ba chấm hai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Asahi ở viện hai hôm đã xin bác sĩ một mình lặng lẽ về nhà. Em vẫn giận và không nói chuyện với Jaehyuk nên khi đến phòng bệnh không thấy ai anh mới biết. Jaehyuk đi mua cháo rồi lái xe qua nhà em.
Jaehyuk gọi cửa không thấy Asahi trả lời nên dùng chìa khóa phụ để mở cửa.
Nghe thấy tiếng trong phòng ngủ, có lẽ em đang ở trong đó. Jaehyuk vào bếp định làm nóng cháo trong lúc đợi em ra ngoài.
Rừm rừm, chuông điện thoại Asahi vang lên, Jaehyuk nhanh chóng bê bát cháo nóng ra ngoài, vội vàng đưa hai tay lên tai cho bớt nóng rồi mới nhìn điện thoại Asahi đang ở trên bàn. Cuộc gọi lúc nãy đã bị nhỡ kèm một dòng tin nhắn:
Yoshi: Em nhớ lịch hẹn của chúng ta nhé, gặp em 7 giờ tối nay.
Jaehyuk hụt hẫng khi biết em nhắn tin lại với Yoshi, 'dù anh ta khiến em bị tai nạn thì khi em nhớ lại, em vẫn yêu anh ta...'
Cạnh.
"Ôi giật cả mình" - Asahi vừa ra khỏi phòng đã giật nảy mình khi thấy anh.
"Sao anh lại tự tiện vào nhà e.." - Asahi đang nói bỗng nhớ ra gì đó - "Đúng là trước đây em cho phép vào bất cứ lúc nào, nhưng giờ thì không được nữa. Mong anh mau rời đi và tôn trọng quyền riêng tư của em."
"Em đi gặp Yoshi à? Sau tất cả những chuyện xảy ra, em vẫn muốn liên lạc với anh ta sao?"
Asahi bấy giờ mới để ý, em lấy điện thoại từ tay anh rồi lạnh lùng đi ra phía cửa.
"Anh biết rồi à, chuyện riêng của em để em tự giải quyết."
"Sahi đừng đi có được không?"
Asahi không nói gì, tiếp tục buộc dây giày.
Ngay khi em vừa chạm tay nắm cửa, một vòng tay vòng qua eo ôm lấy em.
"Xin em, đừng đi"
Asahi siết chặt tay, im lặng một hồi lâu rồi đưa lên gỡ tay anh ra khỏi người.

Cánh cửa đóng lại, Jaehyuk cũng gục xuống.
Anh lại một lần nữa cảm nhận cơn đau bị từ chối. Jaehyuk như nín thở, cơ miệng giật giật, rồi nước mắt trào ra. Jaehyuk như muốn phát điên, anh vò mái tóc đến rối tung, liên tục đập tay lên bàn khiến bản thân bị chảy máu, lại đập vào ngực tự làm đau chính mình.
Asahi đi rồi, em để lại Jaehyuk một mình trong căn phòng lạnh lẽo.

_____________________
Ý là chương này hơi ngắnn vì tớ chỉ muốn thêm một chút cho chương ba thui ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro