chương 31 32 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31

Sau khi Thẩm Tu Vân thoát khỏi căn cứ Mai Tả ba tháng, một nhóm omega năm ba lại sắp rời căn cứ, chờ đợi vận mệnh bị phân phối. Vận mệnh một người tốt hay xấu, cơ bản phụ thuộc vào quyết định lần này, an lành của cuộc sống về sau đều phải xem có được cấp cho một alpha quý tộc đáng tin hay không.

Kỳ thật đối với những omega xuất thân quý tộc mà nói, đây là một quá trình lựa chọn của cả hai bên, dưới sự nâng đỡ của gia tộc chống lưng, bọn họ có tiếng nói và sự lựa chọn hơn nhiều so với omega thường dân, mà những alpha dấu hiệu bọn họ cũng sẽ kiêng dè thế mạnh gia tộc của omega mà đối tốt với omega kia, cho dù sau đó cũng sẽ có nhiều người nhập thêm các omega khác như những công cụ sinh dục, nhưng đối với omega 'nguyên phối' này, địa vị sẽ không dao động.

Bởi vậy, cho dù rất nhiều người căm hận cuộc sống quyển cấm, nhưng, khi bọn họ phải rời khỏi căn cứ, đáy lòng vẫn tràn ngập khủng hoảng lo sợ với một tương lai mù mịt.

Tương lai của mình, mình không quyết định được, có lẽ đây mới chính là bi ai lớn nhất của bọn họ.

Nhóm omega phân phối đợt này đều sẽ bị đưa đến một phòng hội nghị, thông qua điện thoại toàn tức, gởi hình chân dung đến các quý tộc alpha, để alpha chọn lựa, có lẽ còn gặp mặt nói chuyện vài câu, để xem thích hay không thích. Bởi vậy hôm nay rất nhiều giảng viên đều bị điều đi tổ chức hoạt động phân phối, omega năm hai và năm nhất đều được nghỉ học một ngày.

Lúc ăn trưa trong căn tin, nhóm omega phổ thông ban A đều có cảm xúc không tốt, trong đó cũng có Evan.

Evan đang xem bản tin, muốn tìm xem có tin tức gì của Thẩm Tu Vân hay không. Từ khi Thẩm Tu Vân thoát khỏi căn cứ Mai Tả, hắn liền triệt để thành fan của Thẩm Tu Vân, cơ hồ cứ một lúc sẽ lấy máy tính ra tìm kiếm tin tức.

Từ khi Thẩm Tu Vân rời khỏi tinh cầu Lama, quân bộ liền mất dấu hắn, ngẫu nhiên một hai lần phát hiện tung tích của hắn, cuối cùng cũng đều bị chứng minh là tin giả. Người này giống như biến mất thành hư không ngay giữa thế giới này, như đá chìm đáy biển, bặt vô âm tín.

Tại căn cứ Mai Tả, trở thành fan của Thẩm Tu Vân giống như Evan không phải số ít, nhất là nhóm omega thường dân, bọn họ vừa hy vọng lại có thể nhìn thấy thần tượng trên tivi, lại vừa âm thầm ôm tâm lý 'không có tin chính là tin tốt', không muốn người duy nhất trong lịch sử trốn thoát khỏi căn cứ bị bắt trở về.

Cuộc sống rất khổ cực, bọn họ cần chút hy vọng để có thể chống đỡ.

Trong giới quý tộc cũng có người ủng hộ Thẩm Tu Vân, nổi tiếng nhất chính là cháu gái tổng tư lệnh Miffy. Dần dần, mọi người cũng biết, trên nét mặt lạnh lùng cao ngạo của vị thiên kim đại tiểu thư, chỉ có khi nghe đến tên Thẩm Tu Vân, mới có thể nghẹn đỏ mặt lộ ra một biểu tình si mê hư hư thật thật, sau đó cặp mắt xanh cao cao tự đại kia, sẽ trở nên sáng ngời lấp lánh.

Đương nhiên, cũng có những kẻ ghen tị với sự hâm mộ này mà nói ra vài câu nói ganh ghét, hận không thể 'ta ở trong bùn cũng phải kéo ngươi cùng xuống', không muốn tốt cho người khác, tâm tâm niệm niệm chờ cái ngày omega huyết thống cao nhất bị bắt trở về, bị kéo từ trên cao rớt xuống, phân phối cho alpha tầng dưới đáy.

Bởi vậy, hai loại người này sẽ thường xuyên đối chọi công khai, gây gỗ đến cuối cùng, thường kết thúc bằng một hồi mặt đỏ tai hồng.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, đang lúc Evan buồn vì không có tin tức của Thẩm Tu Vân, Fernan lướt qua bên cạnh khinh miệt nói: "Thật không hiểu, vì sao sẽ có người sùng bái một tên tội phạm".

Còn không đợi Evan mở miệng, bên cạnh đã sớm có người nói: "Cái gì gọi là tội phạm? Ngươi nói ai?"

"Còn có thể là ai? Là thần tượng của mấy người đó, một kẻ sát nhân vô sỉ phản quốc."

Evan biến sắc, đứng lên, lạnh lùng nhìn Fernan: "Vì sao nói hắn phản quốc? Sát nhân? Ngươi có bằng chứng gì?"

"Còn cần chứng cớ sao? Hắn vừa hưởng chế độ giáo dục của đế quốc cùng với trợ cấp sinh hoạt, vừa mưu đồ chạy trốn. Hắn không biết trách nhiệm nghĩa vụ của một omega hay sao? Hắn chính là thuần huyết cao trăm năm khó gặp, có nghĩa gì các ngươi có biết không? Hắn có thể sinh sản hậu duệ cực mạnh, nếu là trong thời chiến, thì phải vì đế quốc mà cống hiến cho chiến sĩ cơ giáp! Nhưng hắn thì sao? Chỉ biết bỏ trốn! Không phản quốc thì là gì? Còn chuyện sát nhân, này cũng không phải ta nói, là chính thần tượng của các ngươi nói. A, a, câu nói kia thế nào? Chỉ cần có tiền, là có thể mua mạng bất cứ quý tộc alpha nào từ hắn, đúng không?"

"Fernan, ngươi lại đang phát biểu những quan điểm hẹp hòi của ngươi đó sao?" Lúc này Miffy cũng mang theo một đám người đi tới, nhóm bằng hữu của nàng cũng có nhiều thành phần quý tộc, chỉ là không có cảm giác gì với Thẩm Tu Vân, nhưng nhìn mặt mũi của nàng, ngẫu nhiên cũng sẽ bênh vực hai câu.

Miffy là con gái tổng tư lệnh đế quốc, chính là hòn ngọc quý trên tay thủ lĩnh cao cấp nhất của quân bộ, tính tình tiểu thư rất lợi hại, vẫn luôn luôn không để mắt tới omega xuất thân thường dân, nhưng, mỗi khi đề cập đến chuyện của Thẩm Tu Vân, vị tiểu thư quý tộc không để omega thường dân vào mắt này lại trở thành đồng minh kiên định trên mặt trận của họ, hơn nữa sức chiến đấu còn mạnh hơn bất cứ ai.

"Nhìn xem, tiểu thư Miffy - kẻ không rõ lập trường và thân phận lại tới nữa, đám bè bạn thấp hèn của nàng vui không?"

Miffy không để ý tới châm chọc khiêu khích của Fernan, trực tiếp lấy ra màn hình mini, mở khóa, bên trên xuất hiện các file tư liệu về Thẩm Tu Vân, gồm có video, hình ảnh, còn có văn bản giải thích, thậm chí còn có phỏng vấn đánh giá của những người từng giao tiếp với Thẩm Tu Vân, phần tư liệu này nếu quăng ra trước mặt các phóng viên ba hoa trong đế quốc, tuyệt đối sẽ làm hài lòng người chuyên nghiệp nhất.

"Ngươi xem, từ khi hắn thoát khỏi căn cứ Mai Tả đến nay, có hại ai không? Ngoại trừ tự vệ cần thiết, cơ hồ chưa từng dùng vũ lực." Vừa nói, Miffi vừa lướt qua các file trên màn hình, có các bức ảnh Thẩm Tu Vân được cắt ra có khi từ các đoạn video, cũng có ảnh do quần chúng chụp, cũng không biết cô gái này đào ra từ đâu, "Hơn nữa ta đã tự mình kiểm tra, những alpha tham dự hành động đuổi bắt, cũng rất ít bị thương, bọn họ chỉ là bị đánh ngất mà thôi."

"Bị đánh ngất mà thôi?" Fernan hừ một tiếng khinh thường, "Tiểu thư Miffy, ngài có phải đầu óc bị hỏng? Đó là bởi vì omega kia không có lá gan đối địch với đế quốc quân chân chính mà thôi, là không dám ra tay! Một khi hắn đến đường cùng, sẽ giống như chính bản thân hắn nói vậy, sẽ là thích khách ám sát người lãnh đạo cao cấp của đế quốc! Thử nghĩ một chút, nếu như lúc đó bị ám sát chính là thượng tướng Andrew khả kính của chúng ta, khi đó, tiểu thư Miffy thân là cháu gái tổng tư lệnh, có còn giống hôm nay như vậy, ủng hộ tên phản quốc kia không?"

Miffy bị Fernan nghẹn đến tức chết, không biết phản bác lại như thế nào, một omega phía sau đã đứng ra nói thằng: "Xin đừng dùng chuyện chưa xảy ra để đánh giá một người. Thêm nữa, tướng quân Andrew là người lãnh đạo đảng Hòa Bình, vẫn luôn cố gắng tranh thủ quyền lợi và địa vị hợp lý cho omega chúng ta, nếu Tu Vân thực sự thành sát thủ, cũng sẽ không ám sát tướng quân!"

Miffy có được hậu ủng, lập tức khôi phục khí thế, ngẩng đầu, cao ngạo nói: "Không sai! Đúng là như vậy!"

"Huống hồ, nếu một quý tộc quan lớn thật sự làm ra chuyện trái lương tâm, tỷ như tham ô thuế của nhân dân, cắt xén quỹ giáo dục, vậy cũng đáng chết, gieo gió gặt bão thôi!"

Đương nhiên Fernan cũng không phải chiến đấu hăng hái một mình, omega trước kia vừa nói xong, lập tức có quý tộc đứng ra, sắc sảo nói: "Những tham quan quý tộc xúc phạm luật pháp đó đương nhiên sẽ bị xử trí, nhưng, phải bị xét xử và thông qua chế tài đúng quy cách. Thẩm Tu Vân người như vậy tồn tại, mặc kệ hắn có chính nghĩa như các ngươi nói hay không, thì cũng là một sự xúc phạm đối với luật pháp, nhiễu loạn an ổn của xã hội, phải bị trừng phạt! Thật không hiểu, sao lại có người ủng hộ như thế? Nếu là ta, đem bắt hắn về, biến hắn thành công cụ sinh dục."

"Ha ha, pháp luật?"

Evan vốn không lên tiếng nãy giờ, lúc này xanh mặt đi đến trước mặt omega kia, omega kia đang ngồi cạnh bàn chờ người máy tới đưa cơm, thấy hắn đột nhiên hùng hổ đi đến, không khỏi rụt về phía sau.

"Ta đến nói cho ngươi biết, cái gì gọi là pháp luật!" Chống tay lên bàn, Evan nhìn quý tộc kia, "Tỷ tỷ ruột ta cũng là một omega, năm năm trước bị phân phối cho một alpha, lúc đầu người kia đối với nàng không tệ, bọn họ cũng có hai hài tử, nhưng đều là beta, không có tư cách vào học trường quý tộc, cuối cùng alpha kia cảm thấy tỷ tỷ ta có vấn đề, liền bỏ tỷ tỷ ta, quẳng nàng cho một thủ hạ. Sau đó vị thuộc hạ kia thua tiền, bán tỷ tỷ ta vào kỹ viện, tỷ tỷ ta chịu không nổi, cùng ngày liền tự sát! Mà alpha kia, còn có tên ma bài bạc kia, cũng không bị một trừng phạt nào! Á, không đúng, bọn họ cũng bị cảnh cáo một chút..." Nói tới đây, Evan trào phúng cười, "Alpha kia nhận trừng phạt, là ba năm không được nhận omega từ căn cứ Mai Tả mà thôi, còn thuộc hạ kia, chỉ bị phạt tiền, đây chính là phát luật của đế quốc!"

"Vốn... vốn là tỷ tỷ của ngươi sai, ai bảo độ thuần huyết của nàng thấp như vậy, sinh không được alp..."Quý tộc kia ấp úng nói, còn chưa nói xong, chỉ thấy trong mắt Evan dâng lên ngọn lửa, trực tiếp đấm lên mặt hắn một quyền.

"Haiz, Evan, đừng xúc động!" Bằng hữu Evan lập tức tiến lên ngăn cản, thiếu niên quý tộc này, bọn họ cũng biết, thúc thúc là quan viên chuyên quản lý việc phân phối omega, bọn họ còn 1 năm nữa sẽ rời khỏi căn cứ, đắc tội hắn không khác nào tìm đường chết?

Nhưng Evan giống như phát điên, đỏ mắt đánh thẳng trên người quý tộc kia, "Ngươi nói lại lần nữa! Ngươi nói thêm nửa chữ nữa xem!"

Thiến niên quý tộc kia được nuông chiều từ bé, nào đã gặp qua omega thô bạo như vậy, sợ tới mức lui hẳn về sau.

Fernan lạnh lùng nhìn Evan phát hỏa, nói mát: "Như thế nào, ta nghe thấy ý người này là, bất mãn với luật pháp đế quốc? Bất mãn với sự thống trị của bệ hạ Kelmis sao?"

Nhóm omega thường dân vốn dĩ lòng đầy bất mãn, trong nhất thời, toàn thể lặng im. Không sai, lời vừa nói của Evan có chút đúng, trong lòng bọn họ tuy rằng đều có bất mãn và đau thương, nhưng bọn họ không dám thể hiện ra ngoài. Bất mãn với sự thống trị của đế quốc sao? Đúng, có bất mãn. Nhưng bọn họ không dám nói, cũng không có tư cách biểu đạt bất mãn, bọn họ chỉ có thể im lặng giấu xuống đáy lòng.

Nhưng, Evan đang phẫn nộ cực kỳ lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn cao giọng nói: " Pháp luật? Luật đế quốc? Lần trước khi đế quốc thông qua chương trình nghị sự, omega có được tham dự không? Quân bộ, nghị viện, tòa án, giáo hội có một quan nhân nào là omega không? Nếu không, vì sao muốn chúng ta tuân thủ những chế định pháp luật không có sự tham dự của chúng ta? Vì sao phải gánh vác những trách nhiệm và bổn phận do người khác áp đặt? Thẩm Tu Vân phản quốc? Hắn phản ai? Hắn theo đuổi tự do là sai sao? Fernan ngươi muốn bị nhốt ở chỗ này, không phải ai cũng giống như ngươi."

Một phen oán giận tuôn trào qua đi, cả phòng yên tĩnh. Có vài người trợn mắt há mồm, kinh ngạc với sự lớn mật của Evan, có người tâm tình phập phồng, trong mắt cũng thiêu đốt ngọn lửa hừng hực như Evan. Mà đa phần mọi người, là lo lắng nhìn Evan.

Có một số việc, nghĩ ở trong lòng là được, nói ra, không phải là muốn chết hay sao?

Evan, ngươi gặp phiền phức lớn rồi.

Chương 32

Evan bởi vì ngôn luận quá khích, bị căn cứ cấm túc.

Trong phòng cấm túc nhỏ, chỉ có một cái cửa sổ thông khí be bé trên cao có thể chiếu vào chút ánh sáng, đèn tụ quang phát ra ánh sáng u ám trên mặt đất, ở trong tối chiếu lên sàn nhà thành một mảnh thiên địa sáng rực nhạt nhẽo.

Evan ôm đầu gối ngồi trong góc phòng, hắn biết, hắn vì sự xúc động của bản thân mà trả giá đắt, không chỉ đơn giản bị cấm túc, thanh danh hắn còn bị quét sạch, trở thành "một omega thiếu giáo dưỡng không nghe lời". Cũng rất có thể vì đánh vị thiếu gia bối cảnh không đơn giản kia, mà lúc phân phối sẽ bị cấp cho alpha có phẩm hạnh không tốt.

Nhưng hắn không hối hận.

Đúng vậy, không hối hận. Chỉ cần nghĩ tới tỷ tỷ chết thảm kia, hận ý trong lòng Evan không thể khống chế kích thích máu toàn thân chạy nhanh, cảm giác như có một sức mạnh nghẹn trong cơ thể, tùy thời tùy chỗ sẽ bộc phát. Hắn hận, không chỉ hận quý tộc alpha đã bán tỷ tỷ của mình đi, càng hận chuyện omega thường dân không được xem là người! Hắn hận những kẻ lập pháp sắc mặt ghê tởm, một bên bày tỏ ơn trạch hoàng đế Kelmis công bằng với mỗi con dân, một bên giám hộ và cướp đoạt nhân quyền omega.

Mỗi một omega 15 tuổi đều bị đưa đến căn cứ Mai Tả, tiến hành giáo dục tẩy não, bị dạy tình yêu nước, phục tùng mệnh lệnh, gánh vác trách nhiệm xã hội, các loại 'hẳn là tư tưởng omega'. Trước đó, không ai quan tâm liệu trong bọn họ có ai sẽ là khoa học gia kiệt xuất, hay nghệ thuật gia thiên phú dị bẩm, hay là cơ giáp sư có kỹ thuật kỹ càng. Không ai quan tâm, bọn họ không được tự do hướng tới lý tưởng của mình cũng như khát vọng. Vận mệnh cuối cùng của mỗi người bọn họ, chỉ có thể bị quyển cấm tại phủ đệ quý tộc sau khi trưởng thành, cả đời trở thành công cụ sinh dục cho người khác, trở thành kẻ không có tiếng nói.

Không có quyền được làm việc, không có quyền được phản dấu hiệu, không có quyền tự do kết hôn, không có quyền tránh thai sẩy thai... Chỉ bởi vì bọn họ là người thích hợp nhất cho việc sinh sản gây giống, gánh vác 'trọng trách' sinh sản của nhân loại.

Bọn họ hy sinh bản thân, nhưng trong mắt người khác, bọn họ cùng với hai chữ 'anh hùng', không hề có liên quan.

Evan bị cấm túc ba ngày, trong đầu không ngừng hiện lên thân ảnh mặc áo choàng đen kia, người kia thành công trốn thoát khỏi căn cứ, người kia đùa giỡn đế quốc quân khắp tinh cầu Lama, ngươi kia mai danh ẩn tích ngay trong một thế giới không có chỗ dung thân cho omega..

Người kia làm hết thảy những chuyện hắn muốn, nhưng không có dũng khí cũng không có năng lực thực hiện.

Evan nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Thẩm Tu Vân, chính là trên đoàn tàu đón đến căn cứ Mai Tả. Lúc đó hắn phẫn uất trong lòng, lại chỉ có thể nói mấy câu oán giận lạnh nhạt, mà Thẩm Tu Vân an tĩnh đứng đó, không biểu hiện chút nào phản nghịch chống đối, thậm chí khi quản lý viên yêu cầu bọn họ cởi sạch, Thẩm Tu Vân cũng là người đầu tiên phục tùng mệnh lệnh.

Hơn một năm ở chung, nhưng không một ai trong căn cứ biết hắn nghĩ cái gì. Vĩnh viễn trong ánh mắt lạnh lùng sâu thằm kia, giống như có rất nhiều tâm sự, rồi lại không thể nhìn ra một chút cảm xúc phập phồng.

Hắn còn nhớ rõ lúc phát sinh mâu thuẫn với Fernan, đoạn đối thoại kia của Thẩm Tu Vân và hắn:

"Ngươi muốn làm thế nào?"

"Ta? Ta đương nhiên hy vọng hắn biến mất khỏi mắt ta."

"Cho nên, ngươi sẽ giết hắn?"

"..."

"Nếu không phải giết hắn, vậy ra tay làm gì."

Lúc này nhớ tới, cách hắn nói chuyện thật đúng là như cách hắn làm người, không động thì thôi, động thì kinh người.

Evan hâm mộ người này thật nhiều, đồng thời trong đáy lòng cũng có một chút nghi vấn không xác định. Một ngày kia có thật là hắn sẽ giết sạch mọi alpha hay không? Chỉ dựa vào sức lực một mình hắn, có thể làm được chuyện đó sao? Có thể lại giống như những gì bọn Fernan nói không, thật sự đến một ngày, Thẩm Tu Vân biến thành tội phạm, thành hung thủ giết người? Những câu chuyện liên quan đến hắn, còn có thể như bây giờ không, làm người nghe tán dương say sưa?

Đang lúc Evan bị cấm túc trong căn cứ, tư tưởng tuyệt vọng cùng mâu thuẫn nghĩ tới Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân đang tại đấu trường Solomon, trong một ngày nổi danh, trở thành con bài được săn đón nhất đối với đông đảo quý tộc.

Đấu trường Solomon là một tòa nhà cao 160 tầng, mỗi tầng có khoảng 30 đến 60 đấu trường to nhỏ lớn nhau. Đấu trường ở tầng càng thấp, cấp bậc trận đấu càng thấp, đương nhiên số tiền đặt cược và tỉ lệ tử vong của đấu sĩ cũng thấp.

160 tầng lầu chia làm 4 cấp, 1 cấp là 50 tầng, 51-100, 101-150, phân biệt thành đấu sĩ cấp bậc thấp, trung cùng cao. Từ tầng 150 trở lên chính là khu cao thủ trong truyền thuyết của đấu trường Solomon. Mỗi tầng có một tầng chủ, có phòng ở tư nhân xa hoa, phương tiện giải trí, thậm chí còn có phòng huấn luyện chuyên môn cận chiến và phòng huấn luyện cơ giáp. Giữa 10 đại cao thủ, chủ nhân từ tầng 151 đến 159, một năm có 3 cơ hội khiêu chiến với tầng chủ của tầng cao hơn, nếu thắng có thể thăng cấp, mà bại thì lui xuống.

Trong truyền thuyết, mười người cực mạnh này đều làm thuê cho các đoàn lính đánh thuê lớn, chủ yếu là buôn lậu, không chỉ vô cùng giàu có, thậm chí còn có cơ hội lui tới với giới thượng lưu đế quốc.

Tuy rằng nói tất cả mọi người đều có thể thông qua trận khiêu chiến để trở thành một trong thập đại cao thủ, nhưng năm năm gần đây, mười người lợi hại nhất của Solomon đều là luân phiên cho nhau, không có thay đổi lớn, mà đấu sĩ Trùng Vương tầng chủ tầng cao nhất, nắm trong tay ngai vàng 7 năm không người thay thế.

Đồng dạng là đấu sĩ dân gian chủ động ghi danh gia nhập đấu trường Solomon, đều phải bắt đầu hỗn chiến từ tầng thấp nhất, căn cứ vào chiến tích thắng bại từng cá nhân để thăng cấp. Mà đấu sĩ dân gian được đấu trường Solomon lựa chọn chủ động mời gia nhập thì trực tiếp bỏ qua tầng thấp nhất, bước thằng vào trung cấp, tầng 50. Thẩm Tu Vân chính là loại sau.

Tại đấu trường Solomon, bắt đầu từ trung cấp, sẽ chuẩn bị chỗ ở cho đấu sĩ, bởi vậy từ buổi tối đầu tiên Thẩm Tu Vân bước vào, được phân cho một gian phòng nhỏ. Tuy rằng không xa hoa như phòng đấu sĩ cấp cao, nhưng đối với Thẩm Tu Vân mà nói, đã là đầy đủ.

Vào đấu trường hơn 1 tháng, Thẩm Tu Vân dùng thành tích bất bại, đánh từ tầng 51 tới tầng 90, thành tích như vậy, cho dù là giữa khu vực trung cấp thường xuyên biến hóa, cũng vô cùng nổi bậc.

Nói trắng ra, Thẩm Tu Vân rất vừa ý với nơi này, đúng như Phạm Tư Đức nói, phần lớn người ở đây đều che dấu tung tích, không ai điều tra lý lịch của bọn họ, tối thiểu, bề ngoài, đấu trường Solomon sẽ bảo đảm sự riêng tư của bọn họ. Về phần có âm thầm điều tra gốc gác bọn họ hay không, không dễ nói.

Từ khi Thẩm Tu Vân tiến vào khung trung cấp, liền cực kì hút mắt, chí ít tại toàn bộ khu vực trung cấp, chỉ ngắn ngủi không tới 2 tháng, cái tên Dã Quỷ đã không người không biết không ai không hiểu.

Nhưng Thẩm Tu Vân cũng không sợ bại lộ thân phận, chỉ cần tiền tưởng đế quốc quân đưa ra không cao hơn lợi ích hắn mang lại cho đấu trường, hắn sẽ an toàn. Mà việc hắn cần làm lúc này, chính là dùng thời gian ngắn nhất lọt vào khu vực cấp cao, bởi vì một khi vào được tầng trên 100 là có thể chân chính sử dụng khu huấn luyện bắn súng của đấu trường, còn sẽ được cung cấp tư liệu cơ mật miễn phí về một số loại vũ khí cao cấp tiên tiến, mấy thứ này một thường dân ở đế quốc cả đời cũng không thể tiếp cận được, nhưng đối với Thẩm Tu Vân, lại là thứ hắn phải nắm giữ. Nếu không, nếu không thể nắm giữ kỹ năng võ đấu cao cấp nhất ở thế giới này, hắn lấy tư cách gì tự cho mình là thích khách?

Hắn phải mạnh.

Chỉ có mạnh lên, hắn mới có thể không sợ hãi mà đối mặt với tất cả đối thủ.

Chỉ có mạnh lên, hắn mới có thể sống yên giữa thế đạo vặn vẹo này.

Chỉ có mạnh lên, hắn mới có thể có giá trị của chính mình, sẽ không bị người bán đứng, trở thành đồ chơi của người khác.

Tối hôm đó, khó có khi khu trung cấp không có trận đấu, vài đấu sĩ quan hệ tốt trong tầng 90 muốn ra ngoài vui vẻ một chút, có người đến gõ cửa phòng Thẩm Tu Vân, muốn rủ rê hắn cùng đi.

"Haiz, Dã Quỷ, mỗi lần đấu xong chỉ thấy ngươi về phòng ngốc, chán không hả, hôm nay cùng ra ngoài với bọn ta uống một chén đi."

Xung phong chính là một đấu sĩ Beta mặt tàn nhang, tên Kiệt Duy. Kiệt Duy tính tình vui vẻ, giao tiếp tốt, bình thường nhân duyên cũng rất rất tốt. Hắn là một trong số các đấu sĩ ít ỏi không mặc cách ly trang tại đấu trường, năng lực phản ứng không tồi, né tránh linh hoạt, đấu trường trung cấp chỉ cho sử dụng vũ khí lạnh, vũ khí sở trường của hắn là xích, vừa công vừa thủ, rất có thực lực.

"Đúng rồi, nghe nói trong điện Tinh Mộng mới đến một vài omega tuyệt sắc, đi với bọn ta đi, mọi người uống chút rượu, vui vẻ. Đã hơn một tháng rồi, ngươi không muốn tìm chỗ hạ hỏa sao?"

Cùng Kiệt Duy tới làm thuyết khách là một đấu sĩ tên Thổ Lang, không rõ thân phận, nhưng nghe nói là lão làng ở đấu trường, láu cá, tuy rằng chiến tích có thắng có bại, lại có thể tài tình mà khống chế tại một tỉ lệ cân bằng, lắc lư ở tầng 90 rất nhiều năm, số lần bị thương cơ hồ là ít nhất trong đấu trường. Đấu trường Solomon mỗi tháng sẽ trả lương cho đấu sĩ trung cấp, số tầng càng cao lương càng nhiều. Thổ lang chính là như vậy, cầm mức lương cố định đấu trường chi trả, không mục đích phấn đấu, vũ khí của hắn cũng xứng đôi với danh hiệu, là côn sắt. Thẩm Tu Vân đã cùng hắn giao thủ, biết thực lực của người này cao hơn nhiều so với biểu hiện bên ngoài, theo ý hắn, muốn tiến vào cao thủ trên tầng 100 là tuyệt đối không thành vấn đề.

Nghe được ba chữ Tinh Mộng điện, trong đầu Thẩm Tu Vân chợt lóe, giống như nhớ tới chuyện gì.

Cặp mắt sắc bén của Thổ Lang nhanh chóng nắm bắt biểu tình thay đổi trong chốc lát của hắn, cho là cuối cùng mình cũng chọt trúng chỗ ngứa trong lòng tên thần bí này, nháy mắt với Kiệt Duy, phấn chấn cố gắng gấp bội:

"Ngươi xem, ta nói mọi người đều đã trưởng thành, có nhu cầu cũng là hợp lý. Dã Quỷ, bọn ta hôm nay đặc biệt muốn gọi hồng bài của Tinh Mộng điện tiếp khách, nghe nói omega kia là từ hoàng cung tới, bọn ta hôm nay liền tặng hắn cho ngươi! Tiền tiếp khách qua đêm ta trả, sao, nể tình chút đi!"

Kỳ thật đối với người ngoài, đấu sĩ trong cùng tầng đấu trường đều là đối thủ cạnh tranh, khắng định đều phải đề phòng lẫn nhau, quan hệ không thể tốt, thật ra không phải như vậy. Càng lên tầng cao, tính lưu động của đấu sĩ càng nhỏ, nhân viên tương đối ổn định, mọi người mỗi ngày đều là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, cũng trở nên quen thuộc cởi mở với nhau.

Rất nhiều người trong lòng cũng không có nhiều tranh đấu, tới nơi này đều là để kiếm cơm, cho nên sẽ thường phối hợp, có thương có lượng mà ngươi thua ta thắng, lập bang kết phái cũng là bình thường. Cho dù ngẫu nhiên có một hai người giống như Thẩm Tu Vân vậy, một lòng hướng lên trên mà bước còn là người đặc biệt có năng lực, bọn họ sẽ không dễ dàng đắc tội, đều sẽ khách khách khí khí chung sống hòa thuận, có khi còn sẽ tận lực lấy lòng. Dù sao, có bằng hữu ở mấy tầng cao cao, cũng không phải chuyện xấu.

Mà Thẩm Tu Vân hiện nay, chính là đối tượng được rất nhiều bang phái nhỏ mượn sức.

"Đi thôi, Dã Quỷ, đến đây đã lâu như vậy rồi, mà mọi người còn chưa làm quen, kết giao với nhau đi." Kiệt Duy ở bên cạnh không ngừng cố gắng.

"Đi thôi, đừng chần chờ nữa!" Thổ Lang nói xong liền tiến sát lại bá vai Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân vốn không muốn cùng người khác kết giao, nhưng thật tình, gặp dịp thì chơi, loại chuyện này hắn lại rất rành. Nếu hắn đã hiểu cách thức chung sống của mọi người trong đấu trường, tự nhiên sẽ không cố ý làm khác, huống hồ nghe nói đi Tinh Mộng điện, Thẩm Tu Vân đã nhớ tới người kéo áo choàng của hắn đêm đó trong quán bar, bởi vậy cũng không từ chối, biết thời biết thế mà cười, nói: "Được, vậy làm phiền Thổ Lang huynh rồi."

Chương 33

Tinh Mộng điện là đệ nhất kỹ viện tại tinh cầu Solomon, vang danh đến tận thủ đô đế quốc, nghe nói thế lực sau lưng rất thần bí, đến hiện tại cũng không biết chủ nhân chân chính là ai.

Trên tổng dân số đế quốc Tinh Tế, số lượng omega rất ít, omega bị alpha vứt bỏ càng ít. Tính trên tổng dân số 6 tỉ người, tỉ lệ omega vào khoảng 1% khoảng 60 triệu người, trong đó bất hạnh luân hãm thành kỹ nữ đại khái khoảng hơn 1tr người. Mà trong 1tr người này, chỉ một mình Tinh Mộng điện đã sở hữu 300 ngàn omega. Đương nhiên 300 ngàn người này cũng không phải ở một tinh cầu Solomon, , Tinh Mộng điện ở tinh cầu Solomon là tổng bộ, số omega nuôi dưỡng khoảng 100 ngàn người, phân bố rải rác khắp cả tinh cầu.

Hình dung như vậy đối với đa số mọi người đều không có khái niệm gì, như vậy, lấy căn cứ Mai Tả làm chuẩn, hàng năm số omega vào căn cứ Mai Tả chiếm 0.1% tổng số omega, tổng số của cả ba năm không đến 100 ngàn người. Nói cách khác, tổng số omega từ 15t đến 18t trên khắp đế quốc ngang hàng với số omega mang số phận bi thảm trôi dạt đến tinh cầu Solomon. Không thể không nói, đây là một con số làm lòng người khiếp sợ.

Thẩm Tu Vân cùng Thổ Lang và Kiệt Duy đến Tinh Mộng Điện uổng rượu. Nằm kế bên đấu trường Solomon, là tổng bộ của Tinh Mộng Điện, quy mô to lớn, trang hoàng xa hoa, bên trong nuôi khoảng 3000 omega. Những người này toàn bộ đều được chọn ra từ trong 300 ngàn người, có thể nói trăm dặm mới tìm được 1, đều là cực phẩm trong cực phẩm.

Ngoài Thổ Lang và Kiệt Duy, cùng đi còn có 5 đấu sĩ khác của tầng 90, bọn họ đã đặt phòng trước chờ ba người Thẩm Tu Vân, vừa thấy quả nhiên mời được vị cao thủ thần bí này tới, trong lòng mọi người ít nhiều cũng thư thái.

Đấu sĩ Dã Quỷ này, sau khi vào đấu trường, chỉ trong vòng hai tháng, đã từ tầng 51 thăng đến tầng 90, bọn họ đều từng đấu với hắn, người này quả thực rất biến thái, cơ hồ đều không có người nào có thể ở trên lôi đài đối chiến với hắn quá 5 phút, đối với những trận đấu khác, cũng chẳng qua chỉ như làm nóng cơ thể, mà tới phiên hắn, chưa kịp hiểu xảy ra chuyện gì, đã bị đá xuống lôi đài.

Nhiều tổ chức ở tầng trung cấp cũng dần dần thu hồi tâm tư ma cũ ép ma mới, đổi đối sách muốn mượn sức hắn. Nhưng cố tình Dã Quỷ này thật sự còn giống hệt cô hồn dã quỷ trong truyện kể, tính cách quái gở, không thích tiếp cận, sau khi đấu xong liền trở về phòng, cơ hồ không giao lưu với ai.

Hôm nay hắn có thể nhận lời lại đây, quả thực là đại kỳ tích. Chuyện này tối thiểu cho thấy, hắn nguyện ý cùng bọn họ giao hảo. Nhìn ra được, người này sẽ không ở lại trung cấp lâu, so với việc kết thù, còn không bằng biết thời biết thế, trợ giúp một tay, cũng coi như bán một món ân tình.

"Dã Quỷ, ngươi chính là khách ít đến a, mau ngồi mau ngồi! Nghẹn trong đấu trường lâu như vậy, hôm nay chúng ta phải uống no say, mọi người không say không về!"

Thẩm Tu Vân vừa vào phòng chung, đã bị người kéo đến giữa sofa, hắn luôn không thích người chạm vào thân thể của mình, hơi nhíu mày. Người bên cạnh vẫn quan sát thần sắc của hắn, thấy thế thức thời mà buông tay, người ngồi bên cạnh cũng tự nhiên dịch về hai phía, vì hắn lưu lại chút không gian. Rất nhiều cao thủ trong đấu trường đều không thích người khác thân cận, đối với chuyện này, nhóm đại hán có mắt nhìn hơn nhóm omega trong căn cứ Mai Tả nhiều lắm.

Kiệt Duy giới thiệu những người khác với Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân đều chào hỏi lịch sự.

Trong phòng trang bị âm thanh và màn hình lớn phục vụ khách uống rượu ca hát. Một người trong nhóm đã mất kiên nhẫn chọn bài hát ngao ngao. Thổ lang miệng ngậm điếu thuốc lắc lắc đi qua đạp lên mông hắn một cước, gầm gừ: "Mấy tiểu mỹ nhân còn chưa tới, ngươi đã chịu hông nổi hả! Nhanh ngừng, lỗ tai Lang gia sắp điếc rồi!"

Đại khái bình thường những người này cũng không nặng không nhẹ, đấu sĩ kia cũng không bực, ngoan ngoãn tắt nhạc, ngồi cạnh Thổ Lang.

Thổ Lang không để ý đến hắn, miệng ngậm điếu thuốc tay ấn chuông trên tường gọi phục vụ. "Này, người bọn ta gọi đâu, nhanh đến cho ông!" Thổ Lang vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa. Phục vụ mặc sơ mi trắng vest đen anh tuấn dẫn theo một loạt trai gái đi tới, khoảng 16 17 người, trên người đều mặc áo choàng cách ly, có thể nhìn thấy bên trong đều ăn mặc hở hang gợi cảm.

Sau khi phục vụ beta tiến vào, trước tiên nho nhã lễ độ chào khách, sau đó vỗ tay hai tiếng nhẹ nhàng, một loạt nam nữ phía sau có vẻ như đã được huấn luyện tốt, nhịp nhàng cởi xuống áo choàng trên người.

Áo choàng đủ màu rơi xuống đất, tin tức tố ngọt ngào duy độc thuộc về omega lập tức tràn ngập toàn phòng. Ngoại trừ Thẩm Tu Vân, những đấu sĩ khác đều giống như sói thấy dê béo, ánh mắt sáng rỡ, alpha bị omega hấp dẫn đó chính là thiên tính, tất cả bọn họ đều nóng lòng muốn thử, tựa như giây tiếp theo liền sẽ đẩy ngã tiểu yêu tinh omega quyến rũ này trên mặt đất.

Kế tiếp bọn họ chọn trong mười mấy người này ra vài người để giữ lại, đương nhiên, nếu điều kiện kinh tế cho phép, bọn họ thực muốn giữ hết lại. Đáng tiếc, bọn họ chỉ là đấu sĩ cấp trung mà thôi, không thể vung tiền như rác giống những đấu sĩ cấp cao được, cho nên phải chọn lựa.

Là nhân vật được mở tiệc chiêu đãi hôm nay, Thẩm Tu Vân tự nhiên được ưu tiên, mọi người đều nhường hắn chọn trước. Ánh mắt Thẩm Tu Vân thản nhiên liếc qua, dừng lại trên người một omega.

Thổ Lang bên cạnh luôn quan sát cẩn thận, trong mắt xẹt qua một tia mất mát, thực nhanh liền cười nói: "Không hổ là Dã Quỷ, ánh mắt chọn người lợi hại như vậy! Đây chính là hồng bài hiện nay của Tinh Mộng điện, chính là người ta đã nhắc tới với ngươi, là omega tới từ hoàng cung Klappa."

Kiệt Duy bên cạnh cũng trêu ghẹo: "Thổ Lang a, số tiền kia của ngươi xem ra hôm nay không ra không được! Ha ha, hên cho ngươi nha! Ta đã nói với ngươi thế nào, sớm nên ngoan ngoãn trực tiếp mang người đến, còn chọn cái gì!"

Thổ Lang trưng bộ mặt đau khổ: "Ai biết ánh mắt Dã Quỷ đại nhân của chúng ta lợi hại như vậy a! Được, hôm nay ta bao!"

Giữa những tiếng cười đùa, những người khác cũng đều chọn omega hầu rượu, có nam có nữ, nhân viên phục vụ mang theo những người không được chọn rời đi. Omega được chọn ở lại sôi nổi đi tới, còn chưa kịp ngồi vào sofa, đã bị người khác kéo vào trong ngực.

Omega được Thẩm Tu Vân lựa chọn từ đầu tới cuối đều rũ mắt, tiều tụy hơn rất nhiều so với lần đầu Thẩm Tu Vân nhìn thấy hắn, hai mắt vô hồn, làn da tái nhợt, giống như chỉ cần dùng chút sức lực cũng có thể bẻ gãy.

"Này, ngươi còn đứng đó làm gì, sao còn chưa rót rượu cho khách?" Thổ Lang thấy omega vẫn đứng tại chỗ ngơ ngác, không khỏi nhíu mày nhắc nhở.

Omega kia tựa như đột nhiên hoàn hồn, thân thể nhỏ bé run rẩy, chậm rãi đi đến trước mặt Thẩm Tu Vân.

"Ngài... uống rượu." omega ngoan ngoãn rót rượu cho Thẩm Tu Vân, trên người hắn, đã không còn sinh lực như hai tháng trước, giống như hoàn toàn thay đổi thành người khác, mọi động tác đều kính cẩn mềm mại đáng yêu, cũng không biết là bị đánh đập bao nhiêu lần mới khổ bức huấn luyện thành.

Thẩm Tu Vân nhìn người này, nhận ly rượu, lúc omega ngẩng đầu, tại một khắc nhìn thấy Thẩm Tu Vân, triệt để ngơ ngẩn.

Thẩm Tu Vân im lặng ngẩng đầu lên, uống cạn ly rượu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm omega, ý cảnh cáo hắn không cần nhiều lời.

Omega ngơ ngác nhìn Thẩm Tu Vân, bỗng nhiên, thân thể đơn bạc yếu ớt không kìm lòng được mà run rẩy, hơn nữa càng lúc càng run rẩy đến lợi hại.

Sắc mặt Thẩm Tu Vân trầm xuống, tựa hồ sợ hắn nói ra lời không nên, nắm lấy cổ tay của hắn, dùng sức, kéo người vào lòng, sau đó ôm đầu hắn vào ngực, không cho hắn cơ hội mở miệng.

Dưới mắt người ngoài, thật giống như một động tác tán tỉnh, tuy có chút thô bạo, nhưng cũng rất bình thường. Thổ Lang ở bên cạnh vẫn luôn dùng ánh mắt ái muội trêu Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân một tay ôm omega, một tay nâng ly với Thổ Lang, sau đó lại uống cạn. Thổ Lang cũng kính lại một ly, thấy Thẩm Tu Vân có vẻ thật vừa ý omega kia, cũng thả lỏng, không lại chú ý đến hắn, tự ôm mỹ nhân của mình vui vẻ.

Âm nhạc trong phòng vang lên, có người bắt đầu hát, Thẩm Tu Vân vẫn chưa buông omega trong ngực ra, bỗng nhiên cảm thất trước ngực có chút ẩm ướt, tiếng khóc nức nở kìm nén đưa đến bên tai.

Omega kia không giãy giụa phản kháng, ngược lại vươn tay ôm chặt Thẩm Tu Vân, vùi đầu trên ngực hắn, yên lặng khóc, thân thể theo tiếng khóc run rẩy, tay nắm áo Thẩm Tu Vân càng lúc càng chặt, giống như người chết đuối, cuối cùng nắm được gốc cây cứu mạng.

Trong lòng Thẩm Tu Vân sinh ra một cảm giác quái dị, tin tức tố của người này, quen thuộc thân thiết với hắn, bọn họ đều là omega, trước đây Thẩm Tu Vân chưa bao giờ cho rằng mình cũng là một loài quái vật lưỡng tính như bọn họ, nhưng lúc này, hắn giống như bị ảnh hưởng bởi đau thương tuyệt vọng của omega này, trong lòng sinh ra một chút không thoải mái.

Bàn tay nắm omega bỗng nhiên nới lỏng, Thẩm Tu Vân không hiểu sao mình lại làm vậy, tóm lại, khi ý thức quay trở về, bàn tay đã trượt từ trên đầu omega xuống, nhẹ nhàng vỗ về an ủi trên lưng hắn.

Trong ghế lô dưới ngọn đèn mờ ảo, không ai chú ý tới bọn Thẩm Tu Vân đang làm chuyện gì, tất cả mọi người đều đang làm chuyện của mình, giữa giọng nói luyên thuyên của nhóm omega, không ai nghe thấy tiếng khóc kìm nén kia.

"Ngươi... tên gì?" Thẩm Tu Vân chờ omega này khóc xong mới hỏi.

Omega ngẩng đầu, mắt đã sưng lên, "Brandy"

Thẩm Tu Vân không biết nói gì, chỉ gật đầu.

Lúc này những người khác cũng đã trêu đùa omega bên người đủ, bắt đầu nói chuyện trên trời dưới đất.

"Dã Quỷ huynh, ngươi rất ngầu nha, bốn mươi tầng lầu, ngươi chỉ dùng có hai tháng đi hết! Thổ Lang ta bội phục." Sau vài vòng rượu, mọi người đều đã say, Thổ Lang mượn rượu biểu lộ tình cảm sùng bái ngưỡng mộ với Thẩm Tu Vân. "Ta ở tại đấu trường Solomon nhiều năm như vậy, cũng chưa thấy ai được như ngươi, nói tới, về sau ngươi lên tầng 150 rồi, đừng quên huynh đệ chúng ta ở đây nha."

"Đúng vậy, có điều ta ngược lại nghe nói, gần đây đấu trường lại tới một tên nhóc thần bí, người kia từ tầng thứ nhất đánh lên, cũng dùng hai tháng, hiện giờ đã tới tầng 84!"

"Đệch, có chuyện này?"

"Haiz, đầu năm nay người mới càng ngày càng biến thái, bọn già cả chúng ta, chỉ sợ không trụ nổi nữa." Có người say khướt mà than

"Người kia tên gì?" Thẩm Tu Vân vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng hỏi.

"Tên gì? Hình như gọi là L hay là M gì đó, dù sao chính là một chữ cái, còn đeo mặt nạ, thần bí hơn cả ngươi luôn." Một người chọc Thẩm Tu Vân.

"Lấy tốc độ này của hắn, chắc không bao lâu nữa sẽ đến tầng 100, Dã Quỷ lão đệ, không chừng các ngươi sẽ đụng nhau ở tầng 100 đó, có muốn huynh đệ giúp ngươi điều tra người kia một chút không?" Thổ Lang vỗ vai Thẩm Tu Vân cười ha ha hỏi.

Lúc này, từ lời nói của bọn họ, ánh mắt Brandy nhìn Thẩm Tu Vân, từ nghi hoặc ban đầu về sau càng chuyển dần thành khiếp sợ cùng không thể tin, hắn máy móc giúp Thẩm Tu Vân rót rượu, hoàn toàn không biết phải suy đoán làm sao, nhưng, khi hắn biết người trước mặt cũng là omega như mình, nhưng lại là đấu sĩ đại danh đỉnh đỉnh tại đấu trường Solomon, hết thảy cảm xúc cuồn cuộn trôi qua trong ánh mắt màu xám, dần dần trở nên bình tĩnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro