Chap 3 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"  Thuần Thuần , nếu cô không tiếp tục đóng giả vợ sắp cưới của tôi , tôi sẽ đuổi việc cô !!"

Đuổi việc ? 500 triệu chưa nhận ? 1 tỉ chưa nhận ? Xe bugatti chưa nhận ? Đảo ngoài biển chưa nhận ?

Đuổi việc là tiền cũng " bye bye " luôn sao ?

Hứa Tô Lực cười nhạt , khoanh 2 tay trước ngực , đôi mắt mê li tia thẳng vào khuôn mặt bối rối của  Thuần Thuần , nói chắc như đinh đóng cột :

'' Em bị đuổi khỏi Hứa Thị ? Không sao , tôi sẽ sắp xếp cho em một chỗ mới ''

Thuần Thuần hơi đảo mắt lên trần nhà suy nghĩ . Không được . Hứa Tô Lực có thể sắp xếp cho cô chỗ mới nhưng Hứa Khánh Phong lại thừa năm lực '' Alo '' và chặn đứt đường dây sự nghiệp của cô ...

  Thuần Thuần mắt sáng lên trong giây lát , hai tay đan thành hình chữ X dứt khoát dứt mạnh xuống rồi lại đan thành hình chữ X , giọng điệu cứng rắn , kiên định như tường Vạn Lí Trường Thành  , chỉ thiếu nước vác loa  cùng băng dôn thể hiện nghĩa khí:

'' Không !Không ! Không ! Tôi đã là thành viên của Hứa Thị , nguyện dốc toàn bộ sương máu , trí tuệ , cống hiến hết đam mê và nhiệt huyết cho Hứa Thị . Dù vật đổi sao dời ,  biển cạn đá mòn  ,núi sụp thành đổ cũng chỉ toàn tâm toàn ý đi theo Hứa Thị ''

Phải ! Toàn tâm toàn ý ăn lương hưởng lộc cao ngất của Hứa Thị .

Ai trong Đông thành này không biết đến ảnh hưởng vĩ đại kinh thiên bát nháo của Hứa Thị mà đứng đầu là Hứa Khánh Phong ? Làm gì có công ty nào tốt hơn Hứa Thị ? Có ngu mới bỏ mồi ngon như vậy .

Hứa Khánh Phong rất hài lòng với thái độ của cô . ANh gật gù . Mặt Hứa Tô Lực đã đen như củ tam thất . Hứa Khánh Phong có phần đắc ý ho nhẹ :

'' Giám đốc Lực ? Ra khỏi phòng tôi ?''

'' Nếu tôi nhất định không ra thì sao ?''

'' hử ?''

'' Anh nghĩ tôi sợ anh chắc ?''

'' ừ hử ?''

'' Hử ? hử cái quái gì mà hử ? Ừ , tôi sợ anh đấy ! Thì sao ?''

Hứa Tô Lực có phần hậm hực bước ra , hắn biết đường để tiến để lùi , hắn mà chọc ông anh họ thêm vài giây nữa.. có lẽ... chân cũng chẳng có để tự đi...

Thuần Thuần : ''..''

Hứa Tô Lực vừa khuất bóng , Hứa Khánh Phong đanh mặt , bảo cô ngồi xuống .  Thuần Thuần từ tốn kéo ghế , đối diện với anh rồi cười hì hì .  Cô vui vẻ vậy thôi chứ thật ra sợ vãi cả linh hồn ...

Hứa Khánh Phong chán nản nghiêm mặt

'' Nghiêm túc đi ! ''

'' Rõ ! Tôi nghiêm túc ''

Cô kéo thẳng hai cổ áo , hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối , mắt hướng thẳng vào mắt anh . 

Hứa Khánh Phong nhếch môi , đưa tay..  một cởi cúc áo sơ mi , cởi thêm một cúc , một cúc ... rồi dừng lại và đứng dậy .. tiến về phía cô ...

Cho Chii xin một sao nhé TT cảm ơn trước nè và xin lỗi nếu phiền ==


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện