Chương 156

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi học nửa ngày buổi sáng, Hoa Cửu Nam đưa Trần Đại Kế và Triệu Phi đến nhà ăn.
  Vì đi theo sau hai "kẻ tàn nhẫn" này nên những học sinh khác đã chủ động đứng cách xa họ vài mét.
  Đại kế  có chút thất vọng.
  "Triệu mập, buổi chiều hôm nay ngươi phải giúp ta cọ rửa nhà vệ sinh."
  Triệu Phi khinh bĩu môi.
  "Chết tiệt!"
  "Nếu là phòng nữ thì ta miễn cưỡng, nhưng ta không có hứng thú với phòng nam!"
  Ngay khi hai người đang trò chuyện, Lí Vân đã đi về phía ba người họ.
  Triệu mập mạp nở nụ cười xấu xa, Trần đại ca hưng phấn đi tới.
  "Này, Yun."
  "Bạn đến đây để mời tôi ăn tối à?"
  "Anh muốn thế nào cũng được!"
  Lí Vân hoàn toàn không để ý đến tên này, đi thẳng đến chỗ Hoa cửu Nan sau bỏ qua Đại Kế .   " Học
  trưởng, cậu có thể cùng tớ về phòng học được không?"
  "Ở đây rất nhiều người, tớ có chuyện muốn nói một mình với cậu.   " Chỉ là kiểu cảm kích giữa bạn bè với nhau mà thôi.   Tôi không muốn tạo khoảng cách giữa mình và Đại kế  vì những điều không cần thiết.   "Học viên Lí Vân , nếu bạn có điều gì muốn nói, hãy nói ở đây, không có người ngoài."   Lý Vân nhìn Đại Kế , người đầy thất vọng, rồi nhìn Triệu Phi , người đang chờ đợi để xem náo nhiệt, và nói.   "Nói ra chuyện này có chút kỳ quái... nhưng ta cam đoan, ta nói đều là sự thật!"   Hoa Cửu Nam từ nhỏ đã nhìn thấy rất nhiều chuyện kỳ ​​quái.   Thậm chí có thể nói, bản thân anh cũng có phần "dị".   "Học sinh Lý Vân, nói cho ta biết, ta tin ngươi."









  Đại Kế  ngu ngốc đi tới, liếm khuôn mặt to lớn của anh ta và đi theo.
  "Vân , nếu bạn có bất cứ điều gì muốn nói, cứ nói đi, và tôi cũng tin bạn."
  Lí Vân  theo thói quen phớt lờ những lời xu nịnh của Đại Kế .
  "Hôm qua, tôi đã hẹn Phuong THảo và hai bạn học nữ khác đến khu nghỉ dưỡng trượt tuyết núi Cypress." "
  Lúc đầu mọi thứ đều ổn, cho đến khi..."
  Khu nghỉ dưỡng trượt tuyết núi Cypress, nằm ở một vùng núi hẻo lánh, sâu thẳm.
  Được một doanh nhân nước ngoài đầu tư xây dựng, phải đến năm ngoái mới chính thức khai trương.
  Khi lượng người đông nhất, mỗi ngày nơi đây đón hàng chục nghìn lượt khách du lịch từ khắp mọi miền đất nước.
  Loại hình du lịch vừa thân thiện với môi trường vừa kích thích kinh tế này đương nhiên nhận được sự hỗ trợ mạnh mẽ từ chính quyền địa phương.
  Từ Phương Thảo và Lí Vân đã có khoảng thời gian tuyệt vời tại khu nghỉ dưỡng trượt tuyết.
  Tai nạn xảy ra khi họ đang xuống núi bằng cáp treo.
  Ngay khi cáp treo sắp đến chân núi, chiếc túi treo trên cổ Từ Phương THảo  bất ngờ rơi xuống, và "vảy ngược" được bọc bên trong rơi ra 
  "Cửu Nam đưa đồ cho ta, đừng làm mất!"
  Từ Phương Thảo thái độ rất kiên định, sau khi cáp treo đi đến cuối cùng, hắn nhất định muốn đi bộ trở về tìm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro