Chapter 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau khi mẹ Lan Ngọc đi công tác về, bà liền bù đắp tình cảm cho hai cô con gái trong hai ngày bà nhờ Thùy Trang sang chăm sóc, đôi khi bà sẽ đưa hai chị em Lan Ngọc sang nhà ông bà ngoại chơi, đôi khi lại đưa đi mua sắm hoặc đi ăn những nhà hàng Âu nổi tiếng. Lan Ngọc bị mẹ dẫn đi chơi hết nơi này đến nơi khác mà không có thời gian đi tìm Thùy Trang.

Hôm nọ, em của bố Lan Ngọc, tức cậu của cô đột nhiên đến nhà, với lý do muốn cùng Lan Ngọc bàn về vấn đề học đại học của cô nên bà Ninh đành chậc lưỡi cho ông vào nhà.

"Con vẫn quyết định sẽ không đi du học sao ?"

Người cậu và Lan Ngọc ngồi nói chuyện với nhau trong phòng khách.

Vài ngày trước, Lan Ngọc đã đến thăm ông bà nội, tiển thể thắp một nén nhanh cho bố mình. Cậu của cô cũng có mặt ở đó, ông ấy cũng đã nói với cô về ý định sẽ cho Lan Ngọc sang Mỹ du học nhưng Lan Ngọc nhất quyết phản đối. Hai người đã có một buổi tranh cãi căng thẳng về chuyện học đại học của Lan Ngọc, sau đó cô đã tức giận bỏ về.

Nhá nội Lan Ngọc là một gia đình gia giáo, tất cả thành viên trong gia đình bên nội đều tốt nghiệp đại học. Người cậu mọi khi đều giống như mẹ, tôn trọng và lắng nghe những thành viên trong gia đình dù là con của anh chị em trong gia đình là phương pháp giáo dục tốt nhất. Nhưng cậu của Lan Ngọc lại có chấp niệm với việc học, từ lúc mẫu giáo, bằng những mối quan hệ, ông ấy đã xin cho Lan Ngọc đến những ngôi trường tư nhân thay vì lựa chọn những ngôi trường công lập.

Năm Lan Ngọc mười sáu tuổi, một tháng sau khi bố cô mất, cậu của cô đã mượn tiền của mẹ cô để đầu tư, nhưng không biết có phải xui hay không, những dự án mà ông đầu tư vào thua lỗ rất nặng, lại thêm cái thói trăng hoa nên hai chị em đã tranh cãi rất nhiều. Đến khi không chịu nỗi nữa, bà ấy quyết định dọn ra ở riêng, sau đó cũng chuyển trường cho hai chị em Lan Ngọc.

Mặc dù Lan Ngọc phải chuyển trường nhưng kết quả học tập của cô được cậu của cô đặc biết quan tâm.

Năm cuối cấp hai, lúc thi tuyển sinh, người cậu còn có ý định sẽ cho Lan Ngọc học trường quốc tế để sau này dễ tiện đường đi du học. Nhưng kết quả lại bị bà Ninh phát hiện, hai chị em lại làm ầm lên một trận, lần này Lan Ngọc đã lớn nên không để hai người họ tự quyết định, cô đã thẳng thừng từ chối ý định của cậu mình.

Người cậu không thể ép buộc Lan Ngọc được, tính cách của cô chẳng khác chị dâu là bao. Lúc tức giận lên, cô sẽ rất đáng sợ.

"Được, con cũng lớn rồi, đây là quyết định của con, cậu không cản, vậy con muốn thi vào trường gì ?"

Người cậu hòa hoãn nói.

"Là trường Tôn Đức Thắng", Lan Ngọc nói một cách ngắn gọn.

"Ừm...", người cậu không hài lòng lắm về lựa chọn của đứa cháu gái nhưng ông vẫn cố gắng bình tĩnh, "cũng tốt, nhưng nếu say này con suy nghĩ lại, muốn đi du học thì có thể..."

"Cậu, con đã nói rồi, con không muốn đi du học và nhất quyết là không đi du học. Con chọn Tôn Đức Thắng, sẽ thi vào đó, không có lựa chọn nào khác"

Lan Ngọc tức giận cắt ngang lời cậu mình.

Ông ấy thoáng bối rối không biết nên khuyên nhủ hay nên trấn an Lan Ngọc như thế nào. Mẹ cô đứng bên ngoài khẽ nhếch mép cười đắc chí.

Em gái Lan Ngọc đứng cạnh mẹ nghe ngóng hai người đối thoại mà mồ hôi trên trán rơi thành giọt. Cô bé đang liên tưởng tới hình ảnh hai nguyên thủ quốc gia đang đàm phán nhưng không khi lại rất căng thẳng. Cô bé cảm thấy may mắn vì người cậu ấy không đặt nhiều kỳ vọng vào mình như đối với chị gái, trong lòng cũng cảm thấy thương hại cho người chị trái tính trái nết của cô bé.

"Cậu hiểu ý định của con rồi, nhưng mà ngành học con chọn là một ngành có tỷ lệ đào thải và mức độ cạnh tranh rất cao. Tôn Đức Thắng là đại học lớn, nên..."

Người cậu hơi ngập ngừng một chút mới nói tiếp:

"Cậu muốn thuê gia sư cho con, như vậy con mới nắm chắc tấm vé vào Tôn Đức Thắng"

Người cậu nói xong liền nghiêm túc quan sát biểu hiện của Lan Ngọc.

Mẹ cô đứng bên ngoài khẽ cau mày bước vào định ngăn cản nhưng Lan Ngọc đã lên tiếng trước bà:

"Là gia sư của trung tâm luyện thi sao ?"

"Không phải, thấy này là giáo viên trường chuyên"

Lan Ngọc không quá bất ngờ, cậu của cô yêu thích việc kinh doanh nên các mối quan hệ làm ăn rất rộng rãi. Thấy Lan Ngọc im lặng, ông lại giải thích thêm:

"Thầy này là người quen của bạn cậu, nếu con đồng ý, thầy ấy sẽ liên hệ với hai thầy cô khác, sẽ có ba người kèm con ba môn toán, vật lý, tiếng Anh"

Lan Ngọc mím chặt môi, suy nghĩ. Nếu đồng ý chuyện này thì sau này thời gian cô gặp Thùy Trang sẽ ít hơn.

Cô mất một lúc lâu suy nghĩ mới gật đầu đáp ứng với cậu mìn, có lẽ bản thân cô quá tham lam, những giữa tương lai và Thùy Trang, Lan Ngọc sẽ chọn cả hai. Cô sẽ đung thanh xuân, tuổi trẻ để đạt được những thứ cần thiết để làm tiền đề cho tương lai của hai người. Sự đối xử bất công của những người trong gia đình với nàng, sau này Lan Ngọc nhất định sẽ bù đắp cho nàng.

Bà Ninh lo lắng vì sợ rằng Lan Ngọc sẽ vfi chuyện này mà áp lực nên đi đến ngăn cản:

"Ngọc, con không cần phải bắt ép bản thân như vậy, không phải Tôn Đức Thắng thì vẫn còn nhiều trường khác để học mà"

"Mẹ, con nhất định sẽ làm được", Lan Ngọc nhìn mẹ, kiên định tuyên bố.

Người cậu thấy được mặt này của cháu mình liền rất vui mừng ủng hộ:

"Ngọc, năm nay con chịu cực một chút, sau này đậu vào Tôn Đức Thắng rồi, cậu sẽ mua cho con một căn hộ gần trường và xe để con tiện đi lại"

Lan Ngọc nghe được lời này của cậu mình mà mơ hồ nghĩ đến tương lai của mình và Thùy Trang, nếu như người cậu thật sự giữ lời hứa, cô có thể cùng nàng ở chung một căn nhà, mỗi ngày đi đi về về đưa đón nàng, cùng sinh hoạt, cùng đi học đi làm. Tương lai đẹp đẽ ấy trong tâm tri Lan Ngọc khiến cô cảm thấy càng có động lực để tiếp tục phấn đấu.

Bà Ninh biết con gái lớn nói được sẽ làm được, Lan Ngọc vào đại học rồi, cuộc sống sau này sẽ do một tay người cậu hỗ trợ, vì thế bà rất yên tâm. Nhưng điều kiện là Lan Ngọc phải vượt qua áp lực thi cử nặng nề lần này, đứa con gái lớn của bà một khi đã quyết định chuyện gì rồi là sẽ bức ép mình làm cho bằng được, không chấp nhận bỏ cuộc, bà sợ cô vì học sẽ trầm cảm nên không khỏi lo lắng thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro