thần Dương ở ngoại ô phía nam, nổi tiếng khắp nơi bởi phong cảnh tươi đẹp, nên thơ, nhà ăn có ba đầu bếp Pháp nổi tiếng, thông thường khách ở đây đều là các đại gia, ngôi sao nổi tiếng. Việc kinh doanh vô cùng phát đạt. Kim Trí Tú gật đầu: "Thông minh".

Trân Ni thở dài, đặt tay lên ngực và nói: "Dù dạ dày của tôi không có ý kiến gì thì tôi vẫn e rằng mình sẽ ngủ gục trên bàn ăn..."Kim Trí Tú cười phá lên: "Không cần phóng đại đến mức ấy chứ. Hai ngày hôm nay cô làm gì mà mệt đến vậy?" Trân Ni nói sơ qua: "Cũng chẳng làm gì, chỉ là tham gia một cuộc hẹn, nhân tiện giúp hai người bạn tư vấn trang phục". 

Nhưng địa điểm diễn ra cuộc hẹn là ở nước Anh, thân phận của hai người bạn vô cùng cao quý. Nghe Trân Ni nói vậy, bỗng nhiên Kim Trí Tú như chợt nhớ ra điều gì đó, cô cười rất tươi: "Sáp Kì rất khen ngợi tài năng của cô trong lĩnh vực thời trang, lẽ nào cô không nghĩ đến việc kinh doanh thời trang sao?" Trân Ni cười: "Chỉ là sở thích thôi mà, kinh doanh phiền phức lắm".

Kim Trí Tú chủ động nhắc đến chuyện này, vốn dĩ hy vọng nàng ta có thể nói những lời như không có vốn hay gì đó, như vậy cô mới dễ triển khai chủ đề, ví dụ như cô có thể đầu tư, nếu nàng có hứng thú thì có thể đi sâu hơn, dù gì thì cô có rất nhiều tiền. Hơn nữa, nếu Sáp Kì không đánh giá sai về nàng ta thì vụ đầu tư này nhất định có lãi.

Kết quả là nàng ta chê phiền phức. Cái cớ này thật là sáng tạo đến đáng ghét! Chỉ có điều cô vẫn không nhụt chí, cười khì khì và nói: "Lãng phí tài năng là vô đạo đức". Trân Ni không quan tâm đến lời cô, nàng dựa đầu vào ghế, nhắm mắt và khẽ nói: "Đối với tôi không lãng phí mới là vô đạo đức".

Câu nói ấy khiến Kim Trí Tú ngây người một lúc lâu, không biết nên nói gì tiếp theo. Nghĩ kỹ một chút thì câu nói ấy rất sâu sắc. Hai người không nói gì, không khí trong xe chìm trong tĩnh lặng. Không gian tĩnh lặng khiến người ta có cảm giác kỳ quặc. Dường như Trân Ni rất mệt, dựa đầu vào ghế không nhúc nhích. 

Kim Trí Tú không biết làm gì, liền bật đài nghe tin tức. Seoul là thành phố thương mại, trung tâm tài chính khá nổi tiếng ở châu Á, nơi đây tụ hội rất nhiều người nổi tiếng, trong bảng xếp hạng top 10 của Forbes về những người giàu có ở châu Á thì đã có nhiều nghệ sĩ ở thành phố Seoul. Điều đó đủ để chứng tỏ cho tầm ảnh hưởng của nó.

 Những nơi càng có nhiều người giàu có thì lại càng nhiều tin lá cải, quả thực là đâu đâu cũng có, ví dụ nhân vật chính trong chương trình thời sự hôm nay là Kim Nam Tuấn, bố của Kim Trí Tú. Người dẫn chương trình nói là sau khi vợ ông là Kim Thạc Trân mất thì vài năm sau có phóng viên phát hiện ông ta cùng nữ trợ lý ăn cơm, hai người hết sức thân mật, sau đó lại phát lại chuyện của họ ở Nhật hồi năm ngoái, cuối cùng còn dự đoán khả năng nữ trợ lý được bước chân vào cửa nhà giàu, như thường lệ là nhắc đến thói trăng gió của , nữ trợ lý cần phải nỗ lực thật nhiều.

Dĩ nhiên, không biết chừng những lời nói đó xuất phát từ lòng đố kỵ của người dẫn chương trình, dù gì thì sức hút của Kim Nam Tuấn không ai có thể cưỡng lại được, ba mươi năm nay ông không hề già đi chút nào. Mười tám năm trước, một công chúa của hoàng gia Anh khi được phóng viên hỏi về người tình lý tưởng đã nói rằng: Đó chính là Kim Nam Tuấn của châu Á.

Năm nay Kim Nam Tuấn năm mươi tuổi, nghe nói gia sản đã lên tới hàng trăm nghìn tỷ đô la. Nếu tính một cách chặt chẽ thì ông ta là thế hệ thứ hai, vì cha mất sớm, mười chín tuổi đã kế thừa gia sản, thời ấy được coi là chủ tịch hội đồng quản trị trẻ tuổi nhất. 

Hồi ấy trong nội bộ của Bắc Thần có tranh chấp, một số cổ đông nhiều tuổi có ý đồ đen tối đều bị ông thu phục, đúng là tuổi trẻ tài cao. Cuộc hôn nhân của ông là kết quả của "liên hôn thương nghiệp", người ông lấy là Kim Thạc Trân, con Trai của Tống Triết kẻ đứng đầu tập đoàn sản xuất điện tử. 

Kim Thạc Trân  sau tám năm chung sống thì qua đời vì gặp tai nạn không qua khỏi, sinh được một người con trai và một người con gái, con trai lớn là Thái Hanh, con gái thứ hai là Trí Tú. Hồi ấy Kim Nam Tuấn hai chín tuổi, đến nay vẫn chưa tái hôn, nhưng hai mươi năm nay, có không biết bao nhiêu scandal tình ái về ông, có scandal nói ông có hai người con riêng ở Anh, về sau thông tin này đã được chính ông chứng thực.

 Mẹ ông công khai bày tỏ muốn nhận cháu nội nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì. Sau khi nghe xong tin này, nét mặt của Kim Trí Tú không chút biến đổi nhưng đôi mắt sáng đã trở nên u ám. Trân Ni nhận ra sự bất thường nên rất thận trọng, giữ im lặng.

Kim Trí Tú chuyển sang kênh khác, nhưng vẫn là tin lá cải, lần này nhân vật chính lại chính là cô. Đối tượng của scandal là Hạ Dao, lại nói về bộ phim mới của cô ta. Cô vừa nghe thấy vậy liền vặn sang kênh khác, Trân Ni không kìm được cười phá lên.

Từ trước tới nay Kim Trí Tú chưa bao giờ né tránh điều này, nhưng lúc này lại thấy ngượng ngùng. cô và Hạ Dao chỉ cùng nhau ăn vài bữa cơm, vậy mà báo chí đã đồn thổi loạn cả lên. Khi được hỏi về mối quan hệ của hai người, người quản lý của cô ta trả lời rất mập mờ, cố ý gây hiểu lầm, khiến dư luận bàn tán xôn xao, chuyện bộ váy dạ hội cũng lôi ra để nói.

Từ trước tới nay cô có "bủn xỉn" với cô gái nào đâu? Chỉ có điều, nếu có thể thêm một nét vào lịch sử huy hoàng của một người nào đó thì cũng là việc đáng tự hào. Thế nên cô cũng vui vẻ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên.

Nhưng tình hình trước mắt thì khác, đang ngồi cùng người đẹp trong xe của mình mà lại nghe scandal tình ái của mình với một người đẹp khác, trong trường hợp này tránh là tốt nhất.

Thế là  cô cố tình nghiêm mặt nói: "Những phóng viên này càng ngày càng chẳng ra làm sao cả, chỉ sợ thiên hạ không đại loạn thôi, chuyện nhỏ như con kiến cũng đao to búa lớn thành con voi, suốt ngày nói năng xằng bậy..."

Trân Ni cười và nói: "Cô cũng biết những phóng viên này nói năng xằng bậy à?" Kim Trí Tú không nói gì. Trân Ni chỉ hỏi vậy, nàng cũng không có tâm trạng quan tâm đến chuyện gia đình người khác. Không khí trong xe lại chìm vào yên tĩnh.

Một lúc sau, Kim Trí Tú lại hoạt bát hẳn lên, cô cười và nói: "Cô Ni là người ở đâu?" "Gangnam-Gu"."Đến đây bao lâu rồi?" "Hơn nửa năm". "Đã quen chưa?" "Ha ha, cho dù đến trại tị nạn thì tôi cũng sống được". Nàng cười, ngừng một lát rồi nói tiếp: "Bốn năm trước tôi đã từng đến đây, bây giờ coi như là thăm lại nơi xưa..."

Kim Trí Tú tỏ ra ngạc nhiên: "Vậy à? Vì sao cô lại rời đi?" Trân Ni cười: "Ở đây có rất nhiều kịch bản, có kịch bản về tuổi thanh xuân, có kịch bản về hành trình đi tìm tình yêu, cô thích nghe cái nào? Kim Trí Tú cười ha ha: "Cô Kim* thật hài hước".

Trân Ni lạnh lùng nói: "cô chẳng sáng tạo chút nào, khi khen ngợi người khác tôi không bao giờ dùng một từ hai lần". Kim Trí Tú cười to hơn: "Câu này nghe rất quen, cô tôi không bao giờ mặc một bộ quần áo dạ hội hai lần". Trân Ni mỉm cười: "Thật sao, trước đây tôi cũng thế, nhưng sau này thấy rất lãng phí, quần áo đẹp mặc vài lần cũng chẳng sao".

Kim Trí Tú không nói gì, nhưng không nhịn được cô nghiêng đầu liếc nàng một cái.

                  _HẾT_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro