Chương 100 - 101

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 100

Baccho đặc biệt từ tinh cầu Omega tới, phụ trách trị liệu cho những omega bị trùng tộc tiêm vào mảnh gen.

Năm đó sau khi Thẩm Tu Vân chạy trốn khỏi căn cứ Mai Tả, quân đội và nhân viên công tác đã cẩn thận sắp xếp điều tra đồ dùng sinh hoạt cá nhân của hắn, thế nhưng lại tìm thấy trong lịch sử duyệt internet của hắn rất nhiều thứ làm người hoa mắt. Tỷ như bản đồ địa hình căn cứ Mai Tả, nguyên lý hoạt động camera, tư liệu về các loại vũ khí, kết cấu bố trí bên trong các công trình công cộng lớn của đế quốc, thậm chí ngay cả giáo trình điều khiển phi thuyền cũng có... Từ đó về sau căn cứ Mai Tả liền tiến hành cấm internet toàn diện, giám thị omega càng thêm nghiêm khắc.

Bởi vậy, hiện giờ omega tại căn cứ Mai Tả, đều gần như bị cô lập, hiểu biết về tình thế bên ngoài rất ít, căn bản không biết hiện nay đế quốc Tinh Tế đã thay đổi, ngoại trừ có thể cảm nhận được sự lo lắng và không thích hợp trong biểu cảm của các giáo sư khi lên lớp, bọn họ không hề hay biết gì về trùng tộc. Bởi vậy, khi con rối của trùng tộc khoác quân trang đế quốc quân thành hàng mà đến, những omega này đều không biết phải làm sao, thậm chí kỹ năng tị nạn cơ bản nhất cũng không biết. Hoàn toàn như cá nằm trên thớt, mặc người xâm lược.

Khi biết được trong máu của mình có khả năng sinh ra thể sống của trùng tộc, mà những thể sống này có thể tùy thời xuất ra khỏi cơ thể thông qua mồ hôi hoặc là bài tiết của bọn họ, biến thành những đám trùng đen kia, các omega trong căn cứ Mai Tả đều cảm thấy ghê tởm đến nỗi da đầu phát run, cảm thấy bách trùng nhập thể, hận không thể tự sát mà chết.

"Những thể sống sơ cấp này sau khi rời đi cơ thể của các ngươi sẽ không có hoạt động tự chủ, cho nên những ai đang còn lo sợ rằng thân thể mình sẽ bị trùng phá nát cơ thể mà ra hãy tỉnh lại đi, thu nước mắt của các ngươi về, loại đãi ngộ này chỉ có alpha mới có thôi, hiểu chưa?"

Baccho đã đi dạo vài vòng trong bệnh thất trong căn cứ, bị một đám khóc sướt mướt làm cho mất kiên nhẫn.

"Chỉ cần mỗi ngày đều xử lý tinh lọc máu đúng giờ, từ từ bài xuất các mảnh gen của trùng tộc ra khỏi cơ thể, chuyện gì cũng sẽ không xảy ra, hiểu chưa? Cho nên, các ngươi CMN có thể NGỪNG KHÓC HAY KHÔNG!" Baccho nhanh chóng nổi điên, lưu lại vài trợ thủ đỡ đạn hộ, chính mình lại chạy ra ngoài thông khí. Điện thoại trong túi áo chớp đèn, hắn cúi đầu nhìn, nhận cuộc gọi.

Thẩm Tu Vân xuất hiện giữa màn hình mini, trực tiếp hỏi: "Thế nào, tình trạng những omega bị trùng tộc biến thành dinh dưỡng có tốt không?"

"Yên tâm đi, những người trên tinh cầu Omega cứng còng kia đều được trị khỏi, đây một đám còn vui vẻ, mới bị tiêm vào chưa bao lâu, có thể có chuyện gì?"

"Sao Tứ hoàng tử không tới?"

"Hắn hả..." Baccho bĩu môi, "Hắn về tinh cầu Lama, phỏng chừng là nhớ tướng quân nhà hắn, đúng rồi, Tu Vân, omega nơi này thật sự làm ta không chịu nổi, một đám như cừu non, có thể tìm người khác tới quản không? Cứ tiếp tục như vậy ta sẽ điên mất."

"Được, ta đều có sắp xếp. Mấu chốt hiện nay chính là chữa khỏi cho bọn họ."

"Chuyện này giao cho ta."Baccho nói, "Chậm nhất một tuần, bọn họ có thể trở thành bình thường."

Thẩm Tu Vân gật gật đầu, đang muốn chấm dứt điện thoại, Baccho lại đột nhiên nói: " A, đúng rồi, Tu Vân, lần này còn có một người đi theo ta, ngươi đoán là ai?"

Thẩm Tu Vân nhìn Baccho, không trả lời.

"Thôi, trực tiếp nói cho ngươi biết đi." Baccho cảm thấy không thú vị, biết Thẩm Tu Vân vẫn luôn không có xíu xiu khiếu hài hước nào, đơn giản không tiếp tục thừa nước đục thả câu: "Fan cuồng của ngươi đến."

Thẩm Tu Vân thật bất ngờ, "Miffy? Không phải nàng đang mang thai sao?"

Baccho trào phúng liếc Thẩm Tu Vân một cái, "Ai bảo nàng là fan cuồng của ngươi chứ, suốt ngày ở tinh cầu Omega hỏi thông tin của ngươi, mỗi một video của ngươi cũng có thể xem mười mấy hai mươi mấy lần, Joshua nói nàng xem vi tính rất nhiều, phóng xạ cao không tốt cho thai nhi, liền đơn giản đuổi nàng đến đây. Hơn nữa Joshua còn nói, nàng đến sẽ có chỗ trọng dụng, chẳng qua tới giờ ta còn chưa phát hiện ra là chỗ nào, ngoại trừ hai lần thấy nàng đứng trong góc phòng lén chụp ảnh ngươi."

Lúc đế đô vừa mới loạn, Miffi liền đến tinh cầu Omega tị nạn, bởi vì giao tình của nàng và đám Thẩm Tu Vân, đãi ngộ tự nhiên là không tồi. Có điều, Thẩm Tu Vân quá mức bận rộn, lúc nàng vừa mới tới chỉ thoáng gặp qua, sau đó không còn thời gian bận tâm đến nàng. Hơn nữa trong nhận thức của Thẩm Tu Vân, cảm thấy Miffy là nữ nhân, lại đang mang thai, một nam nhân như mình cũng không tiện thân cận với nàng quá, không biết trong thế giới quan tại đế quốc Tinh Tế, mọi người kỳ thật là xem như bọn họ cùng một giới tính.

Kết thúc cuộc trò chuyện với Baccho, Thẩm Tu Vân quyết định đi thăm Miffy.

Nhưng mà vì sao mọi người đều nói Miffy là fan cuồng của hắn? Thẩm Tu Vân có chút khó hiểu, lúc trước ở tinh cầu Omega cũng chưa từng thấy Miffy tìm gặp hắn. Cũng như lúc này, nếu không phải Baccho nhắc tới, hắn cũng không biết Miffy đến căn cứ.

Đối với người như Thẩm Tu Vân mà nói, tự nhiên sẽ không biết, trên thế giới này có một loại được gọi là fan cao lãnh, chỉ thích tự mình hưởng thụ cảm giác ở bên cạnh thần tượng.

Ông của Miffy là tổng tư lệnh tiền nhậm, tuy rằng hiện giờ đã từ nhậm, nhưng gia tộc của nàng vẫn rất có ảnh hưởng trong giới chính trị đế quốc, với thực lực gia tộc nàng, để cho Miffy tiến cung là vô cùng thoải mái, nhưng làm cho giới quý tộc không ngờ là, nàng thế nhưng lại kết hợp cùng với một quan quân bình thường, mà quan quân này cũng nhờ vào thực lực gia tộc của Miffy, trước đó không lâu đã tiến vào hội nghị, trở thành một nghị viên của đảng Hòa Bình.

Lúc này Miffy đang ngồi trong ghế có tay vịn, mở điện thoại nói chuyện, bên kia điện thoại là một nghị viên trẻ tuổi, Karls Morton.

"Honey, nhớ ta không?" giọng nam nhân ôn hòa ẩn ẩn đưa tình vang lên.

"Ừ."

"Ngắn gọn như vậy?" trong màn hình điện thoại, nam nhân tội nghiệp đang nhìn phu nhân nhà mình, "Được rồi, ta vốn muốn nói với ngươi chuyện của người kia, nhưng ngươi có vẻ mệt như vậy, thôi ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi."

"A, Karls yêu dấu~~ ta rất nhớ ngươi, ngay cả bấy bì trong bụng cũng nhớ ba ba nha! Ngươi có biết chuyện gì thú vị, nói với ta đi được không? Người ta sắp chán chết rồi."

Nghị viên trẻ tuổi: "..."

Phu nhân nhà mình sùng bái một omega, chuyện này đối với một alpha mà nói thật sự ưu thương biết bao nhiêu.

"Chuyện thú vị hả... để ta nghĩ..." Karls sờ sờ cằm, "Ngày hôm qua ta nhìn thấy một con cún bên đường..."

"Ê! Karls - - - Morton!"

"Hưa hưa, chỉ đùa một chút thôi, honey." Karls lập tức thay một vẻ nịnh nọt, thành thành thật thật kể chuyện ngày hôm đó Thất hoàng tử đề nghị để Thẩm Tu Vân tiến vào hội nghị.

"Công tước La Duo cầm đầu các nguyên lão đảng Tiến Bộ phản đối mãnh liệt, nhưng ta cảm thấy công chúa Hasusan ủng hộ, còn có thực lực của Thất điện hạ, việc này hẳn là có thể thành công. Mấu chốt của chuyện này chính là, Nhị hoàng tử có xuất hiện hay không, nên biết rằng, hiện tại hội nghị thiếu nhất chính là tiền."

"Hừ, tiền thì là cái gì, tinh cầu Omega chưa bao giờ thiếu tiền."

Karls đầy mặt đen, trong lòng càm ràm, cũng không phải tiền của ngươi ngươi tự hào như vậy làm gì.

"Dù sao đại khái tình huống hiện nay là như vậy, nếu nam thần của ngươi tới tinh cầu Lama, có hiểu biết thế cục một chút cũng tốt. Ta cũng sẽ tận lực hỗ trợ."

"Ôi, Karls, hiện giờ ta mới hiểu sao ta lại yêu ngươi như vậy!"

Karls được khen đến không còn biết đâu là phương bắc, lúc này bên phía Miffi vang lên tiếng gõ cửa, có người tiến vào báo với Miffy, Thẩm Tu Vân đến thăm nàng. Hai mắt Miffy sáng rỡ, thuận tay tắt điện thoại. Karls nhìn màn hình trống rỗng, một giây đồng hồ rơi từ thiên đường xuống địa ngục, âm thầm rơi lệ.

Thẩm Tu Vân mang theo một ít thực phẩm dinh dưỡng đến cho Miffy, thấy nàng khí sắc không tồi, nhất cử nhất động đều phù hợp giáo dưỡng của một tiểu thư quý tộc thế gia, cũng đâu có làm một số chuyện kỳ quái như là Baccho nói.

Lúc này hắn nhận được tin nhắn của Brandy, nói rằng một số omega xuất thân quý tộc trong căn cứ đang làm ầm ĩ, chết sống không chịu ở chung một chỗ với omega bình dân để tiếp thu trị liệu.

Thẩm Tu Vân vốn đã không quen nhìn đám omega quý tộc được nuông chiều từ bé luôn cho mình là đúng, hiện giờ thấy bọn họ còn không chịu phân rõ tình huống, đang muốn để Brandy đến, dạy cho bọn họ biết điều, lại nghe Miffy gọi mình một tiếng, sau đó lắc đầu.

"Lát nữa liên lạc lại." Thẩm Tu Vân tắt điện thoại, nghi hoặc nhìn Miffy.

"Tu Vân, sau lưng những omega quý tộc này gia thế phức tạp rắc rối, nếu xử lý không tốt sẽ rất phiền toái."

"Mà nếu mặc kệ bọn họ, sau này khẳng định sẽ càng tệ hơn."

"Đương nhiên không thể không quản." Miffy bỗng nhiên cười cười, ưỡn ngực nâng cằm, ánh mắt lộ ra một tia ngạo mạn, "Không phải tự cho mình là quý tộc sao, vậy dùng phương pháp quý tộc để giải quyết, lát nữa ta sẽ đến chỗ những omega đó, ta muốn nhìn xem đến tột cùng là con cái nhà ai, mà không hiểu quy củ như vậy!"

Thẩm Tu Vân ngẩng đầu nhìn Miffy, bỗng nhiên cười rộ lên, đôi mắt đen cong lên vô cùng xinh đẹp, "Vậy đa tạ, chuyện này liền giao cho ngươi. Cũng không cần phải vội như vậy, ngài mai đến xem cũng tốt."

Trong nháy mắt Thẩm Tu Vân tươi cười, Miffy cũng cảm thấy chính mình sắp hít thở không xong, gương mặt hiện lên nét ửng đỏ mơ hồ. Chờ đến khi Thẩm Tu Vân rời đi, bộ dạng quý tộc của thiên kim tiểu thư bỗng nhiên sụp đổ, vẻ mặt hưng trí bừng bừng, đôi mắt sáng to trong suốt vừa rồi vẫn luôn nhìn Thẩm Tu Vân chuyển sang nhìn camera, nhấn nút, lưu lại đoạn video vừa mới ghi. Vừa xem đi xem lại vừa xoa bụng lẩm bẩm: "Cục cưng à, nhìn nhiều thêm mấy lần cho mẹ, về sau ngươi phải trưởng thành theo hình chuẩn này cho ta đó nha..."

Mà Thẩm Tu Vân sau khi rời khỏi chỗ của Miffy, điện thoại lại tiếp tục vang lên, hắn lấy ra nhìn nhìn, thế nhưng lại là Lezar.

Sở dĩ nói 'lại' là vì từ lần trước khi Lezar rời tinh cầu Mai Tả, sẽ thường xuyên nhắn những tin ngắn cho hắn, mỗi ngày một tin, đa số là tình huống trong hội nghị, cơ bản là giống với những gì Miffy nói, có khi sẽ nói một chút về hướng đi mới nhất của trùng tộc, cũng có khi cá biệt, cũng không đau không thương mà nói vài câu 'vô nghĩa':

Tu Vân, nhớ kiếp trước ngươi thích dùng ống trúc uống rượu, chỉ tiếc đế quốc Tinh Tế không có trúc, nhưng hôm nay trong lúc sắp xếp điều tra dấu vết của trùng tộc ẩn nấp ở tinh cầu Lama, ta vô tình phát hiện một khóm cây lạ, rễ cây lại rất giống cây trúc, hương vị cũng tương tự, ta đã cho người hái về một ít, chờ sau khi làm thành cốc trúc, sẽ mang đến cho ngươi.

Chương 101

Một tuần sau, Thẩm Tu Vân rời khỏi tinh cầu Mai Tả, đến đế đô Lama.

Ba ngày trước, mấy tháng sau khi trùng tộc bất động, rốt cuộc lần thứ hai khởi xướng tấn công nhân loại, hơn nữa các loại hình thức sóng trùng vây công không giống với lần đầu tổng tiến công, lần này, vũ khí, chiến hạm và cơ giáp được ứng dụng rộng rãi, chiến trường cũng dời từ bề mặt các tinh cầu chuyển đến trong vũ trụ.

Rất rõ ràng, thể sống cao cấp tiến hóa trí lực bên trong nội bộ trùng tộc ngày càng nhiều, bọn họ không những có được trí tuệ của nhân loại, còn có thể năng và tốc độ nhanh hơn mạnh hơn nhân loại gấp mấy lần. Với ưu thế như vậy, cơ hồ khiến cho quân đội của nhân loại trước mặt bọn họ trở thành khó có thể chịu nổi một đòn, trên chiến trường liên tiếp chiến bại, trong vòng ba ngày khai chiến, các tinh cầu trong sự khống chế của chính phủ lại mất thêm bảy. Mà các quân đoàn thuộc binh đoàn Sứ Mệnh đóng tại các tinh cầu này cũng đều tổn thất thảm trọng.

Tướng quân Joseph nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, suất lĩnh binh đoàn Vinh Quang đến tiền tuyến.

Vốn là thanh đao của đế quốc, hiện giờ lại có thể tỏa sáng vinh quang.

Trước khi đi, Ssard đến trạm không gian đưa tiễn. Vị hoàng tử đã từng chỉ có thể ngồi trong xe lăn trải qua cuộc sống ngột ngạt trong hoàng cung, hiện giờ đã có thể cùng Joseph sóng vai mà đứng, đôi tay vẫn gầy gò tái nhợt như cũ nâng lên, dịu dàng cài áo choàng giúp Joseph.

Joseph nắm chặt tay Ssard, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn, lộ ra một tia cười chua xót: "Ngươi vừa mới đến, ta đã phải đi."

"Không sao, ta ở đây chờ ngươi."

Joseph khẽ nhíu mày, "Ssard, nếu ta..."

"Joseph, ngươi quên khế ước giữa chúng ta sao?" Ssard nhìn vào mắt Joseph, thần sắc lạnh nhạt, nhưng lời ra khỏi miệng lại xúc động nhân tâm. Dấu hiệu và phản dấu hiệu giữa alpha và omega, chính là khế ước tuyệt đối giữa hai đại chủng tộc của nhân loại, một khi khế ước đạt thành, từ nay về sau cốt nhục tương liên, tánh mạng tương thông, một người chết, người kia cũng không thể sống lâu.

Hô hấp của Joseph hơi đông cứng lại, gắng gượng cười rộ lên, sửa lời nói: "Yên tâm, ta nhất định sẽ bình an vô sự trở về."

"Được, ta biết."Ssard gật đầu.

Joseph theo bản năng sờ sờ mặt dây chuyền ngọc thạch trên ngực, có chút muốn nói lại thôi, cuối cùng bước tới trước vài bước, tránh khỏi cấp dưới vẫn đứng phía sau, thấp giọng hỏi Ssard: "Ssard, máu của ngươi và Lezar đều có tác dụng miễn dịch đối với trùng tộc, ngươi làm nhiều nghiên cứu như vậy, đã có kết quả chưa?"

Ssard trầm mặc chớp mắt, ánh mắt sâu thẳm an tĩnh nhìn Joseph, cuối cùng chỉ nói: "Còn chưa rõ lắm."

Joseph khẽ nhíu mày, "Bí mật này của ngươi ngoại trừ ta, Lezar và mấy người trên tinh cầu Omega kia, không ai biết nữa chứ?"

"Không, Laurent cũng không biết."

"Vậy là tốt rồi. Nếu ngươi vẫn tiếp tục muốn ở lại tinh cầu Lama, nhất định đừng để cho người của hội nghị và viện khoa học biết về thể chất của ngươi, nếu không ta sợ lúc ta không ở đây, bọn họ sẽ làm phiền ngươi, nói không chừng còn muốn khai quan nghiên cứu mẫu thân các ngươi."

Ssard nở nụ cười, cảm thấy người trước mặt này đường đường là đế quốc tướng quân lại hệt như một đứa nhỏ ngốc nghếch, sợ đồ của mình bị người khác cướp mất, nào còn giống một vị thống soái lãnh khốc ngạo mạn ngay cả quý tộc cũng không để vào mắt như trong lời đồn?

"Yên tâm đi. Ngươi cần phải đi rồi, đã đến giờ."

"Kỳ thật ta càng hy vọng ngươi ở lại tinh cầu Omega." Joseph vẫn cứ không yên lòng. "Hiện giờ ta thật lòng cảm thấy, chỉ có Omega là đáng tin."

"Đi thôi." Ssard đã bắt đầu vừa cười vừa đẩy Joseph, như gỡ bỏ chiếc bánh mật dính trên người.

Joseph thừa dịp không ai chú ý, nhanh chóng cúi người hôn lên môi Ssard,

Ssard rũ mắt, đôi mi nhẹ nhàng rung động.

"Ta đi đây."

"Vậy, ta sẽ ở đây chờ ngươi về nhà."

Joseph rốt cuộc dẫn người lên quân hạm, dẫn theo một đám quan quân theo sau. Mỗi người bọn họ đều mặc quân trang của quân đoàn Vinh Quang, liệp ưng màu bạc ẩn hiện trên áo choàng đen, lay động trong gió, hệt như vươn cánh muốn bay.

Ssard nhìn theo quân hạm mang theo người mình yêu chậm rãi tiến vào bóng đêm, ánh mắt dõi theo đến tận khi quân hạm mãnh liệt gia tốc, bay thẳng lên trời, hóa thành một vì sao lóe lên trong đêm tối.

Kỳ thật lúc này Ssard cũng không muốn từ biệt, khát vọng chân chính trong lòng hắn, là có thể cùng Joseph bước lên quân hạm kia, cùng hắn cộng phó chiến trường, cộng lịch sinh tử.

Chỉ tiếc, vinh quang này không dành cho omega.

Tinh cầu Lama trở thành trung tâm tổng chỉ huy của nhân loại, lúc này tuy rằng tương đối an toàn, chưa bị trùng tộc quấy nhiễu, nhưng không khí lại không phải quá áp lực. Lòng dân hoảng sợ, các sản nghiệp kinh doanh giải trí đồng loạt ngưng hoạt động, ngoại trừ xưởng công binh, đại đa số nhà xưởng cũng dừng hoạt động, trường học cũng tạm ngừng, quan tâm hàng đầu của mọi người mỗi ngày đều là tin tức quân sự, mắt thấy tường thành mà bọn họ dựa vào ầm ầm sụp đổ dưới sự xâm lăng của dị tộc, ngày càng cảm thấy tuyệt vọng đối với tương lai của nhân loại.

Không có tin chiến thắng.

Mỗi một chiến báo truyền đến, đều có nghĩa địa bàn của nhân loại lại mất đi thêm một ít.

Cho tới bây giờ, ngoại trừ quân đội bảo vệ tinh cầu Lama do Thất điện hạ và Đại công chúa dẫn dắt, không có tin chiến thắng nào của đế quốc quân được truyền đến.

Có những người tị nạn đến từ phòng tuyến phía tây từng tận mắt nhìn thấy sức chiến đấu của trùng tộc cao cấp, bọn họ không những có sức mạnh cường hãn, hành động nhanh nhẹn, thậm chí trí lực cũng không chênh lệch với nhân loại, mà bên phía đế quốc quân chỉ có chiến sĩ cơ giáp có thể miễn cưỡng chống lại, nhưng vấn đề là, cơ giáp mà nhân loại có, trùng tộc cũng có. Chiến sĩ cơ giáp cần đạt yêu cầu thể năng cao, có thể đánh lâu dài, việc này nhân loại không bằng được trùng tộc, đã có biết bao nhiêu chiến sĩ cơ giáp bị hao hết thể lực mệt chết trên chiến trường.

Mà những hoàn cảnh xấu này còn chưa tính là gì, thua kém nhất của nhân loại đối với trùng tộc, kỳ thật chính là tin tức tố.

Tin tức tố của trùng tộc không ai có thể cảm giác được, nhưng tin tức tố của nhân loại thường bị rada của chúng quét được, mọi hình thức che dấu đều mất tác dụng khi đối chiến với trùng tộc. Chuyện này chính là bất lợi nhất trên chiến trường.

Nhưng, đối với trùng tộc mãnh liệt mà đến như vậy, nhân loại thật sự ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có sao?

Hình như cũng không phải là như vậy.

Đội quân mới được tạo thành từ omega kia, không phải đã thu phục được căn cứ Mai Tả, còn cứu được rất nhiều omega đó sao?

Lúc này trong bộ chỉ huy cao cấp của đế quốc quân đang loạn thành một nùi, công chúa Hasusan thân là giám quân của tam quân đang tọa trấn đảm nhiệm tổng chỉ huy, nhìn thấy đường biên giới tượng trưng cho phần lãnh địa thuộc sự khống chế của đế quốc đang dần co lại, biết tình của Hasusan vô cùng nghiêm trọng, tay nắm thành nắm đấm hung hăng nện lên bàn, mắng: "Đáng chết! Đế quốc quân của chúng ta trở nên vô dụng như vậy từ bao giờ!"

"Hasusan điện hạ, chuyện này cũng không thể trách chúng ta, trùng tộc xuất quỷ nhập thần, rada của chúng ta không hiển thị vị trí bọn chúng, lần nào cũng là bị đánh lén." Một quan quân nói.

Thần sắc Hasusan trở nên sắc bén, quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn quan quân kia, "Không trách chúng ta? Hừ, vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao quân omega có thể thắng? Vì sao bọn họ không chỉ có thể bảo vệ được tinh cầu, ngược lại còn có thể cướp lại tinh cầu đã rơi vào tay trùng tộc?"

Đại công chúa Hasusan thân là trưởng công chúa, độ thuần huyết alpha gần bằng Lezar, khí thế dưới cơn thịnh nộ tự nhiên không phải người thường có thể chịu, quan quân kia bị hỏi đến không thể trả lời nổi, đành thức thời ngậm miệng.

"Tướng quân Joseph dự tính bao giờ đến chiến trường?"

"Nhanh nhất cũng phải hai ngày nữa."

"Hai ngày... phỏng chừng hai ngày cũng không kịp." Hasusan nhìn màn hình lầu bầu lầm bầm, "Chiến tuyến vẫn không ngừng đẩy mạnh về hướng đông, chúng ta không ngăn nổi."

Bởi vì máu của Lezar có hiệu quả miễn dịch đối với trùng tộc, cho nên viện khoa học dùng huyết thanh của Lezar chế thành vắc xin tiêm vào cho các binh sĩ, xem như bảo đảm an toàn một phần cho bọn họ, tối thiểu có thể giúp bọn họ không bị trùng tộc ăn mòn. Nhưng dù sao loại vắc xin này cũng hi hữu, chỉ có thể ưu tiên cấp cho quan quân cao cấp, còn có những người có thể phát huy tính chiến đấu cao trong quân, mà quân đoàn Joseph xuất lĩnh lần này, chính là đội quân có nhiều người được tiêm vắc xin nhất.

Hiện giờ binh đoàn Vinh Quang được xem như là hy vọng cuối cùng của đế quốc, Hasusan không dám tưởng tượng, một khi hy vọng cuối cùng biến mất, bọn họ còn có thể dùng cái gì đến đối phó với trùng tộc.

"Thất điện hạ đâu?"Hasusan xoa huyệt thái dương, hỏi.

"Hồi bẩm công chúa, Thất điện hạ đến trạm không gian đón người."

"Đón người?" Hasusan đột nhiên mới nhớ tới, hôm nay Thẩm Tu Vân sẽ tới tinh cầu Lama. Nàng mở tivi ra, quả nhiên tìm thấy rất nhiều tin tức liên quan đến việc này, có hai đài truyền hình thậm chí còn làm thành chuyên đề, toàn bộ trực tiếp hiện trường tại trạm không gian.

Từ lúc nào một omega có thể tạo nên sức chú ý lớn tới như vậy? Từ quý tộc cho tới bình dân không một ai không quan tâm đến chuyện này?

Đáp án rất đơn giản.

Từ khi tên một người bắt đầu xuất hiện lần đầu tiên, lịch sử đế quốc từ nay về sau được phân chia thành hai thời đại : thời đại có Thẩm Tu Vân, và thời đại không có Thẩm Tu Vân.

Nếu như nói hiện giờ hãy còn quá sớm để nói ra những lời này, như vậy không lâu sau, tin rằng mỗi một công dân đế quốc đều sẽ sâu sắc cảm nhận được ý nghĩa những lời này.

Khi Thẩm Tu Vân đáp phi thuyền xuống, thế nhưng phát hiện trong trạm không gian đã có rất nhiều người đang chờ hắn, đứng đầu là Thất hoàng tử Lezar. Mà bên ngoài trạm không gian càng có nhiều người hơn, camera của nhiều đài truyền thông đều hướng về hắn, loang loáng chớp động nhiều như sao.

Thẩm Tu Vân có chút ngoài ý muốn, hơi hơi nhíu mi.

"Tu Vân." Lezar đi lên phía trước, cười chào Thẩm Tu Vân.

"Thất hoàng tử, bày trận lớn như vậy, ngược lại khiến ta cảm thấy thụ sủng nhược kinh." Ánh mắt Thẩm Tu Vân quét qua đội hình sĩ binh đứng phía sau y, thản nhiên nói, lần này hắn cũng không phải lẻ loi một mình mà đến, phía sau, vài quan quân omega lần lượt xuống phi thuyền, dừng lại sau lưng hắn.

"Trận thế lớn? Ngươi là khách đến theo lời mời của chính phủ, nhưng hiện giờ bọn họ chỉ phái một kẻ hư chức, huyết thống bị nghi ngờ lại còn mù là ta đây đến, nếu ta là ngươi, còn cảm thấy bị chậm trễ."

Thẩm Tu Vân liếc nhìn Lezar, lại cười nói: "Trong mắt ta, cho dù Thất hoàng tử nhìn không thấy, cũng mạnh hơn rất nhiều so với khối kẻ sáng mắt."

"Quá khen."Lezar khiêm tốn nói, nhưng khóe môi không kìm nổi mà cong lên, "Có thể tới đây nghênh đón ngươi, cũng là vinh hạnh của ta."

Nói xong những lời khách sáo, cũng xem như giải thích cho giới truyền thông, Thẩm Tu Vân được Lezar mang vào lối VIP rời khỏi trạm không gian. Hai người ngồi trên phi hành khí, trong không gian riêng tư khép kín chỉ còn lai hai người bọn họ.

"Tu Vân." Lezar đè thấp ngữ khí, thanh âm mang theo vài phần nhu hòa, "Chờ ngươi đến lần này, ta đúng là đã đợi thật lâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro