thiemthang2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu 3: Hiểu thế nào là định tuyến cưỡng bức trong mạng MPLS. So sánh CR- LDP  và RSVP ?

Trả lời :

1.      Định tuyến cưỡng bức (CR) trong mạng MPLS:

            Định tuyến cưỡng bức (CR) là một công cụ có thể đáp ứng các yêu cầu kỹ thuật lưu lượng cho các mạng MPLS. Khái niệm cơ bản này được mở rộng tới LDP để hỗ trợ các đường dẫn chuyển mạch nhãn (CR-LSP) được định tuyến cưỡng bức bằng việc định nghĩa các công cụ và các TLV để hỗ trợ cho các CR-LSP hay sử dụng các giao thức có sẵn để hỗ trợ định tuyến cưỡng bức.

Chuyển mạch nhãn đa giao thức (MPLS - Multiprotocol Label Switching) là một công nghệ lai kết hợp những đặc điểm tốt nhất giữa định tuyến lớp 3 (layer 3 routing) và chuyển mạch lớp 2 (layer 2 switching) cho phép chuyển tải các gói rất nhanh trong mạng lõi (core) và định tuyến tốt ở các mạng biên (edge) bằng cách dựa vào nhãn (label).Trong mạng MPLS, các gói tin vào được gán nhãn bởi một Bộ định tuyến chuyển mạch nhãn ở biên (Edge Label Switched Router – Edge LSR). Các gói tin được gửi theo một đường chuyển mạch nhãn (Label Switched Path - LSP), đây là con đường mà mỗi LSR sử dụng để chuyển tiếp dựa trên các đối xử riêng biệt cho từng nhãn. Tại mỗi chặng, LSR gỡ bỏ các nhãn có sẵn và thêm vào một nhãn mới, sau đó thông báo cho chặng kế tiếp để biết để chuyển tiếp gói tin. Nhãn sẽ được gỡ bỏ tại LSR biên và gói tin sẽ tiếp tục được chuyển tiếp đến đích cần đến.

2.      So sánh CR- LDP và RSVP:

ü      CR-LDP là một phần của LDP và sử dụng cùng các cấu trúc và các bản tinnhư là LDP: cho sự phát hiện, lập phiên, thiết lập, duy trì, phân phối nhãn và xử lýlỗi. Nó cho phép LDP/CR-LDP cung cấp tới các nhà cung cấp mạng cùng với sự phân phối thống nhất và kiểu thiết lập đường dẫn cho MPLS, do đó nó đạt được tối đa hiệu quả khai thác.

ü      RSVP với sự mở rộng thích hợp, có thể khai thác trong luồng xuống dựa vào nhu cầu kiểu cấp phát nhãn. Tuy nhiên, nếu các kiểu MPLS khác được yêu cầu, tức là luồng xuống được cấp đi một cách tự nguyện, thì sau đó cả hai giao thức LDP và RSVP đều phải được đưa ra trong mạng. Việc này gây ra sự phức tạp và tác động phử định trong chi phí để đưa ra kế hoạch và khai thác. Khuyết điểm khác của giải pháp này là cần thiết phải quản lý nhiều hơn một mạng, do đó không phù hợp với mục đích MPLS đề ra.

ü      CR-LDP sử dụng sự truyền dẫn tin cậy của TCP, nên các bản tin thông báo lỗi được phát đi theo kiểu có thứ tự. RSVP chạy trên truyền tải IP thô và không thể bảo vệ được thông báo lỗi nhanh, và kết quả là luồng lưu lượng này không thể được định tuyến lại cho tới khi khoảng thời gian ‘clean up timeout’ hết.

ü      CR-LDP sử dụng “Hard state” để kiểm soát đường dẫn tốt khi số lượng ER- LSP tăng lên trong mạng đó. Lý do này không giống trường hợp “Soft state”, một đường dẫn được cài đặt ở đó một lần và không có bản tin bổ sung nào cần để duy trì đường dẫn, giữ lại số bản tin cần được thiết lập, duy trì và giải phóng ER-LSP tới mức nhỏ nhất.

ü      Tóm lại, CR-LDP là một giao thức mở chuẩn, đưa ra và được công nhận bởi nhóm IETF. Nó không phụ thuộc vào các giao thức khác ở phía ngoài sự sắp xếp của MPLS WG, do đó nó có một số ưu điểm. Nó có thể được nâng cao để nhận ra yêu cầu mới của mạng. Trong giới hạn của kỹ thuật điều khiển lưu lượng, cả CR- LDP và RSVP đều cung cấp các chức năng báo hiệu giống nhau. Sự sửa đổi chính để làm cho RSVP có thể ứng dụng vào điều khiển lưu lượng đã làm giảm đi tính khả thi trong mạng MPLS. Hình 3.30 đưa ra khác nhau về mặt nguyên lý giữaRSVP và CR-LDP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro