chương 79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 79

Lezar liếc nhìn Thẩm Tu Vân một cái, Thẩm Tu Vân kín đáo gật đầu, mặt không đổi sắc mà buông tay ra. Lezar hơi nhăn mày, nắm chặt tay, dựa ra sau.

Chủ nhân tinh cầu trò chuyện với bọn Thẩm Tu Vân vài câu, cũng không hỏi lai lịch của bọn họ, chỉ nói về bản thân, tâm sự về phong thổ cũng như đặc sản của tinh cầu này, thái độ rất tốt, giơ tay nhấc chân hoàn toàn phù hợp với quy chuẩn quý tộc.

"Nếu hai vị không vội rời đi, có thể ở lại chỗ ta một đêm, ngày mai ta dẫn hai người đi tham quan một chút, hành tinh này tuy rằng nhỏ, nhưng nam bán cầu vẫn có một số nơi cảnh quan xinh đẹp."

"Vô cùng cảm tạ lời mời của ngài, bọn ta cũng rất muốn ở lại, đáng tiếc lại không đúng dịp, chúng ta còn chuyện quan trọng cần làm, thời gian cũng gấp, cho nên..." Lezar tỏ vẻ khó xử.

"Ha ha, ta hiểu ta hiểu, ta không ép buộc hai vị." Chủ nhân tinh cầu vô cùng hiểu lòng người, cười đến híp cả mắt, hơn nữa, không biết có phải do ảo giác của Thẩm Tu Vân hay không, hắn cảm thấy người này thường xuyên lén nhìn trộm mình, hơn nữa không riêng gì chủ nhân tinh cầu, mà ngay vào lúc mình vừa bước vào cổng tòa nhà này, hắn liền có một loại cảm giác có rất nhiều người đang quan sát mình.

Nhìn trộm như vậy, ánh mắt còn mang theo ý đồ, làm cho Thẩm Tu Vân cảm thấy một cảm giác khó chịu như thể bị xem là con mồi.

Chủ nhân tinh cầu nhanh chóng an bài xong bữa tối, trong phòng ăn tao nhã bày một chiếc bàn dài, Thẩm Tu Vân và Lezar ngồi xuống theo thứ tự, chủ nhân tinh cầu phân phó người mang thức ăn lên.

"Đây là món súp ta đặc biệt chuẩn bị cho hai vị, mời thưởng thức một chút." Chủ nhân tinh cầu nói.

Thẩm Tu Vân không động, Lezar mỉm cười quậy thìa trong bát.

"Sao hai vị không ăn?" Chủ nhân tinh cầu hỏi.

"Món súp này rất... thơm." Lezar cúi đầu, cầm lấy thìa làm ra một tư thế chuẩn bị ăn, sau đó, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, không hề được báo hiệu trước, đột nhiên cùng với Thẩm Tu Vân đồng thời đứng lên!

Thẩm Tu Vân lấy ra súng, bắn hai phát, xuyên qua đầu hai người hầu đứng phục vụ hai bên bàn ăn, mà Lezar thì ném thìa trong tay, nhảy lên bàn ăn, đẩy ngã nam nhân trung niên kia lên mặt đất.

"A các ngươi làm gì! Cứu mạng! Giết người!" nam nhân trung niên la to. "Các ngươi! Các ngươi! Ta tốt bụng chiêu đãi các ngươi, các ngươi thế mà..."

"Câm miệng!" Lezar quát, kê súng lên đầu nam nhân kia, "Ta biết ngươi không dễ gì tiến hóa đến hiện tại, nếu không muốn tổn thương chủ thể, thì thành thật chút cho ta."

Trong mắt nam nhân trung niên béo chợt lóe, ánh mắt vẫn luôn nheo thành một đường thẳng nay trợn to, lộ ra đồng tử nhạt màu bên trong, lập tức lại khôi phục vẻ sợ hãi, run rẩy nói: "Ta không biết các ngươi đang nói cái gì! Các ngươi muốn tiền sao? Ta có thể cho các ngươi, cái gì cũng được, chỉ xin các ngươi đừng giết ta..."

Hắn tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng bàn tay nắm lấy Lezar lại đột nhiên tỏa ra hắc trùng, đám hắc trùng kia muốn chui vào tay của Lezar, rất nhanh liền thấy máu, mà trong mắt nam nhân trung niên lại toát ra vẻ âm ngoan cùng vui sướng khi người gặp họa.

Nhưng mà nam nhân béo không ngờ trùng vừa mới tỏa ra từ cơ thể hắn vừa đụng vào máu của Lezar liền lập tức rụt trở về, mà ánh mắt Lezar lúc này cũng trầm xuống, trực tiếp đánh một quyền vào đầu hắn, thiếu chút đánh ngất hắn.

"Ngươi, ngươi..." gã béo không thể tin mà nhìn Lezar.

Đúng lúc này, hai người hầu vừa mới bị bắn trúng đầu kia, từ thân thể cũng thoát ra rất nhiều trùng, trực tiếp đánh về phía Thẩm Tu Vân. Lezar vội buông gã béo ra, rút đao cắt lên cánh tay, máu tươi lập tức chảy ra khỏi miệng vết thương.

Thẩm Tu Vân đã có chuẩn bị từ sớm, vừa rồi khi bắn nát đầu hai người kia, trong tay cũng đã cầm sẵn hóa chất của Baccho, chờ đám trùng kia lại đây, sẽ ấn chốt mở, hóa chất nồng đậm được phun ra, tạo thành một lá chắn trước mặt đám trùng, làm bọn chúng không dám tới gần.

"Tu Vân!" lúc này Lezar tới bên cạnh hắn, lấy khăn tay thấm máu của chính mình cột lên cánh tay Thẩm Tu Vân, sau đó nhìn đàn trùng bị hóa chất cản lại không dám tới gần, gật đầu tán thưởng: "Thứ này không tệ, thì ra ngươi đã chuẩn bị từ trước."

Thẩm Tu Vân có chút khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, mắt nhìn chiếc khăn tay Lezar vừa cột lên cổ tay hắn.

Lezar không có thời gian giải thích nhiều, chỉ nói: "Ngươi mang theo nó, sẽ bảo hộ ngươi không bị đám trùng ăn mòn."

Nam nhân béo bị đánh ngã trên đất lúc này cũng đứng lên, Lezar chỉa súng laser vào đầu hắn nói: "Bảo người chuẩn bị hộp năng lượng cho bọn ta, nếu không ta sẽ bắn nát đầu ngươi."

Nam nhân béo sa sầm mặt trừng bọn họ, miệng phát ra thanh âm khanh khách, tựa như cực kì tức giận.

"Ta biết, nếu vật chủ của các ngươi bị đánh bể thần kinh não bộ, các ngươi sẽ phải lập tức xâm nhập vào vật chủ mới, nếu không sẽ bị thoái hóa thành thể sống nguyên thủy. Ngươi cũng thấy đấy, ngươi không có cách nào xâm nhập vào bọn ta, với trí lực của ngươi, hẳn là đã tiến hóa đến cấp độ rất cao rồi? Nếu không muốn bắt đầu lại hết thảy, thì hãy làm theo lời ta." Lezar nheo mắt nhìn gã béo, ra lệnh, bên môi còn câu lên một nụ cười dụ dỗ: "Tinh cầu này hiện là của ngươi, ngươi có thể ở đây xưng vương xưng bá, không phải chịu sự quản thúc của ai, cuộc sống vô cùng thoải mái, tội gì phải vì hai người bọn ta, mà từ bỏ tất cả?"

Gã béo tực hồ cũng bị nắm lấy khuyết điểm, đang suy nghĩ về những lời của Lezar, sau một lúc lâu, hắn rốt cuộc phát ra những âm thanh khanh khách, dùng phương thức liên lạc đặc biệt của trùng tộc, truyền mệnh lệnh ra ngoài, chỉ chốc lát sau, liền có hai người hầu đi tới, mang theo một hộp năng lượng.

Lezar bảo bọn chúng mở hộp ra kiểm tra, sau đó mới nói với chủ nhân tinh cầu: "Hiện giờ bọn ta phải đi khỏi nơi này, ngươi đi theo bọn ta ra ngoài, cho đến khi bọn ta an toàn ra khỏi khu nhà, bảo người của ngươi mang hộp năng lượng theo ra."

Gã béo liếc nhìn súng trong tay Lezar, có thể thấy hắn vô cùng không tình nguyện, nhưng cũng vẫn làm theo phân phó của Lezar.

Hai người bắt chủ nhân tinh cầu làm con tin, ra khỏi phòng ăn, đi qua hành lang dài tiến vào đại sảnh.

Bởi vì sợ trùng tộc giảo hoạt sẽ giở trò, Thẩm Tu Vân và Lezar từ đầu tới cuối đều là dựa vào nhau mà đi.

"Này." Thẩm Tu Vân nghiêng đầu gọi Lezar.

"Sao?"

"Số lượng của bọn nó hình như càng lúc càng nhiều."

"Phải." Lezar cũng nhìn thấy, lúc này tuy rằng chủ nhân tinh cầu đang bị bọn họ khống chế, không có hành động gì, nhưng càng lúc càng có nhiều người vây lại đây, mà bọn họ biết, những người này sớm đã không còn là 'người', đều dùng đôi mắt không đồng tử nhìn bọn họ, "Ngươi sợ không?"

"Sợ?" Thẩm Tu Vân cười nhạo, "Ta ngược lại càng lo lắng cho một hoàng tử thân kiều thịt quý như ngươi hơn, gặp cảnh này cũng đừng sợ tới nỗi tiểu trong quần."

"Thịt quý thì ta thừa nhận, nhưng có phải thân kiều hay không thì phải thử mới biết được." Cho dù là dưới tình huống như vậy, mồm mép Lezar cũng không chút kiêng nể, "Hơn nữa những chuyện như tiểu trong quần, ta sẽ không trải qua."

Chủ nhân tinh cầu đi phía trước bọn họ khẽ nháy mắt, cảm thấy hai tên này đúng là vô cùng biến thái, sắp chết đến nơi rồi, vậy mà còn có thể nói lời vô nghĩa như vậy.

Đoàn người ra khỏi khu nhà, cổng lớn đã sớm bị vây quanh, sâu trong màn đêm nơi nhìn không tới được kia, tựa như có bóng đen to lớn di động, nhưng bởi vì ánh sáng quá mờ, làm cho người nhìn không rõ. Nhưng, những âm thanh ong ong rung động lại ở khắp nơi, khiến người nghe run cả da đầu.

Thẩm Tu Vân và Lezar biết, hiện giờ bọn họ đã bị trùng tộc vây quanh, giống như dê béo rơi vào giữa bầy sói, dị tộc nhìn chằm chằm, ánh mắt gần như tham lam nhìn bọn họ. Mà Thẩm Tu Vân có thể cảm nhận được, loại ánh mắt này, tuyệt đại đa số là hướng về phía hắn.

Đi đến giữa sân, còn khoảng một trăm met cho đến cổng chính, chủ nhân tinh cầu đột nhiên phát ra mệnh lệnh khanh khách, giữa không trung mãnh liệt lao xuống một đàn trùng, tuy rằng Lezar và Thẩm Tu Vân vẫn luôn chuẩn bị, nhưng phản ứng vẫn chậm nửa nhịp, gã béo liền nhân cơ hội này, nhanh chạy trốn, trong chớp mắt liền không thấy nữa. Mà đàn trùng bay đầy trời cũng đúng lúc này, tấn công bọn họ, những người bị kí sinh vây quanh bên ngoài cũng tiến đến.

Lezar lập tức lấy ra cơ giáp, lại để cho Thẩm Tu Vân đi vào khoang cơ giáp.

"Bọn chúng không thể thương tổn ta, ngươi vào trước đi." Lezar quyết đoán nói.

Thẩm Tu Vân vừa rồi đã nhìn thấy một màn ở phòng ăn, biết máu của Lezar có một loại miễn nhiễm kỳ lạ đối với trùng tộc, tuy rằng trên tay hắn có buộc chiếc khăn tay của Lezar, nhưng đối mặt với đàn trùng lớn như vậy, phỏng chừng hiệu quả là bé nhỏ không đáng kể, vì thế cũng không khách khí, trực tiếp đi vào cơ giáp.

Nhưng mà, sự hiểu biết của Thẩm Tu Vân về cơ giáp cũng chỉ vỏn vẹn trong thời gian hai năm, ngoại trừ phòng huấn luyện cơ bản ở tinh cầu Solomon, về sau hắn cũng có tiếp xúc với cơ giáp ở tinh cầu Omega, nhưng vì không được chính thức chỉ dạy, trình độ điều khiển cơ giáp của hắn cũng chỉ giới hạn trong những động tác cơ bản mà thôi.

"Khai triển hình thức tự động!" Lezar nhận thấy Thẩm Tu Vân không thuần thục, vừa lớn tiếng nhắc nhở, vừa dùng súng laser bắn nát đầu bọn người ký sinh, mỗi khi bắn nát đầu một người, sẽ có một lượng lớn trùng từ đầu người đó bay ra, gia nhập đàn lớn trên không trung, không ngừng mở rộng đội ngũ.

Thẩm Tu Vân dựa theo chỉ thị của Lezar, tìm được nút 'hình thức tự động' trên bàn điều khiển, nhấn xuống, cơ giáp liền dựa vào hệ thống cảm ứng tự có mà phán đoán nên làm sao đối ứng, nhanh chóng tham gia chiến đấu với Lezar.

So với Lezar, Thẩm Tu Vân ở trong cơ giáp thoải mái hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng không nhàn rỗi, mà chăm chú nhìn không chớp mắt đàn trùng không ngừng tấn công Lezar. Bọn trùng tuy rằng không dám xâm nhập vào cơ thể Lezar, nhưng vẫn sẽ tận dụng mọi cơ hội cắt rách da thịt y,  phía trước vừa ngã xuống, phía sau liền tiến lên, hướng về phía Lezar, không bao lâu, y phục trên người Lezar đều bị cắt nát, loang lỗ vết máu.

Lúc trước khi Thẩm Tu Vân rời khỏi tinh cầu Omega, cũng từng gặp qua đàn trùng như vậy, nhưng khi đó Lezar đến, bọn trùng kia cũng không dám tới gần, vì sao lúc này lại sẽ bám riết không tha mà hướng về phía Lezar tấn công không ngừng? Hơn nữa đội hình tấn công còn vô cùng chỉnh tề, trong đó mơ hồ có thể thấy được trận pháp, có công có thủ, phối hợp lẫn nhau, giống như là có người thao túng.

Thẩm Tu Vân mãnh liệt nhớ đến vừa rồi Lezar đã nói với chủ nhân tinh cầu: "Ta biết ngươi tiến hóa đến hiện tại thật không dễ dàng..."

Tiến hóa, lúc trước Baccho cũng có nói, thể sống nguyên thủy của trùng tộc khi gặp được máu của alpha sẽ tiến hóa, thậm chí có thể tiến hóa đến có trí lực. Dựa theo tài liệu về cuộc chiến người –trùng lần đầu, trùng tộc có một phương thức liên lạc đặc biệt, hơn nữa trùng tộc đẳng cấp cao có thể trực tiếp ảnh hưởng đến tư duy ý thức của trùng tộc cấp thấp hơn. Năm đó nhân loại là do tiêu diệt được trùng chúa, cũng chính là đẳng cấp cao nhất của trùng tộc, làm hỏng ý thức chung của bọn chúng, mới đạt được thắng lợi.

Nói cách khác, hiện giờ bọn trùng cấp thấp này sỡ dĩ có thể tấn công mạnh mẽ như vậy, là do được trùng tộc cấp cao khống chế. Như vậy, chỗ này, ai là trùng tộc đẳng cấp cao? Đáp án rõ ràng.

Thẩm Tu Vân nhìn đàn trùng lần thứ hai bị đánh lui về không trung, lúc này bọn nó tựa hồ thay đổ kế sách, thế nhưng hoàn toàn bỏ qua cơ giáp của Thẩm Tu Vân, trên không trung ngưng đọng một khắc, tụ tập thành thế tấn công, sau đó đáp xuống, nhắm thẳng chính xác mục tiêu, Lezar!

Cho dù máu Lezar có tác dụng ngăn cản trùng tộc, đối mặt thế tấn công lớn mạnh như vậy cũng có chút không đỡ nổi, Thẩm Tu Vân lập tứ điều khiển cơ giáp lao qua, điều động mở ra lưới bảo vệ năng lượng, bao lấy Lezar.

"Tu Vân! Đừng dùng lưới năng lượng bảo vệ! Nếu không năng lượng còn lại của cơ giáp không đủ đưa chúng ta về lại phi thuyền!" Lezar ở bên ngoài hô to.

"Không phải còn có hộp năng lượng sao?"

"Đây là cơ giáp thông minh, hộp năng lượng thông thường không dùng được."

Thẩm Tu Vân nhíu mày, nhịn không được chửi nhỏ một câu, đành phải thu lại lưới năng lượng, rất nhiều trùng tộc lại lần nữa tấn công Lezar. Năng lượng của súng laser trên tay Lezar đã hết, đành phải rút đao ra, y mặc kệ đàn trùng giữa không trung, chỉ nhắm chuẩn vào những 'người' kia, không còn súng, đành phải trực tiếp đùng đao chém đầu bọn họ. Thẩm Tu Vân điều khiển cơ giáp đi theo sát phía sau y, vừa giúp y giải quyết bớt bọn 'người' kia, vừa thay hắn lấy tay che đầu. Hai người dần dần càng ăn ý, mở một đường máu giữa đàn trùng.

"Bọn chúng không biết dùng vũ khí?" Thẩm Tu Vân thấy những người đó chỉ biết cố gắng chống đỡ, liền hỏi.

"Còn chưa tiến hóa, hoặc là do vật chủ có tố chất kém, không đủ để cho bọn chúng tiến hóa."

"Ngươi để ý chủ nhân tinh cầu đang ở chỗ nào sao?"

"Nhìn không rõ, nhiều trùng lắm."

"Cơ giáp có thể phân tích hình ảnh không?"

"Không thể."

Thẩm Tu Vân sa sầm mặt, "Đây là cơ giáp thông minh? Sao cảm thấy giống đống sắt rỉ thế? Cái gì cũng không làm được!"

Lezar không hé răng, nhưng nhanh chóng nghĩ ra chuyện gì, còn nói: "Ngươi có thể phân tích một chút, ta cảm thấy, trùng tộc không cùng một cấp bậc, năng lượng biểu hiện trên rada của bọn chúng sẽ không giống nhau."

"Phân tích thế nào?"

Vì thế, Lezar ở bên ngoài giảng giải, Thẩm Tu Vân rất có thiên phú đối với vũ khí, Lezar nói một chút liền hiểu, nhanh chóng phân tích khu vực này.

"Ta đã tìm thấy. Biểu hiện năng lượng đúng là không giống nhau, vị chủ nhân tinh cầu kia hẳn là ở trong hậu hoa viên, chúng ta phải đi giết hắn sao?"

Lezar nghĩ nghĩ, sắc mặt trầm xuống, "Đi, không thể để vật kia lại tiến hóa thêm."

Hai người cứ như vậy, gian nan hướng đến mặt sau tòa nhà, chậm rãi di chuyển giữa đàn trùng. Nhưng không đợi bọn họ tới gần, vị chủ nhân tinh cầu kia tựa như có thể phát hiện ra bọn họ, lập tức dời địa điểm.

"Hắn lại chạy."

"Chuyện này nói lên một vấn đề!" Lezar cắn răng nói, lúc này quần áo trên người đã cơ hồ thấm đẫm máu, có điều như vậy cũng làm cho trùng tộc thêm chút kiêng kị y, "Chứng minh trùng tộc đúng là có chung ý thức! Chỉ cần chúng ta có một động tác, đám trùng ở đây liền truyền đạt tình huống đến vị kia. Đáng chết! Rốt cuộc phải làm sao cắt đứt liên lạc giữa bọn chúng?"

Dưới tình thế cấp bách, Thẩm Tu Vân cắn răng nói: "Ngươi chuẩn bị tốt, trong chốc lát ta sẽ ném ra mọi hóa chất trong tay, có điều cụ thể có tác dụng hay không ta cũng không biết, dù sao mấy thứ hóa chất này cũng chỉ là vật thí nghiệm."

"Chỉ mang theo một vật thí nghiệm còn dám sấn ra bên ngoài, ngươi cũng thật lớn gan."

"Nếu sợ chết như vậy, hiện tại ta cũng không ở chỗ này." Thẩm Tu Vân nói, "Được rồi, ngươi chuẩn bị, ta ném."

Thẩm Tu Vân nói làm liền làm, rada lại xuất hiện vị trí chủ nhân tinh cầu, lần này là núp sau một cây cột, hắn nói vị trí cho Lezar, hai người dấu diếm dấu vết mà chậm rãi di chuyển về hướng kia, sau đó ngay khi đàn trùng lại tấn công Lezar, Thẩm Tu Vân tung ra toàn bộ hóa chất mà Baccho cho hắn.

Ống nghiệm thủy tinh chứa hóa chất vỡ nát trên mặt đất, các loại chất lỏng, chất khí sôi nổi trào ra, nhanh chóng khuếch tán trong không khí. Mà cùng vào lúc đó, Lezar vung đao lên với một tốc độ không thể tưởng tượng, trực tiếp hướng về phía cột đá, mọi chuyện chỉ trong một chớp mắt, chặt đứt đầu gã béo núp sau cột.

Lezar lau mồ hôi trên trán, quay đầu nói với Thẩm Tu Vân: "Xem ra, mấy món hóa chất tầm thường của ngươi cũng có chút tác dụng, rốt cuộc là kiếm ở đâu ra?"

Thẩm Tu Vân ở lâu trong cơ giáp, vừa rồi Lezar đã chỉ điểm một ít, hiện giờ hắn đã có thể đại khái điều khiển cơ giáp thông minh này. Hắn cũng không để ý tới câu hỏi của Lezar, trực tiếp bước tới, vươn ra cánh tay cơ giáp, ôm ngang lấy Lezar, sau đó chạy nhanh ra khỏi cổng, lúc đi ngang qua chỗ hộp năng lượng, lại duỗi ra cánh tay cơ giáp kia, bắt lấy hộp năng lượng, chạy thằng.

Sau một phen kinh tâm động phách, hai người cuối cùng cũng trốn ra khỏi ổ trùng, không có trùng tộc cấp cao khống chế, đàn hắc trùng giữa không trung tuy rằng vẫn muốn đuổi theo bọn họ, số lượng đã tăng lên nhiều so với lúc tập trung tấn công Lezar, nhưng lại sợ hương vị máu trên người y, nên cũng không dám tiến đến quá gần, chỉ bay theo từ xa.

Chiến sĩ cơ giáp cao lớn một tay xách hộp năng lượng, một tay ôm thêm một người, bị một đám trùng đuổi theo, chạy như điên giữa sa mạc cát trắng. Cảnh tượng thật có chút buồn cười, nhưng hiệu suất vẫn đủ, nhanh chóng bỏ rơi đàn trùng phía sau.

Rốt cuộc cũng đến được nơi đáp phi thuyền, Thẩm Tu Vân bỏ hộp năng lượng xuống, cũng đặt Lezar xuống, chỉ thấy sắc mặt đối phương không tốt, có vẻ như bị cơ giáp mang theo lắc lư một đường, bị 'say cơ giáp'.

Nhìn bộ dáng chật vật của Lezar, trong lòng Thẩm Tu Vân cảm thấy sảng khoái, thậm chí nhịn không được mà cong lên khóe môi.

Hai người đi vào phi thuyền, đã có năng lượng bổ sung, phi thuyền lại khởi động.

Thời gian mười giây giảm xóc, Lezar ngồi ở vị trí phó lái, sắc mặt vô cùng không tốt.

"Này, ngươi không sao chứ, sao thấy giống như muốn nôn vậy?" Thẩm Tu Vân hỏi.

Lezar nghiêng đầu liếc nhìn Thẩm Tu Vân, nhịn không được co rút khóe môi, "Tu Vân, ngươi có thể không cần cười trắng trợn như vậy không?"

Trong một giây, Thẩm Tu Vân khôi phục mặt than, không tiếp tục nhìn Lezar.

Lezar nở nụ cười bất đắc dĩ, vừa rồi y bị cơ giáp Thẩm Tu Vân ôm theo đầu hướng xuống đất mà chạy một đường, nếu nói hắn là cố ý, Lezar lại cảm thấy Thẩm Tu Vân cũng không phải là người nhàm chán như vậy, nhưng nếu nói là hắn không cố ý, Lezar lại không mấy tin tưởng, ngay cả kẹp một cái hộp lập phương hắn cũng có thể nhận biết đâu là đáy đâu là mặt, chẳng lẽ lại không nhìn ra một người sống như y đâu là đầu đâu là chân hay sao?

Đàn hắc trùng cũng nhanh chóng đuổi tới, nhưng lúc này phi thuyền cũng đã giảm xóc xong, thuận lợi cất cánh.

Lezar vất vả thở ra một hơi, lúc này lại đột nhiên nhớ ra một chuyện.

"Tu Vân, vừa rồi ngươi có nhìn thấy tên quản gia kia không?"

"...Hình như không."

"Ta cũng không." Lezar không khỏi nhíu mi, "Nhưng ta cũng tin rằng, tên kia hẳn cũng là một trùng tộc tiến hóa, hơn nữa ta đã không giết hắn."

"Vậy hắn biến mất thế nào? Rada cũng không đo thấy phản ứng năng lượng của hắn."

"Không biết." Lezar nói, "Tóm lại không phải chuyện tốt gì, nhưng hiện giờ chúng ta không có thời gian lo chuyện này."

Thẩm Tu Vân nhìn ra ngoài cửa sổ. Không sai, bọn họ không có dư thời gian, tinh cầu omega còn đang bị Carsen bao vây, đồng bạn của hắn còn khốn thủ nơi đó.

Nghĩ đến hai từ 'đồng bạn' này, Thẩm Tu Vân có chút ngẩn ra.

Hắn luôn luôn thích độc lai độc vãng, không ràng buộc, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, ràng buộc trên người hắn càng ngày càng nhiều, mạng của hắn cũng không còn là mạng của một người. Vừa rồi lúc đối phó với đàn trùng kia, hắn đã nói với Lezar hắn không sợ chết, nhưng bây giờ nghĩ lại, một khắc kia, kỳ thật, hắn sợ, bởi vì hắn biết, một khi hắn không thể đem tin tức trùng tộc xâm lăng nhân loại truyền ra ngoài, Carsen vẫn sẽ cố sức bao vây tinh cầu Omega. Cho dù Baccho và Joshua có bản lĩnh, cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Một khi tinh cầu bị phá, Baccho, Evan, Joshua, còn có rất nhiều người từng vì tín nhiệm hắn, ngưỡng mộ hắn mà đi theo hắn, đều sẽ trở thành vật hy sinh. Ngẫm lại lời của Baccho, máu của omega đối với trùng tộc chính là nhu yếu phẩm bồi dưỡng sinh mệnh, chỉ cần vừa nghĩ tới những người kia sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho đám trùng ghê tởm, Thẩm Tu Vân liền nhịn không được cảm thấy buồn nôn.

"Tu Vân." Lúc này Lezar bỗng nhiên mở miệng.

Thẩm Tu Vân lấy lại tinh thần giữa những suy nghĩ trầm mặc.

"Ngươi lại đang lo lắng cho tinh cầu Omega?"

Thẩm Tu Vân dời ánh mắt, không trả lời.

Lezar lại nhịn không được ở trong lòng cười cười.

Người nam nhân này, đại khái cuối cùng cũng hiểu được một thứ mà kiếp trước hắn không có - trách nhiệm.

Một vị lãnh tụ là phải gánh vác trách nhiệm.

Giữa vũ trụ mờ mịt, phi thuyền xuyên qua biển sao, đi về tinh cầu thủ đô Lama. Mà sau khi bọn họ rời khỏi tinh cầu nhỏ bé hoang vắng bị trùng tộc hoàn toàn chiếm giữ kia, vị quản gia mà bọn họ vừa mới nhắc tới, cũng bước ra khỏi một đống phế tích, lúc này, hắn đã tiến hóa thêm một lần.

Quản gia phủi đi bụi đất trên người, sửa sang lại quần áo, sau đó dùng phương pháp liên lạc trùng tộc của mình, báo lên thượng cấp một tình huống quan trọng, nội dung tình báo chỉ có một câu:

Phát hiện tung tích mục tiêu cơ thể mẹ, khởi động ngăn chặn, ngăn chặn thất bại, cơ thể mẹ trốn thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro