Chap 2-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2-2

Có lẽ Jessica đã đúng khi nhận mình không phù hợp với những nơi như thế này. Mọi người đều ăn mặc rất sang trọng và tụ tập với nhau. Kwon Yul đang biểu diễn trên sân khấu. Một bài hát nhẹ nhàng. Giọng hát của anh ấy hay thật. Mọi người ở đây đều đang đắm chìm trong đó. Bài hát về một người con gái vì một lý do nào đó đã rời bỏ người con trai. Anh ta đã rất đau khổ. Jessica có cảm giác Yul thật sự hòa mình vào bài hát. Anh ấy đã từng trải qua một mối tình như thế? Thỉnh thoảng Yul lại nhìn về phía Jessica đứng và mỉm cười với cô. Dù sao thì như thế cô cảm thấy mình cũng được quan tâm, bớt lạc lõng trong buổi tiệc vì chỉ có một mình. Yuri đang bận nói chuyện với vài người, ắt hẳn là những người có máu mặt trong ngành. Còn Sooyoung thì từ lúc vào tiệc Jessica đã chẳng thấy mặt mũi đâu. Có lẽ cô nàng đang thưởng thức hết thức ăn của buổi tiệc này ở một góc nào đó.

-Cô đến đây một mình sao? Có phiền không nếu tôi mời cô một ly?

Jessica nhìn sang bên cạnh, đó là một anh chàng điển trai ăn mặc lịch sự. Cô thật sự không muốn bắt chuyện với người lạ nhưng vẫn lịch sự từ chối.

-Không, cảm ơn. Tôi không thích rượu cho lắm.

Anh ta rút ly rượu lại nhưng không có vẻ muốn bỏ cuộc.

-Tất cả mọi phụ nữ ở đây đều bị Kwon Yul mê hoặc nhỉ? Anh ta chỉ được cái mẻ bề ngoài chứ hát thì cũng bình thường mà.

Jessica bắt đầu cảm thấy bực mình. Anh ta là ai mà dám nói Yul như vậy. Cô khó chịu đáp trả lời anh ta.

-Xin lỗi, nhưng tôi nghĩ rằng Yul không chỉ có vẻ bề ngoài. Anh ấy là một ca sĩ đáng tự hào. Và tôi phải đi bây giờ. Chào anh.

Jessica định quay lưng bỏ đi nhưng bị anh ta nắm tay kéo lại. Cô vung tay thoát ra nhưng hắn rất mạnh.

-Buông tay cô ấy ra. Park Yoochun!

Yul nắm tay hắn bỏ khỏi tay Jessica giận dữ nhìn người đối diện.

-Đừng bao giờ động đến cô ấy một lần nữa nếu không anh sẽ hối hận đó.

Park Yoochun cười nhếch mép rồi bỏ đi, hắn lầm bầm một câu mà chỉ mình hắn có thể nghe được: Đợi đấy. Kwon Yul!

Yuri ‘s Pov

Tôi thật sự không thích những bữa tiệc kiểu như thế này. Nó luôn làm tôi cảm thấy ngột ngạt. Khi cả ba chúng tôi bước vào phòng tiệc, tôi có thể thấy ánh mắt hau háu của những gã đàn ông ở đây nhìn chúng tôi. Chúng làm tôi rất khó chịu. Tôi nhìn sang Jessica, cô ấy cũng không khá hơn tôi là mấy. Chỉ có mỗi Sooyoung là thấy hứng thú với nơi này. Cậu ấy lập tức đi loanh quanh phòng và nhét thức ăn vào cái dạ dày như túi thần kỳ của Doremon của mình. Đôi khi tôi vẫn tự hỏi làm sao cậu ta có thể ăn liên tục mà lúc nào cũng than là mình đói như thế nữa. Thoáng một cái là cậu ta kéo theo Jessica biến mất bỏ mặc tôi đứng đó một mình. Kwon Yul thì đang bận rộn với mấy bài hát của anh ấy trên sân khấu. Anh ấy không có đi cùng chúng tôi.

-Yuri, lâu lắm mới thấy em chịu xuất hiện ở một bữa tiệc như thế này đó.

Thì ra là ca sĩ Taeyang của công ty YG. Tôi đã từng được giới thiệu xem mắt với anh ta. 

-Em có thể đến góc bên kia không? Bạn anh rất muốn gặp em đó. Có cả chủ tịch của tụi anh nữa. 

Tôi muốn từ chối lắm nhưng Taeyang không để tôi mở miệng. Anh nắm tay tôi kéo đi. Tôi đưa mắt tìm kiếm Jessica và Sooyoung nhưng lại chỉ thấy Jessica đang đứng một góc lắng nghe Yul hát. Choi Sooyoung lại chạy đi đâu rồi.

Tôi thật sự không thể chú tâm vào cuộc nói chuyện với Taeyang và bạn của anh ấy. Yul đã dặn tôi phải chú ý đến Jessica. Bỗng nhiên tôi thấy Park Yoonchun đang đứng bắt chuyện với Jessica. Cái gã đó muốn gì chứ? Trông cô ấy có vẻ khó chịu. Tôi định chạy lại kéo Jessica đi nhưng Yul đã đến. Anh ấy nói gì đó với hắn và hắn tức giận bỏ đi. Cũng may.

Jessica giờ đã có Yul. Tôi yên tâm trở về phòng mình. Tôi nghĩ mình không thể ở buổi tiệc này thêm nữa. Tôi muốn yên tĩnh một lát. Một bàn tay kéo tôi lại khi tôi định rời đi. Hơi ấm từ đôi tay này, là Jessica.

-Yuri định về khách sạn? Chúng ta cùng về nhé?

-Yul đâu rồi, anh ấy không đi cùng cô sao?

Tôi thắc mắc, tôi vừa mới thấy anh ấy ở cùng Jessica mà.

-Yul anh ấy bảo tôi tìm cô rồi về khách sạn trước. Có lẽ khuya anh ấy mới có thể về được.

-Vậy được. Đi thôi.

Đôi bờ vai Jessica khẽ run lên vì lạnh, chúng tôi đang ở rất gần biển, từng cơn gió từ biển thổi vào lạnh ngắt. Tôi cởi chiếc áo khoát mình đang mặc và choàng lên cho cô ấy.

-Cảm ơn.

-Cô có muốn đi dạo biển với tôi không Jessica?

Dĩ nhiên là cô ấy ngạc nhiên, bây giờ là buổi tối, ắt hẳn bãi biển giờ chẳng có một ai. Nhưng không hiểu sao cô ấy lại gật đầu.

-Uhm. 

Chúng tôi đi bộ dọc theo bãi biển. Trăng đêm nay rất sáng. Ngoài trời rất lạnh nhưng khi vừa thấy biển Jessica đã chạy một mạch xuống đó và nghịch nước. Cô ấy thích biển ư?

Tôi chỉ đứng lặng lẽ ngắm mặt biển. Được một lúc tôi cũng xuống phía dưới và ngâm bàn chân mình dưới dòng nước mát lạnh. Jessica đang với lấy một cái gì đó ở ngoài xa, trông có vẻ hơi khó khăn. Bất ngờ một con sóng lớn ập tới nhấn chìm cả cô ấy lẫn cái vật kỳ lạ kia. Tôi hơi hốt hoảng nhưng nhận ra ở đây nước cũng không đến nỗi sâu lắm. Nhưng được một lúc mà tôi vẫn chưa thấy Jessica ngoi lên. Tôi gọi tên cô ấy, chạy tới vị trí cô ấy đứng lúc nãy nhưng cũng không thấy. 

Jessica, em đâu rồi?

Tôi chột dạ thực sự, trái tim đang run sợ, không thể có chuyện gì xảy ra với cô ấy được, không! Tôi vẫn chưa nói hết tình cảm của mình với cô ấy mà!

Tôi ngụp lặn trong làn nước biển buổi đêm không ngừng tìm kiếm Jessica, đột nhiên tôi thấy Jessica ngoi lên và mỉm cười thật to nhìn tôi.

“Haha, Yuri bị lừa rồi nhé”

“Cô…” Tôi tức giận cực độ nhìn Jessica, cô ấy đùa hơi quá rồi, tôi cứ ngỡ em có chuyện gì. Thấy vẻ mặt khó chịu của tôi, Jessica lập tức ngừng cười, cô ấy chạy lại gần tôi rối rít xin lỗi.

“Xin lỗi Yuri, tôi chỉ muốn đùa một chút thôi mà”

Tôi không nói gì cả, tự nhiên vòng tay ôm Jessica rất chặt, cô ấy khó hiểu nhưng cũng không đẩy tôi ra.

Vừa rồi tôi đã rất sợ hãi, tôi sợ em sẽ mãi biến mất khỏi cuộc đời tôi.

End Yuri’s Pov.

Chúng tôi về khách sạn trong bộ dạng ướt mem. Cô nhân viên khách sạn có vẻ quan tâm tới Jessica. Cô ta cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy khi Jessica đứng đợi lấy chìa khóa phòng.

-Xin lỗi, mặt tôi có dính gì sao?

-Không. Nhưng các cô đi đâu mà nãy giờ Yul tìm kiếm mãi. 

Cô ta nhìn Yuri với Jessica bằng một vẻ khó chịu.

-Anh Yul đã về khách sạn?-Yuri hỏi.

-Ah. Vâng. Nhưng anh ấy đã ra ngoài để tìm hai người.

Đúng lúc đó thì Yul và Sooyoung bước vào.

-Hai em đã đi đâu thế. Có biết là bọn anh lo lắm không mà không ai chịu bắt điện thoại thế hả?

Yul tức giận nhìn Yuri và Jessica. Đêm nay trời rất lạnh, buổi tối ở đây không an ninh cho lắm, anh cứ ngỡ là bọn họ có chuyện gì.

-Em xin lỗi. Chúng em có đi dạo biển một chút. Điện thoại em để ở khách sạn nên không biết.

Jessica có vẻ hối lỗi. Đây là lần đầu tiên cô thấy anh tức giận.

-Uhm. Là em bảo cô ấy đi cùng đó. Anh đừng trách cô ấy nữa.

Yuri giờ này mới lên tiếng. Cô biết hẳn anh trai cô đã rất lo lắng.

-Thôi được rồi. Hai đứa lên phòng thay đồ đi. Để nhiễm nước bệnh thì khổ đó.

Yuri và Jessica chỉ biết ngoan ngoãn làm theo.

……………………..

Jessica’s Pov

Hôm nay không hiểu sao trời lại đổ mưa dữ dội. Thế là tan tành kế hoạch đi tắm biển sáng nay. Đành phải để ngày mai vậy. Bây giờ 4 người chúng tôi đang ăn sáng trên tầng thượng của khách sạn. Có vẻ Yul đã không còn giận chuyện hôm qua.

-Haiz, lâu lắm mới được một ngày nghỉ thế mà trời lại mưa.

Yul đang rất muốn xuống biển.

-Đồ ăn ở đây cũng ngon nhỉ?

-Sooyoung, cậu đúng là chỉ biết đến ăn uống thôi mà.

Tôi nhìn cậu ấy càu nhàu.

-Tớ biết làm gì được. Trời đang mưa cơ mà.

-Này Jessica, ngày mai em thích được làm gì nhất?

Yul hỏi tôi khi anh ấy đã ăn xong bữa sáng.

-Uhm. Nếu được em muốn ngắm mặt trời mọc từ ngọn hải đăng. Em nghe nói đó là điều tuyệt vời nhất khi đến Jeju.

p/s: Đây là au chỉ viết vậy thôi chứ không biết Jeju nó có gì tuyệt đâu. Au chưa có được đi-.-.

-Được, vậy ngày mai chúng ta sẽ ngắm mặt trời mọc và tắm biển.

Yul nhìn tôi hào hứng nói.

-Như vậy thì phải dậy sớm lắm. Jessica, cậu có dậy nổi không đó?

Sooyoung nhìn tôi trêu chọc.

-Yah, tớ cũng dậy sớm được chứ bộ. 

Hai người bọn họ nhìn tôi rồi cùng cười ồ lên thích thú. Yuri vẫn lạnh lùng như vậy.

Để rồi xem. Jessica tôi sẽ là người dậy sớm nhất.

………………

Jessica!Jessica! Dậy đi.

-Uhm, 2 phút nữa thôi Sooyoung à.

-Nếu em muốn xem mặt trời mọc thì dậy thôi.

Mặt trời mọc??

Tôi giật mình bật dậy ngay khi nghe những từ đó. Hix, thế mà tôi đã nghĩ mình sẽ dậy sớm được. Mà khoan đã, giọng nói lúc nãy đâu phải là Sooyoung.

Tôi dụi mắt, Yul đang đứng trước mặt nhìn tôi. Mẹ ơi, con mới ngủ dậy, đầu tóc rối bù, mặt mày nữa...AAA, xấu hổ chết mất thôi.

Yul cười khúc khích khi thấy biểu hiện của tôi lúc này.

Tôi vội vàng chạy ngay vào phòng tắm. Sao Yul lại vào phòng mình sớm vậy chứ?

Sau khi đã tỉnh táo và làm vệ sinh cá nhân xong, tôi bước ra ngoài. Yul đang ngồi chăm chú đọc báo.

-Mọi người đã chuẩn bị xong hết rồi ạ?Tôi hỏi Yul.

Anh ấy đặt tờ báo xuống và quay lại nhìn tôi.

-Có chuyện đột xuất nên Yuri và Sooyoung đã về lại Seoul. Chỉ còn 2 chúng ta thôi.

-Gì ạ? Vậy chờ em xếp đồ rồi chúng ta cũng về thôi. Sao mọi người không gọi em về cùng?

Tôi ngạc nhiên và có chút thất vọng vì chuyến đi không trọn vẹn.

-Em thay đồ đi. Chúng ta sẽ đi ngắm mặt trời mọc.

-Sao cơ ạ? 

-Chẳng phải anh đã hứa với em rồi sao? 

-Nhưng...

-Không nhưng nhị gì cả. Chúng ta sẽ về lại Seoul vào tối nay. Còn bây giờ thì em mau chuẩn bị nếu không sẽ chẳng thể ngắm nghía cái gì đâu.

Giọng điệu Yul hôm nay có vẻ hơi khác. Nó làm tôi liên tưởng đến Yuri hơn. Thôi đi Jessica, họ là anh em sinh đôi, giống nhau một chút là chuyện bình thường mà. Tôi tự cốc đầu mình gạt đi ý tưởng kỳ lạ ấy và mau chóng thay một bộ đồ mới. Dù sao tôi vẫn rất muốn ngắm khung cảnh lãng mạn ấy trước khi trở về Seoul.

End Jessica’s Pov.

………………….

Yul và Jessica giờ đang đứng trước ngọn hải đăng duy nhất ở Jeju. (Cái nơi mà nam nhân vật chính định tỏ tình với Kim Tae Hee trong phim Iris ý)

Trước khi đến đây, Yul đã gọi điện thoại nhờ người cho phép họ lên hải đăng vào lúc sáng sớm. Jessica rất ngạc nhiên khi thấy một anh chàng đang trong bộ dạng ngái ngủ mở cửa hải đăng và dắt họ vào bên trong. Làm sao Yul có thể làm được chuyện này nhỉ?

Cầu thang để lên được đỉnh hải đăng rất hẹp. Vì thế Yul đã bảo người dẫn đường cứ để mặc họ tự lên trên. Hẳn là anh ta rất vui khi nghe điều đó nên đã lập tức đi xuống sau khi dặn dò bọn họ cẩn thận với chiếc đèn hải đăng ở trên.

Sau những nổ lực của cả hai thì họ đã lên đến đỉnh. Jessica vẫn đang nghĩ đến đoạn xuống cái cầu thang xoắn tít bên dưới. Yul mở cửa, những cơn gió ùa vào khiến Jessica run lên vì lạnh. Yul cởi chiếc áo khoác đang mặc và choàng lên người Jessica. Cử chỉ đó của anh làm cô nhớ đến cái cách Yuri đã choàng áo cho mình đêm ở bữa tiệc. Giống quá. 

Những tia nắng mặt trời đầu tiên ló dạng phía biển đông khiến cả Yul lẫn Jessica đều thích thú. Jessica dường như quên mất cái lạnh và hướng người về phía có ánh sáng tuyệt đẹp đó.

-Tuyệt quá!

Cô thích thú kêu lên. Yul cũng giống như cô. Anh đang đắm mình vào cái hòn lửa đang dần ló lên phía xa.

-Em chưa bao giờ thấy thứ gì đẹp hơn.

-Anh cũng vậy. Em đã đúng khi nói nó là điều tuyệt vời nhất ở Jeju này.

-Tiếc là Yuri và Sooyoung không được thấy. 

-Họ sẽ ngắm nó vào một dịp khác thôi.

Một cơn gió mạnh thổi qua làm Jessica loạng choạng muốn té. Ngay lập tức Yul giữ lấy tay cô để tránh việc Jessica có thể bị ngã. Nơi này cách mặt đất rất xa.

Thình thịch. Tim Jessica bắt đầu tăng tốc không kiểm soát. Chỉ là một cái nắm tay thôi mà. Bình tĩnh nào Jessica. Chuyện gì xảy ra với mình thế này?

1s

2s

3s

Jessica bối rối, cô rụt tay lại, Yul cũng ngại ngùng quay đi. Không khí ngại ngùng bao trùm lấy họ. Cuối cùng Yul lên tiếng.

-Ngoài này gió lớn quá. Chúng ta xuống thôi.

-Vâng.

Jessica đồng ý ngay lập tức. Đứng với Yul ở đây thêm một lúc nữa chắc cô lên cơn đau tim quá.

…………..

Yul lái xe đưa Jessica về nhà của cô ấy. Họ đã trở về Seoul.

-Cảm ơn anh, Yul. Em đã rất vui ở Jeju.

Yul mỉm cười thay cho câu trả lời.

Đừng cười nữa Yul. Anh đang làm em mất kiểm soát đó.

Jessica vội vã quay bước vào trong nhà. Cô biết làm gì với những tình cảm đang nảy nở trong lòng mình đây?

…………………………

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi