Tự tình ngày Mưa☔

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều nay bất chợt cơn mưa đầu mùa của những ngày chuyển sang Hạ đổ xuống dưới hiên nhà. Đang chìm vào giấc ngủ say bỗng tỉnh giấc vì tiếng mưa ào ào đổ xuống. Thoạt đầu cơn mưa như muốn trút hết tất cả nước xuống đất, vài phút sau hạt bỗng nhỏ lại thanh âm cũng bớt ồn , chỉ còn những hạt yếu ớt rớt trên mái hiên . Giường nằm gần cạnh cửa sổ,có thể nhìn ra khoảng trời xa xăm. Nắng hôm nay đã nhường cho những giọt mưa, với tay bật chiếc radio đặt cạnh bàn. Lời nhạc phát ra nghe buồn da diết"Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ/Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua/Trên bước chân em âm thầm lá đổ/Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa...". Lòng ta cũng chợt ,chợt lắng đọng trong từng câu hát. Cảm xúc bâng khuâng khó tả, tim thổn thức một miền kí ức đã cũ ,đang chảy trôi miên man trên dòng hồi tưởng. Ta nhớ về tháng ngày đã cũ, đã xa từ bao giờ nhưng còn ngỡ chỉ vừa hôm qua. Kéo hộc tủ lấy ra một quyển sổ nhỏ, cầm bút viết cho những cảm xúc ngày mưa,viết về anh về tháng ngày đã phủ màu rêu phong:"..."
"...Tháng nhớ ,ngày thương ,năm đã xa. Bao lâu rồi anh nhỉ kể từ ngày ta tạm biệt nhau trên cung đường loài hoa sữa đang nở rộ? ngày ấy chúng ta quay lưng về phía đối phương bước đi chẳng ngần ngại, ngày chúng ta tự cho nhau hai còn đường ,hai ngã rẻ ,hai tương lai và đường đời chia phôi chẳng còn chung bước. Phải chăng ngày ấy hai chúng ta tự tin rằng không còn gần nhau sẽ là hạnh phúc? Anh nhớ gì không? Ngày tháng cũ kỉ ấy anh đèo em trên con xe 50 chạy trên nẻo đường nghe mùi hoa sữa toả hương, dù em ghét mùi ấy nhưng vì có anh thích em bỗng hoá yêu chiều mùi hương này. Bộ phim "em và Trịnh" chúng ta từng xem chung trong ngày mưa tầm tả năm nào liệu anh còn nhớ cảm xúc lúc ấy của hai ta. Và liệu anh có bao giờ lắng đọng trước lời bài hát "Diễm xưa" cất lên da diết tựa như lần anh và em cùng nghe trong rạp năm ấy. Đường anh đi giờ có hạnh phúc như ngày anh quay lưng từng nói? còn em cũng đôi lần tự hỏi phía trước của em có phải đang là hạnh phúc như năm ấy từng khẳng định với anh. Đôi lần va vào ánh mắt người trên con phố quen, nơi con phố lần đầu ta gặp và là lần cuối ta xa. Anh vẫn dáng vóc ấy, mùi hương ấy, em vẫn mái tóc dài thướt tha bay trong chiều tà, và ta vội vàng chạm nhịp 2,3. Phố đông người chen nhau vội vã cũng vì thế đôi ta lướt qua nhau như người xa lạ. Ta mỉm cười cho tất cả đã qua những không thể xa kí ức đã từng tồn tại.
Đoạn đường in dấu chân mình bước đi cùng nhau năm ấy vẫn còn nằm ngay đấy, mùi hoa Sữa vẫn về theo mùa của chúng. Chỉ có chúng ta của hiện tại là hai :hai hướng, hai đường ngược nhau. Đôi lần cơn mưa đổ xuống như chiều hôm nay em bỗng nhớ về anh về chúng ta năm đó. Không phải vì còn thương anh, chỉ thương dáng vẻ đôi mươi chúng ta ngày ấy đã vụt bay chẳng còn quay về được nữa. Cơn mưa chiều nay anh đang làm gì? Có làm lạnh anh không? Anh giờ đang nơi đâu, có nhớ về chúng ta năm ấy không? Hay giờ đây trong chiều mưa bay anh say giấc nồng cùng ai ? Ngày mai nắng lên anh có về không, về lại nẻo đường năm ấy, có thấy chúng ta đã từng,từng cùng cười cùng khóc...
Thôi! Đã mấy năm trôi qua tim anh giờ đã bạc màu đoạn tình cảm chúng ta năm xưa rồi anh ha? Chỉ là chiều nay mưa bay em nhớ một chút thôi, vấn vương một chút thôi rồi về với thực tại có chiếc radio đã đổi sang bài. Ngày mai nắng lên nhưng anh chẳng về, tóc em sẽ có người búi , cùng em đi lại nẻo đường năm ấy của chúng ta với một cảm xúc, một kỉ niệm ,một hạnh phúc khác , anh rồi cũng thế. Hai ngày mai, hai bước đường và bốn hạnh phúc phải không anh? Anh của những ngày mưa của em-em của ngày xưa ! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro