chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là cả tháng sau đó ngày nào anh ta cũng đứng trước cổng trường của Hiển. Khi thì trao 1 nụ cười, khi thì trao 1 nụ hôn gió riết rồi Hiển cũng thấy quen nên lơ luôn anh ta. Nhưng mọi chuyện điều xáo trộn khi anh ta gửi 1 bó hoa hồng 99 hoa vào lớp khi Hiển đang học làm cả lớp điều ngạc nhiên, sôi trào và đủ mọi ánh mắt đều tập trung vào Hiển, làm Hiển muốn độn thổ thì 1 tin nhắn được gửi đến.

"Em yêu nhân ngày 20/10 anh chúc em luôn xinh đẹp nhé, kaka."

Hiển điên tiết lên.

"Anh điên à, tôi là đàn ông đấy, anh chúc cái quái gì ngày 20/10 đấy."

Hắn trả lời tỉnh bơ.

"Nhưng em cũng sắp là người của anh rồi, anh chúc vậy đâu có gì sai."

"Cho dù có là người của anh tôi cũng là đàn ông."

Khi tin nhắn được gửi đi Hiển mới thấy mình nhắn có gì đó sai sai.

"A vậy là em chấp nhận là người của anh rồi đấy nhé."

"Anh biến đi, tôi chỉ nhắn sai lời thôi."

Hiển chống chế.

"Vậy là em không vui khi chỉ thấy hoa mà không thấy anh rồi nhỉ. Ok vậy mai anh sẽ đích thân mang hoa đến lớp em nhé em yêu."

"Thôi thôi anh muốn gì chúng ta gặp nhau nói cho rõ đi chứ anh đừng vào đây."

"Ok vậy bây giờ em ra cổng trường đi."

Lần đầu tiên Hiển xin phép về sớm nhưng không ngờ trong tình cảnh hẹn hò với trai như thế này. Ra khỏi cổng trường Hiển gặp ngay hắn ta. Hắn kêu.

- Lên xe đi.

- Lên chi nói ở đây đi.

Hiển nhất quyết bảo vệ thân mình.

- Oh vậy là em muốn nói ở đây cho cả trường biết thì anh cũng chiều em.

Hắn trả lời với vẻ mặt hết sức muốn ăn đập.

- Vậy..... lại quán nước gần đây đi, tôi không đi xa được.
___________

Chọn một nơi yên tĩnh, lặng khuất trong quán Hiển bắt đầu thấy lo.

- Anh nói đi, anh đang chơi trò gì đó.

- Trò gì đâu như lần đầu anh đã nói anh chỉ muốn em làm người yêu của anh thôi mà.

- Với hoàn cảnh của anh, anh muốn quen ai không được sao phải là tôi.

Nói đến đây Hiển phải công nhận hắn ta vừa đẹp trai, cao to, lại thêm chạy xe xịn nữa nhìn là biết nhà giàu rồi.

- Anh đâu có biết, ai kêu em cướp mất tim anh thì em phải chịu trách nhiệm thôi.

Hiển cảm thấy buồn nôn khi nghe những lời ấy.

- Anh nhìn tôi đi, tôi có điểm gì thu hút được anh chứ, xấu quắc, lùn, lại còn..... anh nhìn cũng biết rồi đó.

Nói vậy thôi chứ Hiển tự nhận mặt mình không đến nỗi nào cho dù chỉ cao 1m65 và......

- Chuyện chân em bị sao anh không quan tâm cho nên em cũng đừng tạo áp lực cho mình.

Vẻ mặt kiên quyết hắn nói.

- Nhưng quan trọng là tôi không có cảm giác với đàn ông nhất là anh.

- Nếu em không có cảm giác với anh thì lúc đầu anh tỏ tình thì em đã đánh anh bầm mình rồi.

Hiển đứng hình 2p.

- Khi đó tôi vẫn trên xe đánh anh lở anh té làm tôi té luôn rồi sao.

- Thôi không nói những chuyện này nữa, em phải cho anh 1 cơ hội nếu không mai anh sẽ vào tận lớp em.

Như hết kiên nhẫn hắn ra lệnh.

- A..... anh cho tôi 3 ngày suy nghĩ.

- Không ngày mai trả lời.

Nói rồi hắn tính tiền nước bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro