Chapter 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tan học buổi chiều, lớp phó lại đến tìm nàng.

Lớp trưởng và cô ta lại lôi kéo nàng đến một cửa hàng đồ ngọt và đi dạo trong một cửa hàng bán vật phẩm lưu niệm của những người nổi tiếng.

Chơi đến khi trời hết nắng mới chịu quay về, lớp phó hộ tống Thùy Trang trên xe buýt.

Thùy Trang ngồi cạnh cửa sổ, cô ta ngồi cạnh nàng.

Thùy Trang nhìn ra ngoài cửa sổ, mùa mưa sắp đến, trời càng lúc càng âm u và lạnh dần, hàng cây cổ thụ bên đường đã rụng trơ trọi lá.

Lớp phó kỷ luật bên cạnh âm thầm nhìn sườn mặt Thùy Trang.

Vì trường có quy định không cho trang điểm nhưng không có quy định nữ sinh không được dùng son dưỡng, để các kiểu tóc theo xu hướng. Và lớp phó là một trong số đó.

Cô ta từ năm ngoái đã nghe danh Thùy Trang nhưng cô và nàng lúc ấy lại như hai người lạ vô cùng xa cách.

Cũng có mấy lần nhìn thấy Thùy Trang, cô cũng chỉ lướt qua mà không liếc mắt nhìn cô ta một cái.

Lớp phó kỷ luật năm nay nghe phong phanh đâu đó rằng Thùy Trang vì học giỏi nên rất khinh người, trịch thượng, tính cách tiểu thư, chảnh chọe.

Cô ta vì tin đồn đó mà tò mà nên mới vô thức để ý đến Thùy Trang.

Ban đầu, cô chỉ cảm thấy Thùy Trang là một người nhạt nhẽo, xa cách.

Nhưng có một điều mà cô phải thừa nhận rằng nàng rất xinh đẹp, không phải theo kiểu đẹp vì chăm chút ngoại hình như những nữ sinh khác, nét đẹp của nàng là nét đẹp theo kiểu tự nhiên trong trẻo, dù nàng có lạnh lùng như thế nào thì gương mặt non nớt và ôn nhu của nàng cũng không làm người khác thấy khó gần.

Hôm đó, cô ta đến phòng giáo viên để nộp sổ đầu bài, vì là lúc tan học nên trong phòng giáo viên không có ai, chỉ có một nữ sinh đang ngồi đó.

Ánh nắng chiều tà chiếu qua khung cửa sổ trong văn phòng, nữ sinh trắng trẻo xinh xắn ấy như được mạ thêm một lớp nắng chiều ấm áp.

Đôi mắt to tròn đen láy khẽ chớp, tay nàng thoăn thoắt cầm bút chỉ vào bảng điểm.

Không khó để cô ta nhận ra đó là Thùy Trang, chỉ là bình thường trong đám đông, nàng như không thể hòa nhập được, lúc này Thùy Trang ngồi đó một mình, bầu không khí yên tĩnh này giống như là thế giới thuộc về nàng.

Cửa không đóng, cô đứng đó nhìn đến ngây người, đến khi Thùy Trang phát hiện mình bị nhìn chằm chằm thì cô mới hoàn hồn.

Cô cúi đầu che giấu gương mặt đã hơi ửng hồng, đưa tay vén tóc ra sau tai rồi đi đến chỗ nộp sổ đầu bài.

Lúc đi về, cô lén lút nhìn Thùy Trang đang ngồi dò điểm của lớp. Cô cứ lo nhìn nàng mãi mà không để ý phía trước, bị vướng vào chân ghế, ngã nhào về trước.

Thùy Trang bị tiếng động làm cho giật mình, nhìn qua thì thấy cô ấy đang loay hoay phủi bụi đứng dậy.

Nàng đứng lên đi lại giúp cô ấy một tay, sau khi đứng dậy được, cô nói lời cảm ơn nàng, Thùy Trang mỉm cười gật đầu rồi quay lại bàn tiếp tục công việc của mình.

Những lần sau nhìn thấy Thùy Trang, cô cố gắng đi thật chậm hoặc đứng tại chỗ nhưng nàng tuyệt nhiên không nhớ ra cô, cứ như vậy mà lạnh lùng bước qua.

Ngày công bố danh sách lớp, cô nhìn thấy trong danh sách lớp 11A1 có tên Thùy Trang.

Cô mừng thầm trong lòng, nhưng khi bước vào lớp đã thấy Thùy Trang đang ngồi đó cười nói với một nữ sinh khác.

Tin đồn Lan Ngọc và Thùy Trang là một cặp sớm đã bị tung tin khắp trường, cô không biết tin đồn đó bao nhiêu phần trăm là thật nhưng nhìn biểu hiện thân thiết của Thùy Trang dành cho Lan Ngọc, cô cũng đoán được quan hệ của hai người rất tốt.

Cũng trong hôm đó, cô đến trước mặt Thùy Trang và nói rằng mình muốn theo đuổi nàng ấy. Thùy Trang không dao động, cũng không từ chối, nàng lại quay sang nhìn Lan Ngọc.

Cô lúc đó liền cảm thấy sợ, lo lắng tin đồn kia không phải là sự thật.

Nhưng an ủi rằng nếu đúng là như vậy, Thùy Trang không trịch thượng với người khác, cô thấy có lẽ vẫn còn cơ hội.

Tiếp xúc và nói chuyện với Thùy Trang hơn một tháng, cô càng thấy những tin đồn xung quanh nàng đều là những tin đồn thất thiệt.

Nhưng cô vẫn chưa xác định được giữa Lan Ngọc và Thùy Trang rốt cuộc là thân thiết đến mức độ nào.

Nhưng Thùy Trang không có vẻ gì là hiểu về tình yêu, nếu đúng là giữa hai người có mập mờ thì chỉ có thể là Lan Ngọc thầm yêu Thùy Trang nhưng cô lại không dám nói.

Cô cũng không bất ngờ khi Thùy Trang lại đặc biệt được Lan Ngọc yêu thích đến vậy, ngay cả một người hay tự ái như cô còn bị Thùy Trang thu hút nữa là !

......

Xe buýt ghé trạm gần nhà Thùy Trang, nàng lặng lẽ bước xuống, cô cũng đi theo nàng.

Thùy Trang bước được vài bước liền quay sang nhìn cô, nàng nhíu mày:

"Nhà cậu cũng ở đây ?"

"Không !" - cô một tay đeo balo, cười cười nói.

"Vậy cậu xuống xe làm gì ?"

"Muốn xem nhà cậu trông như thế nào thôi ! Dù sao vẫn còn sớm, mình bắt chuyến khác cũng được"

Thùy Trang khẽ thở dài, miễn cưỡng để cô ta đi theo nàng.

Đi thêm vài phút nữa là đến nhà nàng.

Thùy Trang mở cổng, trước khi bước vào còn quay đầu nhìn cô.

"Ngày mai gặp lại nhé !"

Thùy Trang gật đầu một cái rồi đi vào nhà.

Cũng giống như Lan Ngọc lần đầu tiếp xúc với Thùy Trang, tính cách, cử chỉ và học lực của Thùy Trang làm cô nghĩ nàng hẳn phải sinh ra trong một gia đình danh gia vọng tộc hoặc ít nhất cũng phải rất giàu có.

Nhìn căn nhà của nàng, cô mới thấy Thùy Trang cũng là một người bình thường, khoảng cách cô và nàng cũng gần hơn một chút, vì dù sao Thùy Trang cũng không phải là một tiểu thư đanh đá bước ra từ mấy tiểu thuyết ngôn tình cô hay đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro