1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                     Một tia lửa hôm nay
                Một đám cháy ngày mai
                                                 .. ....

Chiết Giang
Trung Quốc năm 1926


Trăng thanh gió mát ,nhưng đẹp đâu không thấy  ,chỉ thấy những lãng khói mờ mờ không biết chính xác xuất hiện từ đâu .

Phía xa xa giữa những hiên nhà tranh rách nát là những chỏm đất lú nhú ,tản ra mùi khói từ những cây nhang tần chồng chất không theo thứ tự , nữa là những mảng sương mù bỗng xuất hiện giữa đêm ,che đi những con người vì nghèo đói mà rời đi khỏi mãnh đất tổ linh này đi tha hương cầu thực.

Trời đã tối  ,giờ này đáng lẻ ra người ta đã đi ngủ ,nhưng phía trước là những tốp người đang thi nhau nhòm ngó vào nhà họ Lưu ngôi nhà gạch to lớn nhất vùng.

Khác xa với  cảnh nghèo đói ,lầm than của cái làng Chương Thọ này,nhà họ Lưu lâu đời đã giàu có nức tiếng ,không một ai biết chính xác tại sao họ lại giàu có như vậy chỉ biết được lâu nay họ làm ăn nhờ vào cái xưởng in sách lơn lớn kế bên nhà.

Hỏi ra thì mới biết ,hôm nay Lưu gia có hỉ sự ,từ trong ra ngoài là cái ánh đỏ chói mắt của hàng chục cái lồng đèn cưới thi nhau xếp ngỗn ngang.
Tiếng đốt pháo ầm ỉ ,lùng bùng trong lỗ tai ,lúc này người ta bỗng bàn tán xôn xao với nhau rằng tân nương mới cưới ,chắc có phúc lắm mới bước chân vào được vào cái nhà to lớn giàu có này .

Mẫn Đình trầm mặt
Nàng nhìn vào gương ,ngắm rõ dung nhan tuyệt mỹ của mình ,lớp trang điểm như đã gần che đi khuôn mặt không rõ cảm xúc .
Chỉ vài khắc nữa thôi nàng sẽ trở thành con dâu của nhà họ Lưu này .

Liệu nàng có hối hận không .

Không. Nàng phải vui mới đúng.







"Dân à".

"Dạ cha !"

Người đàn ông trung niên ,trên gương mặt có  nhiều nét phúc hậu nhíu mày khi nhìn thẳng vào đứa con trai cả của mình ,hoá ra là Đại thiếu của Lưu gia  Lưu Hạo Dân .

"Con lại uống rượu nữa à "

" Dạ có một chút thưa cha " Hắn vẫn điềm nhiên trả lời .

Lúc này có vẻ lão đã gần như không thể nhịn được nữa .

" NGƯƠI QUỲ XUỐNG CHO TA ."

Hắn hoảng sợ ,đây là lần đầu tiên hắn thấy cha mình nổi giận như vậy ,hôm nay lại là hỷ sự của hắn .

"Cha à....con.."

" ĐỒ NGHIỆT CHỦNG , NGƯƠI BIẾT HÔM NAY LÀ HỶ SỰ CỦA MÌNH HAY KHÔNG."

"NGƯƠI LẠI DÁM RA NGOÀI ,TRĂNG HOA NỮA À "

" SAO NGƯƠI LẠI KHÔNG GIỐNG MUỘI MUỘI CỦA NGƯƠI ,GIỎI GIANG ,SIÊNG NĂNG LẠI CHĂM CHỈ "

" TẠI SAO TA VÀ MẸ CỦA NGƯƠI LẠI ĐẺ RA  NGHƯƠI CHỨ CÁI THẰNG NGHIỆT TÔN NÀY "

Lúc này hắn cuối gằm mặt xuống ,chịu hết mọi sự phỉ báng đến từ ngươi cha ruột của mình .
Lúc này hắn mới dám hó hé phát ra tiếng nói .

" Con xin lỗi cha ,mong cha tha thứ cho con lần này."

Lúc này đôi chân mày nhíu chặt của Lưu lão gia hơi giãn ra một chút .

" Được rồi ."

" Nếu con đã biết lỗi thì mau đứng dậy đi "

" Con cảm ơn cha ". " À mà muội muội của con đêm nay có về kịp không cha"

Lưu lão gia hướng mắt nhìn xa xăm ." Chắc có vẻ nó bận rộn quá ,đêm nay e là không kịp về chứng kiến lễ thành hôn của con .'

" Thôi được rồi , cũng đã sắp đến giờ lành ,con mau ra với tiểu Đình đi ,đừng để con bé đợi lâu ."

Lưu Hạo Dân cũng không hỏi gì thêm nhanh chóng bước ra .

"Dạ cha ."

" Khoan đã "

" Mẫn Đình ,con bé vừa xinh đẹp lại vừa tốt tính ,ta đã cất công chọn cho con ,hy vọng sau này hai vợ chồng con thương yêu nhau ,đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà xảy ra cớ sự ."

"Dạ thưa cha ".








Nhất bái thiên địa
Nhị bái cao đường

Phu thê giao bái ....

Mọi người xung quanh ai nấy đều chúc phúc cho đôi uyên ương trẻ ,xứng đôi vừa lứa này .
Lưu lão gia ở trên thì nở một nụ cười mãn nguyện cho đứa con trai của mình .Duy có một ánh mắt lưu luyến ,nhưng nó không dành cho Tân lang .Đôi mắt ấy vô cùng sâu sắc ,phức tạp đang ngóng chờ một người ,mà người ấy đêm nay đã không xuất hiện.

















 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro