ℙ𝟙

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ZSY: Sao em lúc nào cũng lạnh lùng với chị vậy hả!?*hét*
ZSY: Em vô tâm, em...
*ZSY chx kịp nói hết câu thì WY chen ngang*
WY: *quay qua nhìn ZSY*Chị nói tôi vô tâm!?
WY: Chị nói tôi lạnh lùng!?
WY: Tôi như vậy là tại ai hả!?
WY: Chính chị...chính chị đã làm tôi như vậy mà*tức giận*
WY: Mỗi khi chị buồn tôi luôn là điểm dựa cho chị. Chị khóc đến ướt hết áo tôi, chị khóc đến sốt, tôi luôn là người dỗ chị. Lúc chị tức giận, chị đánh tôi đến chảy máu chỉ vì tôi làm sai 1 việc nhỏ
WY: Chị biết tại sao trên người tôi đầy vết thương không*ngồi xuống*
WY: Vì khi chị đánh tôi xong thì chị ấy nhốt tôi vô nhà kho. Trong đó vừa ẩm vừa lạnh và mỗi ngày chị chỉ đưa cho tôi 1 chiếc bánh để lót dạ
WY: Ngày nào về chị cũng đánh tôi đến ngất*rưng rưng*
WY: Lúc tôi đi về trễ, thì chị đã khoá cửa và lúc về chị đã lấy luôn chìa khóa dự phòng của tôi đi về. Tôi phải ở ngoài, vì trời đang mưa nên rất lạnh. Tôi ngồi co ro ở trước cửa, từng giọt mưa rơi vào người tôi. Quần áo của tôi ướt hết, vì quá lạnh với lại do bị ướt nên tôi đã ngất đi*từng giọt nước mắt rơi*
WY: Sáng dậy thì tôi thấy mình đang ở trong nhà kho, tôi đập cửa kêu cứu, thì có 1 người thấy và đi lại phá cửa để tôi thoát ra ngoài. Người đó hỏi tại sao lại ở trong đó, tôi cười nhẹ trả lời là vì tôi sơ ý mà để cửa khoá
WY: Tôi vô phòng lấy băng cá nhân băng vết thương trên người lại, mỗi vết thương trên người tôi là mỗi lần chị lại đánh, trên người tôi có hàng chục vết thương đấy chị có biết không*khóc*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pov#snh48