Thiên đường hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện : Thiên đường hạnh phúc 

Tác giả : NguoiDaSau 

Người dịch và upload: Bùi Quang Hưng-12c2-THPT HQV-Mk-Đông triều-Quảng Ninh 

01697170689.0973468346 

Chú ý : Ai đọc xong thấy hay nhắn tin thank mình nhé ! Hehe

Chap 1

Chà ! Cuối cùng thì cũng thi xong mấy môn học kỳ .Hoàng cảm thấy vui khi nghĩ đến kì nghỉ hè .Cậu dự định sẽ đi khắp thành phố , cầm theo chiếc máy ảnh để thực hiện một mong ước của mình, đó là trở thành một nhiếp ảnh gia .  

Lần đầu tiên đi xe buýt ,cậu cảm thấy thật thích . Đã nhiều lần cậu đòi mẹ cho đi học bằng xe buýt nhưng mẹ cậu luôn gạt phăng đi ý định đấy .Mẹ cậu bảo rằng cậu chủ thì không được đi xe buýt . Nhưng lần này Hoàng lại làm trái ý mẹ , cậu muốn làm một điều gì đó mới mẻ , cậu không muốn lúc nào cũng làm theo ý mẹ vì dù gì thì cậu cũng sắp vào lớp 10 rồi . 

_Hình như lần đầu tiên cậu đi xe buýt nhỉ - một bà lão thắc mắc hỏi làm Hoàng giật mình , thoát khỏi những suy nghĩ viển vông. 

_ À , vâng! Sao bà biết ạ 

_Thì tôi thấy cậu cứ cười suốt , thích thú mãi lại còn 

_Hỳ  

_Thế cậu định đi đâu đấy 

_À! Cháu định đến Đà Lạt để chụp mấy cây hoa . Chả giấu gì bà chứ cháu có ước mơ là được trở thành nhiếp ảnh đấy ạ - không hiểu sao Hoàng lại có thể dễ dàng nói ra ước mơ ấy thế.Chẳng bù cho những người bạn của cậu , khi cậu nói đến cái ý định đấy thì thằng Lâm - bạn thân của Hoàng cười sặc sụa , lắc đầu bảo " hâm " , thế mới tức chứ . Cậu cũng nghĩ chắc bà lão ấy cũng nghĩ như thằng Lâm nhưng : 

_Tốt! Có ước mơ thế là tốt. Cậu hãy cố gắng để có được nhiều bức ảnh đẹp nha - bà lão vỗ vai Hoàng 

_Vâng- cười tươi như hoa 

_Mà tôi biết một chỗ ở gần đây cũng có nhiều hoa đẹp lắm , cậu không cần phải đi xa thế đâu .Cậu cứ đến thử đó nều không thích thì cậu có thể đến Đà Lạt sau cũng được mà - bà cụ gợi ý 

_ơ! Thế thì tốt quá ạ ! Bà có thể cho cháu xin địa chỉ được không ạ

Phải vất vả lắm Hoàng mới đến được nơi mà bà cụ bảo . Đi qua quả đồi nhỏ , Hoàng đã bất ngờ bởi khung cảnh trước mắt.Cậu không dám tin vào mắt mình nữa .Khung cảnh trước mắt cậu là một rừng hoa với vô vàn các loài hoa , đủ màu sắc , sặc sỡ . Theo phản xạ tự nhiên , Hoàng nhanh tay đưa máy lên bấm .  

_Cậu làm gì vậy  

Hoàng giật mình quay lại 

_Ơ...- chỉ nói được có thể , cậu lại được dịp bất ngờ bởi người đứng trước mặt mình. Một cô gái với khuôn mặt khả ái.Nước da trắng hồng , đôi mắt to , đen láy , chứa đầy sự tinh nghịch , trẻ trung . Chiếc mũi cao với cái miệng hồng chúm chím . Cô càng đẹp hơn bởi nụ cười của mình. Cô giống như một cô công chúa xinh đẹp bước ra từcâu chuyện cổ tích. Thật là một tuyệt sắc giai nhân . Đó là tất cả những gì mà Hoàng nghĩ 

_Cậu chụp ảnh à ? - cô gái nhìn cậu thắc mắc 

_Ừ - đáp lại củn ngủn 

_Cậu cũng thích hoa à .Tớ thích hoa lắm . Đây là cánh đồng hoa của tớ đấy .Tớ phải xin mãi bố tớ mới cho tớ trồng . Lúc đầu , tớ phải khóc lóc , ỷ ôi mãi mà bố vẫn cứ lắc đầu không cho ....... 

Cô bạn ngồi kể một hồi về truyện xin phép bố trồng cái xứ xở hoa ấy rồi sau đó lại kể về tình yêu hoa của cô mà không cho Hoàng nói đến một câu.Cậu chỉ ngồi nghe cô kể , thỉnh thoảng lại mỉm cười bởi sự hồn nhiên ,ngây thơ của cô bạn. Cậu thấy cô gái ấy thật đáng yêu. Đôi lúc cô nhướn đôi lông mày để diễn tả lại cái hình ảnh của bố cô rồi sau đó lại cười thích thú . Dưới ánh chiều tà , hình ảnh cô gái lại thêm đẹp hơn .Cậu không hiểu vì sao với một người lạ như mình mà cô ấy lại có thể kể truyện như với một người bạn thân .Cậu lại càng không hiểu vì sao mình lại ngồi im nghe cô ấy kể nữa . Thật là buồn cười. 

_Thôi chết!Muộn rồi!Mình phải về đây .Tạm biệt nhé - nói rồi cô bạn chạy một mạch chẳng để Hoàng nói tiếng nào  

Hoàng cũng giật mình vì trời cũng khá muộn rồi.Ngồi nghe cô gái kể truyện mà thời gian trôi qua lúc nào cũng không biết . Đứng dậy phủi quần , cậu nhìn lại cánh đồng hoa , mỉm cười rồi ra về .

Về đến nhà cậu cứ nhớ tới hình ảnh cô gái , nhớ lại những bông hoa , nhớ về cuộc trò chuyện kì lạ nhưng thật thú vị . Hoàng chưa từng gặp ai xinh như cô ấy ,cậu cũng chưa gặp ai mà ngây thơ , hồn nhiên như cô vậy . 

_Thôi chết rồi - đột nhiên Hoàng la lên - mình chưa hỏi tên cô ấy rồi . Cả buổi chiều nói truyện mà cậu cũng không biết tên cô gái .  

_Thôi để mai hỏi vậy . Nghe cô ấy kể thế chắc là ngày nào cô ấy cũng đến đó . 

Như yên tâm với suy nghĩ của mình , Hoàng thiếp đi lúc nào không biết . Không hiểu trong giấc mơ cậu có gì vui mà cậu lại cười tươi như vậy .Chắc hẳn là cậu...

6h sáng  

Hôm nay Hoàng dậy rất sớm . Đây là buổi nghỉ hè đầu tiên nhưng cậu vẫn thức dậy như mọi hôm bởi một điều đơn giản Hoàng là một người có nguyên tắc . 

Gấp chăn màn cẩn thận, cậu đi xuống nhà .Tự thưởng cho mình một li cà phê , Hoàng cảm thấy nó thực sự tốt cho mình vào mỗi buổi sáng. 

Xong xuôi mọi việc, Hoàng mới dắt con xe SH ra khỏi nhà và phóng một mạch đến thẳng nơi ấy . Cậu vui vẻ bước lên quả đồi . Nhưng trống chơn , trước mắt cậu chỉ còn một đống đổ nát, những bông hoa hôm qua đẹp là thế mà nay đã bị ngắt hết lên , héo hết tất cả , ủ rũ .Dường như có một chuyện gì đó đã xảy ra ở đây ,như là một cuộc chiến vậy . Cuộc chiến không có máu mê . Tại sao lại như vậy, tại sao những cây hoa lại ra nông nỗi này.....Hàng tá câu hỏi tại sao vang lên trong đầu cậu , cậu thực sự không hiểu chuyện gì đã xảy ra chỉ sau một đêm . Phải chăng đây là trò đùa ác ý của một ai đó.Thật quá đáng ! Cậu cảm thấy tức giận vô cùng . Không hiểu sao lại không thấy cô gái hôm qua .Chắc nếu cô ấy biết thì sẽ buồn lắm .Cô ấy yêu chúng đến thế cơ mà .Chỉ nghĩ đến vậy , cậu chạy ngay đến dọn những cái cây đã chết kia . Chưa bao giờ Hoàng lại mất bình tĩnh như vậy , cậu chưa bao giờ có một cảm xúc lạ kì như lúc này kể cả khi truyện ấy xảy ra .Tức giận , lo lắng , đau khổ là những gì mà cậu cảm nhận lúc này.

1 thời gian sau ... 

Từ ngày ấy đến giờ ,Hoàng vẫn thường xuyên lui tới cánh đồng hoa đó.Cậu đã phải mất rất nhiều công sức để khôi phục lại nơi đây.Từ gieo hạt, chăm sóc, tưới bón . Nói thật thì cậu cũng phải khâm phục mình vì là một thằng con trai lại đi trồng hoa . Bình thường , cậu đã yêu hoa nhưng khi chính tay mình chăm sóc cho chúng thì cậu lại càng thấy yêu hơn những bông hoa tươi đẹp ấy . Hoàng cũng hiểu được cái cảm giác khi chờ từng ngày cây lớn, chờ từng bông hoa nở . Cậu cảm thấy cuộc sống mình đã đẹp và có ý nghĩa hơn rất nhiều bởi chúng .  

Bây giờ , cánh đồng hoa ấy đẹp chẳng khác gì ngày xưa . À mà không phải nói là đẹp hơn cả ngày xưa nữa . Hoàng đã tự đặt cho cánh đồng hoa này là " Thiên đường hạnh phúc" .Cái tên này xuất phát từ ý nghĩa thực sự của nó. Vùng thung lũng này đẹp như một thiên đàng và ở đó còn có một thiên thần .Tuy thiên thần ấy hiện tại không có ở đây nhưng Hoàng tin là sẽ có ngày cô ấy trở lại đây , còn nếu cô ấy không trở lại thì cậu sẽ đi tìm cô ấy , lôi cô ấy về đây. Hoàng vẫn luôn nhớ tới cô bạn đó . Cậu không hiểu sao chỉ gặp có duy nhất một lần mà cậu lại có cảm giác như vậy . Cậu nhớ cô , cậu rất mong được gặp lại cô .Cậu còn tự đặt tên cho cô ấy là "Thiên thần " .Cái tên ấy đẹp như cô vậy .

_Ê! Mày đang nghĩ gì thế ? - tiếng của một cậu con trai 

_Hử! Mày đến từ lúc nào vậy, Lâm ? Như ma á - Hoàng ngó nhìn thằng bạn 

_Này ... bảo ai là ma đấy . Ăn nói cho cẩn thận ,tao vào đàng hoàng thế này mà bảo là ma .Có tâm hồn mày treo ngược cành cây nên mới không biết tao đến á 

_Thôi ! Không nói truyện này nữa .Mày đến có việc gì ? 

_Đến chơi không được sao.Phải có việc mới được đến à .Hehe...Tao đến xin mày bát cơm 

_Suốt ngày sang nhà tao ăn cơm . Bộ nhà tao là quán cơm từ thiện chắc 

_Hỳ... Tại hôm nay mẹ tao về quê thôi .Có suốt đâu nào .Chỉ khi nào có việc mới sang thui mà  

_Sao mày không ở nhà bảo giúp việc nấu cơm cho 

_Thôi khỏi ...Em xin hàng.. ăn xong cơm bà đấy nấu có mà em đi viện sớm ...không hiểu nổi nấu cái gì nữa...lộn tùng phèo hết cả lên như cho lợn ăn không bắng  

_Thế sao ****** thuê bà đấy !Nấu cũng không xong thì giúp việc cái gì...Bả định cho mày nhịn đói chắc 

_Thì mẹ tao thấy bà thật thà , chăm chỉ mà thời buổi bây giờ kiếm đâu được người như thế . Đuổi bà thì thấy tiếc nên đành bó tay luôn 

Hoàng lắc đầu ngán ngẩm 

_Mày sang nhà tao ăn suốt thế này cuối tháng phải trả tiền cơm đấy - hoàng cười gian 

_Thằng đểu .Bạn bè mà thế à 

_Tao chỉ thế thui keke...Tao đểu mày chơi với tao thì cũng đểu nốt 

"bộp" - Lâm ném thẳng cái gối vào đầu thằng bạn một cách không thương tiếc 

Hoàng quay lại nhìn Lâm với ánh mắt sắc lạnh 

_Tới số rồi con ơi - Nói rồi Hoàng xông thẳng vào thằng bạn . Hai đứa nó mỗi đứa cầm một cái gối mà đập (pó tay lun... lớn rồi mà nghịch như trẻ con)

_Thôi tao về đây .Thank you bữa cơm của chú keke 

_Lượn đi cho nước nó trong 

_Không phải đuổi 

Lâm phóng vèo con SH đi mất hút trong làn khói

Thằng bạn đã về ...chẳng có việc gì làm , Hoàng đi lượn quanh thành phố.Mỗi khi cảm thấy chán là cậu lại như vậy . 

"Everyday I shock(shock) .Everynight I shock(shock).I am sorry ...." -đột nhiên nhạc chuông Hoàng kêu 

_ A lô ! Ai đấy ? - vì số lạ nên cậu phải hỏi 

_À cho tôi hỏi đây có phải là tiệm phở "Thành " không?Cho tôi 1 tô phở đến số nhà ...." -giọng nói đặc sệt miền Nam 

_Nhầm rồi  

_Thế hả ? Không nhận ra tao à thằng khùng ? -người bên kia thay đổi giọng ngay tức khắc 

_Hử ! Thằng điên . Sao lâu rồi mới thấy mày gọi thế? - à thì ra là người quen 

_Hehe...Thì dạo này tao bận quá , có đâu thời gian mà gọi điện cho thằng khùng như mày 

_Tao cúp máy đây . Cút đi 

_Ấy khoan ,từ từ ,có việc thì tao mới gọi chứ . Tình hình là.... 

_Thôi khỏi .Tao không thích ,mệt lắm 

Hoàng ngán ngẩm nghe thằng bạn kể về cái dự định mở một ban nhạc của Đạt .Cậu nhớ là đã từng bảo nó rằng cậu muốn trở thành một nhiếp ảnh gia thực thụ mà .Thật là......... 

Hoàng lại buồn ,lại nhớ về cô ấy , và cậu lại đi đến cái nơi "Thiên đường hạnh phúc" đó .Cậu cũng biết rằng mình đã yêu người con gái ấy mất rồi.....Người con gái đẹp tựa thiên thần.....phải chăng đây chính là "tiếng sét ái tình " ?

Anh chẳng thể nào quên em dù chỉ một lần 

Anh luôn nghĩ về em 

Nhưng còn em thì sao em quên anh rồi chăng? 

Anh nghĩ rằng anh sẽ gặp lại em 

Nhưng chính anh cũng chưa chắc nữa 

Thế giới đang xoay vần 

Và anh chỉ có em mà thôi 

Anh chỉ có được nụ cười của em 

Anh chẳng biết nói gí và cũng chẳng thể nói gì 

Không có nước mắt cũng chẳng còn đau khổ 

Giờ này em ở đâu 

Hỡi thiên thần của anh

Chap 2

Rời khỏi cánh đồng hoa, Hoàng lại đi . Hoàng muốn tạm thời quên hết tất cả . Cậu đi mà chẳng biết sẽ đến đâu. Và rồi, bây giờ cậu đứng trước một quán nước nhỏ với cái tên đặc biệt là "Thiên Thanh" .Cái tên ấy không hẳn là lạ nhưng đối với cậu nó có ý nghĩa vô cùng.Nó là tên của người con gái mà cậu rất yêu .Cái tên ấy đẹp như chính chủ nhân của nó vậy .Mỉm cười chua xót , Hoàng nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào quán .Cậu thực sự cảm thấy ngạc nhiên bởi cách phối màu của quán . Không như những quán khác, nơi đây được sơn rất nhiều màu . Mỗi màu tượng trưng cho một cảm xúc,tính cách khác nhau của con người.Màu xanh da trời là hiện thân cho sự tĩnh lặng , nó phù hợp với những người có tính cách trầm tĩnh , nhẹ nhàng .Còn màu đỏ là màu của sự sống , nó thể hiện sự năng động,hoạt bát .Màu đen thì sao nhỉ . Nó thể hiện sự sang trọng , lịch lãm và mang một vẻ lạnh lùng , bí ẩn . Trên nền đen u ám ấy lại hiện hữu một nàng công chúa , một thiên thần với bộ váy trắng thướt tha . Cậu như không tin vào mắt mình nữa . Tại sao thiên thần lại ở đây , tại sao cô ấy trông buồn như vậy , tại sao trông cô ấy lạnh lùng thế . Điều đó thật phù hợp với gam màu mà cô ấy đang ngồi .Hàng tá câu hỏi tại sao vang lên trong đầu cậu , cậu cảm thấy rất rối bời . 

Bỗng nhiên , cô ấy đứng dậy , cẩn trọng và nhẹ nhàng , cô gái rút ra tờ 100k để lên bàn rồi nhanh chóng rời khỏi quán . Hoàng vội vàng chạy theo cô ấy . Theo kịp cô ấy , Hoàng vội nắm chặt tay cô , kéo ngược lại ra sau . Mặt đối mặt , tay trong tay...nhìn cô ấy khác quá . Vẫn khuôn mặt đẹp như thiên thần đó nhưng sao đôi mắt của cô ấy đáng sợ quá . Nó không còn vẻ ngây thơ , hồn nhiên như trước kia nữa. Đôi mắt như có thể xuyên thấu người đối diện , đôi mắt chứa đầy vẻ lạnh lùng 

_ Anh làm gì vậy ? - cô ấy dựt tay Hoàng ra và hỏi  

Hoàng nhìn cô gái trân trân , giọng nói ấy sao mà lạnh lùng thế  

_Xin lỗi ! Tôi nhận nhầm người - nói ra lời đấy mà lòng Hoàng đau quá . 

Nhận nhầm người ư ? Thật là nực cười  

Cô ấy không nhận ra mình ư . Đương nhiên rồi , chỉ có mình là ảo tưởng thôi . Làm sao lại nhận ra mình được cơ chứ

Nhìn bóng em khuất dần mà lòng anh đau lắm 

Em có biết không hỡi người anh yêu 

Anh phải làm gì 

Anh có thể làm gì 

Em đã không nhận ra anh 

Vậy anh có thể làm gì cơ chứ

_Mày làm gì vậy ?  

_Không thấy hay sao mà còn hỏi  

_Ừ thì tao thấy mày đang cầm sách nhưng mà bây giờ tao mới thấy thằng bạn của mình có thêm một tài năng mới khám phá đấy . Tao không biết là mày biết đọc chữ ngược đâu - Lâm tỏ ý trêu chọc 

Nhưng thật trái với suy nghĩ của cậu , Hoàng chẳng phản ứng gì cả . Cậu chỉ nhẹ nhàng quay lại đầu sách thôi 

_Dạo này mày làm sao thế ? Cứ như cái thằng mất hồn á . 

_Chẳng sao cả . Tao thấy vẫn bình thường  

_Bình thường cái nỗi gì . Có truyện gì kể tao nghe xem nào , có gì anh đây còn giảng giải tận tình, gỡ bỏ vướng mắc cho chú  

_Đã bảo không có gì mà . Mày lắm mồm quá  

_Sao cáu tao mày . Tại tao tốt bụng chứ bộ  

_Im . Để yên tao còn học  

Lâm im re , không dám nói thêm câu nào nữa . Nó biết khi thằng Hoàng giận thì không nên động vào nó . Đột nhiên Lâm nhớ lại ngày hôm ấy và cậu chợt rùng mình . Thật là đáng sợ ! 

Cứ thế cả buổi chiều , hai đứa không nói với nhau câu nào.Hoàng thì ngồi đọc sách còn Lâm thì ngồi đọc truyện .  

Hoàng không muốn kể cho ai nghe về cô gái "Thiên thần" kể cả đó là thằng bạn chí cốt của cậu .Cậu muốn giữ cái truyện ấy cho riêng mình .Cậu coi đó là một mối tình . Mối tình đơn phương nhưng thật đẹp . Cũng có thể cậu sẽ không và mãi mãi không thể gặp lại cô ấy nhưng cậu sẽ luôn nhớ đến cô , nhớ đến nụ cười của cô.

Yêu em .... 

Trái tim anh bắt đầu biết đau  

Yêu em 

Anh biết thế nào là nỗi đau không có máu 

Yêu em 

Ngàn lần nói yêu em 

Anh yêu em  

Anh muốn nói lên điều đó 

Anh mãi yêu một bóng hình mà anh không thể chạm tới 

Dẫu biết rằng người không nhớ đến anh 

Nhưng sao anh vẫn thấy yêu người

Chỉ sau một thời gian , Hoàng như trở thành một người khác . Cậu trầm tính hơn , ít cười mà không thậm chí là chẳng cười lần nào . Lâm cũng phải bất lực với thằng bạn . Lâm biết đã có chuyện gì đó xảy ra với Hoàng nhưng cậu không tài nào biết được truyện gì.  

_Mày nói thật cho tao xem nào . Đã có chuyện gì vậy  

_Tao sắp phát dồ lên với mày rồi đấy - Lâm hét vào tai Hoàng 

_Mày có định đi không ? Sắp đến giờ khai giảng rồi - nói rồi Hoàng phóng con SH đen của mình lên trước 

Lâm nhìn theo đầy chán nản . Thực sự thì Hoàng sẽ không bao giờ kể . Cậu biết rằng Hoàng không muốn kể cho cậu chuyện đó nhưng là một người bạn thì Lâm muốn biết những chuyện liên quan đến thằng bạn mình .Cậu cảm thấy hơi tự ái 

_Đợi tao với thằng kia - Lâm cũng vụt con SH nâu theo Hoàng

Buổi lễ khai giảng 

Năm nào cũng giống năm nào . Chẳng hiểu thầy cô giáo nghĩ gì nữa . Học sinh ai cũng cảm thấy chán nản . Sau bài diễn văn dài của thấy hiệu trưởng , rồi lại đến cô hiệu phó lên ca ngợi thành tích của trường . Có lẽ cái đáng xem nhất của buổi khai giảng này là mấy tiết mục văn nghệ .  

E hèm , trước hết là mấy tiết mục của thầy cô giáo . Thầy Tiến bước lên sân khấu ( oai như cóc á , chân thì ngắn một mẩu mà cũng bày đặt . keke) hát bài " Tiến lên Đoàn viên" . Sau đó , như còn quá phấn khích , thầy xin trình bày thêm bài "Trường Sơn Đông - Trường Sơn Tây " - không hiểu thầy nghĩ gì mà đi hát bài này nữa (À chả là thầy này thích hát karaoke lắm .....Hôm nào đi qua nhà thầy cũng thấy thầy hát bài này ) . Học sinh lắc đầu ngán ngẩm trước ông thầy yêu âm nhạc . Sau tiết mục của thầy Tiến là mấy bạn học sinh lên hát  

_Ê mày ! Nhìn em lớp 10 kia xinh không? Hôm nào tao phải tán mới được - Đúng là Lâm dâm dê , thấy gái đẹp là sáng mắt ra  

Hoàng chẳng thèm nhìn . Cậu cũng thừa hiểu cái tính này của thằng bạn .  

Lớp 11 k2 lên hát bài "Em trong mắt tôi " - Ôi máu thế . Cả trường vỗ tay ầm ĩ .Nhưng phải choáng hơn là tiết mục của lớp 10k1 . Lớp này lên nhảy mấy bài của các sao Hàn Quốc "Sorry sorry " (suju) , " U R Man" ( SS501) , " Ring ding dong " ( shinee) , " Heartbreaker " (G-Dragon) . Phải nói là sân trường như muốn nổ tung bởi tiếng hét của học sinh . Các bạn nữ thì quá phấn khích bởi toàn mấy bài của thần tượng . Còn các bạn nam không kém phần vì toàn mấy bạn hotgirl lên nhảy . Mà các bạn nhảy đẹp kinh luôn . 

Kết thúc màn nhảy của lớp 10 k1 ,tưởng như buổi lễ đã kết thúc nhưng chợt tiếng piano réo rắt . trầm bổng vang lên . Lúc nhanh , lúc chậm . Cả sân trường ồn ào là thế là bỗng nhiên im bặt để thưởng thức khúc nhạc . Nhạc không lời bài "Romantic" . Quá hay , quá xuất sắc. Không thể nào chê được. Dường như người đang đàn kia là một người nghệ sĩ nổi tiếng . Mọi người ai cũng cố nhìn xem chủ nhân của tiếng nhạc là ai . Trên sân khẩu là một cậu con trai , dáng thanh mảnh , với bộ comple đen đầy kiểu cách , mái tóc nâu bồng bềnh . Nhưng khó có ai có thể thấy được khuôn mặt ấy bởi một lẽ là người đó đeo một chiếc mặt nạ đen . Và cũng rất ít người thấy được trên tay người con trai đó có đeo một chiếc nhẫn hình con rồng . Hoàng và Lâm là một trong số ít người đó 

_Mày còn nhớ không ?- Lâm hỏi thằng bạn mình 

_Đương nhiên rồi . Sao mà quên được ? - Hoàng nói bằng giọng sắc lạnh, chứa đầy sự căm phẫn , thù hận  

Cậu định bước lên trên đó nhưng 

_Mày điên à . Mày không biết đây là đâu hay sao mà định làm thế - Lâm nhanh chóng cản được thằng bạn 

_Bỏ ra - Ánh mắt Hoàng đỏ ngầu , tức giận 

_Chắc gì đã là nó  

_Sao lại không? Tao tìm hiểu rồi . Đấy là cái duy nhất trên đời thôi . Không thể nhầm được 

_Nhưng đây đang là ở trường đấy . Có gì tính sau đi 

Hai đứa giằng co nhau mà không biết khúc nhạc hết tự lúc nào và chủ nhân của tiếng nhạc ấy cũng nhanh chóng biến mất sau cánh gà  

_Mày thấy chưa .Nó trốn rồi đấy . Chỉ tại mày thôi 

"Phù" - Lâm thở ra như chút được gánh nặng 

_Thôi . Tìm sau . Mà dù gì cũng là quá khứ rồi . Bây giờ mày bắt được nó thì cũng có được cái gì đâu . Mày định giết nó chắc 

_Cũng có thể - Hoàng nói chua xót - Chỉ tại mày cả đấy - Hoàng quay sang lườm Lâm 

Nói rồi cậu quay lại đấm bụp một phát vào tường . Những giọt máu đỏ từ tay dần ứa ra  

_Mày .....Thôi xuống phòng y tế đi . Mới đầu năm mà đã

Tại phòng y tế 

_Sao em bất cẩn vậy ? Hôm nay là buổi học đầu tiên của năm học mới đấy - Cô giáo y tế tỏ ý trách móc 

_ ..........- im lặng ....Hoàng chẳng nói lời nào 

Cô giáo cẩn thận băng lại cánh tay cho cậu . Cô nhìn cậu học trò đầy trìu mến 

_Em đẹp trai thật đấy - Sax .....không đỡ nổi bà cô này , già rồi mà còn mê trai gớm... 

Hoàng rùng mình , kéo vụt tay mình lại 

_Thôi ! Xong rồi . Em chào cô - Hoàng nhanh chóng đứng dậy đi ra 

_Ừ ! Lần sau có thế nào thì lại đến nhé .Cô sẽ chăm sóc thật chu đáo

" Kinh khủng " - đó là những gì mà Hoàng đang nghĩ 

_Lại gặp chuyện gì mà mặt méo sẹo thế  

_Kinh quá ........@#%$&#[email protected]àng kể lại cho Lâm nghe 

_Hahaha........- Lâm bò lăn bò càng  

_Công nhận con mụ này hám zai thật đấy . Tao rút kinh nghiệm lần sau có ốm không đến phòng y tế nữa không mất mạng lúc nào không hay -

Thiên đường hạnh phúc

--------------------------------------------------------------------------------

"Cốc...cốc"  

_Mời vào  

_Em chào cô  

_Hoàng đấy hả em . Có chuyện gì thế ? 

_À ! Em muốn hỏi cô bạn nam về vừa nãy lên chơi piano 

_Ừm . Bạn đấy ấy hả 

_Vâng! Thế bạn học lớp nào ? Tên gì hả cô? 

_Cô cũng không rõ nữa . Lúc chương trình sắp kết thúc thì bạn chạy lên xin đàn một bài thôi chứ cô cũng chẳng biết bạn là ai nữa 

_Vậy cô có nhìn được mặt bạn không ? 

_Không . Cô cũng chỉ như em thôi  

"Hừ" - tiếng thở hắt ra của Hoàng 

_Thế có chuyện gì vậy ?  

_À không .Cũng chẳng có gì đâu ạ . Em chỉ hơi tò mò thôi .  

_Thế hả 

_Vâng ! Thôi em chào cô , em xin phép về lớp ạ 

_Ừ ! Chào em

Bây giờ , hầu như tất cả học sinh trong trường đều đang bàn tán về cậu bạn bí ẩn kia . Ai cũng tò mò muốn biết cậu ta học lớp nào , trông mặt mũi ra sao .Nhưng tất cả đều phải công nhận tài năng piano của cậu ta . Quá hay ! Nó như có một lực hút , nó làm những ai đang nghe phải mê mẩn , phải say sưa .  

_Chẳng biết cậu đấy học lớp nào nhỉ ? - 1 bạn học sinh lên tiếng 

_ Ừ! Tao cũng muốn biết m ặt mũi bạn ra sao nữa . Chẳng biết có đẹp trai không - 1 bạn nữ khác 

_Ờ ! Sao không để bình thường lại còn bày đặt mặt nạ để bây giờ trường mình loạn cả lên thế này - 1 cậu nam lên tiếng 

_Mà nó đàn hay nhỉ . Nghe xong tao cứ cảm thấy lâng lâng thế nào á  

_Công nhận . Lúc bạn đấy chơi mà cả trường im bặt luôn . Như hoàng tử á nhỉ  

_Điên à . Mơ mộng vớ vẩn

Đúng là không chỉ có Hoàng mà bất cứ ai trong cái trường này cũng muốn biết về thân thế cậu bạn bí ẩn kia . Đáng ra là cậu có thể dễ dàng bắt được nó . Bao lâu nay Hoàng vẫn luôn tìm kiếm nhưng thật giống như mò kim đáy bể . Vậy mà bây giờ khi hắn đứng trước mặt cậu rồi , cậu cũng không thể tóm được .

_Mày lại nghĩ gì thế ? Không về à - Lâm 

_Ừ ! Đi về ! - Hoàng nói mà không thèm nhìn Lâm 

_Mày còn giận tao à ?  

_Mày giận tao thật à? 

_Thôi cho tao xin lỗi . Nhưng nếu như lúc đấy tao không cản thì có khi có án mạng xảy ra cũng nên . Chúng ta chưa chắc chắn thằng đấy chính là hắn mà , nhỡ đâu nhầm người thì toi - Lâm giảng giải một hồi 

_Ừ ! Tao biết rồi . Mày nói lắm quá .Thôi đi về  

_Ừ  

Hai chiếc xe SH đi song song nhau  

_Đi chơi không ? - Lâm đề nghị 

_Cũng được 

_Tao mới biết một quán mới mở hay lắm  

_Uh! Đi thử xem sao

Một lúc sau... 

_Tao không ngờ mày cũng đến những nơi như thế này đấy - Hoàng 

_Thì cũng phải có lúc này lúc kia chứ . Cứ khi nào buồn là tao lại đến đây - Lâm nói giọng hơi trầm 

_Thế mà không bảo cho anh em. Mày biết nhiều quán hay thế mà không nói cho tao biết. Chẳng bù cho mọi hôm , toàn đi bar 

_Hỳ. Thì mày có hỏi đâu .Lúc nào vui thì tao với mày lại đến vũ trường, còn khi nào mày buồn thì mày lại ở nhà tao biết đâu mà lần 

Hoàng cảm thấy âm thanh ở quán này là hay nhất Sài Gòn . "Era" - tên của quán - có nghĩa là thời đại à .Cũng hay đấy chứ.  

Era hay mở các đĩa than , loại đĩa to , được chạy bằng máy đĩa có kim . 

Ngồi thưởng thức những bản nhạc cổ điển,cái cảm giác riu riu như nghe ai hát hay nói với mình mới thú vị làm sao.Hoàng ngồi nhìn những vòng quay để cảm nhận về cuộc đời cậu .Quá khứ , hiện tại hay tương lai . Rồi cậu lại nhìn ra tấm kính lớn . Nhìn dòng người tấp nập qua lại qua tấm kính , cậu chợt cảm thấy thoát khỏi đám xô bồ trong một lúc .  

Suốt hai tiếng đồng hồ , cả Lâm lẫn Hoàng , chẳng ai nói với ai câu nào . Hai cậu đều lặng im để tận hưởng cảm giác thoái mái ấy. Nhưng khi bước ra khỏi quán thì cả hai đều như bỏ lại mọi phiền muộn và bước đi với tâm hồn thanh thản .

_Thế nào ? - Lâm quay sang hỏi Hoàng 

_Tốt hơn rồi  

_Thế thì tốt ! Thôi đi ăn gì đi  

_Ừ

Thiên đường hạnh phúc

--------------------------------------------------------------------------------

Chap 3 :

Sáng hôm sau.... 

_Lâm ! - Hoàng gọi với theo thằng bạn 

_Ừ ! Buổi sáng tốt lành chứ cu 

_chẹp

_Anh Hoàng  

Hoàng và Lâm đang đi vào lớp chợt nghe thấy tiếng gọi nhỏ nhẹ, bẽn lẽn của một cô bạn nào đấy 

_Có chuyện gì vậy ? - Hoàng quay lại hỏi mà mặt lạnh băng 

_Em....em - như e sợ với bộ mặt đó của cậu , cô bạn nói không nên lời 

_Em thế nào ? - Lâm bon chen với nụ cười siêu handsome 

Cô bạn hơi đỏ mặt nhưng rồi cũng trấn tĩnh lại 

_Em muốn tặng anh một món quà nhỏ này - Nói rồi cô bạn đưa ra trước mắt Hoàng món quà xinh xắn ,được gói rất cẩn thận 

_Nhân dịp gì vậy ? - Hoàng vẫn giữ nguyên thái độ đấy 

_Dạ . Nhân dịp đầu năm học mới ạ 

_Trời ! Hoàng nó có phải là trẻ con đâu mà em lại tặng nó quà nhân dịp đầu năm học mới - Lâm trêu chọc - Em hay thật đấy 

_Em...em ... ý em không phải như vậy đâu .Anh hiểu nhầm rồi  

_Anh có nói gì đâu mà em bảo anh hiểu lầm - bây giờ Hoàng mới lên tiếng 

_Em là Trang lớp 10 k1 . Em muốn làm quen với anh ạ . Anh có thể cho em số điện thoại của anh không ? 

_Cho em không tội nó mày - Lâm ghé vào tai Hoàng nói nhỏ 

_Số của nó là 01234754321 - chẳng thấy Hoàng bảo gì nên Lâm nói luôn cho Trang 

_Vâng! Em cảm ơn anh ạ .Thôi sắp vào lớp rồi . Em về đây . Em chào 2 anh 

_Ừ ! Học ngoan nhá em - Lâm  

_Dạ

_Con bé này cũng bạo miệng ghê mày nhỉ . Trang à ! Xinh đấy chứ - Lâm vừa nói vừa nhìn theo bóng Trang đang dần khuất  

_Cũng bình thường  

_Mày không thích à ? Thế để tao tán nhé  

_Tùy mày , tao không quan tâm 

_Hehe...thế thì em đấy là của tao - Lâm nhà ta lại nổi máu dê xồm 

Hoàng lắc đầu ngán ngẩm 

_Thôi vào lớp đi

Như vẫn chưa kể hết những kỉ niệm về đợt hè vừa rồi nên lớp Hoàng rất chi là rôm rả làm Hoàng điếc cả tai .Nhưng khi bà la sát của lớp bước vào thì cả lớp bỗng im bặt , không ai dám ho he gì . Cả lớp đồng loạt đứng lên chào cô  

_Các em ngồi xuống - cô giáo vui vẻ nói  

Và chính cái thái độ đấy của cô làm cả lớp chợt rùng mình . Không biết sẽ có xui xẻo gì nữa đây, vừa mới đầu năm mà đã khổ rồi . 

_Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới - bà cô niềm nở nói 

Sau câu nói ấy thì cả lớp lại nhốn nháo cả lên , ai cũng thắc mắc về học sinh mới . Và trong đó cũng có cả Lâm và Hoàng 

_Oẩy ! Học sinh mới à . Chẳng biết nam hay nữ nhỉ  

_Mày hỏi tao , tao biết hỏi ai .Mà học sinh mới sao bà cô lại hân hoan thế không biết -Hoàng vuốt cằm suy tư ( khổ , người ta có râu mới vuốt chứ ông này thì có cái gì nên vuốt cằm thui . keke) 

_Trật tự - có vẻ như bà cô này quá uy tín nên chỉ một câu làm cả lớp lại im trở lại  

_Vào đi em - ngọt xớt 

Choáng! Trước mắt cả lớp là bạn nữ quá ư là xinh xắn . Nhưng choáng nhất vẫn là Hoàng. Cậu thực sự sốc khi đứng trước cậu bây giờ là cô ấy.Vẫn khuôn mặt đẹp tựa thiên thần nhưng bây giờ không chỉ một mà là 2 con người đang sở hữu vẻ đẹp ấy.  

_Hai em giới thiệu về mình cho các bạn nghe đi ? - cô giáo nhẹ nhàng nói 

_Vâng ! Chào các bạn , mình là Đan - 1 trong 2 cô bạn nhanh nhảu - còn đây là Như . Em gái mình . Mình xin nói thêm là nó rất hiền , ai mà dám bắt nạt nó là không xong với mình đâu - nói rồi Đan nhăn mặt lại trông rất đáng yêu 

Nhưng quả thực cũng chẳng ai dám động đến Như cả bởi một lẽ trông mặt cô bạn lạnh như băng . Đôi mắt vô hồn , mang một vẻ bất cần . Suốt từ nãy đến giờ , chỉ có Đan nói còn Như thì im như thóc.Cô luôn nhìn ra ngoài cửa sổ ,nhìn vào khoảng không vô định nào đó . Khác với Đan , Như mang một vẻ đẹp bí ẩn mà khó ai có thể khám phá được. 

_À! Điều cuối cùng mình xin nói thêm là mình rất giỏi bói bài tây .Ai có nhu cầu thì cứ việc tìm đến mình .Lần đầu thì mình bói thử , không lấy tiền ,còn lần sau thì cứ 10.000 một lần nha .- cô bạn nháy mắt tinh nghịch 

Nghe vậy , cả lớp lại xôn xao thêm lần nữa . Ôi! Bói bài tây , nghe đặc biệt quá nhỉ  

Bà cô có vẻ không hài lòng cho lắm 

_Thôi! Trật tự . Vì lớp trưởng cũ của chúng ta đã chuyển trường nên hiện giờ lớp ta chưa có lớp trưởng.Cô muốn cho Đan làm chức đó.Các em thấy thế nào? 

Hầu như cả lớp đều đồng ý . Một phần thì thấy cô bạn mới dễ thương nhưng chủ yếu là không muốn phật lòng bà chủ nhiệm. Lúc đầu , chúng nó đều thấy Đan dễ thương thật , còn bây giờ thì thấy trong cái dễ thương ấy có cả cái dễ ghét.Bởi Đan chính là tay sai của bà cô . Hixhix 

_Thôi ! Chúng ta vào bài mới nha .Hai bạn xuống ngồi bàn cuối kia , sau Lâm và Hoàng á - bà cô chỉ tay về phía cuối lớp

_Chào hai cậu - Lâm vừa cười duyên vừa nói 

_Khiếp ! Toe toét , con trai gì mà - Đan thấy chướng mắt liền nói 

_Sax ...Người ta cười duyên đấy 

_Duyên cái con khỉ á . Quay lên học bài đi- Đan đốp lại ngay và nói với vẻ ra lệnh 

Lâm mặt xị ra , quay lên .Lúc này cậu mới để ý đến Hoàng .Suốt từ lúc 2 bạn học mới vào đến giờ ,Hoàng chẳng nói câu nào . Cứ ngồi trầm tư , suy nghĩ cái gì đó . 

_Mày sao thế ?  

Chợt giật mình bởi câu nói ấy . Hoàng quay sang nhìn Lâm 

_À không.Tao chẳng sao cả 

_Thế hả ? Ừ thôi học đi  

Hoàng sao á nhỉ . Cậu cảm thấy hoang mang trước hai người con gái ấy . Cậu không biết ai là thiên thần của cậu . Một người thì cũng vui tính ,nhí nhảnh nhưng lại mang một nét đanh đá , sắc sảo . Còn một người thì lạnh lùng ,thờ ơ , ít nói . Nếu xét thì có lẽ Đan giống cô ấy hơn .Như thì có lẽ là người mà cậu gặp hôm nọ. Nhưng thực tình thì Hoàng cũng chưa dám khẳng định và cậu cũng chẳng biết nói gì với Đan .

Đan à , em có thực sự là cô ấy không...em có thực sự là thiên thần của anh không...anh không biết phải làm gì và nói gì nữa...anh cảm thấy bối rối lắm em à... - Hoàng vừa ngồi nhìn Đan vừa nghĩ .

Thiếu :)) sorry (Do công việc nên truyện này mình xin kết thúc ở đây. Nếu bạn nào có khiếu sáng tác hãy sáng tác tiếp và gửi qua địa chỉ email: [email protected] cho mình. Mình sẽ ghi là do bạn sáng tác tiếp. Thank!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hưng