Chương 16 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hành trình một tuần sau đó, cả hai đơn giản giống như đang đi trăng mật.

Ban ngày, tay nắm tay, mang theo hành lý nhẹ nhàng đi khắp các danh lam thắng cảnh, có lúc đi qua cửa hàng quần áo, Vương Dịch sẽ dừng bước lại, không để ý nàng phản đối, kiên trì mua thêm quần áo cho nàng.

Cho nên, Châu Thi Vũ cũng từ mặc áo thun hạ giá, quần jean, đổi thành quần áo cao cấp thoải mái thích hợp lại sang trọng, từ đầu đến chân, đều là đích thân cô chuẩn bị.

Dĩ nhiên, cô cũng vì nàng mua một đôi giày nữ thoải mái lại đẹp, mặc dù tiêu tốn của cô không ít tiền, nhưng nhìn thấy nàng mặc quần áo cô mua, cô chọn, cô trả tiền, một cảm giác hạnh phúc tự nhiên bay bổng, rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao nàng chẳng còn tiền trong tay, nguyên nhân cũng vì muốn mua cho cô cái này, cái kia.

Coi như sau khi trở về phải phí nhiều tâm lực hơn để làm việc, mới có thể gánh vác chi tiêu của nàng, cô cũng sẽ liều mạng làm việc, chỉ mong nàng có điều kiện cuộc sống tốt hơn.

...

Đến buổi tối, chính là thời gian hai người thân mật.

Bình thường cả hai sẽ dừng chân ở tiệm cơm đặc biệt một chút - điểm này là Vương Dịch kiên trì, ví dụ như nhà hàng cổ xưa xây dựng lại hoặc nhà hàng cao cấp cổ xưa có danh tiếng của Anh, những nhà hàng này phí ăn uống dĩ nhiên đều không rẻ, mà thẻ tín dụng của Châu Thi Vũ cũng không mang đến Anh, cho nên chỉ có thể tiếp tục trừng mắt để cho cô trả tiền.

Loại cảm giác này rất mới lạ, nàng giống như cô vợ nhỏ dựa dẫm vào chồng, không biết nhân viên nhà hàng thấy hai người bọn họ, có thể cho bọn họ là vợ chồng hay không?

Ở trong nhà hàng, cả hai cùng nhau tận hưởng ánh đèn lung linh, không khí bữa ăn tối dưới ánh nến, sau đó dùng champane và rượu đỏ ở ban công gian phòng nhà hàng ngắm sao, bình thường sau khi uống mấy ly rượu, cuối cùng bọn họ cũng sẽ lăn đến trên giường.

Thời gian ngọt ngào đặc biệt trôi qua mau, chỉ chớp mắt, một tuần lễ đã trôi qua, người mẹ kính yêu của Châu Thi Vũ quả thật giữ lời hứa, ngày hôm qua gọi điện thoại hỏi vị trí của nàng, hôm nay liền phái người mang hai vé máy bay giao tới tay nàng.

" Ghét, thời gian sao lại trôi qua nhanh như vậy?". Châu Thi Vũ nũng nịu oán trách." Chuyến bay sẽ bắt đầu vào tối hôm nay, mẹ thật là xấu nha, để cho người ta ở thêm một buổi tối thì có sao chứ? Quỷ hẹp hòi ". Nàng quấn khăn tắm ngồi trên đùi Vương Dịch, không khó tưởng tượng dưới khăn là cơ thể trần truồng của nàng.

Vương Dịch mặc một cái áo thun cùng quần thể thao ngồi trên ghế sofa ôm nàng, cưng chiều mà cười xoa xoa nơi mềm mại của nàng.

" Chúng ta sớm muộn cũng phải đi về "

" Nhưng người ta muốn ở thêm một chút thời gian chứ sao "

" Lời này chị đã oán trách một tuần trước rồi ". Cô cười lắc đầu.

" A!Em cười chị ". Nàng đưa ngón trỏ ra chọc vào thắt lưng nhạy cảm của cô, quả nhiên cô sợ nhột mà rụt thân thể một cái.

" Đừng nghịch ". Cô ngẩng mặt nghiêm túc quát.

" Hừ, chị càng muốn ". Châu Thi Vũ cười, tiếp tục động tay động chân với cô.

Phát hiện cô sợ nhột là ngoài ý muốn, nàng cũng không nghĩ đến bề ngoài cô cứng rắn như vậy, thế nhưng lại sợ nhột, chiêu này đối phó cô tốt vô cùng, chỉ cần cô không đáp ứng yêu cầu của nàng, nàng sẽ cù cô, không chừa thủ đoạn nào cũng muốn đạt được mục đích.

Cô cười né tránh, bất đắc dĩ nàng an vị trên đùi của cô, coi như cô muốn tránh cũng không có chỗ, cuối cùng cô không thể làm gì khác hơn là bắt hai cái tay quấy rối của nàng.

Không nghĩ tới lại bị bắt như vậy, phong thư vé máy bay cùng đồ che đậy thân thể mềm mại trần truồng của nàng cùng nhau rơi xuống, thấy thế, nụ cười của cô đột nhiên cứng đờ, dục vọng trong ánh mắt làm cho người ta liếc cái đã thấy.

Cảm giác được vật cương cứng giữa hai chân, Châu Thi Vũ không thể tin được mà trợn to hai mắt.

" Em....Sẽ không lại nữa chứ?"

Mới vừa kết thúc, cái kia sao lại... Làm sao có thể!? Thể lực của em ấy tốt như vậy sao?

" Em...Được không?"

Những lời này tuyệt đối là chất vấn, mà cô không chịu được nhất chính là năng lực bị chất vấn. Đây là sự sỉ nhục trắng trợn.

" Chị có thể thử xem một chút ". Cô xấu xa cười một tiếng, ôm mặt nàng nhìn mình, để cho hai chân nàng quỳ trên ghế sofa, tiếp theo đó là...

Châu Thi Vũ trừng mắt ngây ngô nhìn hành động xấu xa của cô, nhất thời không kịp phản ứng, ngây ngốc ở trên ghế sofa, để cho cô được như ý...

______

Phong trần mệt mỏi trở lại Thượng Hải, nơi đầu tiên Châu Thi Vũ trở về không phải là nhà mình, mà là nhà ông ngoại.

Vừa ngồi lên xe, mẹ liền gọi điện thoại tới dặn dò, quay về qua thăm ông ngoại một chút, thuận tiện trả Vương Dịch lại cho Viên Nhất Kỳ, còn nhớ cảm ơn cô.

Châu Thi Vũ ở trong điện thoại thiếu chút nữa không nhịn được tranh luận.

Vương Dịch là người của nàng, tại sao muốn trả lại cho Viên Nhất Kỳ? Không trả, có nói gì cũng không trả!

Nhưng mà nếu như lúc này nói ra, có vẻ chưa đúng lúc, mẹ nhất định sẽ bị tin tức nàng qua lại với Vương Dịch hù dọa.

...

" Nha đầu nghịch ngợm, đã chịu trở về rồi sao?". Viên Thiết Hùng thấy Châu Thi Vũ bình an trở về, trong lòng lúc này mới an tâm.

" Không chịu về có thể làm gì bây giờ? Là mẹ muốn con trở về ". Giọng nói của nàng có vẻ buồn bã.

" Thế nào? Thì ra là con còn chưa muốn trở về ư!". Viên Thiết Hùng ở trong lòng cảm thán nàng chơi đủ rồi, thế nhưng vẫn chưa muốn về nhà.

" Đúng vậy, con đang chơi vui vẻ đó!"

" Thật là, cũng không để ý một chút, con còn ngại gây phiền phức cho Vương Dịch không đủ nhiều à?". Viên Thiết Hùng bị nàng ngang bướng chọc tức dựng râu trợn mắt.

" Nhị tiểu thư không gây thêm phiền toái gì cho Vương Dịch cả ". Vương Dịch vừa về tới nhà họ Viên, lại khôi phục vẻ mặt nghiêm túc câu nệ ngàn năm không đổi kia, chẳng những đồng phục, ngay cả tóc cũng phải chải cẩn thận tỉ mỉ.

Ô... Nàng nhớ tới Vương Dịch cười lên có má lúm đồng tiền đáng yêu, Vương Dịch sẽ mặc quần áo thoải mái nàng mua, còn có Vương Dịch sẽ dắt nàng đi dạo phố nữa!

Vừa về tới Thượng Hải cô cũng không dắt tay của nàng nữa, thói quen lòng bàn tay có nhiệt độ của cô, lập tức biến thành như vậy, nàng cảm giác quá mất mát.

" Đúng vậy, ông ngoại ông xem, Vương Dịch cũng nói con chưa gây thêm phiền toái gì cho em ấy, đó chính là nói rằng lần sau con muốn đi nước ngoài chơi, tìm em ấy cùng đi cũng không sao "

Viên Thiết Hùng nhíu mày." Con gây phiền toái cho Vương Dịch đến nghiện rồi? Người ta còn có chính sự phải làm, cũng không thể luôn cùng nha đầu con chạy ngược chạy xuôi ". Ông lắc đầu thở dài." Được rồi, mau về nhà đi, để cho mẹ con nhìn con một chút "

" Được ạ, nhưng ông ngoại, con muốn Vương Dịch đưa con trở về ". Nàng đột nhiên mở miệng yêu cầu.

Viên Thiết Hùng cảm thấy ngoài ý muốn mà nhíu mày." Tại sao nhất định phải là nó đưa con về?"

" Dĩ nhiên rồi, em ấy đi theo đến Anh bảo vệ con, đưa con an toàn về nhà mới coi là hoàn thành nhiệm vụ được!". Châu Thi Vũ nói chuyện đương nhiên.

Mà Vương Dịch ở một bên nghe ông cháu bọn họ nói chuyện, lại nhịn cười đến mức muốn nội thương.

Kêu cô đưa nàng trở về?

Không có đơn giản như vậy, Châu Thi Vũ luôn luôn quỷ quái, nàng nhất định có ý đồ mới gì đặc biệt đưa ra yêu cầu này.

" Nha đầu này ngụy biện thật nhiều, đi đi ". Ông phất tay một cái, ý bảo bọn họ rời đi.

" Ông ngoại, tạm biệt ". Châu Thi Vũ nén cười, cùng Vương Dịch đi ra khỏi thư phòng của Viên Thiết Hùng.

" Chị muốn cái gì đây?". Đợi bốn bề vắng lặng, Vương Dịch lập tức đánh vỡ trầm mặc, hai tay vòng trước ngực hứng thú chất vấn.

" Em vừa rồi không nắm tay chị ". Nàng buồn bã trách móc.

" Cái gì?". Cô cau mày, hoàn toàn nghe không hiểu nàng đang nói cái gì.

" Em vừa rồi không nắm tay chị nữa! Chị không thích "

Thì ra là như vậy, cô không nhịn được lắc đầu bật cười." Tránh nghi ngờ chứ sao "

" Tránh nghi ngờ cái gì ? A! Em muốn ăn xong không trả tiền hả?" . Nang lý lẽ không chịu buông tha.

" Dĩ nhiên là không, em còn muốn ăn thêm nữa đó ". Cô hùa theo lời của nàng.

Châu Thi Vũ nghe vậy không khỏi đỏ mặt.

Nhìn bộ dáng nàng đỏ mặt, cô không khỏi bật cười." Nói đi, rốt cuộc dụng ý của chị là cái gì?"

Tuyệt đối không chỉ là đơn giản đưa nàng về nhà như vậy.

" Người ta không muốn lén lén lút lút qua lại với em, chị muốn quang minh chính đại qua lại với em "

Nàng lộ ra nụ cười ngọt ngào." Cho nên, chị muốn nói với mẹ chị, chúng ta quen nhau "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro