Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2 +

Lúc đến tinh cầu Mai Tả, đoàn tàu do căn cứ huấn luyện phái đến đón nhóm omega mới đã chờ sẵn.

Thẩm Tu Vân sau khi cùng Lame nói mấy câu cũng lại im lặng, cúi đầu trong tấm áo bố cũ nát che mất nửa gương mặt, cảm giác tồn tại cực kỳ đạm bạc.

Lúc này mọi người xuống phi thuyền, xếp hàng lên xe. Bên ngoài mưa nhỏ tí tách, bầu trời âm u, gió lạnh rít gào. Nhóm omega mảnh mai đều lạnh đến phát run, thậm chí có người còn lớn tiếng oán giận. Thẩm Tu Vân cũng không khống chế được cơ thể mà run lên, khẽ nhíu mày, có chút bất mãn đối với hiện trạng thân thể mình . Quả nhiên là kém mười năm, chưa qua ma luyện, mới một chút gió mưa như vậy đã không chịu nổi. Thẩm Tu Vân nhìn nhìn tay mình, thon gầy trắng nõn, không chút sức lực.

Trong tàu đèn đuốc sáng trưng, vì nhóm omega mà mang đến ấm áp che chờ, tạo nên khung cảnh đối lập với mưa sa gió giật ngoài cửa sổ. Sau khi lên xe Thẩm Tu Vân cũng không tranh giành chỗ ngồi giống những omega khác, mà là đứng dựa vào cửa xe, hai mắt xuyên qua màn mưa bụi tạt ướt cửa kính, nhìn khung cảnh dị giới lướt qua.

"Này, ngươi cũng là dân thường sao? Tới từ tinh cầu nào?" Một thiếu niên cũng giống hắn không tìm chỗ ngồi mà dựa vào thanh chắn giữa lối đi, đuôi mắt hơi nhướng, xinh đẹp không thể tả, trên gương mặt lại mang theo mấy phần lười nhác. Khi nói chuyện, thiếu niên đẩy đẩy mũ lưỡi trai, chiếc mũ cũ kỹ, đã có chút phai màu.

"Thường dân ?" Thẩm Tu Vân hơi nghiêng đầu đánh giá thiếu niên trướt mắt, "Quý tộc?"

Tuy Thẩm Tu Vân chỉ nói hai từ nhưng thiếu niên đội mũ vẫn nhanh chóng hiểu ngầm, hất cằm về phía nhóm omega ngồi trên ghế, "Đương nhiên, không thấy đám gia hỏa kia mặc quần áo đẹp đẽ sao, bọn họ đều xuất thân thế gia quý tộc, không giống với chúng ta, đại đa số đều có phụ thân là lãnh đạo đế quốc, có khi còn quan hệ với hoàng gia."

Hoàng gia....

Nét mặt Thẩm Tu Vân không thay đổi, nhưng trong lòng lại có chút khó hiểu.

Có quan hệ với hoàng gia, quý tộc, vì sao lại bị đưa tới chỗ này? Hay là...nơi này là nơi bồi dưỡng thích khách để hoàng thất sử dụng?

"Đều nói không có địa vị nhất trong đế quốc chính là beta, ta xem, thảm nhất kỳ thực chính là chúng ta mới đúng. Nếu xuất thân quý tộc còn tốt, sau khi bị alpha chọn, dựa vào thế lực của gia tộc, cũng có thể sống một đời an ổn vô lo. Nếu không có núi để tựa, một khi alpha dấu hiệu chúng ta lại chán ghét chúng ta, liền sẽ xem chúng ta như món đồ chơi mà ban thưởng cho thuộc hạ...Cái gì tin tưởng dựa dẫm vào nhau...đều là chó má!"

Thiếu niên trong lúc nói những lời này, ánh mắt u tối ánh lên một tia căm phẫn, lại lộ ra một tia không cam chịu mãnh liệt, giống như bên trong là một bó mồi lửa, lúc nào cũng có thể châm.

Thẩm Tu Vân đối với những lời này của hắn có nhiều chỗ nghe không hiểu, nhất là những từ như: a cái gì pha, bê cái chi ta, ngược lại omega thì hiểu được là chỉ bọn họ, nhưng ý nghĩa như thế nào, hắn cũng không rõ ràng. Thẩm Tu Vân cũng không hỏi nhiều, nếu bị người khác phát hiện hắn đến từ dị giới, sẽ rất phiền toái. Mà những nghi vấn này, hắn tin tưởng cũng sẽ tìm được đáp án trong thời gian ngắn.

Về phần bị người xem như món đồ chơi tùy ý cấp cho thủ hạ...

Hắn ngược lại thật muốn xem xem, ai dám coi Thẩm Tu Vân hắn như luyến đồng mà nuôi dưỡng trong nhà.

Đoàn tàu bay đi vun vút, ngọn đèn dưới tốc độ di chuyển nhanh chỉ còn là một chuỗi ánh sáng nối liền, giống như một khe nứt tại không gian u ám, không bao lâu liền vượt qua một nửa tinh cầu, đến căn cứ huấn luyện.

Có thể nói, toàn bộ tinh cầu Mai tả đều là để phục vụ căn cứ huấn luyện omega, đại bộ phận lục địa đều bị căn cứ chiếm đóng, bên ngoài chỉ còn vài cửa hàng rải rác cùng nơi ở cho công nhân. Nơi này không cho phép alpha xuất nhập, mọi công việc đểu là do beta đảm đương, quân đoàn chỉ có thể bảo hộ từ xa, không phải tình huống khẩn cấp không được đặt chân đến tinh cầu, người trái lệnh, nhẹ nhất cũng bị phạt tù năm năm.

Cuối đường chân trời, một tòa tường thành cao to mắt nhìn không đến đỉnh cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm nhìn, đó là tường thành bảo hộ bên ngoài của căn cứ, làm từ loại hợp kim kiên cố nhất, bên trên có lưới năng lượng bảo hộ, còn có camera giám sát cùng còi báo động, một khi gió động cỏ lay, binh đoàn 25 trú đóng bên ngoài tinh cầu sẽ võ trang đầy đủ mà đuổi tới trong vòng một phút. Ngoại thành cao 100m, cho dù đứng xa 10 thước cũng là không nhìn đến đỉnh.

Khi đoàn tàu đến dưới chân tường thành liền thả chậm tốc độ nhưng không có ngừng lại. Chỉ thấy một chỗ nào đó trên tường thành, đối diện đoàn tàu, bỗng nhiên hiện ra một khối ánh sáng trắng hình vuông. Khi ánh sáng trắng biến mất, một cái cổng lớn rộng mở, đoàn tàu vào cổng, chính thức tiến vào bên trong căn cứ.

Cách một bức tường, một cánh cửa ngăn, là hai thế giới khác biệt.

Nhóm omega ở đây đều hiểu rõ điều này. Có vài người bình thản mà tiếp nhận vận mệnh của mình, mà cũng có vài người, vào thời điểm này, ánh mắt ảm đạm, mạnh mẽ đem cảm giác không tình nguyện dấu dưới đáy lòng.

Đoàn tàu đi thằng đến dưới chân nội tường thành mới ngừng hẳn lại, cửa xe mở ra, một beta đúng trước cửa, quân trang xanh lục phẳng phiu thấm đẫm nước mưa. Hắn mỉm cưới, mang loa để âm thanh truyền khắp thùng xe.

"Hoan nghênh quý vị tiên sinh cùng tiểu thư đến căn cứ Mai Tả, tin rằng trong ba năm thời gian sắp tới, cùng tạo ra một đoạn ký ức tốt đẹp." Nói xong, rất lễ độ mà vòng tay cuối đầu chào.

"Căn cứ có quy định không được mang theo vật dụng cá nhân, như vậy, hiện tại, xin mời các ngài bỏ xuống hành lý cá nhân và cởi hết quần áo trên người. Các vị tiên sinh xin mời xuống xe từ cửa bên trái, các vị tiểu thư xin mời xuống xe từ cửa bên phải, bên trong cửa thành sẽ có nhân viên chuyên môn cung cấp quần áo mới cho các vị."

Lời vừa ra, trong tàu một mảnh xôn xao, một ít omega xuất thân quý tộc ngược lại có vẻ trấn định, bởi vì họ đã sớm được nghe quy củ từ các vị trưởng bối. Những người giật mình đều là tần lớp bình dân, bọn họ hoặc là omega do chiến loạn mà lưu lạc nhân gian hoặc là con nối dòng đột biến gien do beta sinh, cho nên cũng không hiểu rõ về thế giới omega như vậy. +

"Hừ, từ đây trở đi không phải là tự mình bắt đầu hay sao?" thiếu niên lúc trước nói chuyện cùng Thẩm Tu Vân lạnh lùng cười nói "đâu chỉ quần áo, tự tôn cũng bị lột sạch".

Đang lúc thiếu niên vì không có nhân quyền mà cảm thấy phẫn nộ, lại kinh ngạc phát hiện thiếu niên mặc vải bố vừa nãy vẫn đứng ở ngay cửa vậy mà không nói một tiếng đã cởi sạch, động tác thong dong tự nhiên thật giống như không ý thức được mình đang còn ở nơi công cộng.

Một thân thể duyên dáng, cứ như vậy không hề che dấu mà bại lộ dưới ánh sáng ngọn đèn chói lòa, mà chủ nhân của nó, lại thờ ơ.

"Như vậy, được rồi chứ?"

Ngay cả quản lý viên đứng bên cạnh, bởi vì thiếu niên này cởi đến sạch sẽ mà cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, đến khi nghe thấy một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, mới kịp phản ứng, đúng là thiếu niên này lại đang hỏi mình. Sau đó lại đối diện một cặp mắt không chút cảm xúc, trong lòng mãnh liệt nhảy dựng. Omega này quá đẹp, độ tinh thuần huyết thống nhất định phi thường cao.

"Được, được rồi." Quản lý viên có chút kinh ngạc mà gật đầu, hắn làm công việc này nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ thấy một omega như người này, sau khi nhận lệnh cưỡng chế bỏ quần áo, trên mặt vẫn bình tĩnh không có một biểu tình gì.

Không, cái gì cũng không có.

Không có thẹn thùng, không có khó xử, không có phẫn nộ không cam chịu..hoàn toàn không có gì cả.

Thiếu niên không nói thêm, rũ ánh mắt, trần như nhộng mà đi ra khỏi đoàn tàu, tiến vào giữa màn mưa. Nước mưa nhanh chóng làm ướt mái tóc đen của hắn, nhỏ nước tích tích, dán vào trên trán. Mà hắn lại không có chút phản ứng nào, trực tiếp đi về hướng cửa chính nội thành.

Tuy là nói hiện giờ giới tính không còn chia nam nữ, nhưng trong quan niệm truyền thống của mọi người vẫn còn sót lại một tia phân biệt nam nữ , cho nên sau khi xuống tàu, nam omega cùng nữ omega bị cách ly, chia ra sinh hoạt.

Cổng nội thành chia làm hai, nam trái nữ phải, giữa hai cánh cửa có mạng lưới ánh sánh, nhìn không tới bên kia.

Cổng thành có trang bị một cơ quan, khi một người đi tới, sẽ gặp một dòng nước mạnh mẽ từ giữa không trung chảy xuống, đem thân thể omega này tẩy sạch sẽ, sau đó đi tiếp tới vài bước sẽ là thiết bị tự động hong khô, bên cạnh có nhân viên đưa trang phục. Omega sau khi mặc quần áo tử tể, liền đứng trên một cái dụng cụ, dụng cụ này sẽ tự động đo lường mức độ thuần huyết, sau đó được ký xác nhận từ kí lục viên, dựa vào căn cứ này, phân chia bọn họ thành những cấp bậc khác nhau.

Thẩm Tu Vân phát hiện mình là người đầu tiên từ đoàn tàu đi xuống, liền cố ý thả chậm cước bộ, đến khi có người từ phía sau vượt qua mình, mới im hơi lặng tiếng nhập vào trong đội ngũ. Bởi vậy trong đội ngũ lúc này, hắn tuy rằng kiểm tra trước, nhưng cũng không phải nằm trong vài người đi đầu, đợi một lúc mới đến lượt. +

Sau khi bị thô bạo tẩy sạch, nhận được y phục của mình, Thẩm Tu Vân mặc xong, bước lên dụng cụ trước mặt. Nhân viên phụ trách giám sát thao tác máy móc cũng giống như cũ, không hề để ý mà bấm nút đo lường, dụng cụ khởi động, một luồng ánh sáng chảy khắp thân thể Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân theo bản năng muốn trốn chạy, nhíu mi, yên lặng nhịn xuống, mặc cho ánh sáng tán loạn trong thân thể, đến khi biến mất mới thôi.

Ký lục viên vừa làm tốt cho người trước, không nâng mắt mà liếc nhìn kết quả, sau đó tay cứng đờ, mãnh liệt ngẩng đầu lên, không dám tin mà nhìn chằm chẳm kết quả trên màn hình, cho rằng máy móc bị lỗi.

"Ngươi đi xuống, kiểm tra lại." Ký lục viên nói với Thẩm Tu Vân

Thẩm Tu Vân nghe lời làm theo.

Ký lục viên lúc này nhìn chăm chăm con số đang nhảy không ngừng trên màn hình, không dám chớp mắt, cho đến khi ngừng lại, hắn xác định hai mắt của mình không hoa, con số kia, đúng là 99.99%

Phẩm chất omega, đều được phân chia dựa vào độ thuần huyết, huyết thống càng thuần, không chỉ năng lực sinh dục mạnh, trứng khỏe, nếu như phối với omega thuần huyết là alpha có thân thể tố chất cực kì ưu tú, thì khả năng sinh beta là vô cùng nhỏ. Bởi vậy omega có huyết thống tinh khiết cao đều vô cùng trân quý, hơn nữa cũng vô cùng ít, sẽ dễ dàng làm cho bất kì một alpha nào cũng phát cuồng, trở thành đối tượng để alpha tranh đoạt. cho nên trước nay huyết thống tinh thuần omega đều sẽ bị hoàng thất chiếm hữu, các quý tộc cũng muốn nhúng chàm.

Độ thuần huyết nếu trên 89% đã là cực phẩm, có thể vượt qua 95% trong lịch sử cũng chỉ có một người, chính là mẫu thân của đương kim thất hoàng tử. Mà thiếu niên trước mắt này, độ tinh thuần của hắn vậy nhưng tới 99.99%, gần như thuần túy.

Đây quả thực chính là...kỳ tích.

Thẩm Tu Vân không biết vì sao vị kí lục viên kia lại dùng ánh mắt kinh dị như thế mà nhìn mình, thấy hắn không nói thêm gì, liền đi xuống khỏi dụng cụ, đi qua cổng nội thành, tiến vào căn cứ.

Nội thành cao 200m, phòng ngự so với ngoại thành còn nghiêm ngặt hơn. Thẩm Tu Vân đi vào trong bức tường vây này, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua. Tường thành nguy nga, bóng dáng không thể vượt qua chiếu vào đáy mắt bình tĩnh vô ba của hắn.

Một ngày nào đó, hắn sẽ rời nơi này đi, theo cách của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro